Vợ chồng tôi rất hạnh phúc… – Cập nhật chương 56

Âm thanh… sông lớn… sông lớn… tiếng khóc trẻ thơ.
Cô Hồng nhanh chóng bước tới ôm lấy cháu. Mẹ đây, mẹ đây…con chó con của tôi tỉnh rồi…dậy đi con ngoan….

Đứa bé vẫn còn khóc…Oe.
Hương vén áo lên cho cô mút núm vú của anh.
Nhìn mặt con trai nó dễ thương quá, sao nó giống bố quá mà chẳng giống mình chút nào.

Ăn no rồi lại chơi tiếp và cho mẹ ăn cơm nhé…
Đứa bé có vẻ rất tò mò, buông vú mẹ ra, cười toe toét… Sau đó cô ấy lại mút ngực mình…

Ông Duke đang ngồi uống trà ở hiên nhà thì bước vào.

Long không có ở nhà lúc này anh ấy đang làm gì? Bạn có biết ai đang đợi anh ấy ở nhà không?
Trẻ em với trẻ em.

Giọng Hồng vang lên.
Đúng, gần đây gia đình tôi bận rộn, tôi mới sinh con, chưa đi làm được thì anh ấy đã yêu cầu tôi làm thêm giờ để cuộc sống bớt khó khăn hơn…

Nghe vợ nói, ông Đế càng nghĩ đến Lang.
…………

Sơn Long, quê vùng núi ven biển đảo Hải Phòng, năm nay 30 tuổi, vợ kém anh 2 tuổi.

bất tử,
Ông sinh ra trong một gia đình làm nghề chài lưới. Cha ông là ông Đức làm nghề chài lưới, còn mẹ ông ở nhà dệt lưới.

Từ khi sinh ra, cha anh đã thường xuyên ra khơi đánh cá. Cuộc sống của một ngư dân thật vất vả, ngày ngày bám biển… Nắng, gió, bão…
Công việc là thế, ở vùng quê nghèo này, hầu như gia đình nào cũng thế, cái nghèo luôn đeo bám nó…

Chuyến đi biển của cha anh sớm nhất cũng phải mất 10 ngày, có khi không tìm được trang trại nuôi cá, phải xa nhà cả tháng trời.

Hai mẹ con rồng đang ở nhà đợi bố về, dù thế nào đi chăng nữa, bố cũng sẽ có ít tiền để sống, cho con ăn thêm, ngậm một miếng thịt vào miệng.

Đó là một buổi chiều đầy nắng những ngày cuối năm, Long vừa mệt vừa đói, chỉ muốn về thật nhanh xem mẹ đã nấu cơm chưa.

Quê tôi nghèo, nhà cách trường gần 3 cây số, lũ trẻ hàng xóm cũng đi bộ, có đứa đội mũ, có đứa xẹp, quần áo rách rưới, vải bạc màu…

Long chạy về nhà nhìn cửa tre mở ra nhưng cửa chính lại đóng chặt.

Nói là cửa thì uy tín nhưng thực chất phía dưới cửa được làm bằng gỗ phế liệu, phía trên là tấm bình phong có thể che mưa, nắng, bịt kín nhà.

Đọc tiếp  cuộc nổi loạn của cô gái ngoan

Như linh cảm điều gì đó, Long cầm trên tay đôi dép rách rưới nhẹ nhàng tiến lại gần cửa.

Tốt……. Tốt……. Gu Gu Gu Gu……….
Tận hưởng một danh tiếng tuyệt vời. Uh…uh…hình như là của mẹ nó.
Anh nhìn qua khe cửa, thứ anh nhìn thấy chính là cảnh tượng lần đầu tiên anh nhìn thấy.

Mẹ anh đang quỳ giữa nhà, áo kéo lên tận bụng.
Người hàng xóm kế bên túm tóc mẹ, đưa mặt bà sát vào háng mình… Anh ta ngửa mặt lên trần nhà và hét lên…

Hạnh phúc quá… em hạnh phúc quá Nga…. Bạn…………. Đúng.

Lúc này, cậu vẫn còn nhỏ và chưa hiểu gì cả, cứ nhìn chằm chằm vào mẹ mình.

