Đêm tình sâu đậm

Một buổi chiều, mới đi học về được năm phút, tôi chợt nghe tiếng mẹ gọi trong bếp:
– Lan, chắc em thích lắm phải không?
Lúc đó tôi đang ở trong bếp, nhanh chóng tìm một miếng bánh để nhét vào cái bụng đói của mình.

Ai sẽ đến ăn tối?

Mẹ tôi tức giận:
– Nhìn! Nhà trường vừa gửi bảng điểm của bạn tới đây. Tôi không hiểu làm thế nào bạn có thể trượt tiếng Anh và sức khỏe cùng một lúc.

Mẹ tôi đứng chống nạnh và cau mày nhìn tôi. Tôi bối rối, bối rối, muốn kiếm cớ giải thích thì bị giáo viên chú ý đến thành tích học tập của tôi, nhưng không ngờ bài báo của trường lại như thế này. .

Tôi chưa kịp trả lời thì giọng mẹ lại tiếp:
– Chắc hẳn bạn rất tự hào về trình độ học vấn của mình phải không? Tôi biết điều đó ngay lập tức…

Tôi muốn có câu trả lời ngay bây giờ, nhưng tôi không thể giải thích kết cục khủng khiếp này với mẹ tôi. Tôi ngồi vào bàn và chịu đựng sự mắng mỏ của mẹ rất lâu.

Hàng ngày, mẹ thường nói với tôi rằng tôi xinh đẹp và mẹ mong tôi cũng có thể đi làm, học tập tốt. Nhưng dù cố gắng bao nhiêu lần, tôi cũng chưa bao giờ thành công như mẹ mong đợi.

Cuối cùng tôi nói:
– Em đã hứa với mẹ là em sẽ học tốt hơn.
Mẹ thở dài rồi nói:
– Tối nay bố về nhà sẽ kể cho con nghe nhiều hơn.
Mẹ quay người bước ra khỏi cửa, đứng hồi lâu rồi nói thêm:
– Bây giờ hãy lấy bài tập về nhà ra và học thôi!

Tôi cảm thấy buồn khi nghĩ về số phận của mình. Tôi có một chị gái và một anh trai. Bố mẹ tôi nghĩ hai chị em tôi hoàn hảo và luôn so sánh tôi với hình ảnh của chính họ. Em gái tôi tên Hồng. Em ấy là học sinh giỏi nhất lớp và luôn được khen thưởng vào cuối năm. Mọi người đều thích nó. Chị Nguyệt của em cũng không thua kém gì. Em năm nay là sinh viên đại học và đang nhận được học bổng dành cho sinh viên xuất sắc. Mọi điều tôi nghe được về chị tôi đều là thiên tài.

Tôi cố gắng lờ đi những điểm yếu của mình, nhưng thật khó để giả vờ như tôi không làm điều đó. Tôi không thông minh bằng Hồng và tôi không thông minh bằng Lan. Tôi chỉ có một khả năng: vẽ. Nhưng bố mẹ tôi thường nghĩ tôi vẽ tranh để trốn tránh việc nhà. Và không ai chú ý đến công việc của tôi. Chỉ có một giáo viên khen ngợi tài năng hội họa của tôi, và ông ấy là người duy nhất trên thế giới.

Ngoài cửa kính xe có tiếng ô tô, tôi chạy tới nhìn thì thấy Hồng bước xuống xe.

Đọc tiếp  Bậc Thầy Kiếm Thuật – Quyển 7

Tôi được biết người đưa Hồng về nhà là một anh chàng đẹp trai, học giỏi ở trường.

Sau khi cả hai hôn nhau say đắm, Hồng chạy vào nhà bằng cửa sau.

Hồng là một cô gái xinh đẹp và tự tin. Tôi dễ buồn mỗi khi so sánh mình với nó. Nhưng cô ấy luôn là một cô em gái ngọt ngào và tôi không thể giận cô ấy được. Anh chào tôi rồi chạy thẳng vào tủ, không quên hỏi tôi:

– Cô Lan, có chuyện gì vậy?

Có lẽ anh ấy đã nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của tôi. Tôi nhún vai và trả lời một cách thờ ơ:

-Cũng có những câu chuyện cổ phong phú! Mẹ tôi chỉ mắng tôi vì tôi được điểm D và F ở cả hai lớp.

Nó dường như thương hại tôi, thở dài chán nản hoặc thương hại vì đơn giản là tôi không muốn nghe. Trước khi tiếp tục, tôi nói:

– Được rồi, tôi phải đi bây giờ…

Khi đi ngang qua phòng khách, tôi nhìn thấy một buổi chiều mùa thu tuyệt đẹp qua cửa sổ. Những chiếc lá vàng mùa thu lần lượt rơi phủ kín mái nhà hàng xóm. Xa xa, mây xám uể oải trôi, gió thổi tung những cành hoa cạnh khung cửa. Tôi mơ thấy có người cùng tôi chia sẻ khung cảnh đẹp như vậy, tôi tưởng tượng một người đàn ông cao ráo, đẹp trai nắm tay tôi dẫn đi khắp công viên, xung quanh là lá vàng. Tất nhiên, lúc đó, tôi không còn là bông lan mộng héo úa buồn bã nữa mà là một cô gái đáng yêu. Tôi tự hỏi làm thế nào một giấc mơ như vậy có thể trở thành hiện thực?

Tôi nhanh chóng lấy vài cuốn sách và nhét chúng vào túi. Tôi nói với mẹ tôi rằng tôi đang ở trong thư viện. Giọng mẹ nhắc nhở tôi:

– Về kịp bữa tối nhé…

Tôi rất vui và thoải mái vì đã thoát khỏi được ngôi nhà này. Từ nhà đến thư viện chỉ vài dãy nhà, tôi bước đi với tâm trạng thoải mái, tự nhủ phải học tập chăm chỉ và để mọi người biết rằng mình có thể là một học sinh giỏi. Tôi đặt cuốn sách lên bàn rồi đi tới kệ sách tìm cuốn sách về lịch sử.

Hai tiếng trôi qua trước khi về nhà, tôi quyết định đến phòng gym để “tập thể dục” một lúc để giải tỏa căng thẳng tinh thần.

Phòng tập tại Holiday Spa hôm nay đông đúc hơn mọi ngày. Tôi thường đến đó vào thứ Hai, thứ Tư và thứ Sáu hàng tuần để tập thể dục nhịp điệu, chạy bộ một lúc, bơi trong hồ bơi và sau đó đi tắm hơi. Giỏ của tôi lúc nào cũng đầy quần áo để tập thể thao. Tôi trả phí hàng tháng cho phòng tập thể dục này và hoạt động thể chất giúp tôi khỏe mạnh hơn và tinh thần mạnh mẽ hơn.

Đọc tiếp  LANG BẠT KỲ HỒ – Seri Truyện 18+ Siêu Phẩm

Đây chỉ là một trong những lý do. Lý do thứ hai là ở phòng tập này tôi thấy những anh chàng có thân hình cực kỳ khỏe mạnh nên trên đường về nhà tôi có thể mơ mộng về điều đó. Cánh tay và đôi chân cơ bắp, mùi mồ hôi và sự nam tính toát ra từ những khuôn mặt điển trai đó chính là điều đã thu hút tôi đến phòng tập.

Nhìn phần cứng ở đũng quần legging, tôi tưởng tượng niềm đam mê mãnh liệt ẩn dưới lớp vải. Với hình ảnh này, tôi đã có những giấc mơ đẹp về đêm, bên cạnh bàn tay dịu dàng của chính mình.

Đang lúc tôi đang bước đi trên máy chạy bộ chậm rãi, đang suy nghĩ lung tung thì bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nói:

– Nhìn anh chàng đó đẹp trai và quyến rũ phải không Lan?

Tôi quay lại:

-Ồ, cô Thu…cô cũng tập ở đây à?

Cô giáo dạy nhạc mà tôi yêu quý nhất là cô Thu đang đứng cạnh tôi.

Cô diện bộ bodysuit bó sát khoe vóc dáng gợi cảm khó cưỡng. Mái tóc dài của cô xõa xuống vai. Tôi gọi tên cô ấy nhưng tôi tưởng cô ấy chỉ hơn tôi vài tuổi, nhiều nhất là bốn tuổi. Cô ấy quay lại nhìn tôi và mỉm cười.

– Ừ, tôi thường tập ở Holiday Spa ở Anaheim, nhưng tôi mới chuyển đến đây nên hôm nay là ngày đầu tiên tôi đến đây.

