Hai người nhìn nhau. Bạch Tuyết bế hoàng tử nhảy xuống hồ nước mát gần đó để cùng nhau tắm. Hoàng tử lại ôm cô vào lòng. Anh đẩy con cặc vốn đã cương cứng của mình vào trong cơ thể cô. Tiếng kêu của hai người vang vọng khắp khu rừng khiến đàn nai hoảng sợ bỏ chạy…
Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ, có một vị hoàng hậu vô cùng xinh đẹp. Cô sống hiền lành, nhân hậu nên luôn được mọi người yêu mến. Mùa đông năm đó, ngoài trời có tuyết rơi, Hoàng hậu ngồi bên cửa sổ gỗ mun mịn màng khâu vá. Đột nhiên, cây kim đâm vào ngón tay của hoàng hậu, một giọt máu đỏ tươi rơi xuống nền tuyết trắng. Bà chợt muốn có một cô con gái xinh đẹp như cô con gái trước mặt.
Quả nhiên, sau một thời gian, cô sinh ra một cô con gái, đúng như cô hằng mơ ước. Cô gái có làn da trắng như tuyết, môi đỏ như giọt máu, tóc đen như cửa sổ gỗ mun. Cô đặt tên đứa trẻ là Bạch Tuyết.
Ít lâu sau, hoàng hậu qua đời vì bạo bệnh. Mặc dù nhà vua vô cùng thương tiếc hoàng hậu nhưng ông vẫn buộc phải cưới một người vợ khác vì nhiều lý do. Người phụ nữ này cũng vô cùng xinh đẹp nhưng lại có tính cách vô cùng kiêu ngạo và hợm hĩnh. Cô ấy có một chiếc gương thần. Mỗi lần ngồi trước gương, cô thường hỏi:
Chiếc gương đó ở trên tường
Trên đời ai có thể đẹp bằng tôi!
Chiếc gương liền trả lời:
Nữ hoàng đẹp nhất thế giới
Không ai trên thế giới có thể so sánh với bạn!
Bản thân Nữ hoàng thường cười về điều đó. Khi nhà vua qua đời vài năm sau đó, quyền kế vị ngai vàng thuộc về hoàng hậu. Vì rất ghét Bạch Tuyết nên hoàng hậu đã đối xử rất tệ bạc với Bạch Tuyết, dù nàng còn rất nhỏ và chưa hiểu gì cả. Bà bắt Bạch Tuyết suốt ngày nhốt vịt bên ngoài cung điện, nên ban đêm bắt bà phải nghỉ trong nhà kho cũ. Bạch Tuyết ngày càng giống một cô gái quê hơn là một nàng công chúa. Tuy nhiên, Bạch Tuyết bản tính hiền lành nên không hề bướng bỉnh, chỉ biết làm việc chăm chỉ, sống hòa thuận và yêu thương mọi người nên luôn được mọi người yêu quý.
Khi Bạch Tuyết mười bảy tuổi, nàng chợt trở nên xinh đẹp như nắng xuân. Cô ấy có khuôn mặt xinh đẹp, đôi má lúm đồng tiền dễ thương và đôi môi đỏ mọng gợi cảm. Người ta không chỉ muốn nhìn mà còn muốn cắn và vuốt ve mái tóc đen dài óng ả như lụa.
Cô vừa bước sang tuổi mười bảy, dáng người đã đầy đặn và vô cùng gợi cảm. Cô thường chọn những chiếc váy bó sát, có thể để lộ những đường cong duyên dáng của cơ thể, đặc biệt là bộ ngực căng tròn và cặp mông tròn hơi không hoàn hảo dưới váy. Làn da của Bạch Tuyết ngày nào cũng phải phơi nắng, mưa nhưng vẫn luôn trắng mịn như mặt nước lặng và vô cùng mịn màng. Đôi chân của cô ấy vô cùng quý phái, dài và gọn gàng. Mỗi bước đi của Bạch Tuyết đều khiến những bông hoa xinh đẹp ngượng ngùng khuất phục trước sự thiếu xinh đẹp của mình. Với vẻ đẹp chết người và tính cách hiền lành, Bạch Tuyết được mọi người trong lâu đài yêu mến, cuộc sống của cô luôn tràn ngập niềm vui. Nhưng niềm vui không kéo dài được lâu. Một ngày nọ, Nữ hoàng ngồi trước chiếc gương thần và hỏi:
Chiếc gương đó ở trên tường
Trên đời này còn ai có thể xinh đẹp như tôi?
Gương trả lời:
Trước đây cô là người phụ nữ đẹp nhất thế giới
Nhưng bây giờ Bạch Tuyết xinh đẹp hơn.
Hoàng hậu rất tức giận. Cô ta lên kế hoạch giết Bạch Tuyết để chỉ có mình cô ấy xinh đẹp trên thế giới.
Một ngày nọ, cô gọi Bạch Tuyết và nói:
– Con gái thân mến, ngày giỗ của cha con sắp đến rồi. Vì vậy, để tỏ lòng hiếu thảo, ngày mai bạn hãy vào rừng tìm những bông hoa đẹp đem dâng lên vua cha!
Bạch Tuyết không hề nghi ngờ gì về lời đề nghị của Nữ hoàng. Cô chỉ ngây thơ nghĩ rằng chắc mẹ kế rất yêu cô nên đã cho cô một ngày nghỉ để đi tìm hoa giỗ bố. Nhưng thật không may:
“Bánh đúc bao đời nay đã có xương
Bao nhiêu thế hệ mẹ kế đều yêu thương con dâu.
Ngày hôm sau, theo lệnh của hoàng hậu, một người lính tinh nhuệ mạnh mẽ được cử đến để bảo vệ công chúa để cô có thể đi hái hoa “an toàn”. Tất nhiên, người lính đã nhận được mệnh lệnh hoàn toàn trái ngược từ Nữ hoàng vào đêm hôm trước. Đó chỉ là một mảnh giấy có dòng chữ: “Bạch Tuyết sống lại và bạn sẽ chết và ngược lại”.
Để bảo vệ mạng sống của mình, người lính phải lắng nghe. Anh theo Bạch Tuyết vào sâu trong rừng. Sau khi đến suối, anh nhìn quanh và quyết định rằng đây là nơi tốt nhất để hành động. Nhưng khi giơ ngọn giáo lên, anh đã bị rung động bởi vẻ đẹp và sự quyến rũ của Bạch Tuyết. Ngay cả động vật cũng không ai dám dẫm lên một bông hoa đẹp như vậy. Người lính nghĩ thế và lưỡng lự. Bạch Tuyết không biết nguy hiểm Nàng yêu dòng nước trong vắt. Bạch Tuyết nói:
– Ồ! Nước trong vắt mát quá, ước gì được tắm một lát!
Chính câu nói này đã làm tổn thương đến cuộc đời hồn nhiên của Bạch Tuyết. Người lính nghe thấy lời này, trong lòng như cắm một lá cờ. Anh ta nghĩ thầm: “Thì ra là vậy! Cô ấy xinh đẹp như vậy, lấy chồng thật uổng phí. Thà hưởng thụ trước rồi giết cô ấy để trả nợ. Người lính hài lòng với ý định của mình và nói:
– Hôm nay trời nóng quá, công chúa tắm nước một lát rồi đi tiếp! Tôi sẽ bảo vệ ngài, thưa bệ hạ, đừng lo lắng!
Lúc đầu Bạch Tuyết còn do dự, nhưng vì bản tính cả tin nên nàng không còn do dự nữa. Bạch Tuyết cởi quần áo và đưa cho quân lính. Cô khuyên nhủ cẩn thận:
– Xin hãy giúp tôi giữ nó! Mình chỉ có bộ này thôi!
Người lính nắm lấy quần áo của Bạch Tuyết và liên tục nhìn chằm chằm vào ngực cô. Nước bọt của anh chảy rõ ràng lên bộ ngực căng tròn đang chớm nở của cô và phần thân dưới nơi vẫn còn vài sợi lông rải rác. Khi Bạch Tuyết quay người định bước xuống suối, chàng vội cởi quần nhảy lên đỡ lấy nàng. Bạch Tuyết bị sốc và chống cự dữ dội. Dùng nhiều lực hơn cô, người lính dang hai chân cô ra xa và nhét con cặc to lớn, nóng bỏng của anh vào giữa hai đùi trắng nõn của cô. Bạch Tuyết hoảng sợ, cố gắng chống cự nhưng quân lính quá mạnh, cô chỉ có thể van xin và khóc lóc. Một chiến binh liều lĩnh, yêu người khác hơn bản thân mình, tận hưởng trước và nghĩ sau. Anh tiếp tục đưa con cặc của mình vào trong âm hộ nhỏ của cô nhưng nó cứ tuột ra ngoài. Gầm gừ giận dữ, anh đè Bạch Tuyết xuống đất, rồi bò đến háng cô và liếm âm hộ cô một lúc. Lúc này Bạch Tuyết lẽ ra đã đứng dậy bỏ chạy nhưng cảm giác tê dại, sung sướng khiến toàn thân cô như nhũn ra. Lần đầu tiên trong đời Bạch Tuyết có cảm giác kỳ lạ này. Tò mò, cô dang hai chân ra xa và để chiếc lưỡi thô ráp của người lính vuốt ve âm hộ của mình. Anh càng liếm thì càng thô bạo. Anh ngửi nó và liếm sạch. Bạch Tuyết nhịn không được nữa, giơ tay nhéo ngực, siết chặt ngực. Lúc này, người lính không thể chờ đợi được nữa, anh ta nghiêng người qua người Bạch Tuyết, cố nhét dương vật to lớn của mình vào hai lớp thịt vốn đã sưng tấy vì hưng phấn. Vì âm hộ của Bạch Tuyết được bôi trơn nên người lính có thể dễ dàng đưa dương vật của mình vào đó.
“điều”…
Con cặc của người lính đâm sâu và xé nát trinh tiết của Bạch Tuyết. Cô cảm thấy đau đớn dữ dội. Giữ chặt vai người lính. Một vài giọt máu hồng chảy ra từ âm hộ cô. Khi cơn đau của Bạch Tuyết dịu đi, anh bắt đầu vỗ đều vào bụng cô. Bạch Tuyết rên rỉ, đưa tay vuốt ve lưng người lính trước khi ôm chặt anh ta. Những cú đâm của người lính trở nên nhanh hơn và dữ dội hơn. Anh ta xâm nhập vào âm hộ của Bạch Tuyết một cách không thương tiếc.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.