Phụ nữ đã đi qua cuộc đời tôi

phần 1
Website đã được chuyển sang tên miền mới: TRUYENSEX.TOP, các bạn vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập nhé!

Tôi tên Bình, 22 tuổi, tôi là sinh viên một trường đại học nổi tiếng ở TP.HCM. Tôi có thân hình không nổi bật so với nhiều bạn cùng trang lứa. với khuôn mặt xinh đẹp và làn da hơi trắng ( Không phải bảnh bao đâu, vì ở quê cũng khó khăn, mà khi vào Sài Gòn chắc da không bắt nắng nên chúi đầu lên trên mặt nước.


Lúc đó tôi thường xem TV và thường thấy cô ấy đóng quảng cáo. Mỗi buổi sáng và buổi tối, khi tôi bật TV lên, tôi thấy tên cô ấy rất nổi tiếng vào thời điểm đó. Đột nhiên nhìn thấy cô ấy suốt ngày khiến tôi có chút cảm tình với cô ấy, nhưng tôi nghĩ: “Người ta nổi tiếng thì sao mình lại để họ chú ý?” Nói vậy nhưng tôi vẫn mong một ngày nào đó chị em tôi có thể giữ được nhau. tay Sẽ rất thỏa mãn nếu được đi chơi cùng nhau.

Nhắc đến chị tôi, chị tôi xinh đẹp, đáng yêu, hãy gọi chị là Xiang. Tôi tin rằng mọi người đều biết đến chị vì chị rất nổi tiếng, dù già hay trẻ, từ thành phố đến nông thôn, ai cũng biết đến chị. Dù chị tôi không có thân hình nóng bỏng như những người khác nhưng nhìn chị từ đầu đến chân khiến nhiều cô gái khao khát thân hình như vậy.

Thời gian trôi qua rất nhanh, tình cảm này dần dần sâu đậm, rồi một ngày đẹp trời, lần đầu tiên tôi rời nhà ra đi sống tự lập, buồn quá nên thuê một căn nhà ở quận 4. Tôi rất buồn và gọi điện cho mẹ để an ủi. Sau đó, tôi không thể chịu nổi vì nhớ gia đình quá. Hai tuần sau khi nhập học, tôi nghỉ học năm ngày và về nhà. Dần dần, nỗi nhớ mờ dần và tôi bắt đầu hòa nhập với cuộc sống thành thị xa hoa của Sài Gòn, nhưng tôi vẫn ghét cảnh tắc đường mà tôi phải đối mặt hàng ngày, đến mức chưa bao giờ nhìn thấy một con đường vắng. Sau đó bố mẹ mua cho tôi một chiếc laptop làm quà và chúc mừng tôi đã đậu đại học. Tôi rất vui vì tôi không lên mạng như những đứa trẻ khác, chỉ để giải trí và tìm kiếm thông tin học tập. – Cô Hương

Đọc tiếp  chuyến tham quan huấn luyện nô lệ

Tôi mừng quá, đọc hết một lượt các trang của trang web đó. Sau đó tôi cũng tạo tài khoản để trò chuyện. Chắc chị tôi có sức ảnh hưởng lắm nên tôi cũng vào. Trang đã gửi tin nhắn riêng cho cô ấy, tôi rất hài lòng với bản thân mình ngày hôm nay.

…Các bạn đang đọc truyện “Những Người Phụ Nữ Đi Qua Đời Tôi” Nguồn: https://truyen3x.pro

Tôi rất vui khi cô ấy trả lời tin nhắn của tôi vài ngày sau khi đăng nhập lại website: “Xin chào, rất vui được gặp bạn, chúc một ngày tốt lành”, chỉ điều đó thôi cũng khiến tôi hạnh phúc và ngày hôm đó tôi cảm thấy rất hạnh phúc. tôi hạnh phúc.

Tôi chỉ nhìn thấy khuôn mặt của em gái tôi trên TV hoặc trên các trang web chứ chưa bao giờ gặp trực tiếp nên tôi cũng đã hy vọng điều gì đó như thế này và rồi giấc mơ của tôi đã thành hiện thực vào ngày em gái tôi được công bố trên 4rum và được giới thiệu tại sự kiện Thông điệp của em ấy rất mới và tôi rất hào hứng đã đăng ký và được chấp nhận, tôi vô cùng phấn khích.

Tối hôm đó tôi mặc quần jean và áo phông. Tôi thích mặc kiểu này vì tôi trẻ trung và năng động. Tôi đến sớm hơn mọi người và rồi cô ấy cũng xuất hiện hôm nay rất đẹp và cô ấy vừa On. Lưu ý nhẹ nhàng hơn, cô mặc một chiếc váy ngắn nhưng đủ kín đáo để che đi những phần cần thiết. Nhìn thoáng qua, tôi thấy một chiếc áo đồng phục có viết tên trang web trên đó. Tôi nghĩ có thể chúng tôi đang ở FC và chúng tôi đã biết cô ấy rồi. Vì muốn gặp cô ấy nhiều hơn nên tôi mạnh dạn bắt chuyện. Với một người trong số họ, cô gái tên Lan, tôi vui vẻ kể tất cả những gì tôi hỏi, chỉ có nhà cô ấy ở đâu và số điện thoại của cô ấy, và tôi nói rằng tôi không thể nói cho cô ấy biết, chết tiệt, nếu tôi hỏi điều này thì tôi chỉ muốn hỏi thôi. cái này, nhưng tôi biết mọi thứ khác, vậy tại sao tôi phải hỏi bạn? Tôi thầm chửi rủa cô bé nhưng bề ngoài lại tỏ ra lịch sự và mỉm cười với cô bé.

Tôi cứ nhìn chằm chằm vào cô Mei, và tôi không ngừng suy nghĩ, làm sao bây giờ tôi có thể đến gần cô ấy, làm sao để cô ấy nhớ tôi, và sau đó cô ấy có thể liên lạc với tôi? Có quá nhiều câu hỏi chạy qua đầu tôi và tôi không thể tìm được câu trả lời nào nên tôi chỉ biết đứng đó.

Đọc tiếp  Chuyện Tình Không Tên Số 1

Tôi đứng đó ngẫm nghĩ thì MC lên tiếng và buổi diễn kết thúc, mời mọi người lên chụp ảnh cùng cô. Rồi đột nhiên tôi thấy có hai người chạy tới trước mặt tôi, tôi chắc chắn rằng nếu mình nhìn thấy. Họ, không có ai ở đó. Cô ấy có tình cảm với tôi, còn quần áo của tôi thì luộm thuộm nên tôi linh cảm có chuyện chẳng lành sắp xảy ra nên tôi trực tiếp lên sân khấu xem họ sẽ làm gì. có vẻ như cô ấy đã đoán được điều gì đó nên tôi lùi lại một bước. Có người sợ quá nên tôi tiến tới kéo tay cô ấy ra giữa để chụp ảnh. Sau đó tôi cảm thấy như có ai sắp hôn nên tôi vội chạy tới nắm lấy tay cô ấy kéo lại. Tay giả làm người thân của cô nói:

– Xin lỗi, chúng tôi phải đi ngay bây giờ!

Lúc này các thành viên FC của cô đều đến chụp ảnh, còn hai thanh niên còn lại cũng lặng lẽ đi xuống lầu, vẫn nhìn tôi với vẻ mặt khó hiểu, chắc là vì giận vì không nhìn thấy người đẹp. Tôi liếc nhìn cô ấy thì thấy cô ấy đang im lặng nhìn họ mà biết ơn, tôi lặng lẽ đi xuống xem cô ấy chụp ảnh cùng mọi người, thậm chí tôi còn không dám chụp ảnh cùng cô ấy. Một bức ảnh chụp riêng của hai chúng tôi.

Một lúc sau, tôi thấy cô ấy thì thầm điều gì đó với cô gái mặc đồng phục, rồi chỉ vào tôi, rồi thấy cô gái cũng nhìn về phía tôi, tôi giả vờ ngượng ngùng nhìn đi chỗ khác, không biết chuyện gì xảy ra vậy?

Sau đó cô chào tạm biệt mọi người, xuống xe đi về nhà.

– Tôi ở đây, tôi đang tìm bạn, tôi mệt mỏi quá.

Anh ấy vừa thở dốc vừa nói.

– Bạn còn chưa có gì? Nhưng tại sao bạn lại tìm kiếm tôi?

– Cô Hương nhờ tôi xin số điện thoại của cô để cô nói lời cảm ơn với cô về chuyện vừa rồi.

Tôi hét lên, định nhảy cẫng lên vì sung sướng, nhưng chợt nhớ ra trước mặt có một cô bé đang làm điều gì đó kỳ lạ, nên tôi giả vờ nói:

Đọc tiếp  Cô Nguyễn

– Ôi trời, không có gì.

Nói xong tôi đưa số của mình cho cô ấy thì thấy cô ấy đã lưu số của tôi rồi nhìn kỹ vào điện thoại của tôi thì thấy nó rung lên, cô ấy mỉm cười cảm ơn tôi.

– Ồ, tên bạn là gì?

– Tôi tên Bình, bạn tên gì?

– Mình tên là Phương, xin chào mọi người nhé.

Sau đó anh ta bỏ chạy nhanh như khi đến.

Tôi vừa đi vừa cười và suýt quên đội mũ bảo hiểm trên đường về nhà, haha

Về đến nhà, tôi vứt quần áo sang một bên và chạy xuống nhà vệ sinh ở tầng dưới để tắm. Nhưng chết tiệt, cứ mỗi lần đèn đỏ hay kẹt xe là lại có người vào phòng tắm, tôi lại gõ cửa ầm ĩ. không ai lên tiếng, một lúc sau, có tiếng ai đó vang lên, hóa ra là biển “tối”, mẹ anh sợ hãi. Lâu lắm mới biết anh ta đang làm gì nhưng anh chàng này lúc nào cũng phiền phức, cao gầy như cò, không tay, không chân, không một sợi tóc, không biết anh chàng này có không nhưng tôi nghi ngờ chắc là không. , anh chàng này mỗi lần đi vệ sinh đều ngồi đó.

Mãi đến lúc sau, cửa phòng tắm mới mở, anh lấy ra một giỏ đựng sữa rửa mặt, dầu gội, sữa tắm… Ôi trời, anh vẫn đang mặc chiếc quần đùi màu hồng đó.

– Ông ơi, tại sao ông lại làm phiền người khác thay vì “giải quyết”? ——Hắn cười thật ghê tởm!

– Hãy chăm sóc tên khốn này và tránh đường cho tôi. – Tôi nói thẳng vào mặt anh ấy.

– thói quen. – Cái mỏ dài của nó khiến tôi mỉm cười.

Bang, cửa phòng tắm đóng lại, tôi nhanh chóng cởi đồ bơi ra, sợ cô ấy không nhận cuộc gọi. Tôi làm xong, mất 5 phút chạy lên lầu nghe điện thoại. Không có cuộc gọi nhỡ nào của ai cả. Tôi bật máy tính và nghe vài bài hát. Rồi 11h, 12h trôi qua, tôi vẫn không thấy số lạ trên điện thoại. Tôi bắt đầu cảm thấy chán nản. Phải chăng cô gái đó đã quên gọi cho cô ấy? Đổ chuông và tôi mừng vì điện thoại không bị hỏng.

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận