Khách sạn ma ám – Phần 1

phần 1
Website đã được chuyển sang tên miền mới: tuyensetv.cc, các bạn nhớ nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập nhé!

(Lưu ý: Đây là tiểu thuyết tội phạm nên sẽ có một số cảnh nữ chính và các nữ phụ khác hôn môi)


Tôi tên Lâm Thùy Liên, tôi 22 tuổi, tôi là nhân viên lễ tân tại khách sạn Hoa Hồng. Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm ở Đà Lạt. Công việc của tôi là hướng dẫn khách hàng…chờ đã…Tháng Năm…Tháng Năm…

Hôm nay tôi muốn kể một câu chuyện đã xảy ra với tôi vào năm đó, tôi suýt mất mạng trong vụ việc năm đó.

Một đêm nọ, tôi đang ngồi làm việc trên máy tính xách tay và ghi lại hồ sơ khách hàng thì nghe thấy giọng ai đó:

– Xin lỗi, tôi có thể hỏi một câu được không…

Tôi ngước lên và thấy một cô gái xinh đẹp mặc chiếc váy ngắn tuyệt đẹp. Tôi nhìn thấy vậy liền mỉm cười nói:

– Có gì xảy ra? Tôi rất hân hạnh được phục vụ bạn…

Cô gái nói.

– Ở đây có phòng không? Tôi muốn thuê bao nhiêu ngày? – Vâng, xin vui lòng cho tôi biết tên và số CMND của bạn? – Tôi tên là Ái Ái, tôi 20 tuổi, số CMND là xxx……567.

Tôi lấy chứng minh thư của cô gái, kiểm tra một lúc rồi nói:

– Được rồi, bạn vui lòng đợi một lát, nhân viên sẽ đưa bạn vào nhận phòng.

Trong lúc chờ nhân viên đến, tôi và cô gái ngồi trò chuyện. Lúc này, cô gái nhìn quanh đại sảnh và hỏi:

– Tại sao nội thất của khách sạn này lại kỳ lạ như vậy?

Tôi hỏi, không hiểu cô gái muốn nói gì.

– điều đó nghĩa là gì? Tôi không hiểu?

Cô gái giải thích.

– Ý tôi là nội thất ở đây thực sự kỳ lạ. – Ah! Đó là vì bà chủ nhà chúng tôi đã làm theo lời Thầy Phong Thủy yêu cầu. – Tôi không ngờ sếp của bạn cũng tin vào Phong Thủy như anh họ tôi. Theo tôi được biết, cách sắp xếp Phong Thủy này nhằm xua đuổi tà ma.

Nghe cô gái nói, tôi tò mò hỏi.

– Bạn cũng có kiến ​​thức về Phong Thủy. Thật vậy, khách sạn này được chuyển đổi từ một khách sạn cũ. Tôi nghe một số đồng nghiệp nói rằng khách sạn này bị ma ám.

Cô gái nói với một nụ cười.

—Bạn cũng tin những gì họ nói à? Trên đời này không có ma, chỉ là chúng ta quá tin tưởng vào Phong Thủy mà thôi. Còn về Phong Thủy thì tôi không biết nhiều về nó.

Tôi và cô gái ngồi trò chuyện một lúc thì điện thoại của tôi reo lên “reng…reng…”. Tôi nhanh chóng nhấc máy lên và lắng nghe.

– Xin chào, tôi đang nghe đây.

Đầu dây bên kia đã được kết nối.

– Xin lỗi, hôm nay tôi phải nghỉ. Hãy giúp tôi đưa khách hàng đến nhận phòng.

Tôi cúp máy và quay lại chỗ cô gái đang nói chuyện.

– Hôm nay nhân viên đã nghỉ việc, tôi sẽ thay bạn đến nhận phòng.

Nói xong liền dẫn cô gái đi đăng ký. Trước khi đi, tôi bảo cô gái hãy gọi cho tôi nếu cô ấy cần gì.

Sau đó tôi đang định quay người bỏ đi thì cô gái đặt tiền vào tay tôi, cảm ơn và nhìn thẳng vào mắt tôi. Khi nhìn thấy điều này, tôi lập tức mỉm cười thân thiện. Đột nhiên, đôi môi đỏ mọng của cô gái từ từ tiến lại gần tôi nhưng tôi đã dùng ngón tay chặn chúng lại.

Không nói một lời, cô gái nắm lấy tay tôi, rút ​​ra và hôn lên tay tôi.

