Tôi chưa từng yêu người đàn ông nào khác, không phải vì tôi sợ anh ấy mà vì tôi không muốn rời xa và tôi chỉ yêu anh ấy. Anh ấy đi công tác cả tháng trời nhưng chưa bao giờ hỏi tôi đi đâu vào ban đêm, trong khi tôi luôn hỏi anh ấy.
Chúng tôi yêu nhau được 5 năm và kết hôn được 2 năm. Em là mối tình đầu cũng là mối tình cuối cùng của anh nên không biết những người đàn ông ngoài kia có giống em không? Bạn rất tài năng nên bạn tự tin về mọi mặt. Phải nói là tôi theo bạn. Chúng tôi gặp nhau trên đường đến công ty để đánh giá thực tập. Lúc đó, tài xế đến đón vì ở tỉnh nên chúng tôi đi nhờ xe.
Trên xe có 4 anh kỹ sư và một anh tài xế chở tôi về nhà nghỉ, 3 anh kỹ sư còn lại đều tán tỉnh tôi vì tôi xinh đẹp nhưng tôi nói không thì anh cũng không. Hai tuần sau, anh ấy đến phòng tôi và đưa cho tôi một cuốn sách chuyên môn. Gần một tháng sau, anh ấy lại đến phòng tôi và đưa cho tôi một cuốn từ điển tiếng Anh. Một tháng sau, anh ấy ghé qua và rủ tôi đi uống nước, và một tháng sau anh ấy lại xuất hiện. Ở trường và ở ký túc xá, có rất nhiều người tán tỉnh tôi nhưng tôi không thích ai cả. Anh ấy thì khác.
Tin tôi đẹp nhưng chồng tôi không bao giờ sợ mất tôi
Sau đó tôi chủ động gọi điện và phải đến cả tuần sau anh ấy mới đến. Tôi không biết gì về anh ấy nhưng tôi theo anh ấy về khách sạn dù anh ấy không mời tôi vì đang làm dự án nên phải ở khách sạn. Anh ấy không làm gì tôi cả, anh ấy cứ nói mãi cho đến khi ngủ thiếp đi. Và cứ như thế, chiều thứ sáu anh bước vào, tôi đi theo anh, và dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng như con thiêu thân bị ném vào mối quan hệ này không lối thoát. Khi ở bên tôi, anh ấy tắt điện thoại, có khi ra ngoài nói chuyện cả tiếng đồng hồ rồi khóa điện thoại.
Tôi bắt đầu hiểu rằng có nhiều thứ ở anh hơn là chỉ có tôi, nhưng tôi không dám hỏi vì dù sao tôi cũng là người theo anh và anh chưa bao giờ nói yêu tôi. Tôi khóc và cảm thấy đau khổ khi anh ấy không đến vào cuối tuần. Trước đây anh chưa từng biết đau khổ là gì. Cho đến khi gặp em, cuộc sống của anh và gia đình đều bình yên. Tôi đã nghĩ đến việc rời xa anh ấy nhưng không thể. Tôi chấp nhận cuộc sống này và anh ấy hoàn thành đồ án cùng lúc tôi tốt nghiệp. Anh bảo đi Sài Gòn, em bảo đi cùng anh.
Anh về quê còn tôi cũng về quê và hẹn gặp nhau ở Quy Nhon rồi cùng nhau vào Sài Gòn và tôi đã thuyết phục gia đình cho tôi vào đó. Trước khi rời đi, cô nhận được một cuộc điện thoại lạ, cô gọi tên anh, nói rằng cô là người yêu của anh và kể lại câu chuyện ba năm yêu nhau của họ. Cô ấy nói chuyện một cách lịch sự và khuyên tôi nên dừng lại vì hai gia đình đều đã quen nhau rồi. Tôi không ngạc nhiên vì tôi biết mình không phải là người duy nhất như thế này. Tôi gọi điện và anh ấy nói: “Chúng ta hãy nói chuyện sau khi gặp nhau nhé.”
Sau đó anh nói: “Trước khi gặp em, anh đã có người yêu. Anh không muốn tán tỉnh, cũng không muốn quen biết em. Anh sống rất lý trí, nhưng đáng tiếc là anh không thể kiềm chế được lòng mình. Anh đã làm cho hai cô gái đau khổ, và cả ba chúng ta. Cuộc sống của chúng ta trôi qua một cách lặng lẽ và không biết mệt mỏi. Tôi và chị không biết anh đang nghĩ gì. Một năm sau, ba người tiếp tục bí mật ở bên nhau, nhưng không có hồi kết, cũng không có kết thúc nên cô kết hôn, xung quanh cô có rất nhiều cô gái yêu thầm anh.
