Chỉ là chuyện nhỏ như tối qua bé chậm ăn nên tôi nóng nảy đánh nó, tát, mắng, nói là tôi không muốn có một đứa con hư như nó. Trong thâm tâm tôi luôn ý thức không nên làm điều này nhưng thực tế tôi lại làm ngược lại.
Tôi rất hối hận và hành hạ bản thân rất nhiều. Con tôi là một đứa trẻ ngoan nhưng tôi lại là nguyên nhân khiến nó xấu hổ. Tôi cảm thấy mình là một người mẹ tồi. Một đứa trẻ ngoan ngoãn, thông minh, biết quan tâm, sao tôi lại đánh nó thường xuyên như vậy? Tôi muốn con luôn ngoan ngoãn vì tôi lo không cho con ăn đủ bữa. Khi mọi việc không theo ý mình, tôi tức giận, như trở thành một con người khác và không thể kiểm soát được bản thân.
Tôi thừa nhận việc đánh đòn của tôi khiến con tôi xấu hổ
Chỉ là chuyện nhỏ như tối qua bé chậm ăn nên tôi nóng nảy đánh nó, tát, mắng, nói là tôi không muốn có một đứa con hư như nó. Trong thâm tâm tôi luôn ý thức không được làm điều này, thực tế tôi đã làm ngược lại.
Đã có lúc tôi cảm thấy tinh thần không ổn định và cần được giúp đỡ. Làm thế nào để thay đổi chính mình? Tôi chỉ muốn nói: “Anh yêu em, em là động lực và sự khích lệ lớn nhất trong cuộc đời anh”. Em là lý do khiến anh cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa.
Tôi sinh ra trong một gia đình bất hạnh, bố thường xuyên đánh đập mẹ và các anh. Đây có phải là lý do cho hành động của tôi? Sau này khi con tôi có con, liệu cháu có cư xử như tôi bây giờ không? Tôi nghĩ vậy, vậy thì quả thực tôi là một kẻ có tội rất nặng.
Tôi là một người mẹ tồi và giờ tôi chỉ có một mục tiêu duy nhất: “Tôi sẽ không đánh con mình nữa”.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.