Tôi đang trên đường trở về quê hương, nơi tôi có rất nhiều kỷ niệm đẹp. Thực ra, chuyến đi này không hề được lên kế hoạch mà là bất ngờ. Người giám sát, Lan, là một người bạn cũ thời đại học. Anh ấy gọi tôi về để dự một buổi họp lớp ngắn ngủi. Người bạn mà tôi mong đợi từ lâu đã thống nhất ngày giờ về nhà. Tôi lưỡng lự vì bận công việc, vợ chồng tôi mới cưới và đang có ý định sinh con. Tuy nhiên, khi chồng tôi đi công tác, mẹ tôi cũng đổ bệnh nên tôi trở về nhà cho tiện. Nhưng trong thâm tâm tôi không muốn, tôi chán quê hương nghèo khó.
Về quê, tôi cố gắng sắp xếp mọi việc trong nhà, ăn mặc đẹp đẽ, quý phái, tôi thành đạt, lấy chồng đại gia, da trắng vì sống ở thành phố, và tôi biết mình có chiếc mũi đẹp. . Khuôn mặt thẳng, nụ cười duyên, hàm răng trắng, môi đỏ, lông mày rậm, mái tóc dài đen nhánh và đôi mắt sâu buồn đều là những lời khen mà bạn thân dành cho tôi. Tôi biết tôi đẹp mà. Hôm nay tôi muốn ăn mặc đẹp nhất có thể vì tôi đã gặp lại những người bạn đại học cũ của mình. Có người tôi ghét, có người không thích tôi, và tôi muốn họ biết ai thành công hơn ai.
Buổi họp lớp được tổ chức tại một quán bar VIP nổi tiếng ở quê tôi. Tôi bắt taxi đến đón, bạn Lan nhìn tôi gần như ngưỡng mộ vẻ đẹp của tôi. Đã đến lúc phải trở lại thành phố. Tôi có nhiều bạn bè và tôi thấy ánh mắt ghen tị của họ. Tôi bật cười. Khi giao lưu với bạn bè xung quanh, tôi cười rằng hầu hết họ vẫn ở quê, công việc khủng khiếp và không có cách nào để kiếm sống. Tôi lên thành phố để khởi nghiệp.
“Chồng Linh là giám đốc một công ty rất lớn.” Bé Lan bước tới nói với mọi người.
– Vâng, hôm nọ tôi đã xem một cuộc phỏng vấn trên TV – và bạn bè tôi đã theo dõi nó.
– Anh ấy cũng tài giỏi lắm – Tôi nhẹ nhàng đáp.
– Ồ! Hoàng tới – Lan Baobao hét lên, tôi giật mình.
Hoàng là bạn tôi và ngồi cùng bàn với tôi. Anh học giỏi, thông minh, đẹp trai và hiền lành… Trong những năm đại học, nếu không có sự giúp đỡ của anh, tôi đã không thể lấy được tấm bằng loại giỏi. Lúc đó tôi học không tốt và tôi không mơ mộng. Hoàng thường nói với tôi rằng sau khi tốt nghiệp anh sẽ sang Mỹ lập nghiệp. Giàu có. Tôi không thể ở lại vùng nông thôn này nữa. Anh ấy coi thường mọi người trong lớp ngoại trừ tôi.
– Hoàng, bây giờ anh đang làm gì vậy?
– Anh ta? Hiện anh đang làm công nhân ở một khu công nghiệp – bạn tôi lắc đầu buồn bã.
– Chuyện này thế nào rồi? Anh ấy có tốt nghiệp loại xuất sắc không? – Tôi choáng váng.
– Tôi không có ý kiến! Sau khi tốt nghiệp, anh cảm thấy chán đời quá!
Trong bữa tiệc buffet vui vẻ, tôi đang đi loanh quanh thì chợt bắt gặp ánh mắt của Huang, vẫn đang nhìn thẳng vào anh, những năm tháng ngồi bên nhau kỷ niệm 4 năm đại học chợt hiện lên trong đầu tôi. Đó là những ngày vui vẻ và tôi rất quý mến Hoàng. Ngày tốt nghiệp, Hoàng cầm tấm bằng đỏ và ngỏ lời yêu anh. Tôi từ chối, tôi cũng yêu anh nhưng sự cám dỗ của thành phố quá mạnh mẽ. Mùa hè năm lớp 4, tôi lên thành phố thăm quan, được chú tôi giới thiệu với chồng hiện tại của tôi là anh Đông. Nhà họ Đông rất giàu có và thích đi mua sắm ở nước ngoài. Anh ấy rất yêu quý tôi và tặng tôi nhiều thứ quý giá. Tôi chọn bạn.
——Thầy Hoàng, đã lâu không gặp! Cuộc sống thế nào – Tôi mỉm cười lịch sự.
– rất khó! Ở đây có rất nhiều người, sau bữa tiệc chúng ta gặp lại nhé – Hoàng nói xong quay người rời đi.
Tôi rất buồn. Nhiều ngày tôi tưởng Hoàng sẽ rất giàu có, điều đó chứng tỏ tôi đã chọn nhầm chồng, nhưng bây giờ tôi thấy Hoàng thực ra cũng chỉ là một người bình thường mà thôi. Có lẽ tôi đã nhờ chồng tôi xin việc cho anh ấy. Tôi gọi cho chồng nhưng anh ấy không trả lời.
Tiệc xong, tôi bước ra cửa thì anh Hoàng đứng trong góc trên chiếc xe máy vẫy tay chào tôi. Hoàng đưa cho tôi chiếc mũ bảo hiểm, tôi lưỡng lự một lúc rồi không biết cuộc sống của Hoàng ra sao nên tôi lên xe. Gió lạnh quá. Anh chở tôi đến bãi biển. Lâu lắm rồi tôi mới nhìn thấy biển vào ban đêm. Hai người ngồi trên một chiếc ghế đá.
– Ngồi 15 phút đưa Linh về nhé mẹ, đợi đã – Tôi nhìn Hoàng nói.
– Đúng! ——Huang nhìn tôi và nói.
– Tại sao bạn lại là công nhân? – Tôi luôn hỏi.
– vì bạn! Mất em thì mạng anh còn hơn cả cái chết – Hoàng lẩm bẩm rồi bật khóc, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp.
Tôi rất ngạc nhiên khi Huang, cậu bé được cả trường thần tượng, lại thực sự khóc! Tất cả là tại tôi, tôi đã làm gì thế này? Hoặc có thể tôi đã từ chối anh ấy… Đột nhiên tôi yêu anh ấy nhiều đến mức kéo anh ấy vào lòng và vỗ nhẹ vào lưng anh ấy. Anh ngẩng đầu lên và lau nước mắt. Đột nhiên anh kéo tôi lại, trao cho tôi một nụ hôn thật sâu, mang theo vị mặn của nước mắt và lưỡi. Tôi không biết mình là ai, đang ở đâu, suy nghĩ của tôi rất bối rối…
Tôi nhớ khi học nhóm, tôi và Hoàng hôn nhau, chạm nhẹ vào nhau một cách trẻ con, đỏ mặt rồi quay người bước đi. Hơi tò mò một chút, anh ấy thích tôi và tôi cũng thích anh ấy, nhưng anh ấy nói khi lấy bằng đỏ anh ấy sẽ nói yêu tôi và giờ tôi phải học. Cả hai chúng tôi đều mong chờ ngày đó. Nhưng khi gặp Tùng, tôi thấy một người đàn ông giàu có, tôi choáng ngợp với Tùng, tôi chỉ muốn anh mua cho tôi một chiếc ô tô.
Tôi đã từ bỏ tình yêu thời đại học và đi theo anh, anh Đông rất chân thành và là một người tốt và tôi đã tự hứa với lòng rằng sẽ cố gắng hết sức vì anh. Hãy là một người vợ tốt. Bạn tôn trọng tôi và tôi sẽ luôn tôn trọng bạn. Anh Đông, em yêu anh. Tâm trí tôi bừng tỉnh, tôi mở mắt ra và choáng váng trước cảnh tượng trước mắt. Hoàng đang bú vú tôi, liếm thật chặt. Trong khi tôi đang suy nghĩ lung tung thì Hoàng đã cởi cúc áo tôi và đang mút bộ ngực trắng như tuyết của tôi. Bàn tay còn lại đã ở trong váy. Tôi giật mình và nhanh chóng đẩy anh ta ra. Nhưng Hoàng vẫn mút và liếm, còn tay kia xoa bóp âm hộ tôi, tôi cảm thấy vô cùng phấn khích.
– Đừng chống cự! Anh biết em yêu anh, em đã nói với anh – Huang vừa nói vừa liếm ngực.
– Không, Hoàng, tôi… ừ… đã có gia đình – Tôi nói, cố đẩy Hoàng ra.
– Một chút, cho anh liếm một chút, anh yêu em – Hoàng nài nỉ.
– Đừng hỏi tôi… ờ… – Tôi van xin, cố đẩy đầu Hoàng ra.
Đột nhiên điện thoại reo, làm tôi giật mình. Đó là chồng tôi. Hoàng ra hiệu trả lời điện thoại. Sau đó tiếp tục bóp ngực. Tôi hoảng sợ và trả lời điện thoại. Tim đập dữ dội. Anh ấy biết tôi sắp chết, tôi phải làm sao? Tôi không muốn mất Đông.
– Xin chào! Em yêu, anh đang bận họp và nhớ em──Giọng Dong thì thầm.
– Đúng! Em gái tôi…ừ… – Tôi gần như rên rỉ khi Hoàng dùng lưỡi liếm âm hộ tôi.
– Chuyện gì thế em yêu! Buổi họp lớp có vui không? Hoàn thành? –Tong thì thầm.
– Đúng! Chị ờ… ờ… – Hoàng ngẩng đầu ra ý muốn nói gì đó rồi tiếp tục mút và liếm con bướm, chất lỏng nhờn dính dính đầy mặt Hoàng.
– Ngôi sao! Xin chào! “Em có thấy khó chịu không?” Giọng Dong có vẻ hoảng hốt.
– Đúng! Ý tôi là, một người bạn… ừ… tôi không có việc làm và tôi sẽ… ừ… gọi cho bạn xem tôi có thể giúp được gì không? – Tôi nói và ra hiệu đừng bú cặc tôi nữa, Hoàng gật đầu, giơ chân lên và mút mông tôi. Tôi gần như rên rỉ lớn tiếng.
– Ồ! Điều đó thật dễ dàng! Tôi có thể biết tên bạn được không? ——Dong gật đầu nói.
– Đúng! Ôi màu vàng! – Tôi không thể chịu được sự phấn khích của Hoàng.
– ĐƯỢC RỒI! Tôi sẽ giúp. Bạn có nhớ tôi khi đi ngủ tối nay không? Đừng ngủ với vợ nữa, hãy thủ dâm, hãy quan hệ tình dục bằng miệng! Ôi nhớ ngực vợ quá! Tôi liếm!
– Đúng! Tôi vẫn còn nhớ… Chim Chồng – Tôi không nói nên lời khi thấy Hoàng cởi quần và một con chim to chĩa đèn pin thẳng vào tay tôi lôi con chim vào trong, tôi rất sợ.
– Em nhớ bướm của anh quá, em muốn liếm bướm của anh quá!
– Tôi muốn nhặt con chim của bạn lên và cho vào miệng! – Tôi nói, không hiểu sao tôi lại nói như vậy khi con chim cu vàng đến gần miệng tôi rồi há miệng liếm con chim cu đen!
– Em hứng quá – chồng cứ nói mãi – Anh muốn em bú cặc anh!
– Ừ, tôi cho con bú! – Tôi vừa nói vừa mút con chim vàng. Miệng có vị mặn.
– Ah! rất vui! Hãy đặt một con chim vào con bướm của tôi! —Chồng tôi thì thầm trong điện thoại.
– Đúng! Hãy thư giãn – Tôi biết chồng tôi đang thủ dâm, tôi không biết mình sẽ làm điều đó trong tình huống này. Khi Hoàng đưa con chim vào âm hộ của tôi và đẩy mạnh. Tôi hạnh phúc quá, con bướm của tôi!
– Ôi vợ ơi, anh hạnh phúc quá – chồng tôi nói to trong điện thoại.
– Ahhh, tôi cũng vậy – Tôi cũng nói vậy khi Hoàng dẫm lên con chim đó như máy khâu.
– Em ra đây – chồng tôi rên rỉ trong điện thoại.
– Em cũng đi ra ngoài – em phải nói dối chồng là em đi ra ngoài quá nhanh – em phải cúp máy giặt!
Tôi tắt máy, Hoàng vẫn bú vú tôi, chim Hoàng vẫn ra vào trong dương vật của tôi. Tôi rất vui vì tôi là Đệ nhất phu nhân. Tôi để Hoàng muốn làm gì thì làm, xấu hổ quá! Một lúc sau, con chim màu vàng cứng đờ, sau đó tinh dịch nóng hổi bắn ra khỏi nòng súng, thẳng vào nơi sâu nhất trong cơ thể tôi! À, một giờ. Tôi hét lên, vùng dậy. rất tốt!
Huang chở tôi về nhà và không ai trong chúng tôi nói một lời. Sau này Hoàng vào công ty của chồng tôi. Tôi và Hoàng thường rủ nhau vào nhà nghỉ để ôn lại kỷ niệm xưa. Tôi thích chơi màu vàng. Sau này Hoàng thành công và sang Mỹ. Tôi vẫn không thể quên được thầy Hoàng. Dù vậy tôi vẫn rất vui vẻ với Tùng. – sử dụng hết –
Tác giả: Số 7
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.