Điều này thật đáng sợ vì bố chồng tôi là một người nghiện rượu. Khi đã uống xong, anh ta chửi bới mọi người, và đôi khi là tôi bằng những lời lẽ mà tôi không nghĩ một người có học thức sẽ dùng.
Khi thời gian và tuổi tác tăng lên, mọi người ngày càng trải nghiệm nhiều hơn về cuộc sống. Trải nghiệm của tôi bắt đầu từ khi tôi kết hôn. Người ta vẫn nói trải nghiệm mang lại những trải nghiệm quý giá, những điều khó quên trong đời, nhưng với tôi, tôi không muốn có những “trải nghiệm” này. Tôi lớn lên trong một gia đình trí thức, bố mẹ đều là công chức. Tôi sống trong một ngôi nhà nhỏ cùng gia đình, không rộng rãi, tiện nghi nhưng luôn ấm áp. Bố mẹ luôn dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất. Có thể nói tôi giống như một “công chúa nhỏ”.
Tuổi thơ của tôi trôi qua êm đềm và hạnh phúc. Mãi đến khi điều kiện gia đình khá hơn một chút, tôi mới chuyển đến một ngôi nhà rộng rãi, tiện nghi có ô tô. Bố đưa bà ngoại về ở với tôi và chăm sóc em trai thứ hai của tôi. Khi đó, tôi hiểu rằng cuộc sống thật sự hạnh phúc nếu được sống trong một gia đình hạnh phúc, yêu thương nhau chứ không chỉ có nhà to, xe hơi.
Anh thừa nhận gặp ác mộng vì bố vợ nghiện rượu
Thời đại học, tôi sống với chú, bố mẹ vẫn tạo điều kiện học tập tốt nhất cho tôi. Đủ để nói, so với các bạn cùng trang lứa, tôi không phải vất vả hàng ngày để tìm chỗ ở hay thức ăn. Bất chấp lịch trình sống chung với anh rất khắt khe, tôi vẫn thầm biết ơn những ngày anh ở đó.
Bốn năm đại học trôi qua cho đến ngày tôi nhận được tấm bằng đại học. Đó là khoảng thời gian rất vui vì tôi đã nộp đơn xin việc ngay vào một công ty lớn, đó là một niềm mơ ước so với những người bạn mới ra trường của tôi. Tôi cảm thấy rất may mắn khi có thể tiếp tục học hỏi và tích lũy kinh nghiệm trong quá trình làm việc.
Tôi gặp anh ở công ty và không có ấn tượng gì đặc biệt với anh, đó chỉ là duyên phận và chúng tôi kết hôn sau 2 năm quen nhau. Người ta vẫn khen chúng tôi đẹp đôi vì anh tài năng và gia đình cũng không giàu có gì nhưng cơ bản, quan trọng nhất là anh yêu tôi và quan tâm đến tôi. Tính cách anh trái ngược với sự chu đáo của tôi vì anh luôn vui vẻ.
Nghĩ về cuộc sống ở quê nhà trước đây, kết hợp với thời gian xa nhà và xa bố mẹ, tôi cảm thấy anh ấy chính là người tôi cần. Lần đầu tiên đến thăm nhà anh, thấy bố mẹ và em trai anh hiền lành, cởi mở như thế nào, tôi cảm thấy mình thật may mắn khi được làm con dâu của gia đình này. Anh biết điều kiện gia đình em không bằng anh, nhưng điều đó không quan trọng là anh có thể cùng em sống trong một gia đình hạnh phúc, đầm ấm. Bố mẹ tôi cũng yêu anh ấy và không bao giờ phản đối mối quan hệ của chúng tôi, vì vậy tôi thầm cảm ơn anh ấy.
Đúng là không ai có thể đoán được từ nghi ngờ, và bây giờ anh cũng không dám nghĩ đến từ hối hận vì đã cưới em, bởi vì anh chính là người đã quyết định rời bỏ bố mẹ và gia đình để cưới em trong những điều kiện tốt nhất, và cũng bởi vì hai người họ rất yêu nhau. Bố chồng tôi không giống như những gì tôi từng thấy trước đây, điều đó thật đáng sợ vì ông là một người nghiện rượu. Khi đã uống xong, anh ta chửi bới mọi người, và đôi khi cả tôi, bằng những lời mà tôi nghĩ không thể thốt ra từ miệng một người có học thức sống trong điều kiện như vậy.
Lúc đầu tôi thực sự rất sốc và thấy có lỗi với mẹ chồng và anh trai, sau đó dần dần tôi thấy thông cảm và thất vọng, đến bây giờ tôi chẳng cảm thấy gì cả. Hình ảnh bố chồng trong tâm trí tôi luôn đáng sợ. Đôi khi tôi không muốn nhìn mặt ông vì nghĩ đến những gì ông đã làm và hàng đêm tôi vẫn gặp ác mộng về ông. So với nhiều người, tôi nghĩ mình diễn xuất rất điêu luyện nhưng khi người ta nghiện rượu thì họ không còn nhận ra điều đó nữa.
Khỏi phải nói, tôi suy sụp và không thể tiếp tục phàn nàn với chồng dù anh luôn ở bên cạnh tôi. Nghĩ đến trường thọ, tôi cảm thấy ngột ngạt, tuyệt vọng, sắp sinh con rồi. Cuộc sống sau này của tôi sẽ như thế nào? Tôi không muốn con tôi nghe điều đó. Anh ấy nói với tôi rằng nếu cứ tiếp tục như vậy anh ấy sẽ ra ngoài sống tự lập vì anh ấy là con một, mọi người sẽ nói sao? Tất nhiên bố mẹ tôi không biết chuyện này và tôi giấu đi vì nếu biết họ sẽ rất buồn và thương tôi.
Thấy các bạn cùng tuổi có bố mẹ chồng rất tốt, tôi thầm ghen tị và trách móc số phận của mình. Người ngoài nói tôi vui nhưng họ không biết tôi đau. Hy vọng bạn chia sẻ nó với tôi.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.