Chuyện Ma Quy Nhon Phần 2

Hôm nay rảnh rỗi tôi sẽ kể tiếp câu chuyện lần thứ hai gặp ma. Lần trước gặp có người không tin đường dài 150m. Tại sao lại có nhiều cầu, nhiều suối như vậy. chùa? Xin Quy Nhon. Nó đã không mở rộng nhiều như bây giờ. Nhà tôi nằm sát núi nên những con hẻm này chỉ rộng khoảng 2m, đường có nhiều khúc cua, suối và cầu chùa chỉ cách nhau khoảng 30m đến 4m.Chỉ 0 mét.

Tiếp tục quay lại câu chuyện, cuộc gặp gỡ ma quái này xảy ra 1 tháng sau lần gặp cuối cùng. Con ma tôi gặp lần này tuy không có khuôn mặt rõ ràng như lần trước nhưng đó là con ma mà tôi sợ nhất. Năm 1995, tôi 10 tuổi, đang học lớp 4. Gia đình chú N ở cách nhà tôi ba căn nhà. Chú tôi thích xem phim võ thuật và võ thuật, năm nay bộ phim “Thần điêu đại hiệp” được ra mắt. Lần đầu tiên xem phim này tôi đã thích nó, chú tôi còn thích hơn cả tôi. Từ ngày xem phim này, chiều nào đi làm về tôi cũng ăn tối, thuê ba bốn cuộn băng xem đến tận khuya mới đi ngủ. Tất nhiên là tôi đã thức khuya để xem nó cùng anh ấy và một vài người ở gần đó. Ngày nay, việc sở hữu một máy xem phim độ nét cao không phải là điều dễ dàng, cộng đồng chúng ta còn nghèo nên rất ít người sở hữu một chiếc. Phim võ thuật hiện nay rất được yêu thích, có rất nhiều người muốn xem. Dù phim này rất hay nhưng xem lại tôi vẫn không thấy chán.

Đọc tiếp  Thú nhận cuộc đời tôi đầy nước mắt sau khi về nhà chồng

Hôm đó chú N thuê 4 cuộn băng xem đến 12h15, chú N thấy đói nên rủ tôi đi ăn tối. Tôi cũng đói nên bắt đầu từ nhà chú, muốn đi bộ phải băng qua suối, qua chùa và qua cầu như tôi đã đề cập trước đó. Lần trước gặp ma, sợ mình già đi, liền tự hứa với mình sẽ không bao giờ đi một mình vào đêm khuya nữa. Nhưng lần này ý kiến ​​của tôi lại khác, anh ấy..anh ấy có một chú lái xe cốc cho chú ấy (50 cốc, chú tôi ngày xưa có tiền nên mua gì cũng được), lại có đèn sáng nên tôi không sợ . Ngoài ra tôi có thể ăn món phở yêu thích của mình. Tôi thừa nhận rằng ngôi làng nhỏ trên núi này thực sự hoang vắng vào ban đêm, không có ai và không có đèn đường. Trời tối và lạnh với tiếng dế kêu, không gian đêm tối càng thêm rợn người. Chú tôi chở chúng tôi qua con lạch, tôi ngồi sau lưng chú, ôm chú thật chặt, ngước mắt nhìn con lạch tối tăm, lúc này trong nhà cạnh con lạch không còn tiếng chó sủa, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Qua chùa và cầu, tôi không thấy có chuyện gì lạ xảy ra. Dù đèn trước và sau xe đều sáng nhưng mỗi lần đi qua đoạn đường nói trên, thỉnh thoảng tôi lại ngoái lại xem có ai đi theo mình không. Ra đến phố, tôi và chú ăn bún rồi no nê về nhà. Lúc này về cũng đã 12h đến 15h rồi mọi người ơi, đường về qua cống là một ngày mưa. Cây me nằm bên đường được cho là đã nhìn thấy ma dụ trẻ sơ sinh ngủ trên cây. Đi được một đoạn, tôi chợt nhận thấy phía sau xe có gì đó không ổn. sau đó. Tôi sợ quá nên kể với chú rằng có con ma đang chơi đùa phía sau, nên tôi cho xe chạy càng nhanh thì nó càng đuổi theo. Lúc này tôi cảm thấy ớn lạnh sống lưng, nên tôi nhìn lại, nhưng lúc này tôi muốn khóc. Không chỉ có một ngọn đuốc bay sau lưng mà còn có một làn sương trắng bay về phía tôi như hình người. Trời đang mưa nên tôi có thể nhìn rõ (lúc này tôi nổi da gà). Tôi ôm chặt chú bằng cả hai tay và khóc. Một bóng trắng bay đến phía sau, chú tôi run rẩy dữ dội. Anh ta lái xe nhanh qua cầu và hỏi tôi có còn đi theo tôi không và tôi nói có. Thế là anh ta nhìn lại và lập tức lật xe, dừng lại cạnh cây neem. Tôi nói với anh ấy rằng tôi đã nhìn thấy một con ma ở đây sau khi nghe điều này, khuôn mặt anh ấy tái nhợt, không còn một giọt máu, và có hai con ma đang vỗ cánh sau lưng anh ấy.

Đọc tiếp  NGƯỜI VỢ CHUNG THỦY KHÔNG THÍCH DÙNG BAO CAO SU

Cơn mưa càng lúc càng nặng hạt, chú N nhanh chóng đứng dậy đạp xe mấy lần mà máy vẫn không nổ. Một con chó sủa từ nhà bên cạnh, khiến nơi này càng trở nên đáng sợ hơn. Khi chúng tôi đến chùa thì hai hồn ma biến mất, nhưng có một người đàn ông ngồi cạnh chùa hỏi “cho tôi châm một điếu thuốc” và giọng của ông ta nghe rất đáng sợ. Chú biết là ma nên chạy tới không nói một lời. Khi đến dòng suối tự nhiên, chú nghe thấy tiếng khóc từ trên núi vọng xuống. Tôi như muốn nhảy ra khỏi xe, tay chân sắp rã rời nhưng chú tôi lại phóng xe điên cuồng không nói một lời, tông và đá vào xe. Về đến nhà, tôi quay xe ra sân rồi chạy về phía nhà, anh thở dốc như sắp chết, tôi như mất hồn. Ai ngờ anh sợ ma đến vậy mà lại gặp rắc rối chỉ vì một bát bún.

Sau này, tôi nghe người lớn kể rằng khu dân cư này từng là nghĩa trang trong chiến tranh, ai gặp ma ở đây sẽ rất sợ hãi. Bây giờ tôi mới biết khi trời mưa, khí nitơ dioxide trong xác bốc lên theo ngọn lửa, tôi nghĩ bóng trắng bay phía sau là ma.

Phần tiếp theo tôi sẽ kể một số câu chuyện về việc gặp ma gần nhà.

Đọc tiếp  https://truyensexnunglon.com/giac-mo/

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận