Tôi sống ở Sài Gòn gần như cả đời và chỉ ghé thăm vài nơi thôi nhưng không hiểu sao tôi lại thích sống ở Sài Gòn đến vậy. Dường như có rất nhiều kỷ niệm khó quên.
Hãy đi thẳng vào vấn đề để không lan man. Tôi đặt kính lên bàn. Tôi bị cận thị, nhưng không đến mức không thể nhìn thấy gì nếu tháo kính ra. Tôi vừa học hết lớp 9, đang đứng trước phòng thi mệt mỏi rời xa mẹ thì ông bà già bắt tôi phải thi đầu vào.
Ở vùng ngoại ô Sài Gòn này, trường học rất khác so với những trường học bình thường. Trường toàn là con nhà khá giả, học giỏi và tính tình hiền lành. Chín năm học tập của tôi khá tốt.
Nhưng tôi không biết học sao cho tốt nên tôi đau khổ đứng trước phòng thi và không biết phải làm gì. Khi đi thi, tôi không biết Chúa sẽ làm gì mà lại trả lời sai 2 môn lúc đó và được 18,5. Tôi cũng ngưỡng mộ chính mình.
20 ngày sau, ông bà công bố kết quả như trúng số và tổ chức tiệc hoành tráng mừng con nhập học. Không ai biết tôi không muốn ở đó chút nào, không bạn bè, không bạn bè, huống chi là một cô gái trẻ tôi từng hẹn hò hồi lớp chín.
1 tháng sau. Tôi cũng theo ông già đi lấy giấy báo nhập học và được biết trường đã đủ điểm và sẽ không nhận học sinh có hộ khẩu ngoài huyện. Sư phụ tôi mặt đỏ bừng, nắm chặt tay, đập bàn rồi nói lớn:
– Bạn nghĩ sao? Con tôi đủ điểm để không thua bạn khác.
Thầy trả lời ngắn gọn:
– Đừng tức giận vì chúng ta phải làm theo hướng dẫn của Bộ Giáo dục.
Nhân tiện, ông già tôi làm việc trong chính phủ nên có tai có mắt, hiểu rõ khó khăn của thầy cô, nhưng dù thế nào cũng không thể làm ầm ĩ lên được. Khi tôi về nhà báo lại với mẹ thì mẹ nói mẹ chỉ có hai người con, một anh trai và một em trai, tính tình mẹ không giống bố, lại đặc biệt dễ nổi nóng. Gặp ông chủ chợ nên tiếp xúc với nhiều người và ép miệng:
– mẹ anh đã bị giết. Rõ ràng, một trong những đứa con của ông Trưởng Công an huyện ông Thanh có điểm thấp hơn ông, nhưng ông được vào còn con ông thì không. Rõ ràng có ai đó đang chơi khăm tôi.
Vài ngày sau, nhiều báo cáo cho rằng ông Thành gây áp lực với nhà trường vì con trai không được vào trường.
Sắp đến ngày họp lớp nhưng con trai anh vẫn chưa đến trường.
– Quên đi, năm nay anh sẽ tìm trường khác cho em chuyển vào.
Nghe xong tôi rất mừng và nói:
– Đi đến một trường học gần trường cấp hai của bạn. Nhiều bạn bè của tôi cũng đến đó để học.
Bố:
– KHÔNG! Tôi đã đến trường đó và nó đầy rẫy những kẻ gây rối và không có người tốt.
Rồi tôi bước vào một ngôi trường xa lạ với tâm lý của con trai Giám đốc Quân ủy huyện.
Nhưng em cũng chưa có lớp phù hợp. Trường có 13 lớp 10, trong đó có 1 lớp đặc biệt lớp 14. Em đang học lớp 13… vcl.
Nhưng ở đây tôi đã gặp bạn [mà không đúng chị mới đúng] Đây là cô gái đã gây sóng gió lần đầu tiên trong đời tôi.
… Các bạn đang đọc truyện “Người tình sinh viên” Nguồn: https://truyensexnunglon.com
Rồi ngày đầu tiên đến trường và ngôi trường trông thật tuyệt, nhưng lớp tôi thì không. Cũng giống như các lớp học đặc biệt, 10 lớp học thông thường nằm trên 4 tầng và 4 lớp học cuối cùng nằm ở phía sau tòa nhà – tin vui.