Tôi mỉm cười và nói:
– Được rồi, vậy tôi và em có cơ hội cùng nhau luyện tập nhé. Tôi đã tập luyện ở đây…

Thầy mỉm cười và nói với tôi:

-Đừng gọi tôi là cô, cứ gọi tôi là Thứ Năm. Tôi không lớn hơn Lan bao nhiêu

Tôi lưỡng lự một lát:

-Để em gọi chị là…chị…

Thứ năm có một đôi mắt đẹp. Cô ấy hỏi tôi với một nụ cười tinh tế trong mắt:

—Tú vừa thấy Lan đang nhìn anh chàng đó phải không? Anh có vợ rồi, đừng mơ nữa…

Tôi đỏ mặt:

-Không đâu cô Thu, đừng trêu Lan. Lan đang tập đi, không nghĩ ngợi gì cả…

– Được rồi, đừng trốn tránh tôi. Tôi thấy bạn nhìn anh chàng đó mà không chớp mắt.

Rồi cô dừng lại và mỉm cười:

-Không nhìn lên trên thì nhìn xuống dưới đi!

Mặt tôi đỏ bừng, trong tai có hơi nước:

– Cô ơi, cô trêu tôi à…

Hai chị em trò chuyện một lúc khi đi trên máy chạy bộ. Một lúc sau, Thu rủ tôi đi bơi. Tôi đồng ý ngay lập tức. Hai chị em nhảy xuống nước. Làn nước mát đánh thức chúng tôi dậy. Nói đùa một lúc, Thư hỏi tôi có thích tắm hơi không? Tôi gật đầu ngay rồi theo Thư vào phòng.

Đọc tiếp  Gia đình cô Lan...! – Truyện Mẹ Con LL 2023 – Cập Nhật Chương 45

Sauna có nghĩa là phòng tắm hơi và hôm nay nó thực sự trống vắng ngoại trừ hai chị em tôi. Chúng tôi cởi hết đồ tắm, chỉ quấn một chiếc khăn tắm rồi bước vào phòng. Không chút do dự, Se cởi khăn choàng, trải lên sofa rồi nằm xuống. Tôi cũng bắt chước nằm nghiêng bên kia. Tô đặt tay lên trán cô, nằm im, nhắm mắt lại như đang ngủ. Tôi không thể không nhìn lại cơ thể của cô ấy. Ngực của Thu không to lắm, chỉ tròn mà rất đẹp. Núm vú của cô ấy cứng và đỏ, giống như của một cô gái tuổi teen. Tôi so sánh mình với bộ ngực của mình. Nhìn xuống, tôi không xấu hổ vì biết ngực mình không hề thua kém núm vú của Thư.

Nhìn Thư một lúc, với làn da trắng như tuyết và khuôn mặt trái xoan đang nằm yên bình, thư thái, tôi chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo khiến mặt tôi đỏ bừng vì xấu hổ. Tôi giả vờ quay lại, quay đầu lại để có cơ hội nhìn thấy Thu từ bên dưới. Đôi chân thon dài trắng nõn hơi cong xuống, để lộ phần thân dưới. Nhìn cặp mông tròn và cặp đùi thon của Thư, lòng tôi bắt đầu loạn nhịp.

Thư chợt quay lại hỏi tôi:

-Dạo này anh còn vẽ tranh không?

Tôi ngập ngừng:

-Đã lâu rồi tôi mới cầm cọ vẽ lên.

-Tôi có một số bức ảnh tôi vừa mua ở nhà. Bạn có muốn xem chúng sau không?

-Ừ, nếu cậu cho phép tôi…

Hai chị em trò chuyện một lúc thì Thu rủ tôi đi tắm nước lạnh trước khi chuẩn bị về nhà. Tôi bảo Thu gọi điện cho bố mẹ cô ấy và xin phép.

Tôi gọi điện về nhà và khi nhìn thấy bố, tôi nhấc máy. Vừa nghe thấy giọng nói của tôi, anh ấy đã nói:

– Bố muốn nói chuyện với con, Lan! Tôi hiểu rằng bạn đang gặp một số khó khăn ở trường. Hãy cho tôi biết tại sao bạn lại hủy hai môn học ở trường?

-Bố, con không biết…con thành thật thừa nhận.

Người cha lưỡng lự rồi nói:

-Tôi không biết phải làm gì với anh bây giờ. Bố hỏi tôi cần giúp gì, tôi nói không, rồi tôi bỏ học hai buổi…

Tôi im lặng không dám trả lời. Người cha tiếp tục hỏi:

-Bạn đã học ở đâu? Tại sao không học ở nhà?

Tôi đã nói dối:

-Em đang ở nhà cô Thu. Tôi nhờ cô ấy giúp tôi học.

Nghe đến tên thầy, bố tôi có vẻ thở phào nhẹ nhõm:

-Để tôi nói chuyện với thầy.

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận