Khi con trai họ được nhận vào Đại học Sư phạm, cả gia đình Huang đều rất vui mừng. Xuất thân là một gia đình lao động nghèo ở tỉnh Hòa Bình, họ cũng như bao người khác không có điều kiện cho con đi học nên khi Hoàng ra Hà Nội thi đại học, cả gia đình không đặt nhiều hi vọng.
Trong nhà đều có chị em, chỉ có Hoàng là con trai nên bây giờ cậu đã đỗ đại học, mọi hy vọng của gia đình đều đổ dồn vào cậu. Trong buổi họp mặt gia đình nhân dịp Huang thi vào đại học, bố anh đã hào hứng tuyên bố với mọi người rằng con trai ông nhất định sẽ học tập đến thời điểm này và mang lại vinh dự cho gia đình. Ngày nhập học, bố mẹ Huang đưa cậu ra Hà Nội, trước khi lên xe rời đi, bố mẹ cậu nhắc đi nhắc lại với con trai rằng hãy chăm chỉ học hành. Cha của Huang vừa nói vừa rưng rưng nước mắt:
– Đi học đại học bây giờ tốn kém lắm… Anh biết, kinh tế gia đình cũng không khá giả lắm, nhưng em đừng lo, hãy học tập chăm chỉ, nếu cần chi phí gì thì nói với bố mẹ, anh sẽ lo. đã làm tất cả vì em, anh bây giờ gia đình chỉ cần em.
H cũng nắm tay bố trong nước mắt và hứa sẽ không phụ lòng hy vọng của gia đình.
Chớp mắt một cái, năm thứ nhất đại học của tôi đã gần kết thúc. Anh ấy đã ngoan ngoãn và chăm học từ khi còn nhỏ, và thành tích học tập của anh ấy rất tốt. Vào học kỳ thứ hai của năm thứ nhất đại học, Huang đã tìm được một công việc dạy kèm bán thời gian, tuy số tiền không nhiều nhưng anh ấy lại có thêm. số tiền cha mẹ anh kiếm được. Huang biết gia đình anh hoàn cảnh khó khăn và hầu như không dám chi một đồng nào cho việc giải trí ở nhà. Đối với một cậu bé tỉnh lẻ như cậu, cuộc sống ở thủ đô có biết bao điều mới mẻ thú vị. Thấy bạn bè cùng lớp có điều kiện tốt hơn, nhiều khi cậu cũng mong được hạnh phúc như họ nhưng cậu biết bố mẹ mình cũng vậy. Anh ấy chỉ là một công nhân bán thời gian, và gia đình anh ấy phải nuôi một gia đình lớn. Việc gửi cho anh ấy số tiền nhỏ này hàng tháng đã rất vất vả. Hết lớp 1, theo quy định của trường Hoàng, bạn không phải thuê nhà để ở bên ngoài, vì diện tích ký túc xá kém rộng rãi của trường chỉ ưu tiên học sinh từ lớp 2, không được. -Sinh viên có thể thuê nhà riêng bên ngoài trường. Vậy là một Kong Pichi khác. Hoàng hỏi bố mẹ có thể thuê nhà ở ngoài không. Anh định ở chung với vài chàng trai cùng xóm để rẻ hơn nhưng bố Hoàng nhất quyết cho anh thuê nhà một mình và không ở chung nên gia đình không ở chung. có thể yên tĩnh. . Vì thế Hoàng không còn cách nào khác là nghe theo lời khuyên của bố mẹ và tự mình tìm nơi thuê nhà. Sau khi tự mình tìm kiếm và hỏi thăm bạn bè, cuối cùng tôi cũng tìm được một nơi ưng ý, tuy không gần trường lắm nhưng nhà sạch sẽ, rộng rãi và giá cả hợp lý, đặc biệt là ở nơi yên tĩnh hơn. Nhà chủ nhà rất rộng, họ xây tường ngăn nhà làm hai phần, nửa bên ngoài để ở, có lối đi riêng, nửa bên trong là nhà gỗ cho thuê, dẫn vào một con hẻm vắng. Hiện tại đang cho thuê nhưng có một căn phòng nhỏ của hai học sinh trường Hoàng sắp chuyển đi do sắp tốt nghiệp. Chủ nhà hẹn anh Chủ nhật tuần sau đến đóng gói đồ đạc để cho anh thuê căn phòng nhỏ.
Sáng chủ nhật, Hoàng đến nhận phòng đồ đạc của mình không có nhiều đồ đạc. Mọi thứ đều được đóng gói trong một chiếc hộp gỗ lớn và buộc vào sau xe đạp. Anh chỉ để sách vào ký túc xá rồi mang về sau. . Lúc này, hai nữ sinh cũng đang bận rộn dọn phòng, thu dọn hành lý. Hoàng cũng biết hai chị em này vì học cùng trường. Hoàng vui vẻ giúp các chị dọn dẹp phòng tiếp tân. Sau khi dọn dẹp xong, hai chị em ngồi uống nước và trò chuyện với Hoàng trong khi chờ người nhà dọn đồ. Qua những câu chuyện họ kể, Hoàng được biết ở phòng bên kia có hai công nhân dệt may rất ít gặp nhau và nói chuyện vì làm ca đêm và ngủ ban ngày. Bên cạnh họ là hai sinh viên bách khoa. , sau đó đi làm thêm và về nhà rất muộn nên tôi hiếm khi gặp họ. Trong căn phòng có đầu hồi bên này, cạnh bức tường của căn phòng màu vàng, có một hai mẹ con mà theo hai học sinh là những thợ khám phá hang động chuyên nghiệp. Nhắc đến người chị này, cả hai cô gái đều cong môi nói với Hoàng rằng cô ấy không phù hợp và tốt nhất nên tránh xa và không quan hệ gì. Hoàng đã gặp cô gái này vài lần khi đến đây xin nhà. , nhuộm vài lọn tóc vàng, rất thời trang, trông rất nhẹ nhàng và cởi mở. Ban đầu, Hoàng tưởng mình là chủ nhà, khi Hoàng hỏi thuê nhà, cô nhiệt tình hướng dẫn đến gặp chủ nhà. Sau này tôi có đến đây vài lần gặp cô, tôi chỉ chào hỏi và nói chuyện vài câu nhưng tôi rất thân thiện với thái độ nồng hậu, dễ gần của cô. Vì vậy, khi Hoàng nhìn thấy lời nói của hai nữ sinh này, anh thật khó tin rằng những người như vậy lại làm được công việc này. Thấy Hoàng có vẻ không tin, các cô gái liền nói với anh rằng họ biết rõ hoàn cảnh của cô. Cô quê ở Hi Phong, theo chồng ra Hà Nội sau khi lấy chồng, hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, bị gia đình chồng ruồng bỏ, thường xuyên ghen tuông, đánh đập, mắng mỏ, cờ bạc khiến gia đình cô tan nát. Vì vậy, dù đã có một con gái nhưng cô vẫn quyết định ly hôn và ở lại Hà Nội thay vì về quê. Và rồi bằng cách nào đó cô ấy đã làm được việc đó. Hai nữ sinh nói, nếu Hoàng không tin thì cứ sống ở đây một thời gian là biết ngay lời họ nói có phải là sự thật hay không. Lúc này, hai cô gái chợt quay sang nhìn nhau mỉm cười, mặt đỏ bừng. Họ bảo Hoàng nếu muốn học buổi tối thì đến trường học thay vì ở nhà. Anh ấy lo lắng rằng việc học sẽ khó khăn. Khi Hoàng tò mò hỏi tại sao thì hai cô chỉ cười khúc khích không chịu nói gì mà chỉ nói với anh rồi sẽ biết. Lúc này, gia đình hai học sinh cũng đến. Họ chào anh Hoàng rồi rời đi. Hoàng cũng đứng dậy, lấy quần áo trong vali ra và treo vào tủ… Khi chuẩn bị dọn phòng xong thì đã quá trưa Hoàng cảm thấy đói và quyết định đi đến một nhà hàng nổi tiếng gần đó. ăn. Bữa trưa. Vừa khóa cửa bước vào sân, một người phụ nữ khác đã lái chiếc xe Best màu đỏ chở con mình lao vào trong sân. Nhìn thấy Hoàng, cô mỉm cười chào anh và hỏi anh có muốn chuyển đến đây bắt đầu từ hôm nay không. Hoàng cũng cười nói sáng nay mới chuyển đến. Đẩy giá xe máy sang một bên và bước xuống xe, người phụ nữ nhiệt tình nói:
– Vậy từ giờ chúng ta là hàng xóm rồi.
– Vâng, tôi là Hoàng.
Người phụ nữ quay sang cô bé tám tuổi đang đứng dưới chân mẹ, ngước đôi mắt đen như mắt rồng lên nhìn Hoàng rồi giục:
– Này Ly Chào chú Hoàng đi
Đứa trẻ ngoan ngoãn khoanh tay và chào Hoàng một cách lịch sự. Đứng trò chuyện một lúc thì thấy Hoàng Bo đi ăn trưa, cô Hà Anh lập tức dẫn cậu đi tham quan một số cửa hàng cm nổi tiếng gần đó, nếu Bo rảnh cô sẽ mời cậu đến nhà mình. Chẳng có gì hơn ngoài những người hàng xóm lâu năm. Hoàng vui vẻ gật đầu rồi đi ăn.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.