Nhưng khi bước vào lớp, điều tôi thấy là trong lớp học đổ nát này có một nhóm nữ sinh không chê vào đâu được. Năm hoặc ba người trong số họ tụ tập lại và trò chuyện. Họ có thể đã biết nhau từ thời cấp hai.
Tôi choáng váng trong 30 giây, không biết phải làm gì. Một người đàn ông chạy lại:
–Ồ, cậu cũng học ở đây à!
Tôi nhìn qua:
– Bạn là ai?
Anh: Anh học cùng trường với em à, hay là anh quên thi cùng phòng?
Tôi: À, 9a2 phải không? (Tất cả tên nhân vật đã được thay đổi)
Anh: Ai quan tâm, lại đây ngồi đi, ở đây tôi không có bạn.
Ann đưa tôi đến chiếc bàn thứ ba dựa vào tường và ngồi xuống. Tôi nghĩ là được, nhưng tôi không biết ngồi ở đâu. Lúc này tôi mới nhìn quanh và thấy cặp mông săn chắc, ngực bự, khuôn mặt xinh xắn và trang điểm một chút, tôi chợt nói với Ann:
– Bạn gái lớp chúng tôi rất xinh đẹp.
An: Nó ngon đấy, nhưng tại sao nó lại trông ngon thế? Tôi nghĩ chỉ những người chịu chơi mới có thể ưa thích như vậy.
Tôi: Flash, bạn không thích nó à?
An: Tôi chỉ thích những cô gái xuất sắc thôi.
Tôi thì khác, tôi thích phong cách, nhìn giống công tử nhưng không giống hang động. Cảm ơn ông bà tôi đã không chọn nơi nào khác ngoài thiên đường này để gửi tôi đến.
Nghĩ mà xem, nếu bà cụ nhìn thấy cảnh này thì chắc bà đã chuyển sang trường khác quá sớm nên quyết định không cho con tham dự buổi họp phụ huynh đầu năm.
Chuông reo… Thầy hiệu trưởng bước vào lớp, nhìn quanh lớp, chép miệng rồi ngồi xuống nói:
– Cô ấy tên Thúy và cô ấy là giáo viên chủ nhiệm của bạn. Bây giờ hãy để tôi giúp bạn sắp xếp một vị trí. Nếu bạn không quen với nó, bạn sẽ quen với nó.
Dì tôi bằng tuổi mẹ tôi, trông mạnh mẽ và giàu kinh nghiệm. Chờ một lúc thì cũng đến lượt tôi, cô nói:
—Tào Tháo, mời ngồi phía sau lớp.
Cũng nói rằng tôi là loại người tập tạ vì chú tôi có phòng tập thể hình. Chiều cao 1,77, chiều cao có thể đạt hơn 70 kg. Vì vậy, không nói gì, tôi đi về phía cuối lớp và ngồi xuống. Tôi nghĩ tôi sẽ ngồi cạnh ai đó cao hơn tôi một chút vì tôi có đôi chân dài. Không ngờ Cố Hạo lại bị ép ngồi một mình.
Quay đi quay lại suốt nhiều tuần liền, tôi buồn vì mình đã ở đây được 16 năm. Rồi cái ngày định mệnh đó đã đến khi cô vào lớp chủ nhiệm ngày đầu tuần và mang theo một cô bé kỳ lạ cao khoảng 1m50. Nhưng dáng người của cô ấy có phần cong và vô biên, cô ấy mặc một chiếc áo khoác mỏng còn mỏng hơn cả quần ren.
Bọn con trai trong lớp la hét, ai cũng gây rối nên nói lớn:
– Người bạn mới của bạn lùn quá!
– Trông ngon quá!
Dì hét lên:
– Im đi, cậu đang nói nhảm đấy, giờ hãy cạo cái kẹo cao su đó đi. Cô gái này tên là Dũng, cô ấy tham gia lớp học của tôi vì đăng ký muộn.
Bây giờ tôi mới nhìn rõ mặt Dung, trông cô ấy xinh xắn, làn da trắng nõn, giọng miền Tây quyến rũ, nói chuyện cực sexy này là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy trong đời.
Sau một hồi trao đổi vui vẻ, các dì lần lượt chọn chỗ cho đứa bé. Nghĩ rằng vẫn còn chỗ, hai anh chàng nhìn nhau mỉm cười.