Đọc tiếp  Nữ pháp sư nghiệp dư

Đột nhiên cơ thể tôi trở nên hưng phấn và tôi mở miệng để lưỡi của cô gái tiến vào miệng mình đồng thời đáp lại nụ hôn của cô gái. Dù không thể theo kịp nhưng tôi vẫn nhắm chặt mắt lại và tận hưởng hương vị của đôi môi ngọt ngào đó.

Sau hai phút trao nhau nụ hôn ngọt ngào, tôi nhẹ nhàng đẩy cô gái ra và yêu cầu cô đừng làm phiền mình nữa. rồi nhanh chóng quay người bỏ đi. Vừa quay lại sảnh khách sạn, tôi đã nhìn thấy một người phụ nữ đang ngồi trên ghế dài, dường như đang đợi ai đó.

Khi tôi nhìn thấy điều này, tôi bước tới và hỏi.

– Xin lỗi, bạn đang làm gì ngồi đây?

Người phụ nữ nghe tôi nói liền quay lại nói:

– Bạn có thể gọi người đến sửa vòi nước nóng được không? – Vòi nước nóng bị sao vậy? – Không hiểu tại sao vòi nước nóng không hoạt động. Hãy cử kỹ thuật viên đến kiểm tra. – Đợi một chút, tôi sẽ cho người sửa nó cho bạn.

Một lúc sau tôi mới tỉnh lại và nói:

– Vâng, vài phút nữa họ sẽ đến sửa cho bạn, vậy bạn ở phòng nào?

Dì tôi nghe tôi nói thì gật đầu nói:

– Phòng 4 ở tầng 1.

Sau đó đứng dậy trở về phòng.

Một lúc sau, ông thợ sửa ống nước đến hỏi:

– Số phòng thông nhau là gì… – Vâng, phòng 4 ở tầng một. Lên giúp khách sửa ống nước nóng. – Được rồi.

Nói xong, ông Phúc đi được một đoạn thì dừng lại và nói:

– Phòng 4 tầng 1 chưa cho thuê. Liên Liên, tôi có nhìn nhầm không…

Tôi không hiểu nên hỏi lại:

– Tôi không hiểu anh đang nói gì, rõ ràng tôi chỉ đang nói chuyện với cô ấy… – Có lẽ tôi bị ma lừa. Trong căn phòng đó có một cô gái đã tự tử hơn hai năm trước.

Nói xong, Anh Phúc quay người rời đi, để lại tôi một mình ở quầy lễ tân. Bây giờ tôi rất sợ hãi. Hãy cố gắng kìm nén nỗi sợ hãi và tiếp tục làm việc. Trong thâm tâm tôi cứ nghĩ có lẽ mình đang nhìn thấy ma. Tôi làm việc đến hai giờ sáng, mệt quá nằm xuống bàn rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Trong giấc mơ, tôi thấy mình đang đứng ở phòng 4 tầng một và tự hỏi tại sao mình lại ở phòng 4 tầng một mà không phải ở phòng tiếp tân.

Tôi đang nghĩ ngợi thì nghe thấy tiếng cửa mở. Tôi quay lại nhìn thì dì tôi bước vào, đóng cửa lại, ngồi trên giường với vẻ mặt buồn bã, như đang trải qua chuyện gì đó buồn bã.

Tưởng rằng bà này chỉ đang buồn vì chuyện gì đó ở nhà mà đột nhiên có người dùng vũ lực xông vào phòng. Xuất hiện trước mắt tôi là một người đàn ông hung hãn, kiêu ngạo và đầy đe dọa.

——Nếu lão phu nhân không muốn chết thì nhanh chóng giao hết tiền ra đây, nếu không…

Khi nhìn thấy điều này, tôi chạy ra ngoài và nhờ giúp đỡ. Mới đi được vài bước, tôi đã nghe thấy một tiếng hét kinh hoàng. Tôi biết chuyện gì đã xảy ra và chạy vội về phòng 4 để xem cô ấy có điều gì bất thường không.

Vừa trở về phòng 4, một cảnh tượng kinh hoàng hiện ra trước mắt tôi: người dì đang nằm trên vũng máu và rên rỉ. Tôi sợ hãi hét to rồi tỉnh dậy thấy mình vẫn đang nằm trên quầy lễ tân, trán đầy mồ hôi.

Tôi lau mồ hôi trên trán và liếc nhìn đồng hồ trên tường. Đã 2 giờ 30 tôi đứng dậy đi đến căng tin của khách sạn và mua một lon cà phê từ máy bán hàng tự động. Sau đó anh ngồi xuống chiếc ghế đá ở hành lang, mở lon cà phê và nhấp một ngụm.

Đọc tiếp  Hồi ký sát nhân - Phần 1

Không hiểu sao tôi lại mơ thấy dì bị giết ở phòng số 4.

Tôi đang ngồi suy nghĩ thì điện thoại reo: “Ring…reng…”.

– Xin chào, ai ở đầu bên kia điện thoại? có cần giúp gì không?

Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói đáng sợ của một người phụ nữ:

– Uh… uh… bạn có thể cử người đến sửa vòi nước nóng được không… uh… uh…

Tôi sợ đến mức nhanh chóng tắt điện thoại, ngồi đó run rẩy không dám quay lại sảnh khách sạn. Nói xong tôi cố gắng bình tĩnh lại, đứng dậy chạy một mạch về sảnh khách sạn.

Lúc này, giọng của dì đột nhiên vang lên:

– Anh có thể nhờ người sửa ống nước nóng được không…hehe…anh…khụ…khụ…

Âm thanh đi kèm với tiếng cười ma quái của cô gái, thật rùng rợn. Khi chúng tôi trở lại sảnh khách sạn, những âm thanh rùng rợn và tiếng cười đã không còn nữa. Nhưng ở xa phía sau căn tin, bóng dáng cô gái vẫn nở nụ cười chói tai kỳ lạ, trông vô cùng sợ hãi.

Tôi ngồi trên sofa bấm số anh Phúc.

– Xin chào, tại sao bạn lại gọi cho tôi vào lúc này? – Tôi rất sợ vì đã gặp hồn ma của người dì đó. – là vậy sao? Vậy nói với tôi…

Tôi liền kể cho anh nghe mọi chuyện về lần đầu tiên gặp cô gái xinh đẹp đó và dì của cô ấy rồi trải qua giấc mơ khủng khiếp đó…

Nghe xong, ông Fu thở dài buồn bã và nói:

—Có lẽ tôi đã bị hai con ma đó lừa. Hồn ma của cô gái chỉ đang trêu chọc tôi thôi, nên không sao đâu. Còn hồn ma của người phụ nữ đó, anh phải hết sức cẩn thận và tránh tiếp xúc, nếu không… à… hôm nay tốt nhất anh nên rời khỏi khách sạn càng sớm càng tốt, nghe rõ không?

Sau đó tôi cúp điện thoại, đứng dậy, cất đồ vào ba lô, chuẩn bị rời đi thì đột nhiên giọng cô gái vang lên:

– Sao bạn không cử người đến sửa đường ống nước nóng…khụ…khụ…

Tôi sợ đến mức chạy vội ra ngoài, không dám sống ở đây nữa. Không ngờ vừa chạy ra ngoài anh đã dừng lại vì thấy mình vẫn đang ở sảnh khách sạn.

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh để không hoảng sợ, mở cửa lại rồi chạy thẳng ra ngoài nhưng cuối cùng lại quay lại sảnh khách sạn. Tôi đã thử đi thử lại nhưng cuối cùng lại quay lại sảnh. Khách sạn giống như một vòng lặp thời gian.

Tôi sợ quá ngã xuống đất khóc một lúc rồi lấy điện thoại di động ra gọi lại cho anh Phúc nhưng không được. Chiếc điện thoại chỉ phát ra những âm thanh… bốp… bốp… kẹt… kẹt… bốp… bốp… thật kinh khủng.

– Ha…ha…bạn không thể thoát khỏi khách sạn này được ha…ha…

Tôi đứng dậy và hét lên.

– Ai đó làm ơn ra ngoài nhanh lên. – Bạn không cần biết tôi là ai, nhưng bạn phải chết ở đây…chết ở đây…khụ…khụ…

Sau đó âm thanh trở nên yên tĩnh đến đáng sợ. Tôi cố gắng hết sức để mở cửa và trốn thoát nhưng vô ích. Cửa đã bị khóa từ bên ngoài và tôi không thể mở được.

Tôi lập tức gõ cửa mạnh và hét lên.

– Có người ở ngoài không chịu mở cửa cho tôi và tôi bị nhốt bên trong.

Tôi khàn giọng hét lên mà không hề hay biết, đúng lúc đó, giọng một cô gái vang lên.

– Bạn không thể thoát khỏi ha… ha…

Đọc tiếp  Tôi xin lỗi tôi không có màng trinh để tặng bạn.

Tôi lập tức quay lại xem là ai thì chợt có một cô gái đứng trước mặt, tôi sợ quá lùi ra phía cửa, lắp bắp:

– Anh… anh… là…

Cô gái tiến lại gần, chạm vào mặt tôi một lúc rồi hôn lên miệng tôi. Tôi không biết có một sức mạnh thần kỳ nào đó khiến trái tim tôi như mất đi linh hồn. Cứ như vậy tôi và cô gái ngồi dưới đất hôn nhau say đắm.

…sao chép sao chép…sao chép sao chép…

Sau đó tôi ngất đi mà không hề hay biết.

Khi bình tĩnh lại, tôi thấy mình đang nằm trong một căn phòng tối tăm, lạnh lẽo, không có ánh sáng ở bất cứ đâu. Chỉ có ngọn đuốc trên tường vẫn còn sáng. Dưới ánh sáng của ngọn đuốc, tôi có thể mơ hồ nhìn thấy khung cảnh xung quanh căn phòng.

Căn phòng này trông không giống một căn phòng bình thường mà là một căn phòng được xây bằng đá, nhìn có vẻ khá cũ kỹ, thậm chí còn có những giọt nước rơi trên mặt đất.

Nhìn thấy vậy, tôi tưởng căn phòng này ở dưới lòng đất, không có thời gian suy nghĩ nhiều nên nhanh chóng cầm cây đuốc trên tường soi đường. Dọc đường đi, xác chết rải rác khắp cánh đồng khiến không khí càng thêm căng thẳng và kinh hoàng.

Đúng lúc đó có tiếng bước chân phía sau, tôi quay lại xem là ai. Khi tôi quay lại, tôi không thấy ai cả. Nó làm tôi sợ đến mức không dám ở lại lâu. Vì thế tôi chạy nhanh nhất có thể. Lạ lùng. Càng chạy, những bước chân đó càng rõ ràng hơn.

Mệt quá, tôi dừng lại nghỉ một lát. Tôi ngồi tựa lưng vào tường và nhắm mắt lại. Đang nghỉ ngơi thì tôi nghe thấy giọng nói của ai đó.

– Tại sao tôi không thể chạy được nữa…khụ…khụ…

Tôi lập tức mở mắt ra và nhìn thấy một khuôn mặt tái nhợt như xác chết đang tiến lại gần mình, tôi hét lên kinh hãi rồi ngất đi.

Một lúc sau, tôi bình tĩnh lại và nhìn thấy khuôn mặt đang liếm mặt tôi bằng chiếc lưỡi dài của nó. Tôi sợ đến mức ngồi bật dậy, muốn bỏ chạy nhưng không thể vì đúng lúc này, một cánh tay trắng nõn vươn ra từ mặt đất và túm lấy chân tôi không cho tôi chạy trốn.

Điều này khiến tôi bất lực nên phải nhắm mắt chịu đựng. Ngay sau đó, khuôn mặt đó từ từ đặt miệng nó lên miệng tôi và dùng lưỡi tách miệng tôi ra.

Ý thức của tôi dần dần biến mất, đúng lúc tôi tưởng mình sắp chết thì đột nhiên khuôn mặt quay lại nhanh chóng. Một cách mơ hồ, tôi nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ trung niên.

——May mắn thay…Ta đến kịp lúc, nếu không…

Sau khi bình tĩnh lại, tôi thấy mình đang nằm trên chiếc giường ọp ẹp, bên cạnh là một cô gái đứng đó, nhìn tôi một lúc rồi cúi xuống hôn lên môi tôi. Tôi cảm thấy buồn nôn. Thế là anh ta nhổ ra một vũng nước xanh hôi hám.

Nhìn thấy tôi nôn mửa, tôi đã chết trước khi có cơ hội hỏi.

– bạn cảm thấy thế nào? —Cái thứ kinh tởm gì thế này? – Đó là ma thuật đen, tôi chỉ giúp bạn phép thuật này thôi. —Vậy thứ vừa rồi là gì vậy?

cô gái nói.

—Người mẹ độc ác đã hôn bạn và niệm bùa chú lên cơ thể bạn. Rất may là dì tôi đã có mặt kịp thời. – Cam ơn anh đa cưu cuộc đơi tôi.

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận