Tôi nói với anh rằng nguyên nhân gây cao huyết áp là do áp lực gia đình quá lớn. Em trai anh sống vô thức, khiến nhà cửa luôn bừa bộn, khiến tôi và con phải thức giấc.
Tôi 27 tuổi, chồng tôi 31 tuổi, chúng tôi có một cậu con trai 3 tháng tuổi. Tôi quen anh qua một người bạn. Anh và tôi cùng quê. Anh ấy là kỹ sư cho một công ty thức ăn chăn nuôi ở Thái Lan còn tôi là giáo viên trung học, khi chúng tôi quen nhau, tôi phát hiện ra rằng anh ấy vẫn còn quan hệ với người yêu cũ. Anh ấy nói với tôi rằng trước đây anh ấy có một mối quan hệ rất sâu sắc. anh ấy đã gặp tôi. Đối với tôi, anh ấy rất nghiêm túc với một người kém mình 6 tuổi và họ chia tay vì người đó không thể có con và nhạy cảm với tuổi tác. Để tôi nói cho bạn biết, ai cũng không có quá khứ, kể cả bạn và tôi. Chúng ta cần quyết tâm rằng chúng ta sẽ không quên quá khứ nhưng chúng ta cũng sẽ không sống với nó.
Tôi tôn trọng quá khứ của bạn, nhưng tình cảm và mối quan hệ của bạn phải rõ ràng khi bạn đến với tôi. Anh quyết tâm đến với tôi bằng tình cảm chân thật và nghiêm túc, dù ban đầu tình yêu anh dành cho tôi chưa trọn vẹn nhưng anh tin rằng nó sẽ được nuôi dưỡng theo thời gian. Tôi và chồng đều bỏ nhà vào Nam lập nghiệp từ lâu nên gia đình mong chúng tôi kết hôn càng sớm càng tốt và ổn định cuộc sống.
Căng thẳng vì em trai chồng
Chúng tôi quen nhau gần một năm và tổ chức đám cưới trong sự chúc mừng của gia đình, bạn bè, đồng nghiệp. Tôi có một cậu con trai đáng yêu và một người chồng chăm sóc chúng tôi nhưng chúng tôi không hạnh phúc. Niềm tin của tôi dành cho anh bị lung lay rất nhiều kể từ khi tôi phát hiện ra anh cũng ngoại tình với bạn gái cũ, mua cho cô ấy một chiếc xe máy, một chiếc điện thoại di động loại tốt và trả học phí đại học cho cô ấy. Nỗi tổn thương trong tôi lớn đến mức tôi nghi ngờ mọi hành động không rõ ràng của anh.
Anh ấy là giám đốc tiếp thị và thường xuyên đi công tác, tôi luôn tạo điều kiện làm việc tốt cho anh ấy. Chúng tôi có nhà riêng ở thành phố Biên Hòa, vì tôi dạy ở một trường học cách nhà gần 40 km nên khi cưới nhau chúng tôi ở nhà trọ gần nơi tôi làm việc, căn nhà được tặng cho hai đứa con của chồng tôi. anh chị em. Lúc tôi sắp sinh, tôi muốn về quê nhưng anh không muốn bỏ rơi tôi và con. Anh lo dịch vụ đỡ đẻ ở nông thôn không tốt nên đến nói chuyện. Tôi. Đi xuống.
Tôi không ác ý với em út của bạn, nhưng tôi nói với bạn rằng trước đây bạn đã nuôi hai đứa em của mình, bây giờ bạn đã có gia đình và nếu hai đứa em của bạn chưa lập gia đình, gặp khó khăn, họ sẽ Có thể. Anh ấy đồng ý nên chúng tôi dùng tiền tiết kiệm để xây nhà. Sau khi xây xong ngôi nhà, người em lấy vợ và sống với người vợ từ quê lên. Tôi và anh ấy giận nhau vì điều đó.
Em trai tôi đã có công việc và gia đình nên phải dọn ra ngoài để lo cuộc sống gia đình. Vợ chồng tôi có trách nhiệm lo cơm nước, nhà ở, học hành cho em gái chồng. Gia đình anh không đồng tình và bắt chúng tôi phải sống chung như thế này. Tôi nổi tiếng là ích kỷ. Tôi và anh ấy có hoàn cảnh gia đình khác nhau nên chúng tôi nghĩ về mọi việc theo những cách hoàn toàn khác nhau. Tôi nghĩ tính cách con người khó thay đổi nhưng thói quen thì có thể học được dần dần. Sống chung thì phải có lương tri, nhưng tôi không thể chấp nhận việc sử dụng bừa bãi đồ dùng cá nhân.
Nhà tôi có hai phòng ngủ, một phòng dành cho vợ chồng tôi và phòng còn lại dành cho chú và dì tôi. Tôi thấy việc sống chung quá bất tiện và phức tạp, nhiều lúc căng thẳng, tôi giận chồng vì anh quá tôn trọng em út khiến tôi đau khổ. Đã có lúc tôi nghĩ tốt nhất mình nên về nhà để khỏe lại. Trước khi sinh con, tôi nói với chồng rằng chúng tôi nên sống riêng. Cuộc sống càng chờ đợi thì áp lực càng lớn. Chồng tôi im lặng. Do sức khỏe không tốt, trước khi sinh hai mẹ con chỉ nặng 49kg nên bác sĩ chỉ định mổ lấy thai.
Rất may, tôi sinh ra ở Sài Gòn, cả mẹ và bé đều khỏe mạnh, bé nặng 3,1 kg. Về nhà, dù có bà nội đến giúp nhưng tôi vẫn không thể giữ được sức khỏe và tăng cân. Chị dâu và chị dâu của chồng tôi không đi làm mà ở nhà ngủ chơi suốt ngày. Tôi cảm thấy ốm trong nhiều tháng. Tính tình tôi trong sạch, thích sạch sẽ nhưng bây giờ tôi đang ở cữ sau sinh nên không dọn nhà được nữa, bà ngoại rảnh thì để bà làm.
Sau khi sinh con, tôi căng thẳng, mất ngủ nên bị cao huyết áp. Sau hai tháng cho con bú, tôi phải cai sữa để điều trị. Chồng tôi đi làm cả ngày và không thể chia sẻ việc chăm sóc con cái với chúng tôi nên chúng tôi phải nhờ bà ngoại ở lại. Anh ấy đưa tôi đi trị liệu và kiểm tra huyết áp của tôi thường xuyên. Dù đã uống nhiều lần nhưng huyết áp vẫn không ổn định.
Tôi nói với anh ấy rằng nguyên nhân gây cao huyết áp là do áp lực gia đình cao. Anh trai anh ấy bất tỉnh và khiến nhà cửa luôn ồn ào khiến tôi và con phải thức giấc. Anh lại im lặng. Tôi đã nói chuyện trực tiếp với vợ chồng anh ấy nhưng các anh trai anh ấy nói rằng tôi rất khó giải quyết. Tôi và chồng bàn với nhau rằng tôi nên về quê và dì tôi là bác sĩ sẽ điều trị và giúp tôi lấy lại thăng bằng sau khi sinh nhưng dì không đồng ý. Thế là chúng tôi giận nhau.
Các con tôi là tài sản lớn nhất của tôi vì anh trai tôi, các con tôi, đã phải chịu những ảnh hưởng bất lợi khi không thể cho con bú và vẫn đang phải điều trị. Tôi không thể nói thẳng với bác sĩ rằng tôi bị trầm cảm thần kinh vì cuộc sống gia đình tôi quá phức tạp. Anh chị em tôi quá ỷ lại và tính toán. Tôi chán sống như thế này, bây giờ ý nghĩ luôn hiện lên trong đầu tôi: Hoặc là mình sống với mẹ trong nhà trọ, hoặc là mình sẽ ly hôn với chồng. Bạn đọc thân mến, hãy chia sẻ ý kiến của bạn với tôi nhé.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.