4 tháng trôi qua tôi vẫn còn nhớ là mình bắt đầu học hành sa sút nên cũng không để ý lắm. Ngoài ra, như tôi đã nói, tôi chỉ thích những cô gái cao thôi, nhưng lớp chúng tôi có rất nhiều người đẹp như Dung, thậm chí có khi còn xinh hơn. Bây giờ ngoài việc học ra, tôi chỉ ra ngoài làm quen và về nhà làm một số việc thôi. Lúc đó Beeline đăng ký 500d được 100 tin nhắn miễn phí nếu dùng nhiều sẽ không hối hận nếu bị bắt quả tang.
Kỳ thi đến gần, dì tôi thu xếp công bố kết quả cho những học sinh gần như đã từ bỏ hy vọng tìm kiếm kiến thức, thậm chí còn đề nghị dạy kèm cho nhau. Tôi thực sự ghét những kỳ thi khó chịu này. Khi giáo viên công bố kết quả, rõ ràng các cô gái đang mất hy vọng. Trong số đó, Dũng và Anh, như tôi đã nói, dường như bị 5 phần.
Mọi đứa trẻ đến trường đều trang điểm và trông rất năng động. Dù chưa biết điểm của các em nhưng tôi chắc chắn rằng mình có vé dạy kèm. Tôi tự nhủ, thời cơ của mình đã đến. Mình vừa thi giữa kỳ và điểm trung bình của mình là 8,9.
Có thể bạn cũng đoán được, tôi được phân công dạy kèm cho Dũng, còn Nhi do bạn tôi An dạy kèm.
Tôi nghĩ thầm, DKM, bạn thật may mắn, Nhi xinh quá, thuộc tuýp người biết chơi bời, rất thời trang và nhìn rất hấp dẫn. Đến nói chuyện với bà già:
TÔI:
– Mẹ ơi, có thể con từ đây đi thi nhưng mẹ sẽ bị muộn vì phải cùng các bạn cùng lớp đi thi. Mẹ ơi, hãy để con đi xe đạp vì đi xe đạp rất mệt.
Bà già rất mừng và nói:
– Làm tốt lắm con trai, xe của mẹ chạy vất vả quá. Để tôi bảo Toàn đưa xe cho bạn. [ Thằng Toàn con nuôi của mẹ tôi, nó lớn nên tôi kêu nó bằng anh sau này sẽ giải thích thêm đây là nhân vật khá quan trọng]
Con mừng lắm: Mẹ ơi đây là chiếc Ex 2009.
Mẹ: Ừ, đi thôi để anh ấy thư giãn và không mệt mỏi.
Ngày hôm sau, một chiếc ô tô có khuôn mặt đẹp trai đậu bên ngoài trường, mọi người đều nhìn tôi. Tôi tự nhủ, xe chạy vui vẻ. Hôm nay là thứ bảy nên sáng tôi có lớp trang điểm từ 7 giờ đến 9 giờ 30. Khi tôi quay lại lấy xe, bạn tôi nói: Này, ra ngoài ăn uống vui vẻ nhé!
Tôi: Tôi đang bận làm việc ở nhà [ thật ra sợ bà già bã nói có xe đi chơi không cho chạy nữa ]
Bạn: Chúng ta đi bộ một lát nhé Dung không có ô tô nên bạn có thể đưa cô ấy đến đó.
Tôi: Ừm, không sao đâu, chỉ một chút thôi.
Tiểu Thạch ngồi ở ghế sau xe của tôi, giống như một người cha đang bế con, nhưng phải nói là ngực của cô ấy quá lớn, tôi chỉ muốn chạy nên đã kéo cô ấy lại và va vào cô ấy, khiến anh trai cô ấy phải giữ lại. rung chuyển. Trên đường đi, tôi phát hiện ra một số chủ đề:
Tôi: Dung chuyển sang trường này học ở đâu vậy? [ thật ra đầu năm tới giờ không nói chuyện nhiều với Dung ]
Dong: Mình từ Long An chuyển đến đây nhưng bắt đầu đi học muộn 2 năm nên việc xin học rất khó. Cậu nên gọi tôi là chị.
Tôi cái gì cơ? Hai năm sau, tức là hơn tôi hai tuổi.
Đồng: Ừ, haha.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.