Nguồn: Thiên Địa 88
Chương 1:
Vào đi, cẩn thận.
Vâng, xin vui lòng về nhà sau giờ làm sớm.
Tôi biết! Tạm biệt vợ yêu.
Nói xong, Atuan cũng nhấn nút đóng thang máy rồi đi xuống tầng dưới. Năm nay mới ba mươi tuổi nhưng ông Duẩn đã là bác sĩ phẫu thuật nổi tiếng của Bệnh viện Trung ương, điều mà người khác phải vất vả hàng chục năm mới đạt được. Dù được bố mẹ ban cho một chiếc ô che chở to lớn và chắc chắn, giúp anh có xuất phát điểm cao hơn những người khác nhưng không thể phủ nhận những thành quả mà anh Duẩn đạt được là nhờ sự kiên trì và chăm học. Tuấn lấy bằng tiến sĩ ở Phần Lan khi mới 26 tuổi. Sau khi trở về Trung Quốc, anh tận dụng mối quan hệ của cha để thực tập tại Bệnh viện Trung ương. Với những nỗ lực không ngừng nghỉ, trình độ chuyên môn của anh ngày càng được nâng cao.
Nhưng trong cuộc sống không có ai là hoàn hảo, và điều ngược lại với sự thành công trong sự nghiệp của Tuấn là vấn đề tình cảm. Tuy cao ráo và đẹp trai nhưng anh lại ngại ngùng trước các cô gái, và nhiều mối tình cũng vì điều này mà chết yểu. Tuấn cho rằng đó là số phận, còn Thảo chính là định mệnh của anh, con gái của một người đồng đội cùng đơn vị với bố anh. Tuấn đã yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên và vượt qua được sự nhút nhát bấy lâu nay, được sự ủng hộ của hai bên gia đình, cuối cùng Tuấn đã kết hôn ở tuổi 27.
Vấn đề đó giải quyết xong thì Tuân lại gặp phải vấn đề khác. Sau 2 năm kết hôn, gia đình hai bên đều mong có cháu nhưng bụng Thảo vẫn không hề chuyển động. Tuấn cũng rất nóng lòng và phải đưa vợ đi khám. Kết quả, vợ anh bình thường, tinh trùng loãng, vẫn có thể có con nhưng tỷ lệ thụ tinh không cao. Nhưng mọi chuyện không thể đoán trước được. Hiện tại, Tuấn đang có cuộc sống hạnh phúc và cuối cùng Thảo cũng có thai nhờ sự nỗ lực của cả hai vợ chồng.
Và bạn không biết…
Thảo mỉm cười vẫy tay tạm biệt chồng rồi quay người bước vào nhà. Thảo năm nay 27 tuổi, lấy chồng được 3 năm và hiện đang có con trong bụng. Là một giáo viên, không, một giáo viên cấp 3 đầy tâm huyết trước khi xin nghỉ việc vì mang thai, lời nói và việc làm của Thảo luôn khiến mọi người vui mừng. Cô chỉ cao 1,6 mét nhưng có những đường cong hoàn hảo và khuôn mặt xinh đẹp. Cô đã chiếm được cảm tình của vô số đàn ông và rất đau lòng trước sự từ chối của mình. Cha của Tao là một quân nhân nên cô vốn là một cô gái ngoan ngoãn, có kỷ luật và được giáo dục tốt. Cô chưa từng yêu ai nhưng khi gặp Tuấn, sự ngây thơ, chân thành của anh đã khiến Thảo phải lòng. Hai người có cuộc sống hôn nhân thực sự hạnh phúc và dù biết những vấn đề của chồng nhưng cô vẫn vui vẻ ở bên động viên anh. Lối suy nghĩ của Thảo khá hiện đại nên cô không mấy coi trọng việc có con. “Tệ nhất là nhận con nuôi” là câu cô thường dùng để an ủi chồng.
Lại nữa, trong cuộc đời ai cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra, lúc Thảo không có bầu là người buồn, nhưng bây giờ có bầu thì chính cô là người lo lắng, buồn bã.
Trở lại hiện tại, sau khi đợi bên cửa sổ cho xe của Tuấn khuất tầm mắt và hòa vào đám đông, Thảo lại mở cửa xe bước ra ngoài rồi đóng cửa lại. Tòa nhà chung cư cao cấp chỉ có hai căn hộ trên mỗi tầng, trong đó có hai căn hộ ở tầng bảy. Thảo chậm rãi bước đến trước cửa căn hộ đối diện, đẩy màn hình ra, bấm một dãy số ngày càng quen thuộc…
nguyên chất
Cánh cửa mở ra, Tao bước vào như thể đây là nhà của cô, sau đó cô xỏ chân vào đôi dép trên bậc thềm, cô cùng một người đàn ông chậm rãi bước vào căn bếp tràn ngập mùi thơm của đồ ăn. Kéo ghế ra, anh có vẻ vui vẻ. Tao dường như đã quen với việc này, anh không nói gì, chỉ im lặng ngồi trên ghế và bắt đầu thưởng thức món ăn được chuẩn bị trước mặt.
Ăn đi em yêu, ăn nhiều hơn sẽ tốt cho em.
…
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.