Anh tiết lộ anh ép tôi phá thai vì chưa làm thủ tục ly hôn với vợ.

Anh cho biết đó chỉ là một cái bào thai chưa thành người và vợ anh đã mấy lần bỏ sót nên có thể chăm sóc để lần sau chúng tôi sinh con tiếp. Bây giờ công việc của anh vẫn chưa xong và anh cũng chưa muốn kết hôn sinh con trong năm nay.

Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo. Năm 2005, tôi chuyển đến Hà Nội, nơi tôi đã trải qua khoảng thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời. Tôi kết hôn năm 2008 và sinh một bé trai xinh xắn, đáng yêu một năm sau đó. Năm 2012, cuộc hôn nhân tan vỡ và mọi chuyện diễn ra theo đúng kế hoạch. Chồng gây khó khăn cho tôi trong việc thăm nom và nuôi con, tôi cảm thấy tuyệt vọng về cuộc sống và rồi tôi cảm thấy mình phải quyết định.

Tôi đứng dậy và bước đi để kiếm một công việc ổn định hơn. Mọi người xung quanh đều khuyên tôi nên xem xét một gia đình mới. Tôi cảm thấy mình vẫn chưa lấy lại được thăng bằng và phớt lờ mọi lo lắng của người khác giới. Tôi phải tiếp xúc với rất nhiều người ở nơi làm việc nhưng lại hiếm khi chia sẻ về cuộc sống cá nhân của mình.

Anh tiết lộ anh ép tôi phá thai vì chưa làm thủ tục ly hôn với vợ.

Sau đó tôi gặp một khách hàng đã lập gia đình. Có lẽ biết được ánh mắt buồn của tôi, anh chia sẻ và tâm sự. Anh giới thiệu tôi với một người bạn hơn tôi 8 tuổi. Hiện tại, anh và vợ đã ly thân được một năm. Vợ anh ngoại tình với người khác và cùng con bỏ trốn khắp nơi. . Cũng như tung tích của đứa trẻ, chúng tôi xin cảm ơn sự hợp tác của cảnh sát. Tôi cảm thông với anh ấy và chúng tôi yêu nhau.

Đọc tiếp  Đồng nghiệp cũ - Phần 1

Anh đưa tôi về nhà ra mắt bố mẹ tôi và tôi rất hạnh phúc vì sự an ủi và lòng tốt của họ. Một đêm anh ấy không đến gặp tôi, nói rằng anh ấy đang bận hoàn thành công việc còn dang dở, sau đó anh ấy mời tôi đến nhà anh ấy để gặp anh ấy, nhưng vì ngại ngùng nên anh ấy đã đến nhà anh ấy để thăm mình, nên anh ấy không đến gặp tôi. đã không đi. Tôi muốn anh ấy đón tôi). Ở nhà một mình buồn lắm. Có người bạn rủ đi uống cà phê và hát karaoke, tôi muốn nói gì đó nhưng sợ anh ấy bận nên tôi dừng lại. Khi tôi hát câu cuối, anh ấy gọi cho tôi, tôi sợ anh đợi lâu nên tôi bật điện thoại lên nghe tôi hát câu cuối rồi nói chuyện với anh. Tôi không ngờ anh ấy lại tức giận, tôi đã nhắn tin cho anh ấy nhưng anh ấy không trả lời.

Ngày hôm sau anh ấy nói bây giờ anh ấy chỉ coi tôi là bạn. Tôi nghĩ anh ấy đã tức giận khi nói điều này nhưng chúng tôi vẫn nói chuyện về công việc của anh ấy một cách bình thường. Trong thời gian này, anh đã tìm được vợ con và chuẩn bị ra tòa làm thủ tục ly hôn. Vào ngày sinh nhật của anh trai tôi, tôi mua một chiếc áo sơ mi và đến nhà hàng ăn uống rất vui vẻ. Tôi nửa đùa nửa thật trêu anh giận vô cớ nhưng anh chỉ cười không nói. Vợ chồng anh ấy đã đấu tranh trước tòa vì đứa trẻ nhưng mọi chuyện không bao giờ được giải quyết cho đến khi tôi phát hiện ra mình có con với anh ấy.

Đọc tiếp  mẹo

Tôi kể với anh ấy về việc có con nhưng anh ấy không tin, sau đó nói chuyện gia đình vẫn chưa giải quyết được và tôi sẽ đợi anh ấy suy nghĩ lại. Lần này chúng tôi chỉ nói chuyện qua điện thoại và anh ấy không hỏi thăm sức khỏe hay tình trạng mang thai của tôi. Tôi nói đau, anh ấy nói sao em đau thế? Hôm đó là sinh nhật tôi, anh ấy không biết, anh ấy đang ở chỗ làm, anh ấy gọi điện cho tôi và nghe tôi chơi bài chúc mừng sinh nhật, anh ấy cảm thấy kỳ lạ và sau đó anh ấy phát hiện ra. Anh ấy nhanh chóng đến nhà tôi và rủ tôi đi ăn tối hay gì đó, nói rằng anh ấy nợ tôi một món quà. Tôi mỉm cười và nói với anh rằng anh làm em hạnh phúc và em không cần quà.

Chúng tôi ngồi trò chuyện dưới ánh nến rồi anh ra về mà không hề nhắc đến việc tôi mang thai hay hỏi thăm sức khỏe của tôi. Sau đó anh ấy nhờ tôi chăm sóc cái thai. Mọi thứ trước mắt như sụp đổ, tôi vẫn im lặng. Anh cho biết đó chỉ là một cái bào thai chưa thành người và vợ anh đã mấy lần bỏ sót nên có thể chăm sóc để lần sau chúng tôi sinh con tiếp. Bây giờ công việc của anh vẫn chưa xong và anh cũng chưa muốn kết hôn sinh con trong năm nay.

Đọc tiếp  Hãy tự chịu rủi ro

Tôi chỉ nói với anh ấy rằng việc sinh con không hề dễ dàng và anh ấy nói đó là ý kiến ​​​​của anh ấy và việc quyết định để tôi chăm sóc đứa bé là tùy thuộc vào bạn. Kể từ đó, chúng tôi đã không liên lạc hay gặp nhau suốt ba ngày, tôi cảm thấy rất bối rối và không dám phá thai vì cảm thấy mình vô đạo đức. Tôi 31 tuổi, tôi nên làm gì?

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận