Tôi cẩn thận kéo anh ấy vào lòng. Bây giờ tôi không còn là mẹ nữa mà chỉ là một người phụ nữ ham muốn tình dục, khao khát lấy được “trinh tiết” của đứa con trai mới sinh, vụng về và ngây thơ đến nực cười. Tôi từ từ đưa con cặc nóng bỏng của anh vào trong âm hộ ướt át của mình, Tuấn run rẩy dữ dội, tôi cảm thấy con trai mình cũng ra khỏi âm đạo của mình! Bây giờ nó đã trở lại vị trí cũ! Tuấn hưng phấn lắm, vừa đưa cặc vào lồn tôi là anh ôm tôi, rên rỉ thật sâu, người cong lên và liên tục thổi ra không khí… Tôi nhìn anh Jin, mặt anh đỏ bừng.
Phần 1: Câu chuyện đầu tiên
Lời tựa: Đôi khi đọc truyện người lớn, tôi thường thấy tác giả chỉ quan tâm đến cách miêu tả cảnh giao cấu thể xác giữa các nhân vật mà thường bỏ qua tâm lý của họ. Theo tôi, phần tâm lý (cùng với tình huống) là phần quan trọng nhất trong việc truyền tải tính chất gợi tình của câu chuyện. Tôi đề nghị đọc một số truyện loạn luân trong đó tác động tâm lý đóng vai trò then chốt, với hy vọng nó sẽ mang đến cho người đọc một nguồn cảm hứng thú vị, vượt xa vùng nhàm chán của những thú vị thông thường và sẽ sớm bị lãng quên.
Câu chuyện một:
Tôi tên Lian, tôi 32 tuổi, đã lập gia đình và có hai con nhưng tôi vẫn phải chăm sóc các em vì bố mẹ thường xuyên đau ốm. Tôi không những không thích điều này mà tôi còn nghĩ đó là một điều hạnh phúc vì tôi rất yêu quý các em của mình. Người tôi yêu nhất là Hoàng, anh ấy vẫn còn là sinh viên nhưng tôi rất thân với anh ấy, anh ấy vui tính, dễ thương nhưng cũng đẹp trai. Anh ấy đã có bạn gái, nhưng họ vừa chia tay. Anh ấy buồn bã đi uống rượu với bạn bè, lái xe vòng quanh và bị gãy cả hai cổ tay.
Ngày hôm sau tôi đến bệnh viện thăm anh và không hài lòng với tình trạng này nên tôi phàn nàn:
– Sao em ngu thế, không đáng đâu… em chết mất!
Anh nhìn tôi mỉm cười:
– Tôi đồng ý với bạn, tôi cảm thấy mình thật ngu ngốc sau khi làm điều đó. Tôi hứa sẽ không làm điều này một lần nữa.
Tôi cảm thấy dễ chịu hơn khi thấy anh ấy thừa nhận sai lầm của mình, đặc biệt là khi tôi nhìn thấy anh ấy với đôi tay bó bột và trông hốc hác, hốc hác, giống như một ma-nơ-canh kinh tởm. Tôi gọt xoài và cho nó ăn từng miếng một như một đứa bé vì nó hoàn toàn thụ động và không thể làm gì được. Tôi cảm thấy hơi xấu hổ vì phải ở gần anh ấy như vậy, mùi hương nam tính nồng nặc xộc thẳng vào mũi khiến tôi đỏ mặt. Hoàng Hạo nhìn tôi trêu chọc:
– Nhìn gần cô ấy, tôi phải thừa nhận cô ấy thực sự xinh đẹp. Hai cô gái trông giống hệt nhau!
Mặt tôi càng đỏ hơn:
——Đừng có nực cười như vậy nữa, xung quanh tôi có rất nhiều cô gái đáng ngưỡng mộ, sao phải nhìn cô già này.
Nó nghiêm túc nhìn tôi:
– Nhưng em đẹp theo một cách khác…
Tôi tò mò hỏi:
– Nhưng bạn thích phong cách nào hơn?
– Anh yêu vẻ đẹp trầm lặng của em.
