tình yêu không bị ngăn cản

Đã hai năm kể từ khi bố Dũng qua đời trong một vụ tai nạn. Dung chỉ mới 16 tuổi khi sự việc xảy ra. Cả Dũng và mẹ đều rất nhớ bố. Trước thảm kịch, cuộc sống của gia đình rất viên mãn và đầm ấm.
Một đêm nọ, bố Dũng say rượu, không kiểm soát được tốc độ nên đã tông vào một chiếc xe container đang chạy ngược chiều. Badong chết trên đường đến bệnh viện.
Với sự giúp đỡ của người thân, tang lễ của bố Dũng cũng được tổ chức chu đáo. Mọi người đều thương tiếc bố Dũng nhưng người đau buồn nhất là hai mẹ con Dũng.
Vụ tai nạn đã thay đổi nhiều thứ trong cuộc đời của Dung và mẹ cô. Câu chuyện bắt đầu từ đây.
Cha mẹ Đặng đều làm việc tại ngân hàng ở Bắc Carolina nên lương của họ khá tốt. Từ khi bố Dung qua đời, mẹ Dung chỉ chuyên tâm làm việc để quên đi nỗi buồn nên dù chỉ có một mình nhưng mẹ Dung vẫn cố gắng hết mình lo mọi việc ở nhà.

Dũng biết mẹ buồn nên đã cố gắng hết sức để vâng lời và giúp đỡ mẹ hết sức có thể. Mối quan hệ gần gũi giữa mẹ và con cũng có thể giúp xoa dịu nỗi đau này.

Bây giờ Dũng đã là một thanh niên 18 tuổi cao ráo, đẹp trai, giống hệt bố của Dung khi còn trẻ, mỗi khi nghĩ đến Dung đều nghe thấy những lời khen ngợi như vậy.

Tuy nhiên, cũng như nhiều bạn trẻ, Dũng có một điểm yếu là hơi rụt rè, nhút nhát trước người lạ.
Dung cũng muốn có bạn gái nhưng mỗi lần đối mặt với một cô gái xinh đẹp ở trường, Dung lại bối rối không nói nên lời. Vì vậy, Dung không cho phép con trai, con gái hẹn hò.

Phần thưởng cho sự nhút nhát này là kết quả học tập tốt ở trường. Đặng dễ dàng giành được học bổng vào học tại một trường đại học trong cùng thành phố.
Có lẽ sự vắng mặt của cha ông đã ảnh hưởng đến tính cách của Đặng. Nếu anh còn sống, cha anh có thể sẽ dạy Ayong cách chinh phục một cô gái. Mẹ Dung cũng biết bà thiếu tự tin trước mặt con gái nhưng cũng không quá lo lắng vì Dung mới vào đại học và còn rất lâu nữa Dung mới tìm được cô gái phù hợp.

Bà Hạnh, mẹ của Dung, là một người phụ nữ thành đạt và đầy nghị lực. Dù đã gần 40 tuổi nhưng sự quyến rũ, duyên dáng và trẻ trung của cô khiến ai cũng có cảm giác cô chỉ mới 30 tuổi. Mái tóc đen được uốn xoăn trên bờ vai trắng nõn tạo cảm giác vừa đoan trang vừa gợi cảm.

Khi bố Dung qua đời, Hạnh rất tuyệt vọng nhưng nghĩ đến các con, Dung cũng chăm chỉ làm việc dù mẹ cô chưa bao giờ than thở về nỗi buồn, sự cô đơn của người bạn thân.

Hai năm sau, Hạnh cũng gặp thêm vài người đàn ông khác. Nhưng tiếc thay, cô đã không gặp được ai có cùng cảm nhận và suy nghĩ giống mình.

Hạnh cảm thấy những người đàn ông cô quen đều muốn thân xác của cô, họ chỉ muốn ngủ với cô và không có nhiều sự đồng cảm với cuộc sống của cô. Dù bản thân cô ấy đôi khi cũng có những yêu cầu về thể xác nhưng điều cô ấy cần là một người đàn ông hiểu cô và chia sẻ niềm vui nỗi buồn với cô chứ không chỉ là tình dục.

Đọc tiếp  Clip sex sinh viên Đại học Cần Thơ

Dũng thường động viên mẹ đi gặp nhiều người hơn, tìm hạnh phúc mới, nhưng mỗi lần nói điều này, mẹ đều nói rằng Dũng sẽ luôn là người đàn ông duy nhất mà bà cần cho đến hết cuộc đời.

Dù biết mẹ vẫn nhớ bố nhưng Dung không muốn mẹ cảm thấy cô đơn. Vì vậy, khi vui, Dung thường nói đùa với mẹ rằng cô nên ăn mặc khiêu gợi hơn như váy ngắn, áo phông bó sát để mỗi lần thu hút sự chú ý của đàn ông hơn và tìm được người đàn ông lý tưởng. Nghe con gái nói vậy, Hạnh chỉ cười và nói sang chuyện khác. Cứ thế, hai mẹ con vui vẻ nói chuyện về cuộc hẹn hò của người này với người kia nhưng không có tiến triển gì.

Thời gian trôi qua, nỗi buồn cũng vơi đi rất nhiều. Dũng học giỏi và Hạnh thường được khen ngợi vì cách làm việc nhanh chóng và hiệu quả. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cuộc sống của hai mẹ con đã bình yên trôi qua.

Một tối thứ bảy, Hạnh đi lên phòng khác và thấy Dũng đang ngồi xem TV như bao tối thứ bảy khác.

“Dung, sao tối nay con lại ngồi ở nhà? Sao con không đi chơi với bạn bè?” Hạnh ngồi cạnh con trai và quàng tay qua vai Dũng như một người bạn.
“Mẹ, bọn họ luôn đi theo cặp, con thích ở nhà với mẹ hơn là ra ngoài làm những việc mệt mỏi.”

“Dung, con cần một người bạn…, mẹ nói bạn gái,” Hạnh nghiêm túc nói. Rồi ông Hạnh nhìn vào mắt con trai và nói với vẻ lo lắng: “Bố lo cho con lắm, con biết không?”

“Mẹ, con thấy mẹ không có bạn trai là chuyện bình thường, con cũng không cần bạn gái à?” Dong mỉm cười nói với mẹ.
“Nào con, chuyện đó hoàn toàn khác. Mẹ lấy chồng có con, con còn trẻ mà,” Hạnh nói rồi hôn, vuốt ve má Dũng.

“Nhưng tôi cũng có mẹ, và cô ấy cũng là con gái.” Ayong ranh mãnh trả lời.
Hàn bất lực thở dài, sau đó mỉm cười: “Vậy chúng ta là một đôi phải không?”

“Đúng, mẹ là bạn thân nhất của tôi,” Deng nói, quàng tay qua vai cô.
“Anh cũng là bạn thân của em mà” Hạnh nói rồi ôm lấy Dung.

Hai mẹ con ôm nhau cười như hai người bạn rất thân.
Nhưng bỗng Hạnh buộc mình phải nói: “Dù thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn cần có bạn gái, điều này tốt cho tôi”.
“Mẹ…” Ayong nói to và giận dữ.
– Có chuyện gì vậy mẹ? – Hàn hỏi.

Dong mở miệng nhưng không có lời nào phát ra. Anh tựa đầu vào ghế và nhắm mắt lại. Sắc mặt anh có chút buồn bã, nhưng cuối cùng anh cũng nói: “Không có gì đâu mẹ.”
“Con ơi… đừng buồn mẹ nhé,” Hạnh nói, quay mặt đứa bé về phía mẹ và nhìn vào mắt Dung: “Chuyện gì chúng ta cũng có thể nói với nhau.”

Dung đã nhiều lần muốn kể với mẹ về tính nhút nhát của mình nhưng không muốn làm phiền mẹ. Ngoài ra, Dung cảm thấy chán khi nói về những cô gái khác. Nhưng lúc này Dũng cảm thấy cần phải tâm sự với mẹ nên anh lấy hết can đảm nói: “Thật ra con không có hứng thú với con gái lắm. Con luôn nói huyên thuyên trước mặt những cô gái xinh đẹp.

Đọc tiếp  Đồng Nghiệp Cũ – Truyện Ngắn 18+ Hay – Cập Nhật Chương 41

Hạnh hơi ngạc nhiên nhưng không lộ ra ngoài, cô chưa từng nghe Dung nói đến chuyện này bao giờ. “Nhìn này, bạn luôn nói với tôi rằng bạn xinh đẹp như thế nào và tôi không ngần ngại khi nói chuyện với bạn.”
“Mẹ nghĩ con ngại ngùng. Con không biết mình thuộc chủng tộc nào hay sẽ làm gì khi ở bên một cô gái. Con chưa bao giờ hôn một cô gái trước đây khi ông ấy nói điều này”, Đặng Tiểu Bình nói. đỏ mặt.

“Thật sao?” Hạnh thực sự ngạc nhiên, tưởng mình 18 tuổi, chưa từng hôn con gái nên vẫn còn quá trong sáng. Ở Việt Nam điều này có thể chấp nhận được nhưng cuộc sống ở đây rất cởi mở khiến Hạnh choáng váng. Cô kể lại rằng khi còn đi học, cô đã có bạn trai vào năm 16 tuổi. Cô ấy hỏi tôi: “Anh có thích con gái không?”
“Hehehe…! Tất nhiên là tôi thích rồi.

Hàn Tín thở phào nhẹ nhõm. Cô tưởng con mình có chuyện gì đó.
“Đó chỉ là vì…vì tôi chưa thực sự hẹn hò với ai cả.”
“Trời ơi, con tôi” Hạnh không giấu được sự ngạc nhiên. “Mẹ đưa cậu đi chơi. Cậu nói cậu đi chơi với bạn gái.”
“Con xin lỗi, mẹ nói dối. Thật ra con chỉ đi thư viện hoặc lang thang trên đường thôi. Con không muốn mẹ lo lắng quá nhiều cho con. Con xin lỗi.”

Chợt Hạnh nhận ra từ khi bố Dung qua đời, cô không còn quan tâm đến con cái nữa. Hạnh cảm thấy có lỗi vì luôn có thể đọc được suy nghĩ của con trai. Cô thấy mình lao vào làm việc mà không để ý đến suy nghĩ của con cái. Hạnh cho rằng con mình còn non nớt về trai, gái, giới tính nhưng cha mẹ mới là người giáo dục, hướng dẫn con. Hàn càng nghĩ càng tức giận với chính mình.

Hai mẹ con ngồi im lặng, suy nghĩ về chuyện riêng của mình. Không ai biết phải nói gì. Cuối cùng Hàn cũng lên tiếng.
“Đồ ngốc, cậu sẽ nghĩ gì nếu đi chơi với mẹ?”
“Mẹ, chuyện này mẹ không cần lo lắng.”

“Mẹ, mẹ lo lắng à? Ở bên con con thấy rất thoải mái, sao chúng ta không thể đi chơi? Con coi mẹ là bạn gái của con, khi con ở bên người con gái khác thì mẹ phải làm thế nào. Mẹ biết con gái con muốn gì cũng được.

Hạnh thấy con trai bối rối trước lời đề nghị của mình, cô liền ngừng nói.
“Sao vậy…hay cậu không thích đi chơi với người già như tôi?” Hạnh cười.
“Không, mẹ vẫn còn rất trẻ. Mẹ là người phụ nữ đẹp nhất mà con biết.

“Cảm ơn em yêu, em cũng là chàng trai tuyệt vời nhất của anh. Vậy tại sao chúng ta không thể đi chơi cùng nhau, phải không?”
Dũng im lặng, nghĩ rằng điều này sẽ ngăn mẹ anh nói về bạn gái và khiến cô vui. Yong nói với giọng thờ ơ: “À … tôi nghĩ điều này không tệ.”

Đọc tiếp  Chúa ơi, tôi hạnh phúc quá, em yêu

“Nghe có vẻ miễn cưỡng.” Hạnh có chút thất vọng.
“Không mẹ…nhưng…” Dung vội nói.
“Có chuyện gì thế nhóc? Nhưng cái gì…”
“Con không… biết gì cả… con biết không, con ngu ngốc, mẹ chơi với con sẽ chán.

“Không có gì chán đâu,” Hạnh vỗ vỗ đùi Dung, “Đi chuẩn bị sẵn quần áo đi, đi ăn tối rồi đi xem phim.” Hạnh đứng dậy, đi đến bàn, lấy chìa khóa xe đưa cho. Nói với Dung: “Mẹ chở đi con nhé”.
“Meow…” Mặt Ayong đỏ bừng vì xấu hổ. Tuy nhiên, đằng sau sự nhàm chán này lại là sự phấn khích mà anh hằng mong đợi.

Hai mươi phút sau, Ayong đi đi lại lại trong phòng khách, hồi hộp chờ đợi mẹ. Khi nhìn thấy mẹ bước xuống cầu thang, Dung muốn nói gì đó nhưng cổ họng nghẹn lại.

Hạnh mặc chiếc áo phông trắng bó sát, vai trần làm nổi bật làn da mịn màng, cánh tay trắng nõn nõn nà, bộ ngực căng mọng nhô ra, bó sát vào lớp vải phía trước, vòng eo dù đã sinh con một lần vẫn thon gọn. Hoa nở rộ, phần dưới là váy ngắn màu đen, đôi giày cao gót màu hồng của Hạnh đi bên dưới đôi giày cao gót.
Bố của Dung ngày xưa thích Hạnh ăn mặc như vậy nên Hạnh nghĩ chắc Dung cũng thích.

“Có chuyện gì vậy?” Hạnh hỏi khi nhìn thấy con trai ngơ ngác nhìn mình. Cô chợt cảm thấy mình đã phạm phải một sai lầm lớn.

“Mẹ ơi, mẹ trông…” Ayong lắp bắp nói rằng mẹ anh thật xinh đẹp.
“Mẹ muốn thay quần áo” Hạnh nói rồi quay lên lầu vì Hạnh cảm thấy trang phục của mình hơi khiêu khích và Hạnh chỉ muốn trông trẻ hơn khi đi chơi cùng con trai.
“Không! Mẹ trông rất đẹp.
Hạnh quay lại mỉm cười: “Này, tôi nghĩ bạn sẽ bối rối khi thấy tôi ăn mặc như thế này, cảm ơn bạn”.

“Mẹ ơi, con nghĩ nếu các bạn của con thấy mẹ xinh đẹp như vậy thì họ sẽ ghen tị lắm”.
Khi nghe con khen mình như vậy, Hạnh thấy lòng mình tràn ngập niềm tự hào và hạnh phúc.
“Đã vậy thì hãy để bạn của con tức giận đi. Tối nay đừng gọi mẹ là mẹ mà hãy gọi mẹ là tên Hàn.

“Được rồi mẹ ơi…ừm Hạnh,” Dung đáp “Hạnh,” và bé lặp lại lần nữa cho quen.
Ayong bước ra xe, mở cửa như một người hùng và mời mẹ vào. Khi Hạnh ngồi xuống, Dung không khỏi để ý rằng càng kéo váy lên cao, cặp đùi thon gọn của mẹ càng lộ ra. Khi Dung nhìn vào mặt mẹ thì thấy mẹ đang mỉm cười. Trời ạ, Dung nghĩ mẹ nhìn thấy đùi mẹ, Dung tự trách mình dám làm ra vẻ mặt như vậy.

Trong khi lái xe, Dũng cũng liếc nhìn xuống đùi Hạnh, dù chỉ thoáng qua. Trong lòng A Dũng bỗng nhiên nóng bừng, trong lòng dâng lên một cảm giác vừa hồi hộp vừa hưng phấn không thể giải thích được. Một cảm giác bối rối mà A Yong không thể giải thích được. Thịt giữa hai đùi tự nhiên trở nên cứng. Nó cố gắng tập trung vào vô lăng.

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận