Yến là một cô bé năm nay mới 10 tuổi nhưng có tính tò mò rất lớn. Bình thường, khi đi học về, đứng ngoài cửa, tôi nghe thấy dì và mẹ nói chuyện về những chủ đề người lớn. Ngày mà tính tò mò trỗi dậy và cả gia đình đã đi vắng, Yan chộp lấy chiếc điện thoại trên bàn chạy vào phòng rồi đóng cửa lại. Một số clip cực hot được tung lên mạng khiến Chân Tử Đan phải đỏ mặt. Nhanh chóng tắt điện thoại, Chân Tử Đan nằm đó suy nghĩ một lúc rồi xóa toàn bộ nội dung vừa tìm được, hy vọng bố mẹ không phát hiện ra.
Một ngày nọ, Yan mượn điện thoại di động của anh trai và tìm thấy đoạn video quay cảnh một cặp đôi đang ân ái say đắm. Lần này Yến quyết định ngồi đến cuối cùng. Hơi thở của cô cũng bắt đầu trở nên không đều. Yan ngồi đó bối rối nhìn sau khi đọc xong, Yan tắt màn hình như không có chuyện gì xảy ra. Cô vui vẻ đi tắm, rồi lại bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Ngày thường, gia đình Yan thường uống rượu và mời các thành viên trong gia đình, các cô chú. Đặc biệt chú Lương rất thích Yến. Lớn lên không ai đối xử với Yan tốt như chú đó. Vì vậy, Yan đang mong chờ ngày gia đình cô có thể tổ chức tiệc rượu lần nữa để anh có thể mua cho cô một ít đồ ăn nhẹ.
Tối hôm đó, sau bữa tối, mẹ Yến từ trong bếp bước ra hỏi:
– Muốn đi uống cà phê không?
Một số người ở đó cũng gật đầu đồng ý và muốn đi cùng cô. Lúc đầu, mẹ cô từ chối, nhưng sau khi nài nỉ rất nhiều, cô đã mủi lòng và đồng ý. Người mẹ dẫn theo đứa con trai gần hai tuổi của mình. Mọi người đã sẵn sàng và bắt đầu lên đường.
Đến một quán cà phê có phong cảnh đẹp, mọi người di chuyển đến một địa điểm thích hợp để trò chuyện và thưởng thức tách cà phê thơm ngon. Chú Lương nhìn thấy Nghiêm đang loay hoay tìm chỗ ngồi thì lập tức nhường chỗ để tìm một chiếc ghế khác. Châu Âu cũng hơi đông nên thiếu vài cái ghế.
Khoảng 20-25 phút sau, trời bỗng nổi gió và mưa, nơi Yan đang ngồi bắt đầu mưa to. Cuối cùng, trời bắt đầu mưa to. Thấy trời có thể mưa rất lâu, cha Yan nói:
– Chúng ta nên về nhà thôi, nhưng nhà tôi có 4 người và con trai út của tôi có thể bị mắc mưa lớn.
Bác Lương thấy vậy liền nói:
– Được rồi, tôi sẽ đưa Xiaoyan về nhà, sáng mai tôi sẽ đi làm và trên đường tôi sẽ đưa cô ấy về nhà.
Cha mẹ Yến cân nhắc hồi lâu, cảm thấy bọn họ là người nhà, hẳn là có chút đáng tin cậy.
– Yến, bây giờ em sang nhà chú Lương ngủ nhé. Tôi lo con út mắc mưa bị bệnh… – Vang, tôi hiểu.
Lúc nào đó, mọi người giải tán và rời đi trước, nhưng một lúc sau chú Liang và Yan đã rời đi. Yến có vẻ thích thú khi được đi xe về nhà Lương. Trời mưa rất to và cuối cùng hai chúng tôi cũng đến nơi. Vừa cởi áo mưa ra, Chân Tử Đan mới phát hiện ra vừa rồi ngồi trong quán cà phê, cô đã ít nhiều bị ướt vì mưa. Chú Lương mở cửa, chậm rãi lục lọi trong tủ xem có bộ quần áo nào để Yến thay không.
Sau vài phút, anh lôi ra một chiếc váy đen trắng trông hơi giống đồng phục hầu gái thường thấy trong các bộ phim của Chân Tử Đan. Yến nghi hoặc nói:
– Cậu đang mặc đồ của bạn gái tôi phải không?
Anh ấy đã trả lời:
– Không, tôi không có bạn gái, cứ mặc đi.
Có gì không hiểu, Yến cũng không dám hỏi nữa, cô vào phòng tắm, tắm nhanh rồi mặc quần áo vào. Chân Tử Đan nghĩ thầm: “Vải hơi thiếu sót, nhưng quần áo rộng quá nên chắc không sao đâu”.
Mở cửa bước ra ngoài, chú Yến nhìn thấy chú Lương đang cởi chiếc áo sơ mi ướt đẫm nước mưa. Nhìn thấy Yến, anh mỉm cười nói:
– Được rồi, qua phòng đằng kia đi, điện thoại ở ngay kia, chán thì chơi nhé.
Yan nói “có” và chạy vào phòng, anh cảm thấy cơ thể của chú Liang thực sự rất khỏe mạnh và cảm thấy hơi xấu hổ khi mở điện thoại ra nhìn. Lăn qua lăn lại, Nghiêm Tranh không biết nên làm gì với chiếc điện thoại của mình, đột nhiên có cuộc gọi đến…
Yến đang định trả lời điện thoại thì anh bước vào, nhấc máy, nhấc máy rồi hỏi:
– Tôi ở đây, tôi có thể giúp gì cho bạn?
Người ở đầu bên kia điện thoại nói:
– Yến đâu rồi, anh ấy có làm gì sai không?
Anh liếc nhìn tấm lưng trong váy của Yan và mỉm cười dịu dàng:
– Tốt lắm, vừa mới ngủ quên.
Nói xong, anh ta đưa ngón tay lên miệng ra hiệu cho Nghiêm đừng nói nữa và im lặng một lúc. Yan chớp đôi mắt sáng ngời, nhìn cơ thể mình qua bộ đồ ngủ mỏng manh và chậm rãi nuốt nước bọt.
Sau cuộc gọi, anh kết nối điện thoại với TV trong phòng, mở một trang web khiêu dâm và chọn ngẫu nhiên một đoạn clip khiến anh bật cười. Chân Tử Đan nhận ra đoạn clip trên là gì và cô dường như đang nhìn chằm chằm vào nó mà không nói một lời. Khi hắn quay người lại thì phát hiện mọi thứ trên người đều đã bị cởi ra, lộ ra thứ to lớn cương cứng đó.
Yến giật mình lùi lại, nhanh hơn một bước và tóm lấy chân cô. Anh ấy thì thầm:
– Bạn có thai à?
Yến lắp bắp:
– Vâng…vâng…vẫn chưa…ch…vẫn chưa…
Bàn tay anh trượt xuống dưới chiếc váy hở hang và nhẹ nhàng vuốt ve từ núm vú đến lối vào nhỏ bé của cô. Thấy Yến run rẩy, anh hỏi:
– Bạn có muốn chạm vào nó không?
Vừa định lắc đầu, anh liền nắm lấy tay Yến đặt lên vật đó. Anh cảm thấy tay mình có chút nóng và co giật. Như bị nó thu hút, Yan từ từ chạm vào nó và chợt giật mình trước tiếng rên rỉ của người phụ nữ trong phim. Cô rút tay lại và anh hôn nhẹ lên trán cô, xoa bóp âm vật của cô. Khi nó trở nên trơn bóng, anh đưa một ngón tay vào. Cơ thể Yan tiếp tục run rẩy, chất lỏng màu đỏ như máu chảy ra từ âm đạo của cô. Anh chậm rãi ngọ nguậy ngón tay, khiến Yến phải dùng cả hai tay che miệng để ngăn mình rên rỉ. Anh ấy nói:
– Rên rỉ, phòng này cách âm kém quá, bỏ tay ra, rên rỉ…
Anh cúi mặt xuống cổ Yến, sau đó dùng lưỡi tinh nghịch chạm vào làn da trên cổ cô, rồi từ từ hạ xuống núm vú nhỏ nhắn của cô. Cảm thấy không thể chịu đựng được nữa, anh nhấc Yan lên và đặt cô vào tư thế thổi kèn.
Đầu lưỡi của anh thâm nhập sâu vào âm đạo của cô khiến Yan rên rỉ điên cuồng. Một lúc sau, anh nhẹ nhàng nói với cô:
– Thử mút nó, hôn nhẹ nhàng xem… – Nó… to quá.
Như bị mê hoặc bởi lời nói của anh, Yan làm theo chỉ dẫn của anh. Hết nhịp này đến nhịp khác, hai người thở theo nhịp giống nhau, sự hưng phấn khiến anh lập tức đổi tư thế. Một tay giữ tay Yến, dùng tay kia nhấc chân kia lên và xoa hai chân vào nhau.
Yan cảm thấy như đang lơ lửng trên mây. Đột nhiên anh bắn vật đó vào khiến Yan tỉnh dậy và hét lên. Chất lỏng màu đỏ lại phun ra không ngừng. Anh ta hơi dao động, và trong vòng vài phút, anh ta mạnh mẽ xâm nhập sâu. Tiếng rên rỉ của Yan trộn lẫn với tiếng rên rỉ của người phụ nữ kia, khiến khung cảnh càng thêm khó hiểu. Yan rên rỉ và lẩm bẩm:
– Ah, à, aa…aaaa Dễ thôi…được rồi…aa…ah…aaah…
Dù Yan có nói gì thì anh ta cũng giống như một con thú điên, khiến Yan cảm thấy như sắp ngất đi. Cứ như vậy kéo dài khoảng hai mươi ba mươi phút, sau đó một lượng lớn chất lỏng chảy ra khỏi cơ thể, khiến tiếng hét của Yan trở nên khàn khàn.
Chờ một lúc, anh rút dương vật của người đàn ông ra, chất lỏng màu trắng chảy ra, trộn lẫn với dòng máu hồng vừa lan ra ga trải giường.
Từ trong quá trình khó thở, cuối cùng cũng đã ổn định lại. Yan cố gắng ngồi dậy, nhìn thấy điều gì đang phát ra, nghi ngờ hỏi:
– Đó là cái gì và tại sao anh lại nhét nó vào trong tôi? – Đây chính là tinh dịch, là nguyên nhân gây ra mang thai.
Những lời này khiến Yến hoảng sợ:
– Cái gì? Vâng…có thai? Mẹ đánh con!
Anh ấy đã mỉm cười:
– Bạn vẫn chưa có kinh, đừng lo lắng!
Trò chuyện một lúc, anh đưa Yan vào phòng tắm. Nói xong anh bế Yến về phòng. Anh mang những thứ còn lại vào phòng giặt. Khăn trải giường cũng được thay mới, anh đang ôm Nghiêm ngủ trên giường.
Trong lúc thảo luận, ông Yan hỏi:
– Anh vừa nói anh không có bạn gái, vậy tại sao anh lại mặc đồ phụ nữ? – Mẹ sẽ đợi con lớn hơn rồi đeo vào để mẹ xem.
Douyan, hóa ra những thứ đó là của bạn cũ của anh ấy. Anh ấy không rời đi vì đã tìm được người phù hợp để chăm sóc mình.
Sáng hôm sau, Chân Tử Đan thức dậy và thấy bộ quần áo cô mặc hôm qua nằm cạnh giường đã được giặt và phơi khô.
Yan lấy chiếc áo phông trong tủ rồi đi ra ngoài. Mùi thức ăn khiến bụng cô cồn cào. Chân Tử Đan lúng túng vào phòng tắm đánh răng, rửa mặt trước khi ra ngoài. Anh ấy nói:
– Chiều nay ở lại đây rồi về. – Chuyện gì vậy? Không phải anh cũng nói sáng mai sẽ đưa em về nhà sao?
Nghe vậy, anh tiến lại gần cô, bế cô đến bàn, đưa tay kéo dây tạp dề của cô, để lộ thứ nhô ra từ quần cô. Hóa ra ngay khi nhìn thấy Yan mặc áo phông bước ra ngoài, anh ta đã có phản ứng. Khi Chân Tử Đan bước từ phòng tắm vào bếp, một bên áo sơ mi của cô tuột khỏi bờ vai nhỏ nhắn khiến anh càng thêm sừng sỏ.
Dang rộng hai chân của Yan, nhẹ nhàng xoa bóp âm đạo của Yan, rồi đưa trực tiếp vào khiến Yan không kịp phản ứng. Và cứ như thế, chúng tôi bắt đầu làm tình với nhau tại bàn ăn tối. Đi được hai ba hiệp, anh thấy Yan có lẽ đã kiệt sức và muốn dừng lại. Yan trèo xuống bàn và đi vào phòng tắm với những bước chân run rẩy.
Ăn xong, hai người nằm ở phòng khách xem TV. Trong khoảng thời gian này, Chân Tử Đan đã ngủ quên mà không hề hay biết. Có lẽ là do hôm qua tôi đã tập thể dục mạnh mẽ lần đầu tiên và ngủ một lúc vào buổi sáng. Khi Yến tỉnh dậy, đồng hồ chỉ hơn 1 giờ chiều. Anh đang lặng lẽ ngồi làm việc bên cạnh, thấy Nghiêm đứng dậy thì dừng lại, đi xuống lầu lấy đồ ăn cho Yan. Ăn trưa xong, anh đưa Yến về nhà.
Sau khi về nhà, anh theo Yan vào sân. Anh quỳ một chân xuống và thì thầm:
– Chuyện xảy ra hôm qua và sáng nay là bí mật giữa hai chúng ta.
Nói xong anh quay người bỏ đi, lên xe. Yan bước vài bước và quay lại nhìn anh. Nhìn thấy anh rời đi, Yan do dự một lúc rồi mới bước vào nhà. Bố Yến đang xem tin tức thì thấy cô quay lại chỗ chú Lương, ông mắng cô:
– Tôi nói sáng nay tôi về nhà, bây giờ thuận tiện đi làm, làm phiền anh.
Nghiêm không dám nói thêm gì nữa, chỉ nói “ừ” rồi trở về phòng.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.