giáo viên và học sinh

phần 1
Website đã được chuyển sang tên miền mới: tuyensetv.org, các bạn nhớ nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập nhé!

Chiều nay, Minh có hẹn với thầy cũ Võ Tuấn Minh, 29 tuổi, giám đốc một bệnh viện tư nhân. Điểm của thầy cũng là 1 và 0, cảm ơn bố mẹ đã giao tôi cho thầy, thầy tên là Tuấn, thầy luôn phạt em và học sinh mỗi khi điểm kém. Với bằng tiến sĩ, chuyên ngành phụ khoa, không có gì ngạc nhiên khi anh trở thành giám đốc khi còn trẻ. Cha anh là chủ sở hữu của bệnh viện này. Anh có 2 người con, một đứa kém anh 2 tuổi tên Thành, một đứa 17 tuổi tên Loan. Thầy Duẩn đã nghỉ hưu đã lâu, vợ thầy cũng mất sớm nên thầy rất yêu thương các con…


Xiaodai năm nay sắp thi cuối kỳ, thành tích học tập không tốt, bị giáo viên chủ nhiệm đuổi về nhà rất nghiêm khắc với học sinh nhưng lại không dạy được nên người ta có câu nói “Bố là vậy”. một người cha”. Đốt hết sách đi. Rốt cuộc, từ khi nghỉ hưu, chỉ có Minh đến hỏi thăm sức khỏe của thầy Tuấn rất yêu quý Minh và còn gọi anh là con nuôi.

Mới hơn ba giờ chiều, Minh đã gọi thầy đến tận cửa. Dù thầy Tuấn đã nghỉ hưu đã lâu nhưng sức khỏe của thầy vẫn tốt vì vẫn tập yoga ở nhà. Anh đợi một lúc, thầy bước xuống mở cửa:

– Thưa thầy, thầy có nghỉ trưa không? —Đây không phải việc của cậu, sao cậu có thể đến muộn được…

Sau đó Minh cùng ông nội vào nhà, anh không quên mua một giỏ hoa quả trước khi ra về. Giáo viên nói:

– Tại sao lại nhận quà nếu bạn có thể đến chơi? Tôi có chuyện muốn hỏi anh, nhưng nói qua điện thoại sẽ không thành thật đâu. Hơn nữa, tôi cũng muốn gặp anh và dùng bữa với anh. – Không sao đâu thầy, có chuyện gì thế? Tôi yêu cầu bạn làm điều đó ngay lập tức. – Con bé nhà tôi năm nay 17 tuổi nhưng học hành kém. Nó cũng nghe lời tôi và nhờ chị dạy kèm nhưng vẫn không tiến bộ nên tôi phải cố gắng hết sức để hỏi bạn. để giúp đỡ cô dạy kèm. – Đúng! Thật trùng hợp, công ty của tôi vừa chuyển đến nhà bạn, tôi đã gọi cho người cho vay khi đi học về và về nhà muộn hơn. – Cảm ơn bạn nhiều lắm, năm cuối cấp anh ấy lại như thế này nên khi gặp mẹ anh ấy tôi rất buồn không biết phải nói sao.

Vẻ mặt anh dần trở nên buồn bã. Sau đó ông nói:

– Bệnh viện của bạn có tiếp nhận thêm người không? Thành, con trai thầy, đi làm xa vì mới ra trường nên chỉ có công ty nhận anh. Có khi anh về nhà từ 11h đến 12h rồi phải dậy lúc 5h sáng để đi làm. –Vậy thưa thầy! Hãy nhờ Thanh Mai sắp xếp một cuộc gặp với bạn. Bất cứ ai cũng có thể yêu cầu giúp đỡ!

Sau đó thầy và trò ngồi uống trà trò chuyện. Anh đang đi vệ sinh thì bị giáo viên chỉ:

– Toilet này hư rồi, mai sẽ có kỹ thuật viên ở phòng chính trên lầu tới giúp.

Sau đó anh ta đi lên và nhìn thấy hai cánh cửa phòng cạnh nhau. Anh ta chọn phòng bên trái. Khi bước vào phòng, anh ta thấy trên sổ ghi một khoản vay vàng.

Đọc tiếp  Tìm Nhau Nơi Hoang Dã – Chuyện Ngoại Tình Bí Mật 2023 – Cập Nhật Chương 9

Sau khi đi vệ sinh, anh ngẩng đầu lên thì thấy quần lót của mình treo lủng lẳng, quần lót cotton màu trắng, có một vết lớn màu vàng ngà ở háng. Chuyên ngành của Minghao là phụ khoa, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể biết sức khỏe của người sở hữu chiếc quần này không được bình thường như thường lệ…

Theo trực giác của bác sĩ, Minh tháo nó ra và nhìn kỹ hơn thì phát hiện vệt đó là dịch tình dục khô nhưng gần như đầy khắp háng anh. Tôi nghĩ có thể cô ấy đã xem một bộ phim người lớn và cảm thấy phấn khích.

Sau đó Minh ra ngoài đọc tập vở Loan để quanh phòng và phát hiện ra cô có khả năng học tập giống mình nhưng lại khó tập trung khi học, sau đó anh sắp xếp lại tập vở thì chợt chú ý đến một bức tranh màu hồng. Dương vật giả chạy bằng pin. Khi tôi nhặt nó lên, đồ chơi tình dục dính đầy dịch tình dục khô, toàn thân thô ráp và trắng trẻo.

… Các bạn đang đọc câu chuyện của một thầy giáo và các học trò của mình từ: https://truyensexnunglon.com

Anh suy nghĩ một lúc rồi đoán ra nguyên nhân vì sao cô gái học kém. Chắc vì vợ thầy mất sớm nên anh lớn lên cả về thể chất lẫn tinh thần, trở nên nhút nhát không biết tâm sự cùng ai.

Minh lấy đồ chơi tình dục bỏ vào túi rồi đi xuống nhà ngồi với thầy Tuấn. Một lúc sau Loan đi học về:

– Bố, Minh, con mới về!

Vì tôi thường xuyên đến thăm nên tôi có gặp anh ấy vài lần. Loan năm nay 17 tuổi, có dáng người bụ bẫm, bộ ngực căng tròn trong bộ đồng phục học sinh, hông nũng nịu trong chiếc váy dài đến đầu gối, khuôn mặt giống khuôn mặt của mẹ nên khuôn mặt trái xoan, khuôn mặt bầu bĩnh. Viên Viên lớn, có thể nói cô là một trong những nữ sinh nổi tiếng nhất trường. Thầy Duẩn nói:

– Từ nay thầy Minh sẽ hướng dẫn việc học của con tôi. Bố muốn được sự đồng ý của bố, hãy cố gắng lắng nghe những gì bố nói. – Vâng tôi biết!

Lorne nhẹ nhàng trả lời. Sau đó cậu rón rén bước vào phòng và thấy sách vở trong phòng đều sạch sẽ. Cậu biết người đến không phải là bố vì ông hiếm khi lên cầu thang. người giúp việc.

cốc cốc:

– cậu có ở đó không? bạn có thể vào được không?

Anh đứng trước phòng mình và gõ cửa. Loan nghe thấy liền mở cửa cho anh vào.

– Chào bạn, từ nay tôi sẽ hướng dẫn bạn học tập. Vừa rồi cô giáo mời tôi đến đây nên tôi đã nghiên cứu cách học của bạn và tôi hứa sẽ cải thiện nó. Hãy cùng nhau làm việc vui vẻ nhé! – Ah? Bạn có ở trên đó không? Vậy… vậy cậu giúp tôi dọn phòng nhé?

Minh gật đầu, Loan chợt nhớ ra hôm qua khi đang học bài, ham muốn tình dục của cô chợt bùng nổ, sau đó cô ngủ đến sáng, chưa kịp dọn dẹp chiến trường.

