Cô ấy không nấu ăn nhiều vì có người giúp việc và cô ấy chỉ nấu những món ăn thú vị, điều đó tôi không bận tâm. Các con của cô rất chu đáo, không lo lắng về điều gì sẽ xảy ra và dạy chúng tính tự lập.
Tôi không biết liệu mình có phải là “kẻ phản bội” hay không, nhưng hy vọng sự thật sẽ chứng minh điều đó. Tôi và chồng gặp nhau ở trường cao học khi tôi 39 tuổi và cô ấy 36 tuổi. Cô ấy là người rất sôi nổi, bộc trực và sau khi kết hôn cô ấy vẫn thỉnh thoảng mời tôi đến vũ trường. Tôi làm ở công ty nước ngoài, tuy nhảy rất tệ nhưng tôi vẫn theo. Ngồi nhìn vợ và bạn bè nhảy múa giữa ánh đèn và tiếng nhạc, tôi vừa ghen tị vừa bực mình, vừa phấn khích vừa sợ hãi. Một lần khác, chúng tôi suýt đánh nhau vì một người cứ giữ chặt chúng tôi nhưng an ninh đã can thiệp kịp thời.
Tôi sẽ không bao giờ có thể nói những lời này nếu không có internet. Tôi thấy trước thực tế và bản thân con người, những tiêu chuẩn như thành tích, đức hạnh của phụ nữ tỏ ra khá mơ hồ và “choáng ngợp”. Tôi vẫn hạnh phúc bên vợ dù không phải ai cũng khen ngợi cô ấy. Ví dụ như chị tôi không thích tính cách độc lập (không vâng lời, khác thường) của chị nhưng tôi vẫn thích lối sống giàu sang, sôi nổi của vợ tôi vì mọi thứ đối với chị đều rõ ràng và chính trực.
Thừa nhận vợ không đủ “lịch sự” nhưng tôi vẫn yêu cô ấy
Thực lòng mà nói, tôi cần một người vợ vừa hiểu biết vừa mạnh mẽ, vì đường đời có những gập ghềnh, tôi không thích đa cảm, cũng không thích dịu dàng quá mức đến mức bị động. Cô ấy không nấu ăn nhiều vì có người giúp việc và cô ấy chỉ nấu những món ăn thú vị, điều đó tôi không bận tâm. Các con của cô rất chu đáo, không lo lắng về điều gì sẽ xảy ra và dạy chúng tính tự lập. Tôi không biết diễn tả thế nào nhưng tôi không cảm thấy đơn điệu, quá nhiều hay quá ít, mọi thứ đều cảm thấy rất trơn tru, mặc dù mọi thứ đối với cô ấy đều có cảm giác tự nhiên.
Nói về bạn bè của vợ, họ đã lập gia đình, họ bận việc nhà, chồng họ có bạn gái, họ chăm sóc con cái, người nhà và chồng tôi cứ nói muốn họ làm cái này cái kia. . Thỉnh thoảng tôi thấy một cô gái đến nhà vừa khóc vừa nói chuyện, tôi thường tránh né nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn gặp cô ấy.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.