Anh ấy đã thay đổi, anh ấy không còn lạnh lùng và kiêu ngạo như trước mà rất yêu thương tôi, dù đi đâu hay làm gì cũng đều muốn có tôi. Thay vì sống vui vẻ, tôi lại bắt đầu phàn nàn, tức giận và luôn gây rắc rối vô cớ. Vì anh mà tôi phải sống trong đau khổ gần hai năm. Không hiểu sao trước đây tôi có thể im lặng chịu đựng, bây giờ lại muốn gây rắc rối. Tôi muốn bạn đau khổ và nếm trải cảm giác yêu một ai đó. Không biết tại sao một cô gái xinh đẹp, có công việc tốt lại phải theo anh? Cuối cùng, chúng tôi không cãi nhau lớn. Khi tôi tức giận và gây rắc rối, anh ấy đã an ủi tôi và cố gắng ôm tôi, bất kể tôi đúng hay sai. Vài ngày sau, anh ấy ôm tôi và giảng bài cho đến khi tôi không nói nên lời.
Đến nay đã 7 năm trôi qua, anh luôn là chủ nhân của cuộc đời tôi, biết tôi nghĩ gì, làm gì, muốn gì nhưng anh không bao giờ tha thứ, làm theo ý tôi và tuyệt đối không ghen tị. Tôi có thể đi bất cứ nơi nào tôi muốn và có thể quay lại bất cứ lúc nào mà không cần gọi điện. Trong nhiều bữa sáng, tôi khóa điện thoại và chơi với bạn bè cho đến 12 giờ trưa. Khi anh ấy quay lại, anh ấy nói “Lần sau đừng làm vậy” và. khóa điện thoại của anh ấy để tôi có thể làm quen với bạn. Tôi hỏi anh ấy tại sao không ghen, anh ấy nói: “Em là của anh và sẽ luôn là của anh. Tại sao anh phải ghen?”
Tôi nói với anh ấy rằng có rất nhiều người đang tán tỉnh và anh ấy nói: “Hãy nói với người đó rằng tôi cảm ơn bạn.” Khuôn mặt của tôi giống anh ấy nên mỗi khi chúng tôi đi dự tiệc, rất nhiều người hỏi: “Đó có phải là anh trai của bạn không? “Nếu có ai xin số điện thoại của tôi, anh ấy sẽ cho tôi. , quan trọng là bạn có dám đi hay không. Thành thật mà nói, tôi chưa bao giờ yêu một người đàn ông khác, không phải vì tôi sợ anh ấy mà vì tôi không muốn rời xa và tôi chỉ yêu anh ấy. Anh ấy đi công tác cả tháng trời nhưng buổi tối anh ấy chưa bao giờ hỏi tôi đi đâu. Tôi luôn hỏi anh ấy đi chơi với ai, tại sao lại đi chơi và khi nào anh ấy sẽ về?
Bạn tôi đã thử nhiều cách để xem liệu anh ấy có ghen không, cuối cùng tôi không còn cách nào khác là gọi điện cho anh ấy nhưng sau khi thử thì anh ấy còn không gọi điện chứ đừng nói đến việc cảm thấy ghen tị. Ở nhà, anh ấy rất lười biếng và chỉ chủ động chơi game sau khi đi làm về. Tôi uống ít nhất 2 lần một tuần, tối đa 4 lần một tuần, đi làm về, cởi giày, cởi tất, để quần áo ở những nơi khác nhau, sau đó lao vào laptop để chơi game. Nếu bạn yêu cầu tôi làm việc nhà, hãy bảo tôi để việc đó cho tôi, đã đến lúc bạn nên nghỉ ngơi. Nếu bạn muốn đi uống cà phê hoặc đi mua sắm với bạn bè, thì tôi vẫn đang luyện tập trò chơi khi bạn. quay lại đi. Tất cả là lỗi của tôi.” Chỉ cần tâng bốc vợ của bạn. .
Anh ấy không bao giờ mắng vợ, nấu món gì cho vợ, không chê bai, không quan tâm đến tiền bạc, khối lượng công việc trên thẻ đủ, lại được thưởng tiền khi làm thêm giờ. Quần áo của vợ tôi sẽ bẩn và nhăn nheo nếu không được giặt hay ủi. Cô ấy không bao giờ nói có muốn đi mua sắm hay không. Cô ấy rất tôn trọng và yêu thương gia đình tôi. Bạn bè tôi ai cũng bảo chồng yêu nên ghen tuông, lo lắng, chăm sóc vợ, đảm việc nhà, dọn dẹp, làm nhiều điều bất ngờ, vui vẻ cho vợ và được nhận quà vào các ngày sinh nhật, ngày kỷ niệm…
Tôi chưa bao giờ mong chờ những ngày đó. Vào ngày sinh nhật của tôi, tôi hỏi anh ấy hôm nay là ngày nào và anh ấy trả lời: “Sinh nhật của tôi. Tôi hỏi quà ở đâu. Anh ấy nói tôi cần một thứ. Tôi đã đưa anh ấy đi mua vào ngày nào?” Tôi nói thời gian giận bạn nên tôi lấy sách ra đọc, thấy có lý hơn. Nhiều hôm tôi giận dỗi bỏ chạy ra ngoài và anh không bao giờ đi theo hay đưa tôi về nhà dù anh biết tôi đang ở nhà một người bạn.
Người chồng như vậy có yêu mình không? Đôi khi tôi không biết mình có hạnh phúc không.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.