Tôi và Tiến bước vào một quán ăn trên phố LVL đông nghịt khách hàng. Tian đặt bàn ở một góc khuất phía sau nhà hàng. Khi anh ấy vừa định ngồi xuống, tôi cảm thấy phía sau mình có một cảm giác ấm áp. Đó là hơi ấm của một người phụ nữ hoặc một cô gái. Vừa định quay lại thì thấy Điền mỉm cười giơ tay chào:
– Chào… Chào chị yêu, lâu rồi không gặp, chị nhớ chị quá, nhớ chị quá. Chào… – Chào chị… (giọng một người phụ nữ giọng Bắc đặc trưng ở phía sau). )… Tian, bạn nên chuẩn bị gì để uống? Bạn đã chờ đợi lâu chưa? (Tiên cười tinh nghịch) – Ồ… em cũng đang học đây… các bạn trẻ ở Boliao cũng đang học…(chị đằng sau cười đáp) -Đừng đùa nữa…(Tiên cười)…vào một trường đại học bình thường… Có đáng sợ không…(cười)…nhưng này…cô ấy đưa cho Tian một chiếc hộp màu nâu và để trên đá…mang về một quả mận -thịt bò (thực đơn), vậy thôi, hôm nay đông khách nên kệ anh ta. Sau này nếu không mệt thì chúng ta đi hát karaoke nhé… – Hi hi… Được rồi, cảm ơn trước nhé, hôm nay đông người quá… Để tôi mời họ đến với tôi… – Không cần đâu.. (cười)… Đưa cho Tiến một cốc bia Mở đầu… Dọn bàn kia… Đây là bạn tôi… (Tiên chỉ vào tôi) – Ừ… Vậy cảm ơn nhé. bạn Tiên trước…(cô ấy nhìn tôi, gật đầu, cười rõ ràng) …rồi cô ấy có ít khách hơn…
Khi tôi cảm thấy chị đằng sau đã quay đi, tôi nhìn lại thì thấy một cái mông to tròn đập vào mặt tôi. Chị ấy bước thêm vài bước nữa thì tôi nhận ra đó là một cái Mông phập phồng khá đẹp.
– Đó là mẹ Hợp… Lại đây nhìn kỹ sản phẩm… Nhìn ngon quá… – Ừ… Mình chưa thấy mặt nhưng dáng người cũng đẹp…( Cười)… Nhưng bóng dáng này chắc vẫn còn trẻ… – Đã mấy thế hệ rồi… Hi hi… Sau này tôi sẽ rủ Hợp đi uống nước và trò chuyện… Hi hi… – Mẹ hắn bán ở đây, hắn dám ra ngoài uống rượu? (Tôi thắc mắc) – Cô ấy ở đó, tôi đã hẹn trước rồi… Nhưng mẹ cô ấy quản lý nhiều cửa hàng ở khu vực này. Cô ấy phụ trách nhóm và ăn theo sản phẩm. Cô ấy có 3-4 chị em tiếp thị. cũng làm rất tốt. Thường thì tôi đến uống rượu sẽ nhờ nhân viên chăm sóc đặc biệt. .Hóa ra cô ấy bán bia…Lúc nào tôi cũng nghĩ cô ấy ít nhất là quản lý của nhà hàng… – Cô ấy không chỉ là quản lý nhà hàng mà tôi nghĩ…cô ấy rất giỏi và có tay nghề… chủ nhà hàng nào cũng quý trọng chị ấy vì điều đó… – Nhìn chị ấy quý giá quá… hoặc có lẽ… (tôi cười) – Ăn không dễ chút nào, lươn nhiều lắm này… (Tiên cười)… bóp cô ấy Ngực còn khó chứ đừng nói đến việc “ăn” Hi Hi… – Cứ thử đi, bạn không biết đâu… (cười) – Tôi có đến rạp mấy lần và mời cô ấy, nhưng lần nào cô ấy cũng đến Cô ấy luôn mang theo một nhân viên bên mình…(cười)…Chúng ta có thể làm gì khác…(cười) – Không thể nào…(cười) ) – là gì. .Tôi tưởng nó dễ ăn…nhưng khi tôi nghĩ mình sẽ bắt được cô ấy, cô ấy trông giống như một con lươn… – Thế nên gọi là tán tỉnh… (tôi cười) – Không hẳn, tôi có thể’ t luôn ăn hạt giống của cô ấy. Tôi đã thử đủ mọi cách… Giờ muốn “ăn thịt” cô ấy thì chỉ có cách hối lộ Hợp… Và anh chàng này có vẻ cũng khó hòa hợp, không giống như Lâm và Phong… – Khi Cô ấy sau này Khi nào về tôi sẽ kiểm tra hàng. Này, để xem… “ăn” được không? (cười) – Cũng có thể… cao lên, nói giỏi, thậm chí có thể ăn ngon… Trên đời này không có gì là không thể, đôi khi với mình thì khó, nhưng với mình lại dễ..Hi hi. . ….nhưng tôi vẫn còn may mắn…
Nghe tôi nói xong, Tiến cười tự hào và nói thêm:
– Vì dze…(cười)…ngày đầu tiên được “ăn” mẹ, tôi vui lắm. Ôm lấy thân hình trần trụi như ngọc mà biết bao đàn ông mơ ước, trong lòng tôi thấy hưng phấn và cảm thấy mình là người chiến thắng hi hi…
Khi hai chàng trai đang nói chuyện thì có một cô gái trẻ đẹp, tay xách một thùng bia và thùng đá, theo sau là chị gái cũ của cô (mẹ của Hợp). Cô ấy rất cao, cao khoảng 6.465 feet và có một đôi mắt to. Cô ấy mảnh mai, ngực tròn, da trắng, má hơi hồng do uống bia, khuôn mặt dễ thương nhưng khó đoán tuổi do trang điểm đậm.
– Để đó đi Tiến… Tôi sẽ quay lại sau… (Tiên cười) – Vâng… cảm ơn Tiến… nếu cần gì thì cứ gọi cho con gái tôi (cô chỉ vào cô gái đang cho bia vào xô đá) – Không cần đâu, kệ Tiến…(cười)…để bia cho Tiên, không có bia thì Tiên gọi, uống không được thì Tiền sẽ mang về kkk. Tự nhiên thấy vui quá)…Tiên đến ủng hộ chị… (cười)
Hai chị em vừa rời đi, Điền mỉm cười hỏi:
– Bạn cảm thấy thế nào… – Ngon… đúng khẩu vị của tôi… (cười) – Mỗi ngày cô ấy thức dậy và uống một ít ở mỗi bàn, thường là nửa ly bia. thì tốt hơn 100%. Cô ấy về nhà muộn vào ban đêm, nhà cửa chán ngắt… Khi ra ngoài, tôi chỉ đi chơi với bọn con trai, nhưng khi về đến nhà, con trai tôi lại đụ tôi… – Hát – go mẹ nhỉ? – Ừ…bỏ chồng…hay chồng để lại thứ gì đó…lãng phí quá haha…Tôi nghĩ sinh một đứa con trai, cho nó bú, cho nó ăn, nuôi nó..cho đến khi nó là một ý kiến hay. lớn lên nó sẽ đè bẹp nó và đụ nó nó tàn nhẫn nhưng Hợp cái gã đó khỏe như trâu và nó đụ mấy lần cho đến khi nó có thai… Hi Hi… – Tự nhiên điên quá … … (tôi cười) …Loài loài nào cũng vậy, chỉ có con người sinh ra đã có biết bao quy luật, biết bao quy tắc phức tạp… – Nói sao đây… Nếu không có quy tắc thì hỗn loạn hi hi …. (Cười) – Ừ… nhưng nếu cái gì đó do thiên nhiên tạo ra thì thuận theo tự nhiên là đúng và đi ngược lại với tự nhiên là sai. Đàn ông phải quan hệ tình dục với phụ nữ. Con trai đã trưởng thành là đàn ông, mẹ đang trong độ tuổi sinh đẻ là phụ nữ, quan hệ tình dục với nhau là điều đương nhiên… (cười) – Tôi hỏi thật đấy… Khi ở với mẹ. .. sự phấn khích đã qua đi… (cười)… …bạn có Tôi không cảm thấy sai hay tiếc nuối gì cả… (Tiên hỏi tôi) – Không… (tôi cười)… Điều hối tiếc duy nhất của tôi là tôi đã không làm vậy không biết làm thế nào để làm tình sớm hơn…
