Bạn gái đam mê – Câu chuyện tình dục khiêu dâm – Phần 39

Phần 1

Tôi công tác ở Hà Nội đã nhiều năm, thỉnh thoảng tôi vào Facebook ôn lại chuyện xưa. Trường trung học thật thú vị và tràn đầy tình yêu.
Đã năm năm kể từ khi tôi đến thủ đô này. Công việc rời bỏ mọi người một cách nhanh chóng. Nhìn lại, tuổi thơ hạnh phúc thời trung học đã không còn nữa. Mùa đông ở miền Bắc khá lạnh.

Trời mưa phùn, cảm giác lạnh lẽo thấm sâu vào da thịt. Uống cà phê trên tầng 10 của một tòa nhà khá cao ở thủ đô. Nhìn trời mưa, lòng tôi có chút lạnh lẽo.

Mùi thơm của cà phê sữa lan tỏa khắp không gian khiến tôi cảm thấy rất thú vị. Những hạt mưa ngưng tụ trên kính và lăn xuống khiến khung cảnh càng đẹp hơn.

Sau khi nhìn lên bầu trời một lúc, tôi quay lại và thấy một số thanh thiếu niên, có thể là sinh viên năm nhất hoặc năm hai đại học, đang ngồi đọc tạp chí bên ngoài.

Mùa đông đưa những thiếu nữ này mặc quần áo lông thú, tạo cảm giác vô cùng ấm áp. Vừa nhìn các cô gái, tôi đã nhìn thấy từ xa, gần quầy thu ngân, một người phụ nữ trông giống hệt bạn thân của tôi.

Cặp kính 5 diop của tôi dần mờ đi do hơi cà phê bốc lên. Tôi tháo kính ra lau, nhìn kỹ thì thấy đó là Linh. Người bạn thân nhất của tôi từ thời trung học.
Hồi cấp 3, em rất hòa đồng trong lớp nhưng Linh có vẻ hơi khó tính nên ít chơi cùng bạn bè. Không hiểu sao tôi lại thích chơi với Linh.

So về nhan sắc thì Linh chỉ ở mức trung bình và không đẹp. Gia đình tôi bình thường, bố mẹ đều là công chức.

Bình thường tôi hay sang nhà Linh chơi và đùa giỡn. Đây là người bạn thân nhất đã đánh cắp nụ hôn đầu tiên của tôi. Một nụ hôn vào một thời điểm khó xử.

Con bạn có ham muốn tình dục cao

Hãy đeo kính vào và tưởng tượng một thời gian đã trôi qua nhưng những ký ức đó chỉ thoáng qua. Trở lại thực tế, tôi nhìn kỹ xem cô ấy có phải là bạn thân của tôi không. Hóa ra là sự thật, tôi tiến lại gần và nói:
-Lin đấy à?

Người phụ nữ hơi ngạc nhiên vì tôi quá khác so với hồi cấp ba. Tôi không đẹp trai nhưng lại giỏi ăn nói:
Khi tôi gọi người phụ nữ đó hoặc người bạn thân nhất của tôi nhìn lên, lạ mà quen, nên cô ấy hỏi:
——Đó có phải là Hồng không?
-Vậy là Hồng ở đây và không có ai khác ở đây. Sao lại ngồi đây uống cà phê một mình?
– À, tôi mới ra Hà Nội có việc. Tại sao bạn lại đến đây uống cà phê một mình?
– Sau khi ký hợp đồng, tôi thấy thoải mái và ra ngoài đi uống nước. Nhưng tôi đã quen uống rượu ở nơi này rồi. Hãy đến chỗ của tôi.
Nói xong, Linh gật đầu rồi bưng đồ đến bàn tôi. Tám năm đã trôi qua, Lin trông già đi rất nhiều.
Những lọn tóc xoăn và lối trang điểm khiến cô xinh đẹp hơn trước. Tôi uống một tách cà phê và hỏi:
– Bạn đã kết hôn và có con chưa?
-Chào! Tôi đã kết hôn và con tôi năm tuổi. Thế bạn có vợ con chưa?
-Chưa! Tôi thích đi du lịch, vợ con chỉ là gánh nặng và chẳng liên quan gì đến nó.
—Vẫn như trước, không thấy có gì thay đổi.
-Tôi vẫn vậy. Nhưng chồng tôi ở quê làm nghề gì?
-Gia đình tôi đi Tô Hiệu. Chồng tôi cũng bán những thứ lặt vặt và nói chung có thể lo cho gia đình. Tuy nhiên, tôi và chồng lấy nhau chỉ vì con cái và không hề có tình yêu.
—Nếu không có tình yêu thì dù có lấy nhau anh cũng không thể chấp nhận được.
Tôi và Linh mỉm cười hỏi thăm nhau rồi tôi cũng cho cô ấy số liên lạc của mình. Sau khi thật sự quen nhau, tôi trêu Linh:
-Ngày xửa ngày xưa, anh đã cướp mất nụ hôn đầu tiên của em. Tôi là người thanh toán hóa đơn, bạn nghe tôi nói chứ?
-thật vậy à? Đây cũng là nụ hôn đầu tiên của tôi. Lúc đó tôi tưởng anh đã yêu và hôn nhiều cô gái nhưng tại sao tôi lại là nụ hôn đầu tiên của anh?
Tôi chỉ mỉm cười và gật đầu. Chúng tôi trò chuyện một lúc về công việc và sau đó tôi nói chuyện nhỏ về các con tôi:
– Nó đã năm tuổi rồi, cậu không muốn đếm nữa à?
– Có thêm một đứa con nữa để làm gì?
——Là vì ​​cô không yêu chồng nên anh mới trở nên như vậy sao?
-Sai! Bạn hơi được chiều chuộng bởi chồng mình, bạn nghe tôi nói không? Không có gì là không được chăm sóc, đó là một trải nghiệm trọn vẹn.
-thật vậy à? Nếu vậy thì chồng bạn chắc chắn không đủ sức khỏe để chạm vào nó!
-Không phải như vậy đâu. Nhiều khi tôi đi chơi cả đêm nên cảm thấy hơi tiếc nuối khi quan hệ với chồng.
—Nhưng tôi vẫn hối hận. Tưởng chỉ có đàn ông mới tán gái, nhưng không ngờ phụ nữ cũng làm vậy!
-hehe! Điều này là bình thường vì lý do sinh lý.
-Vậy tôi phải làm gì với anh?
– Nhỏ hơn tôi tám tuổi, được gọi là phi công!
– Trước hết còn gì nữa? Tôi rất vui. Bạn có thể kể chi tiết cho tôi được không?
-Được rồi, nhưng đừng nói cho ai biết nhé!
–Nói chuyện này không hay ho gì đâu, hai người chỉ nói chuyện cho vui thôi mà.
Bạn Linh của tôi cũng gật đầu kể lại câu chuyện của mình.
-Tôi và cô ấy làm cùng một chỗ, đêm giao thừa năm ngoái chúng tôi đã say khướt ở công ty. Lúc đó tôi chán chồng nên bảo anh về nhà. Lúc đầu tôi muốn về nhà, nhưng sau đó tôi không muốn về nhà vì về nhà sẽ cãi nhau với chồng nên tôi nhờ cô đưa về nhà nghỉ ngơi.
-Vậy là cậu luôn làm việc ở đó à?
-Đúng! Lúc đầu thì bình thường nhưng cô ấy ngu quá nên tôi phải tìm hiểu giúp cô ấy. Huấn luyện cô ấy từ đầu.
-Vậy là cô ấy cũng có chút may mắn phải không?
– Biết đâu đêm đó cậu ấy làm đến bốn lần, hôm sau cậu bé kêu mệt quá, chân yếu và không đi được.
-Kì lạ là chân cô ấy không cong như vậy. Tôi thừa nhận nó đẫm máu
– Tôi chỉ biết cưỡi ngựa thôi. Cô nói: “Tôi say nhưng vui”
Tôi chỉ mỉm cười và lắng nghe Lin tiếp tục kể câu chuyện. Linh cũng nhấp một ngụm sinh tố rồi nói tiếp:
– Thưa ông, ngày hôm sau ông phải uống thuốc tránh thai khẩn cấp.
– Gia đình cô ấy chắc phải đông lắm. Bé có thể vẫn chưa phản ứng.
– Chuyện này cũng bình thường như mọi người thôi, đàn ông Việt Nam không phải ngoại cỡ mà vẫn thoải mái.
– Cậu còn có thể dạy cô ấy điều gì nữa?
-Nhiều. Hôm đó tôi cứ bú con không ngừng, lần đầu tiên tôi không chịu nổi nữa nên mẹ bắt tôi uống “sữa đặc” của mẹ.
-Ha ha! Đây là lần đầu tiên tôi gặp cô, một người từng trải như cô làm sao có thể hiểu được!
– Lần đầu cũng được, lần sau cũng vậy. Và cô gái này cũng thích tôi bú liếm cô ấy nên cứ để tôi liếm cô ấy. Nhưng không hiểu sao tôi lại thích liếm, mút thứ đó lạ lùng đến vậy. Càng liếm và mút, bạn sẽ càng bị kích thích.
——Thật là tục tĩu. Hãy nhìn khuôn mặt đó. May mắn thay, mối quan hệ của chúng tôi không thân thiết ở trường trung học, nhưng nếu thân thiết thì chúng tôi đã bị cưỡng hiếp.
-Đúng! Đôi khi nó có.
Tôi chỉ mỉm cười và tiếp tục lắng nghe.
-Sau khi tan sở ngày hôm đó, mọi thứ vẫn bình thường, nhưng có vẻ như tôi muốn thế này nên tôi tiếp tục gặp cô ấy!
– Vẫn là nhà nghỉ à?
– Không chỉ nhà nghỉ đâu, chỗ nào thuận tiện cũng làm được ở đó. Tôi không hiểu tại sao tôi lại nổi hứng như vậy. Làm điều đó bốn lần một ngày mà vẫn cảm thấy đói.
——Cô ấy đã được chiều chuộng đủ chưa?
-Tất nhiên là đủ rồi. Cô ấy cũng rất khỏe mạnh.
-Vậy cậu vẫn làm việc ở đâu?
– Sau đó làm việc ở Matsuyama. Hôm đó chúng tôi đi chơi, có hai chị em, tôi ngồi phía sau, đút tay vào túi áo cô ấy và xoa bóp cặc cô ấy nhưng nó đã cương cứng rồi. Khi đến Songshan, hai chị em đi dạo và vui mừng đến mức tụt quần.
——Ngươi không sợ người khác biết sao? Thật nguy hiểm!
——Tùng Sơn rộng như vậy, làm sao biết được? Tôi thò mông ra và cô ấy lấy con cặc của tôi và tiếp tục đẩy nó vào!
-Vậy là không có khởi động à?
– Tôi mừng quá, lập tức cởi quần ra và làm.

Đọc tiếp  Mẹ Hiệu trưởng của tôi – Cập nhật chương 139

(Hết Phần 1, mời các bạn theo dõi Phần 2)

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận