Mang trên mình món nợ 20 triệu, chúng tôi không biết nhờ ai giúp đỡ. Tôi từng nghĩ đến việc bán thân để trả nợ, hoặc làm điều gì phi pháp nhưng không thể vì không muốn nhìn thấy nước mắt mẹ rơi lần nữa.
Khi tôi viết những lời thú tội này, tôi có nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu, một số tiêu cực, một số tích cực. Tôi, một cô gái 21 tuổi, sinh viên đại học. Khi xách đồ lên thành phố đăng ký, tôi mang theo niềm tin và niềm tự hào của gia đình và những người thân yêu. Trong lúc tôi vui vẻ nghĩ về cuộc sống xô bồ nơi thành phố thì mẹ lại lo lắng cho tôi hơn. Mẹ sợ tôi ở cùng người lạ, sợ tôi không giặt quần áo, nấu nướng, tự chăm sóc bản thân, sợ sự cám dỗ của xứ lạ.
Năm đầu đại học, tôi bớt bỡ ngỡ hơn một cô gái từ thị trấn nhỏ lên thành phố. Tôi nhanh chóng yêu một người đàn ông cùng khu chung cư và có lẽ vì phải xa gia đình, bạn bè nên cần tình yêu nên tôi đã nhanh chóng đồng ý ở bên anh. Ngày anh yêu em tựa như một giấc mơ. Tôi có một người yêu thương tôi, quan tâm tôi, quan tâm tôi, trong mắt tôi, chàng trai đó đủ để tôi tin tưởng và là bờ vai vững chắc cho tôi tựa vào khi tôi vấp ngã trong cuộc đời.
Thú nhận từng muốn bán thân để trả nợ cờ bạc cho bạn trai
Nếu cuộc sống ở thành phố này cám dỗ những sinh viên nghèo như vợ chồng tôi thì cũng không có gì đáng nói. Thức khuya vì bóng bánh và những trò cờ bạc chết người. Chiếc xe máy gia đình mua cho anh đi học lúc đầu có giá hàng chục, hàng trăm, hàng triệu, hàng chục triệu. Tôi biết bạn và có rất nhiều lời khuyên cho bạn.
Lúc đầu tôi nghĩ vài trăm nghìn là đủ, anh ấy đồng ý chỉ cho vui và sẽ không đi quá sâu vào con đường này. Mãi cho đến khi anh lái xe đi, tôi mới nhận ra rằng có lẽ nếu chúng tôi nói với gia đình thì mọi chuyện đã không như bây giờ. Tôi hứa với bạn, nếu tôi lấy xe ra, tôi sẽ không bao giờ chạm vào quả bóng nữa. Tôi đưa cho anh ấy nhẫn, vòng cổ, hoa tai và cố gắng tháo chúng ra nhưng sau đó tôi chẳng còn gì, xe của tôi đã biến mất và tiền của khách hàng cũng bị ném vào (tôi bán trên mạng).
Đã có lúc chúng ta đều cảm thấy bế tắc và muốn chết, nhưng Chúa không cho chúng ta chết và bắt chúng ta phải sống để sửa chữa lỗi lầm của mình. Đang uống thuốc ngủ tìm đường chết, chúng tôi được phát hiện và cứu chữa kịp thời nên không sao cả. Câu chuyện đã đến tai gia đình anh. Bố mẹ em không la mắng chúng tôi mà còn an ủi, động viên chúng tôi đi học lại. Gia đình tôi chưa có đủ tiền nên tôi sẽ lấy xe của bạn bây giờ, và bạn có thể lấy xe của tôi sau hai tuần nữa.
Sau khi tôi lấy xe của bạn ra, đến lượt khách hàng của tôi thu nợ. Chúng tôi thực sự không biết phải làm gì, cả hai gia đình đều không có cách nào quản lý được tài chính của mình. Nuốt nước mắt, chúng tôi phải quay lại con đường cũ, nhưng không những không trả được nợ mà còn bị mất xe. Khi gia đình bạn cho tôi tiền đưa xe ra ngoài, tôi dùng tiền đó để chuộc lại xe của bạn. Gần đến Tết nên có xe về nhà nên cắm lại xe của bạn rồi lại mất.
Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nói sự thật với em gái mình. Tôi đã đổi chiếc xe cho bạn và chúng tôi đã hứa với gia đình bạn rằng nó sẽ được mang đi trong dịp Tết Nguyên đán. Trong dịp Tết, chúng tôi không có tiền mua ô tô nhưng gia đình anh ấy cứ bắt chúng tôi phải lái xe về nhà. Chúng tôi lại rơi vào con đường cũ và mất tất cả. Chúng tôi không thể kể với bố mẹ vì cả hai gia đình đều phải vay tiền ngân hàng để trả nợ.
Là học sinh cuối cấp, tôi khó tập trung khi đến lúc phải tập trung vào việc học. Chúng tôi làm việc nhưng không đủ trả lãi hàng tháng. Mang trên mình món nợ 20 triệu, chúng tôi không biết nhờ ai giúp đỡ. Đã có lúc tôi nghĩ đến việc bán thân để trả nợ, hoặc làm điều gì phi pháp nhưng không thể vì không muốn nhìn thấy nước mắt mẹ rơi lần nữa. tôi phải làm gì? Xin hãy cho tôi một lối thoát.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.