P1
Tôi lại ôm vợ và vẫy hai cô con gái vào cổng LAX. Chuyến công tác này rất quan trọng với tôi và gia đình. Vì tôi giữ chức vụ rất cao trong một công ty phần mềm điện tử nên tôi có trách nhiệm sang Nhật ký hợp đồng với một công ty Nhật Bản lần này.
Tôi gấp áo khoác, xếp vali gọn gàng vào ngăn rồi ngồi xuống. Tôi ngồi lặng lẽ và cố chìm vào giấc ngủ. Chuyến đi này cũng mất gần một tuần. Thế là tôi không gặp vợ con suốt một tuần. Thật buồn! Đây là lần đầu tiên kể từ khi kết hôn, tôi đi công tác xa đến tận Nhật Bản.
Vợ tôi rất lo lắng cho tôi. Đêm qua mẹ chuẩn bị cho tôi một chiếc áo sơ mi, một chiếc quần dài, bàn chải đánh răng, nước xịt nách và nước hoa… Tôi ôm vợ thầm cảm ơn vì đã chăm sóc từng ngụm giấc ngủ của tôi suốt hơn chục năm qua. Với tôi, cô ấy không chỉ là một người vợ tốt mà còn là một người mẹ tốt. Kết quả là hai cô con gái của tôi ngày càng học giỏi hơn. Năm nay đứa lớn sẽ thi vào trường đại học y, đứa nhỏ cũng sẽ vào trường dược. Tôi rất tự hào về gia đình mình. Tôi đã thề với cô ấy rằng tôi sẽ chung thủy và yêu cô ấy đến hết cuộc đời.
Trước khi đi ngủ, cô ấy mặc một trong những bộ đồ ngủ mỏng, xuyên thấu mà tôi yêu thích. Cô ấy chỉ mặc nó vào ngày sinh nhật của tôi hoặc ngày kỷ niệm của chúng tôi. Nhưng tối hôm đó cô ấy đã phá luật và cố tình mặc bộ đồ ngủ đó để tôi có thể nhìn thấy cô ấy. Quả nhiên, khi nhìn cơ thể nửa kín nửa kín của cô ấy, tôi không khỏi hưng phấn. Tôi ôm cô ấy và vuốt ve tấm lưng mịn màng của cô ấy. Mùi nước hoa của cô ấy xộc thẳng vào mũi tôi, khiến tôi càng hưng phấn hơn.
Tôi bế cô ấy lên giường, ôm cô ấy vào lòng và hôn lên môi cô ấy một nụ hôn yêu thương. Cả hai chúng ta đều biết ngày mai tôi sẽ đi vắng một tuần. Chúng ta sẽ nhớ nhau rất nhiều! Đêm nay chúng ta sẽ trao cho nhau niềm đam mê giống như chúng ta đã trao cho nhau trong đêm tân hôn đầu tiên.
Tôi cởi bộ đồ ngủ mỏng manh của cô ấy và hôn lên bộ ngực nóng bỏng của cô ấy. Tay tôi lang thang trên cơ thể cô ấy, chạm tới những vùng nhạy cảm quen thuộc.
Tối nay cô ấy cố tình không mặc áo ngực để tay tôi có thể tự do dạo chơi trên gò da mềm mại của cô ấy. Rồi chúng tôi làm tình với niềm đam mê như hồi mới cưới. Bộ đồ ngủ mỏng lau sạch nước ép trên ngực cô. Tôi ngồi xổm xuống, ôm chặt em rồi ngủ thiếp đi. Tôi chỉ nhớ mơ hồ rằng cô ấy đã đắp bộ đồ ngủ lên lưng tôi một cách lỏng lẻo để giữ ấm.
ồ ồ
Khoảng 6 tiếng sau, chuyến bay hạ cánh xuống sân bay Tokyo. Một người đàn ông Nhật Bản ăn mặc sang trọng khoảng năm mươi tuổi đã tiếp đón tôi rất nồng nhiệt. Nói chuyện qua điện thoại, tôi được biết tên anh ấy là Teremoto. Ngoại hình của anh ấy có vẻ kỳ lạ nhưng tính cách của anh ấy là của một triệu phú thực sự.
Anh ấy đưa tôi đi tham quan bằng xe limousine tới các chi nhánh của công ty anh ấy. Anh ấy còn đãi tôi một bữa rất thịnh soạn và cuối cùng đưa tôi về khách sạn năm sao để nghỉ ngơi. Trước khi đi, anh nắm tay tôi và nói:
– Tôi muốn hẹn bạn tối nay để ký hợp đồng giữa hai công ty lớn của chúng ta. Tôi sẽ đưa bạn đến một nơi mà tôi chắc chắn bạn sẽ thích.
– Cảm ơn ông Teremoto
Tôi gật đầu chào, tỏ vẻ đồng ý với anh. Khi bước vào phòng khách sạn, tôi hồi hộp. Không biết tối nay tôi có hoàn thành được nhiệm vụ công ty giao cho không. Dù thế nào đi nữa tôi cũng phải thuyết phục anh ấy ký hợp đồng.
ồ ồ
Teramoto đi trước tôi qua con phố toàn những tòa nhà gạch cũ. Mùi nước tiểu thật kinh tởm, còn mùi đất trộn lẫn với mồ hôi thì quá nồng. Chúng tôi đi qua một khu vực phong cách châu Á. Chúng tôi gặp một người đàn ông say rượu nằm trên sàn gạch với chất nôn mửa khắp người. Cơ thể anh phủ đầy bụi và quần áo rách nát. Anh ấy trông rất nghèo.
Tôi tiếp tục đi theo Teramoto.
Đến một ngã tư có đèn giao thông mờ ảo và tiếng nhạc ầm ĩ. Tại thời điểm này, tôi đã rõ ràng rằng chúng tôi đang ở đâu. Đó là quận Green Palace nổi tiếng ở Tokyo.
Teramoto quay lại ngã tư và nở một nụ cười trắng trẻo, như để cho tôi thấy rằng đây chính là nơi anh ấy muốn đưa tôi đến. Làn da vàng óng tỏa sáng dưới lớp mồ hôi, dáng người nhỏ bé trong con hẻm tối càng trông càng nhỏ hơn.
Tôi không biết phải làm gì tiếp theo. Tôi không muốn đi nhưng đôi chân tôi cứ giữ tôi lại và tôi đi theo anh. Những câu hỏi trái ngược nhau quay cuồng trong đầu tôi: “Trời ơi! Bạn có biết đây là đâu không? Đây là hố điếm! Người ta đưa bạn ra ngoài! Bạn có muốn làm điều đó sau này không? Bạn phải làm gì? Bạn biết vợ và bạn của mình rồi.” bọn trẻ Nhớ bạn ở Cali Bạn không muốn xin lỗi vợ mình? Lương tâm của bạn ở đâu?
Nhìn bản hợp đồng trên tay tôi có cảm giác như nó nặng ngàn cân. Như thể anh ấy đang thúc giục tôi hoàn thành những trách nhiệm mà công ty giao cho tôi. Và tôi cũng đã hứa với anh ấy!
Bây giờ bước đi trên con đường hẹp là bước vào con đường tội lỗi. Tôi không biết phải làm gì, tâm trí tôi chợt nghĩ đến vợ và hai con gái, tôi thầm thắc mắc họ đang làm gì trong khi tôi “ở đây, ở một thế giới mới”. Tôi tự nghĩ.
Cuốn sổ tay ghi bằng tiếng Nhật dày đặc: “Bạn đã sẵn sàng chưa?”.
Tôi có chút ngượng ngùng trả lời: “Sẵn sàng!”
Chúng tôi đi thêm một đoạn nữa thì đến một ngã tư. Đi ngang qua những tấm rèm dày có vẽ hình một cô gái khỏa thân đầy màu sắc đứng dưới ánh nắng đỏ tươi, một biểu tượng của Nhật Bản. Tôi để ý thấy một căn phòng nhỏ ở phía bên kia trông giống như một cái tủ đựng quần áo. Một người đàn ông mặc quần áo sang trọng, búi tóc đứng cùng hai cô gái. Hàng chục kệ giày dép, hành lý và áo khoác trên tường. Người đàn ông ra lệnh cho tôi cởi giày và áo khoác thể thao rồi đặt tất cả đồ đạc của tôi lên kệ và nói với tôi rằng chúng sẽ được giữ cho đến khi tôi trở về.
Khi hai cô gái trạc tuổi các cô gái trẻ, mặc trang phục kimono và thắt lưng truyền thống của Nhật Bản, nhìn thấy Teramoto và tôi, họ đã chào đón tôi một cách nồng nhiệt. Tôi cởi áo khoác và đưa cho một trong hai cô gái. Với sự duyên dáng đã được huấn luyện kỹ càng, cô ấy vuốt thẳng áo khoác của tôi. Tôi liếc nhìn hai cô gái đang sắp xếp giày của tôi và đặt chúng lên kệ. Tôi thấy khuôn mặt họ sắc nét, môi đỏ mọng và khuôn mặt trái xoan. Mọi người trông hoàn toàn khác nhau!
Khi cởi bỏ các lớp quần áo và giày dép bên ngoài. Chúng tôi được hướng dẫn đi một con đường ngắn và sạch sẽ khác. Đi theo con đường chúng tôi đến một căn phòng rộng và sáng sủa được trang trí theo phong cách Nhật Bản truyền thống và hiện đại.
Mắt tôi đảo quanh cố gắng thu thập tất cả những điều đẹp đẽ trong tâm trí để sau này có thể kể cho bạn bè nghe. Nhưng tôi chỉ xem được một lúc thì Teremoto kéo tôi đến một quán bar trong một ngôi nhà lớn. Tôi ngồi lên ghế và ngay lập tức có một cô gái trẻ đứng lên vai tôi viết một câu bằng tiếng Nhật. Tôi không hiểu cô ấy đang nói gì, nhưng tôi đoán cô ấy muốn hỏi tôi đang uống loại nước gì. Tôi gọi một ly rượu sake để làm ấm bụng và giảm bớt nỗi sợ hãi hiện tại.
Sau khi cô gái rời đi, mắt tôi quét qua sân khấu lớn, tìm chỗ ngồi. Theo lời khuyên trong sách, chúng tôi chọn chỗ ngồi gần sân khấu. Sau đó tôi nhận thấy có bảy cô gái khỏa thân xinh đẹp trên sân khấu đang thực hiện một điệu nhảy Nhật Bản đầy khiêu khích xung quanh họ. Một cô gái đứng trước mặt tôi, háng gần như không có lông. Cô ấy vung cái hông tròn trịa của mình chỉ cách mặt tôi vài inch. Tôi ngửi thấy mùi mồ hôi, mùi nước hoa và có thể là mùi của một cô gái. Sau đó tôi quay sang Teremoto và thấy anh ấy đang xoa bóp đùi cho một cô gái khác và dần dần chạm vào háng cô ấy. Ở phía bên kia, hai người đàn ông châu Á đang ngồi trên sân khấu, mỗi người ôm một cô gái trên tay.
Tôi từ từ quay lại và nhìn thấy nhiều chiếc bàn chạm khắc kiểu Nhật phía sau mình. Việc chạm khắc rất tinh tế! Tôi nhận thấy gần một nửa số khách ở đây là doanh nhân. Xung quanh họ là các nữ vũ công khỏa thân tô son màu hồng và trắng. Nước hoa của họ có mùi tuyệt vời. Tôi nhận thấy rằng tất cả các vũ công ở đây đều sử dụng cùng một loại nước hoa. Mùi thơm xộc vào mũi, dường như kích thích ham muốn tình dục của người dân nơi đây. Kể cả tôi.
Ở phía bên kia bàn có một số vị khách nước ngoài. Họ uống và cười. Bàn tay của họ xoa bóp cơ thể cô gái.
Một số lồng sắt treo trên trần nhà. Trong mỗi lồng sắt có hai cô gái xinh đẹp nhảy múa theo điệu nhạc tang. Điệu nhảy của họ rất gợi cảm trong tư thế quấn vào nhau hoặc uốn cong. Mặt anh bị cọ vào mặt, hai tay ôm lấy cánh tay, hai chân đan vào nhau trông tê dại quá!
Ở góc phòng, dưới ánh sáng lờ mờ, một người đàn ông châu Á với dương vật to lớn và một cô gái tuổi teen đang làm gì đó. Tò mò, tôi mở mắt ra nhìn rõ hơn thì thấy cô ấy đang bú cặc anh. Con cặc của anh rõ ràng là quá lớn đối với cô gái trẻ, nhưng bàn tay anh đã giữ đầu cô ấy gục xuống con cặc của mình. Tôi vẫn có thể nghe thấy âm thanh họ tạo ra khá rõ ràng.
Có sáu sân khấu nhỏ khác xung quanh sân khấu chính. Ở đó, các cặp vũ công nam và nữ chuyên nghiệp biểu diễn các tiết mục múa trên đó. Cơ thể trần truồng được vẽ và trang trí theo phong cách Nhật Bản: các cô gái có khuôn mặt trắng như tuyết, đôi môi đỏ như máu, đôi mắt liễu sắc sảo và những chiếc trâm ngọc trên tóc. Cơ thể các chàng trai được bao phủ bởi hình xăm các loại rồng và phượng bay, nhảy múa nhịp nhàng trên cơ thể bằng ngà và ngọc bích của các vũ công. Những tiếng rên rỉ, những nếp nhăn và cử chỉ không thể không phản ánh tính nghệ thuật đã được luyện tập kỹ càng.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.