Rồi anh ngồi xuống đối diện và nhìn về phía giường, tìm vật màu hồng:

– Đúng! Tôi hứa tôi sẽ cố gắng giúp bạn. – Tôi đã thấy kết quả của bạn và bạn cần phải cố gắng nhiều hơn nữa. Ta cũng đã nói trước với ngươi, ta sẽ thưởng phạt nghiêm khắc ngươi, cha ngươi cho phép ta dùng mọi thủ đoạn! Này, bạn có nghe thấy tôi không?

Đọc tiếp  Cháu dâu hàng xóm

Minh hét lên, vì suốt lúc nói chuyện với anh, anh cứ nhìn vào giường, sợ sẽ nhìn thấy thứ đó. Thật vinh quang:

– Vâng…Có… – Bạn có nghe tôi vừa nói gì không? Tôi thường khó tập trung. Làm sao để đạt được kết quả tốt? – Vâng, tôi nghe đây. – Nhắc lại lần nữa nhé… – Ừ, con cần phải tập trung, rồi bố con sẽ để mẹ dạy con… – Con thấy không? Ta đã nói sẽ thưởng phạt nặng, nhưng cha ngươi lại cho phép ta dùng mọi biện pháp! Bạn hiểu không? – Vâng xin lôi! – Vậy bây giờ bạn cảm thấy thế nào? – Vâng, tôi…tôi không biết! ——Ta đã nói có thưởng có phạt, bây giờ ta tới trừng phạt ngươi!

Sau đó anh đi đến gần cầu thang, khi lên lầu, anh nhìn thấy chiếc bình của thầy, một chiếc bình kiểu tân cổ điển có cắm một chiếc roi mây bên trong trông cũ kỹ nhưng anh vẫn nhận ra. Cây roi của tôi. Anh bước vào phòng Loan có gốc cây và thấy cô loay hoay tìm chiếc giường, anh biết cô đang tìm gì:

– Tôi đã làm lông mi bao nhiêu lần rồi? – Ah? Tôi…tôi tưởng sẽ có hình phạt cho tội đạo văn? – Dù phải photocopy 100 – 1000 lần cũng thường xuyên bị mất nét! Đối với tôi, hình phạt roi phù hợp với bạn hơn. Ngày xưa nhờ bố đánh đòn nên tôi đã khá hơn nên tôi nghĩ thầy nên đánh đòn bạn từ khi còn nhỏ thay vì đợi đến bây giờ! – KHÔNG! Tôi đã lớn và gần như là một người lớn rồi, tôi không còn là một đứa trẻ có thể bị người khác đánh đập, mắng mỏ nữa! Anh đi đi, tôi không học nữa!

Loan vừa nói vừa dùng tay đẩy Minh ra khỏi phòng, trước sức mạnh mạnh mẽ của Minh, anh kiềm chế được rồi lấy cây hồng trên giường của cô từ trong túi ra. Anh ta há miệng, lưỡi cứng đờ:

– Tôi…tôi… – Bạn đang tìm cái này phải không?

Anh lắc đầu thật mạnh, nhắm mắt lại, ngượng ngùng không dám nhìn anh. Minh nói tiếp:

– Tôi đoán là tôi sẽ không nói với bạn điều này, tôi sẽ vứt nó trên đường về nhà để bạn không cần dùng đến nữa và việc của bạn bây giờ là tập trung vào bài thi chứ không phải thủ dâm! – Tôi… – Bây giờ tôi cho em hai lựa chọn, một là cầm roi này nằm xuống để tôi đánh em, hai là xuống cùng tôi với đồ chơi tình dục và tôi sẽ báo cô giáo! – Đừng… đừng! Làm ơn đừng nói với bố tôi, tôi hứa sẽ nghe lời bạn!

Anh khóc lóc van xin anh. Minh duỗi thẳng hai bên, một bên cầm roi mây, một bên cầm đồ chơi tình dục. Loan hoảng sợ cầm roi lên. Minh lấy đồ chơi tình dục bỏ vào túi rồi nói:

– Bây giờ hãy nằm xuống và giơ mông lên cho tôi!

Anh nằm xuống một cách chậm rãi và cẩn thận, hai chị em từ nhỏ đã được chiều chuộng nên đây là lần đầu tiên anh bị đánh đòn. Loan có ngoại hình giống bố, cao khoảng 1,6 mét, đôi chân thon và vòng mông cao. Minh cầm roi bước về phía trước:

Đọc tiếp  Đời sống tình dục của Hạ Nghiên

– Bây giờ hãy cởi váy, kéo quần lót xuống và để lộ mông! – nó là gì? Cởi nó ra luôn à? Không, tôi đã lớn rồi! – Tôi đánh em, không phải hiếp em, đừng sợ, nhưng tôi là bác sĩ phụ khoa, tôi gặp em hàng ngày, em là người lớn nên tôi phải làm! Nhanh lên, nếu không đếm từ 1 đến 10 sẽ bị phạt nặng hơn đấy! một hai ba…

Lorne cảm thấy xấu hổ vì chị gái cô chưa từng gặp cô trước đây và giờ cô phải cởi nó ra để cho người khác xem, nhưng nghĩ đến việc anh trai cô bắt gặp cô đang thủ dâm và đi gặp bố cô còn xấu hổ hơn thế, đừng bận tâm đến việc chấp nhận. Sau đó cô từ từ cởi váy, để lộ chiếc quần lót ren màu đen. Sau khi đếm đến bảy, Ming kéo váy xuống mắt cá chân.

——Quần lót của bạn đâu? Tại sao bạn vẫn chưa cởi chúng ra? Khi tôi đếm đến 7, tôi sẽ đếm roi cho bạn, nếu bạn không nhanh lên, tôi sẽ đếm lại!

Anh ta sợ hãi rút roi xuống, để lộ cặp mông trắng nõn.

– Bây giờ anh đánh tôi chỗ nào tôi sẽ đếm lại, còn nếu đánh trượt tôi sẽ đếm lại!

Rồi cuối cùng… cuối cùng… cuối cùng… Minh quất nhanh vào mông ba roi. Anh đếm một… hai… ba. Rồi nước mắt chảy ra, trên ba chiếc roi hiện lên một cảm giác vừa nóng vừa lạnh. Cảm thấy. Rồi Minh thêm vào cuối…cuối…cuối…cuối. Với bảy ngọn roi đồng loạt, bảy sọc trắng trên mông Lorne phồng lên và từ từ chuyển sang màu hồng. Đây là lần đầu tiên hắn đánh nhau như thế này, chắc chắn sẽ không dám. Sau đó anh dùng tay kéo quần lót lên nhưng bị roi chặn lại:

– Anh có để tôi kéo nó lên không? – Chưa! Nhưng bạn đã chiến đấu đủ rồi. —Từ giờ trở đi, bạn phải xin phép tôi trước khi làm bất cứ điều gì. Nếu bạn quên, tôi sẽ tiếp tục chơi. – Ừ, vậy để tôi kéo quần lên nhé!

Anh gật đầu, cô kéo váy lên vừa định kéo thêm thì anh đá vào góc:

– Tôi chỉ yêu cầu mặc quần chứ không yêu cầu mặc váy! Ồ, bạn có để ý thấy tôi đang mặc quần ren phải không? – Ừ, chị tôi mua cái này cho tôi! – Từ nay mình chỉ mặc đồ cotton thấm nước, loại ren này có hạn nên không nên mặc. – Đúng!

Anh lẩm bẩm, đang nghĩ xem nên mặc quần gì, dù là ai, anh cũng không thể dò xét được.

– Đó là tất cả những gì tôi đã làm hôm nay! Bắt đầu từ ngày mai, mỗi khi học xong các em phải đến chỗ tôi để kiểm tra lớp trước khi về nhà. – Nhưng cậu vẫn phải làm bài tập về nhà à? —Vậy cậu đến nhà tôi làm bài tập nhé. Tôi đã bàn với bố cậu rồi! Bắp cải cấm kỵ…

Sau đó anh ta rút điện thoại ra và xin số.

– Hoạt động hôm nay thế là xong. Hẹn gặp lại bạn vào ngày mai khi tôi xuống ăn tối với bạn.

Nói xong, anh ta xuống lầu chào anh Duẩn rồi lên xe đi về nhà.

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận