Tôi yêu các chàng trai và cô gái. Cho đến nay, tôi đã có tình cảm với một vài cô gái nhưng chưa bao giờ có tình cảm đơn phương. Tôi phát hiện ra mình thích đàn ông hơn phụ nữ và tôi cũng có tình cảm với một số người bạn cùng giới nhưng họ chỉ ở mức độ tình bạn.
Tôi là một người đàn ông vừa tốt nghiệp đại học và đang chờ việc làm ở nhà. Tôi là người lưỡng tính và yêu cả trai lẫn gái. Cho đến nay, tôi đã có tình cảm với một vài cô gái nhưng chưa bao giờ có tình cảm đơn phương. Tôi thấy mình thích đàn ông hơn phụ nữ. Tôi có tình cảm với một số bạn cùng giới, chỉ như bạn bè thôi. Tôi luôn đối xử với họ bằng những giới hạn và tiêu chuẩn và luôn cố gắng giúp đỡ bằng mọi cách có thể. Cuộc đời tôi có lẽ trôi qua êm đềm như vậy cho đến khi một người bạn đùa: “Bốn năm đại học không có tình yêu phải không?”? Câu nói này cứ lởn vởn trong đầu tôi và tôi quyết tâm yêu trước khi ra trường.
Thừa nhận tôi là người lưỡng tính
Tôi lên mạng, vào các trang hẹn hò dành cho người đồng tính nam, có rất nhiều người hỏi làm quen và tôi trò chuyện với họ một cách lịch sự, mặc dù tôi không cảm thấy tin tưởng cho lắm và hầu hết đều là gạ gẫm. Một ngày nọ, anh ấy (người yêu hiện tại của tôi) ngỏ lời muốn gặp tôi. Cách nói chuyện của anh ấy khác với những lần trước. Anh ấy rất thẳng thắn và thậm chí có phần kiêu ngạo. Tôi cảm thấy rất không vui nên quyết định nói chuyện và trút giận. Sau một thời gian, tôi nhận ra có sự tin tưởng nào đó. Sau đó đặt lịch hẹn. Anh là một cảnh sát đến từ Hà Nội với tính cách có phần lạnh lùng. Sau lần gặp gỡ đó, chúng tôi chính thức trở thành người yêu của nhau.
Thời gian đầu, anh ấy thường đến phòng tôi thăm tôi. Chúng tôi quan hệ tình dục, chủ yếu là nhanh chóng. Tôi hạnh phúc với tình yêu này nhưng nó chỉ kéo dài được một thời gian ngắn. Tin nhắn ngày càng thưa thớt và tôi phát hiện ra anh ấy đã nói dối về địa chỉ nhà và nơi làm việc của tôi. Anh liên tục phủ nhận và hứa sẽ đưa tôi về nhà chơi nhưng tôi biết tất cả chỉ là những lời hứa suông.
Tính cách tôi hơi trẻ con, lại rất muốn được chiều chuộng nên hay gọi điện cho anh, mặc dù anh ít khi trả lời và chỉ nhắn tin. Những cuộc gặp gỡ ngày càng ít đi. Tôi biết có những đêm anh bận trực không nhắn tin trước cho tôi, để tôi đợi cả đêm. Điều này xảy ra thường xuyên đến mức khiến tôi chán nản và chúng tôi đã tranh cãi về điều đó.
Điều tương tự cũng xảy ra khi tôi mời anh ấy về nhà. Anh hứa rất nhiều nhưng không thực hiện được, khiến cả nhà tôi chờ đợi rất lâu nhưng không có ai đến. Ngày hôm sau tôi gọi điện hỏi anh có bận ngủ không về nhà được không. Tôi tức giận nhắn tin lại cho anh ấy và yêu cầu chia tay nhưng anh ấy tức giận và không chịu nhắn tin lại cho tôi, phàn nàn về thái độ của tôi và những điều đó.
Yêu nhau được hai tháng, tôi ra trường và về nhà chờ xin việc. Tôi muốn gặp anh ấy nhưng anh ấy có vẻ lạnh lùng và nhàm chán. Tôi muốn gặp anh ấy nhưng anh ấy từ chối và nói rằng anh ấy chưa thể đưa tôi về nhà. Tôi mời anh ấy về năm bảy lần, anh ấy đồng ý, rồi lại nói bận ngủ. Tôi thực sự chán nản và không cảm thấy gì. Ngay cả khi tôi bị bệnh và nhập viện, cũng không có tin nhắn nào hỏi thăm về tình trạng của tôi.
Hôm nay cũng vậy, anh hứa sẽ quay lại thăm tôi, nhưng trong thâm tâm tôi biết anh sẽ không quay lại vì bận ngủ. Tôi có nên chấm dứt mối quan hệ này và quay lại cuộc sống hiện tại hay tiếp tục sống trong đau khổ đồng tính?
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.