Cả hai người đàn ông đều cười một cách quyến rũ trước điều vô nghĩa đó, còn tôi nhìn quanh xem có ai chú ý không rồi nói:
– Con có tiếc không… – Không… (Tiên cười)… Ước gì con phát hiện ra nét duyên của mẹ sớm hơn… (Cười) – Ở đây không có đúng sai đâu, đấng tạo hóa của con. Đó là ơn gọi để duy trì nòi giống thông qua quan hệ tình dục. Văn hóa phương Đông mà chúng ta đang sống là khắt khe nhất và chịu ảnh hưởng của Nho giáo. Tuy nhiên, một số triều đại phong kiến như nhà Thanh của Trung Quốc và nhà Trần của Trung Quốc vẫn có hệ thống loạn luân để đảm bảo không có dòng máu quý tộc hòa trộn… (tôi cười) … . – Tuyệt… Nói hay lắm… (cười)… Nói tiếp… – Nhìn biểu tượng đằng kia kìa… (Tôi) – . . – Ừ… biểu tượng trên hàng rào… (tôi kéo Tiến lại gần)… kia… – Tôi nghĩ đó là chữ Vạn… – Ừ… đúng rồi… …Cái đó là chữ Vạn. Nó không phải là một từ mà là một biểu tượng. Nó được gọi là chữ Vạn, có nghĩa là “may mắn, thịnh vượng, thành công và thịnh vượng” trong tiếng Phạn. – Thế… còn gì nữa… (Tiên cười) – Bạn có thấy nó giống guồng nước của người dân cao nguyên không… – Ừ… tương tự… (Tiên cười)… nghĩa là nó tượng trưng cho một thứ có thể quay… như guồng nước? – Vâng…rất thông minh…cũng là biểu tượng chữ Vạn, có nguồn gốc từ Ấn Độ, nó gồm hai chữ S và V lồng vào nhau tạo thành biểu tượng chữ Vạn quay ngược chiều kim đồng hồ tức là chiều quay. Vạn vật trong vũ trụ, nguồn gốc của sự sống, biểu tượng của sự vĩnh hằng, trái đất cũng xoay quanh mặt trời và quay theo hướng đó… (tôi nói tiếp)… Vì người ta tin rằng chữ Vạn là biểu tượng của sự may mắn, nó đã được đại diện bởi các nền văn hóa trên khắp thế giới Được truyền lại, bảo tồn và sử dụng từ thế hệ này sang thế hệ khác chứ không chỉ ở Ấn Độ… Có một điều là cách xoay chữ Vạn không giống nhau và cho đến nay đã có rất nhiều tranh luận về hướng đi của nó. – Không cần phải bàn cãi… (Tiên cười)… đúng sai nhìn thoáng qua… Như anh đã nói, đây là chiều hướng vạn vật xoay chuyển… – Vậy… tôi là nói chuyện với bạn về sự sáng tạo, về thiên nhiên và điều gì đúng và sai, không có ranh giới giữa đúng và sai . Tôi tiếp tục nói vạn lời, khi du nhập vào văn hóa phương Đông, chiều quay không còn được phân biệt nữa. Người ta cho rằng phải xoay theo hướng ngũ hành vàng, thủy, mộc, hỏa, thổ. nghĩa đúng là theo chiều kim đồng hồ..Nhiều người vẫn cho rằng ngược chiều kim đồng hồ là biểu tượng SS của chủ nghĩa phát xít vân vân… – À… (Tiên gật đầu) Giờ tôi mới biết cái này… (cười) .. Vậy thì sao đây? làm theo có đúng không? – Nhìn biểu tượng kia kìa… (Tôi chỉ vào Điền và nói đó là hàng rào của Chùa Đình)… Rẽ hướng nào đây…
Điền nhìn kỹ, giơ tay lên, quay qua quay lại như ô tô rồi nói:
– Nếu nó quay như guồng nước thì nó quay theo chiều kim đồng hồ… – Ừ… tôi cười… Đứng trong nhìn ra thì nó quay hướng nào? – Tất nhiên… ngược chiều kim đồng hồ… (Tiên cười) – Và còn tùy vào… hướng quay nào là đúng… (tôi cười) – Cái này… (Tiên gãi đầu cười).. . Khó lắm… (tôi cười nói tiếp) Đây là Tinh hoa của Phật giáo. Điều đó có nghĩa là nó có thể xoay theo bất kỳ hướng nào, phải không? – Ừ… (Tiên có vẻ đang suy nghĩ)…cách nào cũng đúng tùy hoàn cảnh… – Ừ… Nó sâu sắc, nghĩa là đúng hay sai tùy thuộc vào lập trường và nhận thức của mỗi người. Ý tôi là dù đúng hay sai thì nó không có ranh giới và dù có thì cũng mong manh… – Hi hi… Tốt, rất tốt… phen là người rất hiểu biết… – Chuyện sau Mẹ kiếp benzo , đúng hay sai (?) Ở nhiều nước văn minh, quan hệ tình dục giữa mẹ và con không bị cấm, tôi nhấn mạnh là không cấm, không được phép. Điều này có nghĩa là việc mẹ và con trai quan hệ tình dục với nhau không trái luật pháp địa phương. Nếu bạn ở đất nước đó, điều sai trái duy nhất là việc bạn làm với mẹ mình là hiếp dâm, và nếu mẹ bạn kiện thì luật pháp địa phương sẽ xử lý. hiểu? (Tôi cười) – Hiểu rồi… (Tiên cười)… Chẳng có người mẹ nào lại kiện con mình về việc này phải không? – Vâng…(tôi cười)…đó là tình mẹ, nghĩa là người mẹ luôn che chở, chăm sóc cho con mình. Đó là lý do tại sao không có bà mẹ nào đâm đơn kiện con trai mình, nhưng hầu hết các bà mẹ đều kiện bố vì tội đụ con gái mình… Các bà mẹ luôn bảo vệ con mình… – Nói hay lắm… Nói hay lắm! Nhưng… tôi chỉ thắc mắc về đạo đức thôi… (Tiên cười) – Đạo đức nào cũng hư hỏng hết phải không… (tôi cười)… Như tôi đã nói ở trên, ở nhiều nước họ mới nghĩ thông thường chỉ có ở nước đó thôi. của chúng tôi và một số nước khác, đây được coi là loạn luân. Cho nên cái mà người ta gọi là “đạo đức” chỉ là quy ước của một xã hội, một nền văn hóa, một quốc gia nào đó mà thôi. Chính xác? (cười) – Ừ…tuyệt quá…để em mở mắt ra…(Tiên cười)…hôm nay em có thể cho anh trải qua chuyện này bao nhiêu lần đây…(Tiên cười)…em tên là cứ ăn thoải mái đi, đừng ngại… – Mẹ kiếp, tôi vốn không có điều kiện đi chơi thế này, nhưng ba lần này tôi mới uống được rượu. .. Này này… – Sinh viên như tôi hiểu mà… (Tiên cười) … Tôi không nghèo đến mức biết nhà, nhưng chỉ thế thôi… Tôi nghĩ Tiên mời đi uống nước nhưng không cho. chúng tôi trả tiền. Còn tùy…(tôi cười) nhưng tôi ăn nhiều lắm…chúng tôi đi uống rượu hoặc Campuchia-pu-chia hi hi…-Tiên còn ăn quán này, hi hi… nói thật mà nói, Điều tôi thường nhận lời đi uống rượu và nói chuyện ồn ào là sự hiểu biết của Tiên đối với người khác rất nhiều. Tiên ở đây chưa bao giờ thuyết phục được ai. Anh ấy quen đối xử với mọi người như cỏ cây, phen Người đầu tiên. Tiên chinh phục được…thề…
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.