Tôi ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ. Công viên bệnh viện tràn ngập ánh nắng ấm áp, kèm theo tiếng chim sẻ ríu rít… Tôi dừng lại: Lâu rồi không nghe ai khen mình. Tôi rất yêu chồng nhưng anh ấy vẫn để lại rất nhiều lỗ hổng trong cuộc sống thường ngày của chúng tôi.
Tôi hỏi Hoàng:
– Nhưng hãy nói thật cho tôi biết, tại sao bây giờ hai người lại chia tay?
Hoàng ngập ngừng rồi nói:
–Thật khó nói! Nhưng hãy để tôi tâm sự với bạn, xin hãy hướng dẫn tôi. Đầu tiên tôi xin hỏi bạn: Sinh lý rất quan trọng đối với các cặp đôi phải không?
– Điều này rất quan trọng!
—Đây chính là điểm khác biệt giữa Hương và tôi. Đối với anh, tình yêu chỉ là một vấn đề trừu tượng, nhiều hơn về cảm xúc và lý trí…
– Tình yêu phải có hai phần không thể tách rời.
–Đau quá! Nếu bạn yêu cầu…xin lỗi…chạm vào ngực cô ấy, cô ấy sẽ coi đó là một sự xúc phạm!
– Người Việt là thế đấy.
Tôi mỉm cười nheo mắt nhìn nó:
– Vậy làm thế nào để bạn…giải quyết…yêu cầu của bạn?
Người em ngượng ngùng, bối rối:
– Tôi định hỏi bạn trước khi bạn dám nói: Tôi thường xuyên phải…thủ dâm. Nhưng tôi không biết phải làm gì bây giờ! Đôi khi tôi thủ dâm 2 hoặc 3 lần một ngày vì tôi không thể chịu đựng được!
Đến lượt tôi bối rối; đối với tôi câu chuyện đang chuyển sang một hướng bí ẩn và thú vị. Ồ, tôi quên mất anh trai tôi không còn là một đứa trẻ nữa! Tôi lén nhìn anh ấy, quả nhiên, Huang không còn là em trai anh ấy chạy khắp đường phố nữa mà là một chàng trai trẻ khỏe mạnh.
Tôi lấy một miếng xoài bỏ vào miệng anh ấy. Không biết là vô tình hay cố ý mà da tay tôi chạm vào môi anh. Tôi rùng mình, vội quay lại, ném miếng xoài lên giường.
Ngày hôm sau tôi vào bệnh viện cho Hoàng ăn bữa tối, vì như bạn biết đấy, ở Việt Nam, người nhà là người chăm sóc bệnh nhân. Hoàng rất vui vì sau này hai chị em sẽ hiếm có cơ hội gặp nhau. Hai chị em đã trò chuyện rất vui vẻ và tôi rất thích vì chúng tôi nói chuyện rất cởi mở và chân thật. Bên ngoài trời đã tối và chúng tôi đang mải mê trò chuyện mà không cần bật đèn. Tôi mỉm cười hỏi Hoàng:
– Bạn bó bột này được bao lâu rồi?
– Bác sĩ nói còn tùy tình trạng nhưng ít nhất là 1 tuần 10 ngày.
–chỉ vậy thôi! Ai nói họ bị ngã xe đạp?
Tôi định cười và trêu anh nhưng tôi dừng lại vì nhìn thấy khuôn mặt buồn bã, đáng thương của anh. Hoàng Hạo ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ, đột nhiên cảm thấy có lỗi với hắn…
Phải hai ngày sau tôi mới có cơ hội nuôi Huang. Anh ấy rất vui:
– Bạn biết không, tôi chán người vào quá nên chỉ biết cầu trời cho đến lượt bạn.
– Đùa gì vậy! Nói cho tôi biết, tại sao bạn lại đợi tôi?
– Có một người chị nói chuyện vui tính và gần gũi hơn với tôi… Tôi thích lắm.
Giọng điệu của anh chân thành, khiến tôi cảm thấy ấm áp không ngờ. Tôi mỉm cười và nói:
– Vậy thì tôi đưa ra một yêu cầu cho bạn và tôi sẵn sàng thực hiện nó.
Mặt ông Hoàng chợt đỏ bừng, lúng túng nói:
– Bạn có nói thật không?
——Thật sự, hãy nói cho tôi biết, tôi đã rất hạnh phúc và tôi sẽ làm hài lòng bạn.
—Tuần này tôi đã kiệt sức và tôi chỉ có một yêu cầu duy nhất.
Anh cúi đầu không dám nhìn tôi:
– Tôi chỉ cần…thủ dâm…xin hãy giúp tôi…
Tôi sững sờ, nghe thấy giọng nói của chính mình dần dần nhỏ đi:
– Bạn đang nói về cái gì vậy? Tôi…tôi…không thể…hiểu được…
Ông Hoàng càng chán nản hơn:
– Vì cậu hỏi… tôi dám nói… tôi xin lỗi…
Không gian như đông cứng lại, mặt tôi chắc hẳn đã đỏ bừng và tôi nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch. Tâm trí tôi tràn ngập những suy nghĩ trái ngược nhau. Thầy Hoàng không nói gì và cũng không dám nhìn tôi. Hồi lâu… Trong trạng thái như bị thôi miên, tôi giật mình khi thấy tay mình vươn ra ga trải giường… Hoàng lén nhìn tôi… Tay tôi luồn vào dưới tấm chăn mỏng. .. Tôi lại nhắm chặt mắt, không ngờ mình lại bạo dạn đến thế… Tay tôi lơ đãng chạm vào da bụng cậu bé, rồi trượt thật sâu… Khi ôm Hoàng tôi ngất đi khi bị một vật cứng gà trống. Ôi, không ngờ tôi đang cầm trên tay con cặc của anh trai, con cặc ấm áp và mềm mại khiến tôi run lên. Một cảm xúc mạnh mẽ dần dần tràn ngập trái tim tôi. Tôi phải xấu hổ thừa nhận rằng mình rất vui khi được ôm con cặc của Hoàng, hạnh phúc đến lạ lùng… Rồi tôi từ từ ôm lấy con cặc của anh ấy. Huang phấn khích đến mức khi tôi bắt đầu mất anh ấy, anh ấy căng thẳng lên và nhanh chóng mở miệng hét lên không nói một lời, sau đó khí của anh ấy tràn xuống làm ướt tay tôi. Nhìn anh trai yêu quý của mình đạt khoái cảm, tôi cũng bị ngọn lửa tình dục tấn công, tôi vùi đầu vào giường, nghiến răng nghiến lợi cố khép chặt đùi lại nhưng rồi đành phải đầu hàng, tôi run rẩy. Âm đạo của tôi bị rò rỉ… Tôi không ngờ rằng mình có thể hạnh phúc như vậy trong căn phòng bệnh viện tồi tàn này giữa ban ngày.
Năm phút sau, tôi cố gắng lấy lại bình tĩnh và nhanh chóng chạy ra khỏi bệnh viện. Tôi vừa bực bội vừa xấu hổ nhưng trong lòng lại nảy lên một cảm giác mới: Tôi cảm thấy tự hào vì đã làm cho anh trai mình hạnh phúc! Loại cảm xúc đó dần dần lấn át sự mâu thuẫn lý trí.
Những ngày tiếp theo, hễ rảnh rỗi tôi lại đến gặp Hoàng, anh mỉm cười chào đón:
–Chị Hải…
Tôi mỉm cười đáp lại anh ấy rồi đưa tay vào trong và cầm lấy con cặc cứng rắn của anh ấy trong tay một cách thoải mái. Tôi vuốt ve con cặc anh một cách âu yếm cho đến khi anh đứng dậy và cảm thấy khoái cảm. Vào ngày cuối cùng trước khi xuất viện, tôi nói với anh ấy:
– Ngày mai khi em xuất viện, anh muốn em khép lại ký ức này, thứ mà anh đã cho em vì yêu em, hãy giữ lấy nó và đừng để nó trôi đi. Điều này tốt hơn.
– Vâng, xin hãy nghe tôi nói.
Tôi đứng dậy, bước ra ngoài, khóa cửa và trước khi đôi mắt Jaune mở to ngạc nhiên, tôi ngồi xuống mép giường và đẩy tấm nệm sang một bên. Con cặc của anh thẳng và khỏe. Khi tôi mở miệng bú cặc anh, Hoàng nhắm mắt lại và anh run rẩy vì có lẽ chưa có cô gái nào từng bú cặc anh. Điều này thật kỳ lạ đối với tôi, vì ở nhà tôi rất yêu chồng nên tôi hiếm khi bú cặc anh ấy. Tôi không quan tâm lắm đến điều này. Ở đây lại khác và không hiểu sao tôi lại cảm thấy rất phấn khích khi quyết định bú cặc của Hoàng. Khi con cặc của Hoàng đã thọc sâu vào miệng tôi, tôi bất tỉnh và đi khoan khoai tây. Mùi nồng nặc của nó làm tôi choáng váng. Tôi bấm nhẹ nút… Hoàng rên khe khẽ. Tôi thực sự thích cảm giác được ngậm đầy một con cặc đầy sức sống trong miệng. Ý nghĩ đó là con cặc của anh trai tôi càng khiến tôi phấn khích hơn. Chưa đầy 3 phút, Hoàng không chịu nổi nữa gọi điện cho tôi:
–Chị Hải…Chị Hải…
Sau đó nó liên tục phun khí vào miệng tôi. Hoàng kêu một tiếng dài… Tôi chưa bao giờ cho chồng xuất tinh vào miệng khi bú cặc anh, nhưng đối với anh tôi thì ngược lại, tôi vui vẻ cho tinh trùng của anh vào miệng. Nó chảy ra khỏi miệng tôi bao nhiêu. Tôi nuốt à? Nó có chảy ra không? Âm hộ của tôi ướt…
Hoàng nằm xuống cố gắng thở bình thường trở lại… nhưng tôi vẫn ngậm cặc của anh trong miệng. Anh tôi đưa tay vuốt mái tóc bù xù của tôi một cách âu yếm rồi nhẹ nhàng nói:
–Chị Hải, cảm ơn…chị thật tốt với em!
Tôi từ từ đóng cửa trên con cặc của mình. Thật may mắn là:
– Ồ… chị Hải…
Ông Huang quả thực là một người đàn ông mạnh mẽ! Chỉ trong vòng vài phút, dương vật của anh dần cương cứng trở lại trong miệng tôi. Tôi đã khóc vì sung sướng, tình cảm thiêng liêng thật phong phú, và chính tình cảm này đã thôi thúc tôi mang lại hạnh phúc cho người anh thân yêu của mình bất chấp đạo đức. Nghe tiếng rên rỉ sung sướng của nó khiến tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Jaune lại rên rỉ và thổi một luồng không khí vào miệng tôi.
Tôi chỉ nói với cô ấy rằng bắt đầu từ ngày mai, tôi và cô ấy sẽ đóng trang ký ức loạn luân này lại… Nhưng trong thâm tâm, tôi không dám khẳng định rằng không biết mình có đủ sức chống cự hay không. Sự yếu đuối, tôi có thể chống lại ham muốn của mình nếu anh dám tiến về phía trước… Tôi đã mơ thấy cảnh tượng kinh hoàng khi anh giúp tôi nằm xuống và thọc tay vào khe hở của tôi? Tôi có đủ mạnh mẽ để đẩy anh ra khi anh cầu xin tôi cho anh quan hệ tình dục với tôi không? Tôi bối rối vì tưởng tượng rằng một ngày nào đó con cặc đang lấp đầy miệng tôi sẽ tìm đường vào lối vào của tôi! Một luồng nhiệt mãnh liệt dâng lên khắp cơ thể tôi…Tôi cảm thấy yếu đuối. Tôi run rẩy toàn thân và không dám nghỉ ngơi nữa.
(Hết Phần 1…mời các bạn đọc tiếp Phần 2)
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.