Đá! Ba chiếc ô tô mới đỗ trước cổng trường đại học, cả trường hỗn loạn nhìn ra ngoài xem liệu có người nổi tiếng nào khác đang đến không…
– Chào cô Ami, Đại học Quốc gia Tân Dương rất hân hạnh được đón tiếp cô..
Người tài xế mở cửa, một cô gái khoảng mười chín, hai mươi tuổi bước xuống xe, xinh đẹp như đóa hồng nhưng cũng không kém phần kiêu ngạo.
– Đây có phải là trường đại học quốc gia không? Tại sao nó lại nhỏ như vậy?
– Thưa bà – Người quản gia nói: Ông già nói với tôi rằng ở đây cô học rất tốt và môi trường rất tốt, tôi hy vọng cô hài lòng.
– xi 「..Bạn là ai và tại sao bạn lại đứng đó?
Người đàn ông trạc bốn mươi đứng sau xe nói:
– À`, xin chào cô. Tôi xin tự giới thiệu mình là hiệu trưởng của trường này. Nếu cô đồng ý, tôi sẽ dẫn cô đi tham quan trường.
Cô giậm chân mạnh mẽ và đi theo hiệu trưởng. Cô ấy trông dễ thương và xinh đẹp như thiên thần nhưng tính cách lại rất tệ.
Cô hiệu trưởng liên tục nói về lịch sử và khung cảnh của trường nhưng cô không để ý.
– Cô ơi, đây là lớp của cô, mời vào.. Cả lớp đứng dậy..
– Chào cô, chào cô AMI!
Thật là nhàm chán, tôi nghĩ.
——Để tôi giới thiệu với các bạn, đây là cô Ami, con gái cưng của ông chủ công ty bất động sản lớn nhất nước ta. Kể từ hôm nay, Ami sẽ là bạn cùng lớp của các bạn. gọi cho tôi..
– Ami nghe nói gia đình bạn rất giàu có..
– Ami, ngày nào em cũng phải ăn đồ ăn ngon phải không?
– Ami, áo sơ mi của bạn đẹp quá, đây là sản phẩm mới nhất của nhà thiết kế John phải không?
– Ami, tóc em đẹp quá..
– Ước gì mình được như Ami.
—Ami…
—Ami…
– Các người khai báo điều này, các người đang làm gì vậy? Mang cho tôi một con búp bê, đi đi, bạn đang khuấy quần áo của tôi, ngôi trường này đầy quái vật…thật sự…
Mọi người mở to mắt nhìn đứa bé, sau đó quay về chỗ ngồi và kể về cô tiểu thư kiêu ngạo và độc đoán.
– Chào các bạn, hôm nay chúng ta học tiếng Anh và cả lớp mở sách ra..
– Thầy ơi em vào lớp đây..
– Anri, cậu lại muộn rồi, ngồi đi…
– AAA.. Bồ câu, cậu là con gái à?
– ??????? (nhìn xung quanh)
Cả lớp phá lên cười. Nhưng Anri không nói gì mà quay về chỗ ngồi của mình, Ami tức giận:
– Này sao tôi đang nói mà cậu không trả lời.. Này..
– ……..(không quan tâm)
–Tên này muốn chết à? (đỏ mặt)
– Cậu ồn ào quá.
-…….
Điều kỳ lạ là Ami sẽ tức giận và cãi nhau đến cùng nhưng không hiểu sao Ami lại ngoan ngoãn ngồi xuống. Có lẽ…vì giọng nói và ánh mắt của người đó quá lạnh lùng? Hoặc vì đây là lần đầu tiên có người dám tranh cãi và trách móc cô ấy.. “Chà..giận quá..tốt..Tôi sẽ nói cho bạn biết..tên…tên…tên gì ???”
_____________
Sau giờ học, Anli lạnh lùng xách cặp đi ra khỏi lớp, Ami tức giận đuổi theo, quyết tâm hoàn thành vụ án.
– Này, cái… cái… cái… cái gì vậy,, bạn có biết tôi đang gọi ai không, bạn dám chọc giận tôi… bạn… bạn… Đột nhiên Anri quay lại, khiến Ami không nói nên lời ,
– Tên tôi là Anri.. Bạn có biết đánh vần nó không? Không có gì đâu..À, đừng làm phiền tôi, và đừng để ý đến tôi nữa..
Anri nói một tiếng rồi rời đi, để lại Ami, cô gái trẻ không biết xấu hổ chưa bao giờ bị thương, đứng giận dữ và chảy máu.
– Anh chàng đó..bồ câu..để xem nào..
______________________
– Chào cô..
– Chào cô..
–…
–…
Ami giận dữ đá cửa lao vào phòng chủ tịch công ty bất động sản – một bậc thầy kinh doanh thường có những ý tưởng táo bạo khiến ai cũng phải ấn tượng, nhưng…
– Công chúa của tôi…có chuyện gì vậy, hãy nói cho tôi biết ai đã chọc giận tôi và tôi sẽ giúp bạn sửa chữa. Hãy ngoan nhé…
– Ừ, uống nước cam đi..
– Không, mang cho tôi đồ uống..
– Công chúa của tôi..có chuyện gì vậy, sao em lại muốn uống rượu, nói cho anh biết và anh sẽ cho em xem mặt..
– Lấy rượu của bạnYYYYYYYYYYYYYYYYYYYY…
——Lấy rượu ra, lấy rượu ra, ngươi có nghe thấy phu nhân nói gì không?
Uh…ừ…anh ấy uống hết chai rượu chỉ trong vài ngụm, rồi Ami khóc như mưa…không ai ngăn được, khiến tâm hồn chủ tịch bay lên mây. mỗi lần có chuyện gì không hay xảy ra, lại gọi đồ uống và kể với tướng quân, nhưng lần này Ami không nói gì.
– Này, thứ cô ấy uống luôn là rượu phải không?
– Vâng thưa ngài, đây là nước ép nho, 750 ml và 30 ml XO
– OMG..Suỵt..Nhỏ quá..Sao nhiều ma XO thế, lần sau cho em 10ml nhé, biết đấy..
– Vâng, tôi biết rồi, thưa Tổng thống..
– 三.. h..o ..m.. không phải .. c..o..n .. t..t…c .. l..a .. m .. c..a ..i . .. .. .. .. c,,h ..i ..m .. ……. <= Đang ngủ,...
– Công chúa.. Công chúa.. Con thế nào rồi? Tôi không hiểu.
Anh gọi mãi nhưng Ami vẫn ngủ… Anh nhờ người đưa cô lên phòng…
– Chuyện gì đã xảy ra với Ami ở trường mới…cô ấy….
Nhấc điện thoại lên. Tướng quân đã bấm số…
– Chào trường TRẦN DƯƠNG, mời các bạn nghe..
– Hiệu trưởng vui lòng trả lời cuộc gọi của tôi ngay lập tức…
–…
– Xin chào, tôi là hiệu trưởng trường Trần Dương..
– Bạn kinh doanh thế nào?
– Vâng.. Vâng.. Xin lỗi Chủ tịch, ngày mai tôi sẽ cố gắng chú ý đến cô Ami hơn.. Xin lỗi Chủ tịch..
–Hãy cẩn thận, công chúa của tôi, nếu có chuyện gì xảy ra, cô sẽ không yên đâu…
tách..
Đại tướng đến bên bàn, cầm bức ảnh trên bàn lên, nhìn với ánh mắt trìu mến.
– Con yêu, mẹ và con nhớ con nhiều lắm Con biết không, ngày Ami chào đời cũng là ngày mẹ mất con mãi mãi. Giờ con đã lớn và rất ngoan ngoãn. .
____________________________
– Thật thoải mái..Ngủ thật sảng khoái..
– Mời chủ nhà đi ăn tối rồi đi học..
– Mệt quá, vui quá nhưng lại bị một số người mù thu hút.
Ami giận dữ rời khỏi giường sau khi tắm rửa xong, cô đi xuống lầu và nhìn thấy bố đang đợi cô.
– Bố đã đợi con lâu lắm rồi bố ạ…
– Thôi nào Công chúa.. Ngồi xuống ăn sáng rồi đi học.. Đại tướng bế con gái ngồi cạnh, vỗ nhẹ vào đầu cô bé rồi nhẹ nhàng nói..
– Con gái hôm qua đã xảy ra chuyện gì, kể cho mẹ nghe đi..
– Bạn có muốn ăn sáng không?
Nuốt nước bọt, tướng quân hạ giọng.
– Ồ, vâng, bữa sáng…
Ánh mắt Ami đầy giận dữ, như thể cô ấy đang có âm mưu gì đó…
– Đợi một chút, con bồ câu đáng ghét, ngươi biết tay ta mà… Hahaha… Ami trông đáng sợ quá… Cô cầm cốc sữa lên, uống một hơi rồi đập mạnh xuống bàn, The ông chủ đánh chết những người khác… mọi người đều mở to mắt nhìn cô ấy…
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.