Ôi sao…Anh Bình hàng xóm cứ nhét cái đó vào miệng tôi cái đó để đi tiểu.

Anh thò tay vào quần và chạm vào con chim nhỏ có kích thước bằng hạt tiêu, nhưng không hiểu sao anh lại chạm vào nó mạnh hơn bình thường.

Anh cứ nhìn mãi, mẹ anh dường như rất say mê, nước bọt từ miệng chảy xuống ngực và bụng…

Anh đang suy nghĩ điều gì đó thì chợt giật mình vì tiếng hét của ông Ping phát ra từ trong nhà.

Tôi ra ngoài, tôi ra ngoài… Chúa ơi.

Anh ta kéo con chim ra khỏi miệng Rồng mẹ, cầm con sóc trên tay, một dòng nước trắng xóa bắn lên mặt và má Rồng mẹ.

Chết tiệt, mỉm cười lơ đãng.

Mẹ kiếp, ai mà cứng đầu thế? Tôi bảo anh ta về nhà nấu cơm cho rồng sau một trận đấu. Hôm nay anh ta thi cuối kỳ và bạn lại bảo anh ta đánh nhau, về nhà đi, nếu không sẽ quay lại… …

Bà Nga đứng dậy và ông Bình ôm mẹ…
Vì quá vui nên Nga…đã mấy ngày nay tôi không thấy vui.

Bà Ya mặc áo vào bảo bạn về nhà. Nếu ngày mai bạn đến thì ban ngày đừng đến.

Long nghe nhưng không hiểu gì vì mới 8 tuổi.

Anh ta chạy ra khỏi cổng và đi vào bụi cây bên đường nơi lũ trẻ thường ẩn náu…

Ngồi trong bụi cây một lúc, anh nhìn thấy anh Ping bước ra khỏi cửa, theo sau là mẹ anh, vừa nói vừa cười…

Một lúc sau, anh quyết định về nhà.

Về đến nhà, anh thấy mẹ đang nấu canh bánh gạo.

Bà Ya thấy Long về liền vui vẻ chạy ra đón.
Mẹ ơi, hôm nay mẹ đã làm xong bài tập chưa? Tại sao mẹ lại đi chơi với bạn bè và về nhà muộn thế?

Đọc tiếp  Gia sư dạy tiếng Nhật

Uống chút nước đi, không sao đâu mẹ, đi thôi, con đói quá…

…………
Rồng đang ngủ thì thấy giường kêu cọt kẹt, Rồng tỉnh dậy, nhắm mắt lại rồi mở ra xem mẹ nằm ở đâu.

Mẹ anh nằm hơi xa anh, còn anh Bình nằm đè lên mẹ anh. Anh thấy anh liên tục di chuyển mông vào háng mẹ.

Hạnh phúc quá…ya…ah…. Đúng…..

Tôi ra ngoài… Đi mất…

Tôi cũng hạnh phúc…. Anh đi rồi, chúng ta cùng đi nhé…

Nó chỉ thấy ông Ping bấm nhanh hơn rồi hét lên.

Tôi ra ngoài…cảm giác thật tuyệt…
Sau đó cậu ngã đè lên người mẹ.

Một lúc lâu sau, hắn lại nhắm mắt lại, vô thức chìm vào giấc ngủ…

…………
Ngày bố về nhà, ông vui lắm. Ngôi nhà luôn tràn ngập tiếng cười của hai vợ chồng.

Đêm nay, Lang cũng bị đánh thức bởi tiếng giường chuyển động lên xuống.

Bố anh nằm đè lên người mẹ và ấn mông anh vào háng mẹ, giống như chú Ping vẫn thường làm với mẹ anh.

Cha anh hét lại.
Anh hạnh phúc quá…ôi em yêu…vợ yêu của anh….

Tôi cũng vui lắm… Đi thôi… Tôi cũng ra đây…

Người cha dường như đã dùng hết sức ấn vào háng mẹ…rồi ông ngã xuống người mẹ và hôn lên trán vợ.

Ngày mai tôi lại đi biển nên các bạn cứ ở nhà đợi tôi nhé.

Mẹ anh gật đầu, tôi không thể nhịn được, nhưng tôi…

Khi Long tỉnh dậy, bố mẹ cậu đang ngồi ăn cơm trên chiếc giường tre giữa phòng… Tiếng nói chuyện, cười đùa của bố mẹ thật vui vẻ…

Con trai, con tỉnh rồi à?

Anh ấy vừa cầm bát cơm vừa ăn vừa nói chuyện với bố…

Con phải ở nhà thật tốt, trong kỳ nghỉ hè con phải giúp mẹ việc nhà.

Bố ơi, khi đi du lịch về bố sẽ mua quà và quần áo đẹp cho năm học mới…
Vâng tôi biết….

Bố anh ấy về nhà được một tuần rồi lại phải đi tiếp…

Mẹ mỉm cười như hạnh phúc vì có được đứa con ngoan ngoãn, nghe lời…

À…Bố ơi, ăn tối xong con đến nhà chú Ping bảo chú đi đi. Chú rất nghịch ngợm…

Dirk nhìn đứa con trai ngây thơ của mình, mỉm cười nói, nó có chuyện gì vậy?

Đọc tiếp  Ký ức sinh viên – Chuyện tình trên máy bay

Long thản nhiên nói: Ông cứ nhét cái thứ này vào miệng mẹ tôi rồi tè vào mặt mẹ tôi.

Dirk dừng lại khi nghĩ về món ăn, không biết mình đang nói về cái gì.

Bà Ya mỉm cười, sắc mặt tái nhợt… miệng lắp bắp…

Dài… dài… dài… bạn đang nói về cái gì vậy…

Thấy bố im lặng, Long tưởng ông không tin nên nói tiếp.

Anh ấy cũng ôm mẹ tôi… Có đêm tôi thức dậy và thấy anh ấy ở ngay trên người mẹ tôi, anh ấy thật xấu xí, lỡ anh ấy làm vậy với tôi thì sao, tôi chết thì sao…

Đầu óc Đức quay cuồng, mắt đỏ hoe… anh làm vỡ cái bát trên tay…

Zhuang…ya, bạn còn gì để nói không?

Toàn thân mẹ run rẩy…
Em… em… em xin lỗi, chồng.

Nhạc phổ thông…. Bố anh tát vào mặt mẹ anh.

Anh cảm thấy sợ hãi và chạy đến góc đường…

Mẹ cô đỏ mặt đưa bốn ngón tay lên má…

Con điếm… Tôi tin rằng bạn ở nhà và tôi đi làm để kiếm tiền nhưng bạn ở nhà và đưa đàn ông về nhà như điên….

Mẹ anh quỳ xuống đất, hai tay chắp lại như cầu xin…

Xin hãy tha thứ cho tôi lần này và tôi hứa sẽ không tái phạm nữa.

Nhạc phổ thông…. Lại một cái tát vào má bên kia.

Miệng mẹ anh có chút máu chảy ra… Mẹ anh suýt ngã từ trong nhà xuống.

Xin lỗi…chết tiệt, chúng ta đã ngủ cùng nhau, bây giờ chúng ta có thể chia tay.

Cút đi…cút khỏi nhà tôi nếu không tôi sẽ giết anh ngay bây giờ…

Mắt người cha đỏ hoe và trông có vẻ sợ hãi.

Bà Ya hiểu tính cách chồng và rất yêu thương vợ con nhưng bà cũng có tính khí thất thường nếu không nhanh chóng rời đi sẽ phát điên mà chết.

Nước mắt chảy dài trên má bà nội nắm lấy quần áo của bà và rời khỏi nhà… Bà nhìn đứa con trai bé nhỏ mà lòng chợt nhói đau…

Mẹ…. Mẹ…. Đừng đi,
Mẹ ở lại với con…. Mẹ…..

Long chạy vào sân đi theo mẹ nhưng bị ông Duke nắm lấy cổ tay cô.

Cậu đi đâu đấy? Đừng đi theo tên khốn đó. Hãy ở nhà với tôi…

Nhìn mẹ khóc bước ra khỏi cửa, Long cũng ngồi khóc ngoài hiên…

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận