lén lút với hàng xóm

phần 1

Mới tám giờ tối mà nhà hàng xóm đã đóng cửa rồi. Căn phòng đằng kia rất nhỏ, chỉ có một cánh cửa và hai lỗ thông hơi nhỏ. Đóng cửa lúc này giống như trèo vào lò bát quái. Căn phòng đằng kia nhỏ và có những bóng đèn tròn nên chắc hẳn rất nóng. Ồ, họ đang làm gì vậy? Tôi tò mò họ đang làm gì ở đó. Thế là tôi tắt đèn. Bên ngoài ký túc xá tối om, chỉ có ánh sáng từ phòng bên cạnh.


Tôi cẩn thận trèo lại gần cửa nhà hàng xóm và nhìn vào trong qua khe hở trên cánh cửa gỗ cũ. Quán trọ chỉ có ba phòng, phòng trong cùng là phòng tắm kiêm chức năng toilet. Phòng cạnh phòng tắm là phòng của Hoàn và Tùng mới về nhà lúc chiều và đòi tiền. Tiếp theo là phòng của Việt và tôi. Việt sẽ dạy kèm tối nay và anh ấy sẽ không về cho đến 9:30. Bên ngoài là phòng của Hoàn và Dũng. Ông Hoàn làm nghề lái xe ôm còn bà Dung bán rau. Hai vợ chồng đi bộ cả ngày và trở về vào ban đêm. Sở dĩ tôi phải viết dài như vậy để người đọc có thể hiểu là vì tôi yên tâm rằng sẽ không có ai trong ký túc xá phát hiện ra việc tôi nhìn trộm Hoàn và Dũng.

Cửa bên ngoài khóa chặt, khi Việt bất ngờ về nhà thì có tiếng mở cửa hoảng hốt. Tôi nín thở nhìn. Chà, hóa ra họ sắp kết hôn. Hãy chuẩn bị sẵn sàng vì hiện tại chỉ có bà Đặng là người chủ động. Anh Hoàn nằm trên giường còn chị Dung đang bú cặc. Ông Hoàn chỉ mặc một chiếc quần đùi. Anh Hoàn không cởi quần mà vén lên lộ dương vật cho cô Dung bú.

Dương vật ông Hoàn cứng lại và chiếc đầu biến mất trong miệng bà Dung. Má cô hóp lại. Cô mút cặc anh như đứa trẻ ngậm kẹo. Hai vợ chồng nằm lặng lẽ, bất động. Nhìn cảnh tượng bất động như vậy không bao giờ làm tôi chán nản. Tôi đợi một lúc lâu cũng không thấy tay chân họ làm việc hay anh Hoàn lật cô Dung lại, bú, liếm và đụ. Tôi ghét căn phòng này.

Đọc tiếp  Mất vợ - Phần 1

Tôi để đèn sáng và nằm bất động trong bóng tối, đợi lát nữa quay lại xem mọi chuyện thế nào. Tôi nằm đó một lúc và nghe thấy tiếng “bụp”. Tôi đoán trận chiến sắp bắt đầu nên tôi bật dậy và nhìn sang. Trên giường, quần bà Dung rơi xuống gối còn ông Hoàn nằm úp mặt lên người bà Dung. Anh vẫn mặc quần đùi nhưng thắt lưng thấp hơn một chút. Tôi biết anh ấy đã kéo cạp quần xuống vừa đủ để con cặc của anh ấy thò ra ngoài. Anh đặt tay lên những chiếc đệm nhấp nhô.

Tôi hy vọng họ sẽ thay đổi phong cách trong tương lai để tôi có thể thấy nhiều hơn về nó. Nhưng cứ như thế thì chẳng có gì đáng xem cả. Nhưng Horn chỉ cử động được khoảng năm phút rồi nằm bất động. Sau đó bạn từ từ đứng dậy. Con cặc của anh mềm mại và ẩm ướt. Vài giọt nước dính nhỏ giọt vào âm hộ chị Dung. Tôi nín thở chiêm ngưỡng khu vực ngã tư của cô ấy. Môi âm hộ màu hồng của cô nổi bật trên nền mái tóc đen.

Nước rỉ ra từ âm hộ của cô. Tôi cho rằng đó là tinh dịch của anh Hoàn nhưng hình như cô ấy chưa xuất tinh. Ông Horn ra khỏi giường và kéo quần lên. Tôi thấy anh ấy với lấy chiếc quần đùi trên dây phơi và bước ra khỏi cửa. Biết anh đi vệ sinh, tôi nhanh chóng trở về phòng, nằm yên, giả vờ ngủ. Ông Horn đi ngang qua phòng tôi và vào phòng tắm.

Tôi đợi đến khi nghe thấy tiếng nước chảy thì sang phòng anh ngó nhìn xem cô Đông có làm gì nữa không. Bà Đặng vẫn nằm trên giường, quần vẫn dài trên đầu gối. Cô ấy đang thủ dâm. Cô đưa tay vào trong âm hộ của mình, di chuyển ra vào. Tôi nhìn và nghe tiếng nước bắn tung tóe trong phòng tắm. Tôi không xem cô ấy thủ dâm lâu. Tiếng nước vang vọng dừng lại.

Đọc tiếp  Họa sĩ đa tài

Tôi hoảng sợ chạy sang phòng anh. Tôi nghe thấy tiếng cửa phòng tắm lạch cạch và ông Horn tắt đèn rồi quay về phòng. Tôi lại nghe thấy tiếng cửa phòng anh ấy cạch cạch. Tôi nhìn ra ngoài, trong phòng anh vẫn còn đèn. Tôi lặng lẽ bước ra ngoài và nhìn lại xem có đợt thứ hai không. Cô Đông còn chưa hài lòng, nhất định sẽ yêu cầu thêm.

Tôi nhìn vào trong thì thấy chị Dung đã mặc quần và đang mắc mùng, còn anh Hoàn thì nằm trần truồng, mắt nhắm hờ. Tôi đoán là anh ấy đã ngủ quên. Tôi tò mò liệu sau này thầy Đặng có đánh thức anh ấy dậy để luyện tập lại không. Sau khi đắp mùng, cô Đặng cúi xuống trước khi tắt đèn. Vì vừa xuất tinh và tắm nước lạnh nên dương vật mềm mại và ấm áp. Cô cho sợi mì ôi thiu của anh vào miệng và mút má mình.

Cô đưa toàn bộ con cặc của anh vào miệng và mút lên đầu. Khi cô chạm tới đầu cặc anh, cô giữ chặt nó và rút ra thật mạnh. Có lẽ cô ấy nghĩ rằng làm như vậy, cặc anh sẽ dài ra. Ngay cả khi dương vật của anh ấy được kích thích, nó vẫn trở nên cương cứng. Cứng, nhưng không mở rộng. Điều này sẽ không quá khó khăn. Chẳng bao lâu tôi cảm thấy cơn đau của anh dịu đi. Bà Đặng rất tức giận, bà buông dương vật của anh ra và dùng tay vuốt ve nó nhiều lần. Nhưng vẫn không dài hơn hoặc lớn hơn. Hiện nay ông Hoàn đã thở đều. Tôi cảm thấy buồn ngủ. Anh ấy không quan tâm gì đến vợ mình cả. Dương vật của anh cứng lại, rồi lại mềm ra. Bà Đặng chán nản buông cặc của chồng ra. Tôi nghe cô ấy lẩm bẩm:

“Ngày nào cũng vậy, một khi bị loại, tôi không thể thi đấu ở vòng hai”.

Tôi đứng bên ngoài cố gắng nhịn cười. Anh Hoàn Đô trông thế này nhưng tài khoản này tệ quá. Nhưng vừa rồi anh ta lại mặc quần khi đụ vợ, còn bây giờ anh ta lại khỏa thân ngủ thiếp đi như một chú cún con.

Đọc tiếp  Mối tình đầu bị cưỡng hiếp

Bà Đặng ngừng cố gắng chạm vào cặc ông Horn. Cô nằm ngửa, đút tay vào quần và vặn xoắn. Cô ấy rất hài lòng với bản thân mình. Cô giơ bàn tay còn lại lên để chạm vào công tắc đèn. Đèn tắt, căn phòng chìm trong bóng tối. Tôi giận dữ bỏ đi và quyết định ngủ với Dung một hôm. Ngày hôm sau, Hoàn và Tùng chưa dậy thì Việt đã dậy rồi.

Tôi tới để theo dõi vợ chồng Huanyong. Tôi biết họ đang lặp lại những gì tôi thấy tối qua, nhưng không hiểu sao tôi không thể ngồi yên trong phòng. Tôi nhìn cô Dung bú cặc anh Hoàn và ước gì mình cũng được bú cô ấy. Tôi sẽ bảo cô ấy bú cặc một cách thành thạo, nhưng sẽ rất nhàm chán nếu cô ấy cứ bú mãi. Đột nhiên có tiếng gõ cửa.

“Anh Huo, anh có nhà không?”

Đó là giọng của ông hàng xóm tôi, ông Ba. Tôi vội vã trở về phòng, tức giận vì bị làm phiền. Ông Hoàn mở cửa và hỏi chuyện gì đã xảy ra. Tôi lẩm bẩm chửi anh Ba không đến, giờ anh đã đến. Tôi nghe anh Ba nói lớn với anh Huoan:

“Bác chở tôi đến bệnh viện E. Cháu tôi cấp cứu ở đó, bố nó vừa gọi điện, tôi chấp nhận mọi chuyện.

Tôi rất lo lắng và muốn biết liệu ông Horn có chấp nhận lời mời hay không. Tôi không nghe rõ anh ấy nói gì nhưng tôi thấy anh ấy bước vào phòng và lấy xe máy ra. Tôi sung sướng đến mức vùi răng vào gối và kìm lại tiếng hét vui sướng. Vừa rồi tôi chửi anh Ba, giờ tôi quay lại cảm ơn anh. Cơ hội của thiên niên kỷ đã đến. Từ đây đến Viện E mất nửa tiếng. Thời gian khứ hồi nhanh nhất là một giờ.

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận