Nút cứng…Tôi cảm thấy tốt! Ờ…nhiều quá

Ủy viên Hội đồng Xu, bà Du, xắn quần lên và bước lên cầu tàu, bà quay lại và nói với người bạn cùng tàu của mình là Tu Gao:
–Này Tú, đợi bố Mẫn xuống thu dọn đồ đạc rồi cẩn thận neo thuyền nhé. Nhớ kiểm tra, đổ xăng và vệ sinh đèn sợi đốt.
– Vâng…Bà Hội đồng tin tưởng tôi sẽ lo liệu mọi việc.
– Ừ…Nào, đi lên thôi.

Nhưng chưa đi xa, bà Hội chợt nhớ ra mình đã quên gì đó nên quay lại nói tiếp:
– Ồ… tôi suýt quên mất chuyện đó. Tú, ngay khi cất đèn đi, hãy đến cộng đồng thượng lưu và tập hợp những người nông dân để xây dựng một nhà hát cho cô ấy. Buổi sáng, khách khứa và họ hàng tụ tập gần đó ngồi nghỉ.
– Ừ… chuyện đó chúng tôi đã biết rồi.

Bà Hội đồng đã đi đến một đất nước khác mà không có nhà. Kể từ khi ông Hội đồng qua đời và để lại một ngôi nhà lớn kiểu phương Tây, khi chúng tôi tổ chức lễ tân gia đầu tiên, những người ở khu vực nội thành Tam Bình đi ngang qua cũng không hề chế nhạo hay khen ngợi:
“Phụ thân, cung điện của Câu lạc bộ Tình nhân còn lớn hơn cung điện của công chúa.”

Nghị sĩ vui mừng khôn xiết, nhưng đồng thời ông cũng cảm thấy nổi da gà khắp người. Anh sợ xúc phạm, nếu lọt vào tai anh sẽ khó chịu. Rất may, ông Hội đồng và Thị trưởng quận là anh em họ hàng, ông cố nên sau tang lễ mọi việc diễn ra suôn sẻ.

Cung điện tráng lệ này chỉ mất hai năm để xây dựng. Một ngày nọ, ông Nghị sĩ đột ngột qua đời, để lại đứa con trai duy nhất tên là Dirk, năm nay vừa tròn mười lăm tuổi.

Đọc tiếp  Phá trinh gái nhà lành

Dù ông Hyde sinh ra trong một gia đình giàu có và được cha thừa kế hơn 400 mẫu đất nhưng ông chưa bao giờ đủ ăn hay ngồi yên. Tuy nhiên, anh cũng ấp ủ những ước mơ cao cả, hy vọng đạt được bằng cấp này, bằng cấp kia và tỏa sáng trong gia đình. Vì thế mấy năm gần đây, mẹ anh gửi anh vào Sài Gòn học. Ngôn ngữ phương Tây và châu Âu của anh sắc nét như bỏng ngô. Anh ta cũng học rất giỏi nhưng vì thế mà phải lợi dụng bọn con nhà giàu để sa đọa.

Nhiều gia đình khá giả ở tỉnh Sầm Bình cũng muốn kết hôn và qua lại với bà mối nhưng Haide luôn từ chối. Anh mỉm cười và nói với bà Hội đồng:
–Mẹ ơi, nếu mẹ muốn có vợ thì chiều mai hãy cưới cô ấy. Còn con, con chưa lấy chồng.

Bà Hội nhổ thuốc ra vuốt đuôi con trai:
——Mẹ ơi, con cũng biết mẹ muốn học tập để trở thành người tài giỏi và mang lại vinh quang cho cha mẹ. Đây là một điều vô cùng quý giá. Nhưng sở dĩ mẹ tôi tính lấy vợ cho tôi có lẽ vì muốn mang dòng máu của nhà cha tôi, nối dõi tông đường và thắp hương, thắp đèn tưởng nhớ ông bà nội tôi.
– Con biết…nhưng con còn phải lo việc học nữa mẹ ạ.
–Ừm… Vừa mở miệng, tôi đã đề cập đến ba vụ án ở trường học nữa. Đối với một học sinh trung học như cậu thì tệ đến vậy sao?

Đọc tiếp  chết tiệt em họ của tôi và mẹ của tôi

Truyện 18+ Nhấn nút mạnh hơn… sướng quá! Ờ…nhiều quá
Đó là lý do ông Hyde vào sống ở Sài Gòn. Ông chỉ về quê vào dịp Tết hoặc nghỉ hè để thăm mộ bà Hải Hải và ông bà nội. Nhưng có lẽ vì đã kiên trì ý chí và chăm chỉ nên mới đây, ông Hyde đã dùng dây nói với mẹ rằng mình đã đỗ tốt nghiệp cấp 3 với số điểm cao nhất. Điều này rất hiếm gặp đối với những người làm việc trên đồng ruộng. Chính vì thế mà bà Hội mở tiệc mừng ông Tự Đức, trước hết là để khoe với họ hàng, sau đó là để trêu chọc cha mẹ, hàng xóm.

Bà Hội đồng đang ngồi với người bạn cũ, chú Thudin trong trang trại của người nông dân, sắp xếp công việc chiêu đãi các vị khách, trong khi ông Hội đồng, vẫn mặc quần đùi, đang lột da cá. Vì vậy, dù là chuyện lớn hay nhỏ, cô cũng sẽ bàn bạc kỹ càng với Tú Đình.
– Chú Tú… Chú có bao giờ nghĩ xem năm mươi đĩa có đủ để hôn chú không?
– Ý chèn… Có phải vì hội đồng tiếp nhiều khách quá không?
–Tôi cũng muốn cùng bố Đức làm đẹp mặt mình để tâm hồn ông được vui vẻ bên dưới. bạn có thể làm được không?
– Theo anh… tôi nghĩ ít nhất phải giết hai con bò, năm con lợn, hoặc năm mươi con vịt mới đủ tiền. Tôi sợ sẽ có sự thiếu hụt.
– Có…số lượng bao nhiêu cũng được. Tôi muốn Đức vì bố anh ấy hài lòng. Xin hãy giúp tôi với. Được rồi, gia đình chú tôi đã kịp thời mời một nhóm trai gái ngoài trang trại vào tham gia để giúp đỡ, hỗ trợ kịp thời cho khách.
– Vợ chồng ông huyện trưởng đâu?
– Chuyện này cứ để tôi lo. Người có quyền lực phải đích thân mời người thì mới có thể lịch sự với mình.

Đọc tiếp  Hoan lạc với cô giảng viên vú to

Nhưng đúng lúc này, Tấn Đóa tới báo cáo:
– Kính thưa Nghị viên, Thị trưởng Quận đang đến thăm.
—Quận trưởng vừa nhắc nhở. Ừm…Chú Xiu, giúp cháu sắp xếp công việc nhé. Tôi sẽ đi gặp bà già.

Nói xong, nữ nghị sĩ nhổ miếng trầu vào ống nhổ bằng đồng đen bóng, giơ ống quần lên lau môi rồi bước nhanh xuống bến tàu thì thị trưởng quận đã được dìu lên cầu. Bà Hội vội chạy lại nắm lấy tay cô:
—Trưởng huyện đã đến thăm được một thời gian. Sao anh không báo trước để em nhờ anh chèo thuyền ra bãi biển đón em?

Âu Lão cười rõ ràng như thiếu nữ đôi mươi, tuy đã bốn mươi nhưng nhìn chỉ mới ba mươi, bởi vì quá vui vẻ, khinh thường cử động, móng tay cũng không động. Vóc dáng tươi tắn và khí chất thanh lịch của cô vẫn thu hút những người đàn ông nhiệt tình.

Quận trưởng nhàn nhã trò chuyện:
– Chỗ chị tôi rất gần, tôi nhớ chị lâu lắm rồi, tôi đến thăm chị, không cần đón cũng không cần đón.

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận