Hà Nội hôm nay cũng mưa, tôi cầm lon bia ngồi viết vài dòng…
Năm đó tôi mười tám tuổi…
Tôi là sinh viên năm cuối đại học.
Tôi là cô gái Huế quyến rũ. Tôi là một người đến từ Sài Gòn xa xôi. Đối với chúng tôi vào thời điểm đó, đây là một giấc mơ trở thành hiện thực. Vì khoảng cách đó mà đã gây ra biết bao tiếc nuối!
Chúng tôi gặp nhau qua trò chơi đấu kiếm mang tên Độc Cô Cửu Kiếm. Không biết có ai chơi game này vào năm 2012-2013 không?
Đối với tôi đây là một kỷ niệm khó quên!
Năm đó, khi buồn chán, tôi chọn vài thứ trên mạng để giết thời gian, xoa dịu nỗi buồn sau một cuộc tình tan vỡ. Tôi đã đăng ký một tài khoản chơi game và chơi trong vòng vài ngày. Sau đó tôi gặp một số người bạn trong trò chơi. Xin đừng nhắc đến tên thật ở đây.
Trò chơi được chia thành hai phe chính trị và tà ác đối lập nhau chiến đấu cho một vùng đất tên là Tianshui. Trò chơi có hệ thống bang hội và nhiệm vụ có thể được nâng cấp, bao gồm các nhiệm vụ đến các địa điểm bí mật, có xu hướng bổ sung nhiều kinh nghiệm.
Chúng tôi họp suốt đêm, thức dậy từ 2 đến 3 giờ sáng để chiếm hoặc bảo vệ lâu đài Thiên Thủy. Chính trị khốc liệt và chiến tranh ác liệt đã khiến tôi mất đi vô số mì ăn liền và cà phê hòa tan trong năm đó!
Mình mới chơi game này nên không có hứng thú nạp thẻ gì cả. Chỉ cần vào game để thực hiện nhiệm vụ và trò chuyện với đồng đội.
Máy chủ tôi đang chơi lúc đó chỉ có 5-6 cô gái. Có một cô gái lớn hơn, đã kinh doanh, có tiền mở hội, mời anh em. Trong tộc của tôi còn có một cô gái khác là bạn gái của tộc trưởng.
Hầu hết các cô gái còn lại đều tập trung ở trạng thái nhỏ. Tình chị em!
Hội nữ sinh tuy nhỏ nhưng lại rất nổi tiếng khắp máy chủ! Các thành viên ở đó thường xuyên đi chơi hoặc tạo tài khoản phụ để nói chuyện và tán tỉnh nhau.
Lúc đó tôi chỉ là một tài khoản yếu, nhiệm vụ của tôi là làm gián điệp bên cạnh Thiên. Mục đích thám hiểm là để chiếm Thiên Thủy hoặc cướp mục tiêu – một nhiệm vụ PK vô cùng thú vị.
Vì vậy, tôi cũng đã kết bạn được nhiều người ở đó. Tôi biết bạn từ đó. Người đẹp được nhiều người giàu có săn đón với tài khoản khủng. Tôi hiếm khi lên mạng nhưng mỗi lần lên mạng đều có người hỏi tôi những câu hỏi.
Mọi người thường liên tưởng tôi với một ông trùm tài khoản lớn. Thông thường khi hai người lên mạng cùng nhau, họ thường thành lập một đội để săn trùm và cùng nhau đi đến những cõi bí mật.
Lần đầu tiên tôi gặp và nói chuyện với họ là khi họ giết tôi khi tôi lấy trộm hộp vật phẩm đánh rơi từ một con trùm. Họ chuyển sang chế độ giết người…và tất nhiên những kẻ phản diện và yếu đuối như tôi bị tiêu diệt ngay tại chỗ!
Lúc đó tôi chỉ có 3 lần. Họ chơi lâu hơn và gửi nhiều tiền hơn, gấp 5-6 lần. Chỉ là ho nhẹ thôi, tôi phải về thành phố dưỡng sức!
Sau đó tất nhiên hắn lại kêu gọi đồng đội cùng nhau tàn sát! Trong rừng rậm, hai bên giao chiến ác liệt. Tôi, một kẻ yếu đuối, chết đi sống lại, chết không thể sống lại nên đã bật chế độ “Lời nguyền kênh thế giới”!
Thật vui khi nhớ lại!
Sau này tôi chính thức gặp cô ấy khi đi đến một nơi bí mật. Họ đang thiếu người nên được gọi là pt trên kênh thế giới (một thuật ngữ trong trò chơi đại khái có nghĩa là thành lập một đội). Tôi cũng tham gia!
Việc đi đến cõi bí mật rất đơn giản. Thuyền trưởng có nhiệm vụ chạy khắp bản đồ bí mật, kéo quái vật và tập hợp chúng về một nơi. Toàn đội bật chế độ “Theo dõi” và nhân vật đi theo người lãnh đạo. Khi quái vật tụ tập lại với nhau, tiêu diệt quái vật nhanh hơn là chiến đấu một mình!
Sau đó tiếp tục lặp lại điều này để đạt được điểm kinh nghiệm.
Lúc đầu, anh chàng có tài khoản khổng lồ là đội trưởng. Đưa bạn, tôi và hai người khác, một nam và một nữ, cùng nhau thăng cấp.
Sau đó, người đàn ông giàu có bỏ việc và đưa cho tôi tài khoản của anh ta để đăng nhập. Thuyền trưởng đã đưa nó cho tôi.
Bởi vì tôi là người chơi cấp thấp nhất trong toàn bộ máy chủ nên tôi chủ yếu theo đuổi kinh nghiệm. Vì thế tôi rất nghiêm túc trong việc tích lũy kinh nghiệm. Suốt buổi chiều, cẩn thận chạy từng vòng cảnh huyền bí!
Bây giờ nhìn lại, tôi khâm phục sự kiên nhẫn của mình lúc đó!
Mọi người trong PT nói chuyện với nhau. Tôi cũng nhân cơ hội này để tìm hiểu bạn và hiểu bạn hơn.
Thực ra anh chàng nhà giàu mới là người tán tỉnh tôi nhưng anh ta chưa bao giờ chấp nhận. Trong nhóm có một bạn nam cũng theo đuổi cô nhưng lặng lẽ hơn.
Tôi biết đến câu chuyện này thông qua một người bạn nữ khác kể lại, cố gắng kết nối hai người lại với nhau.
Về phần cô, cô cho tôi ấn tượng là cô rất vui vẻ, nói nhiều nhưng cũng rất lịch sự và cứng nhắc. Rất phù hợp với tính cách điển hình của cô gái Huế bấy giờ!
Cuối ngày hôm đó, có hai cô gái nhận xét về tôi trước khi tạm biệt:
—Thật hiếm thấy ai kéo mạnh như anh ấy!
Mình mới chơi và muốn lên cấp nhanh nên rất siêng năng. Không ngờ nó lại ghi điểm trong mắt họ!
Từ đó mỗi lần lên mạng họ đều mời tôi trò chuyện. Dần dần, họ mời tôi đến toàn bộ tiểu bang của họ. Tôi vẫn nhớ có lần bạn đã nói:
– Anh ơi, hãy thay đổi cách đi. Tôi không thể chịu được việc giết bạn mỗi khi tôi nhìn thấy bạn!
Máy chủ của chúng tôi sau đó sẽ gặp nhau ngoại tuyến tại Sài Gòn. Lúc đó, dù là người phát động phong trào nhưng tôi vắng mặt vì lý do gia đình. Còn tôi thì ở xa nên không đến được!
Nhưng chúng tôi đã có Facebook cho nhau rồi.
Năm đó tôi không để ý nhiều đến trang Facebook cá nhân của mình (cho phép tôi viết tắt vì tôi lười). Nhưng anh ấy cũng chọn một bức ảnh rất đẹp trai của mình làm ảnh đại diện.
Có lẽ đó là lý do cô ấy nhắn tin cho tôi:
– Xin chào! Xin chào!
Hồi đó, Facebook không có nhiều chế độ riêng tư như bây giờ. Gửi tin nhắn và bạn sẽ được thông báo ngay lập tức.
Tôi nhìn thấy tin nhắn của một người lạ và ngay lập tức duyệt qua trang cá nhân của cô ấy một lúc nhưng vẫn không biết đó là ai.
Tôi nhìn thấy một cô bé đeo kính râm, đứng năng động, vươn vai, chỉ tay lên trời, khoe đôi chân dài trắng nõn.
Thành thật mà nói, mặc dù cô ấy trông ngon nhưng tôi thực sự không quan tâm! Tôi vẫn nói chuyện và trò chuyện với cô ấy một cách lịch sự. Dần dần, chúng tôi ngày càng thân thiết hơn.
Đã lâu đến mức tôi thậm chí không thể nhớ từng lời chúng tôi đã nói. Nhưng tôi vẫn nhớ những cột mốc đáng chú ý. Giáng sinh năm đó.
Tôi đã gửi cho bạn một biểu tượng chúc mừng. Sau khi đi chơi một thời gian, chúng tôi nói chuyện về việc không còn là người yêu nữa. Tôi buột miệng:
– Hay là anh thử yêu em đi! Làm cho đêm đông năm nay bớt lạnh hơn?
Tôi nhanh chóng đồng ý.
Thế là chị tôi trở thành người yêu của tôi.
Chúng tôi đã trở thành một cặp. Mặc dù nó không được công khai trên máy chủ nhưng vẫn có người đến thông báo cho tôi:
– Tư Dương – Đại gia có tài khoản khủng – Thoát game và đưa tài khoản cho anh ta!
Tôi cũng không để ý lắm.
Vài ngày sau, một người bạn nam đang bí mật theo đuổi cô ấy cũng gửi cho tôi một tin nhắn trong game:
– Cảm ơn anh đã quan tâm đến cô ấy! Gần đây cô ấy lên mạng nhiều, điều đó không tốt. Cô ấy đang học năm cuối, bạn nên nhắc nhở cô ấy học tập chăm chỉ và chuẩn bị cho kỳ thi nhé!
Anh chàng đó cũng bỏ game rồi!
Vì vậy, người ta nói với tôi thế này: Kẻ đánh cắp tình cảm của người khác! Thanh kiếm lấy đi tình yêu! Người thứ ba! Thủ dâm cho bạn trai của tôi! Chờ đã, chờ đã… Vì mình mà bên Thiên mất đi một ông to con chuyên nạp đạn và có sức chiến đấu cực mạnh!
Tất nhiên, việc tôi và bạn đi cùng nhau là việc của chúng ta. Bạn chọn tôi, đó là quyền của bạn! Nếu bạn có đủ can đảm, hãy làm điều đó?
Thế là tôi lờ đi tất cả! Hãy tận hưởng cảm giác là người chiến thắng! Ai thích nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi nhé!
Tôi yêu thích trò chơi đến mức tôi đã mô phỏng bản thân theo nhân vật trong trò chơi. Một người nông dân nghèo, khả năng chiến đấu thấp. Công chúa đã được đưa về nhà. Về phần những hoàng tử giàu có đó, họ có sức chiến đấu rất cao, nhưng lại thất bại thảm hại! Hãy rời khỏi vương quốc này!
Cuối cốt truyện, bạn gái bí mật đứng ra làm chứng: Hai người kia chỉ theo đuổi tôi mà không có sự đồng ý của tôi! Người được chọn là tôi!
Vụ việc ồn ào kéo dài vài ngày trước khi kết thúc.
Tôi bắt đầu thực hiện sứ mệnh của bạn trai mình:
Nhắc tôi chơi ít game hơn và tôi đồng ý! Cô ấy yêu cầu tôi dậy sớm mỗi sáng và yêu cầu cô ấy học bài.
Tôi cũng thường xuyên gọi đồ ăn, đồ uống và đồ ăn nhẹ để giao đến địa chỉ nhà cô ấy. Lần nào cô ấy cũng vui vẻ chụp ảnh và vui vẻ đưa cho tôi xem.
Chúng ta yêu nhau trên một khoảng cách xa như vậy!
Cảm động nhất là lễ hội mùa xuân năm đó! Bạn đã cho thấy rằng bạn muốn gặp tôi!
Lúc đó tôi chỉ nghĩ đó là chuyện tình trên mạng nên kiếm cớ từ chối về Huế thăm cô ấy.
Còn anh, nhà anh không giàu nên không thể đến với em. Từ đó trở đi, Sài Gòn là điểm đến mơ ước của tôi! Tôi chăm chỉ ôn thi và quyết tâm thi vào trường tôi đang theo học, Bách khoa Thành phố Hồ Chí Minh.
Sau này mỗi lần nghĩ lại tôi lại tiếc vì đã không đến Huế. Tôi cũng cảm thấy có lỗi với cô gái đó khi tôi hiểu ra, cô ấy thực sự yêu tôi rất nhiều!
Tôi… lừa dối tình cảm của một cô gái!
Nhưng đó là câu chuyện của một ngày khác! Lúc đó tôi vẫn đang vui vẻ trò chuyện với cô ấy trên Facebook. Cô chụp ảnh Lễ hội mùa xuân ở cầu Tràng Tiền và cho tôi xem:
– Đẹp không?
Tôi vẫn còn nhớ hình ảnh cô gái ấy ở độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời. Tôi không biết diễn tả thế nào nhưng dù sao thì bạn cũng đẹp. Một nụ cười ngượng ngùng, bĩu môi!
Tôi nhớ:
– Nếu em cười rạng rỡ, em sẽ đẹp hơn!
Kể từ giây phút đó, tôi dường như được chiếu sáng bởi mặt trời. Mỗi lần đi cafe học bài, đi chơi hay ăn đồ ngon là em đều chụp hình cho xem. Như một cách để tôi có thể đồng hành cùng bạn.
Bây giờ nghĩ lại, hình như từ giây phút đó trở đi, anh đã thực sự yêu em!
Ngày Tết, sau khi chúc Tết xong, cô ấy quay lại và tiếp tục chụp ảnh khoe với tôi. Đây là bộ đồ ngủ tay ngắn in hoa. Chiếc điện thoại tôi có lúc đó là một chiếc điện thoại nắp gập kiểu cũ, tôi không nhớ tên. Có khả năng chụp ảnh khá mờ.
Nhưng tôi vẫn rất trắng. Thịt trắng mịn, dài vẫn rất dễ nhận thấy. Tôi không nhịn được, tôi… dụ cô ấy cởi áo ra và chụp ảnh tôi!
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.