Nước Mắt Mùa Thu – Phần 1

phần 1
Trang web đã được chuyển sang tên miền mới: tuyensetv.me Nếu bạn muốn gửi truyện thì chỉ cần gửi qua email. [email protected] Xin vui lòng!

– Tôi sẽ bán cho bạn một chục quả trứng!


Anh đang lùi lại để sắp xếp xe đẩy hàng thì nghe thấy tiếng gọi… Anh chợt nghĩ:

“Tôi đội mũ thấp quá, chẳng lẽ anh ta hiểu lầm tôi? Tôi nghe giọng nói của anh chàng đó nghe rất trẻ… Nhưng tại sao anh ta lại tôn trọng tôi khi tôi ăn mặc như thế này? Anh ta quá ngu ngốc, chắc chắn là bị mù rồi…

Vì thế càng nghĩ càng tức giận nhưng anh vẫn cố nhặt đủ số trứng cho vào túi ni lông, sau đó quay người lại… rồi cố tình vén mũ lên, để lộ khuôn mặt trẻ trung và trắng trẻo. Rồi anh ta mỉm cười, nhe răng và cười toe toét:

– Trứng của tôi đây, 25k…

– Tôi… Ờ… Ờ…

Bây giờ chắc hẳn anh ấy đã nhận ra rằng bà không phải là mẹ anh ấy. Lý do là hôm nay mẹ bận nên phải thay mẹ xem hàng. Nhưng cơ bản là anh không dám đi chợ bán những thứ như thế này chỉ vì bị mẹ mắng quá nặng trên điện thoại. Anh không thể chịu đựng được nữa nên đành phải vác xác ra đây xem hàng, ở nhà vẫn mặc quần áo. Tôi nhớ lần đó, mẹ tôi nhìn thấy mẹ mặc quần short dài vừa phải, áo ba lỗ cổ rộng, khe ngực rõ ràng, tuy hơi nhỏ nhưng có màu trắng hồng. Hấp dẫn quá… Thế là khi nhìn thấy mặt mẹ tôi liền chửi:

– sưu tầm! Bạn bán trứng cho mẹ bạn, hoặc bạn bán thân mình… không có gì để ăn, không có gì để mặc, con gái và con trai. Tôi mới mười ba tuổi đã mở to mắt, cậu đi học ở đâu mà ăn mặc hở hang thế này…

Vì lúc đó lại bị mắng nên anh ấy rất tức giận và nói:

– Mẹ! Vừa đi xem hàng lại phải đi học lại mà mẹ… vừa mắng. Tại sao Wu không chửi bạn…

Anh giậm chân giận dữ, phản đối kịch liệt lời nói của mẹ, nước mắt anh tuôn rơi… Để mẹ anh nhìn thấy anh khóc, chắc bà cũng thấy có lỗi với anh. Rồi mẹ anh bước xuống nước và nói bằng giọng êm dịu:

– Thôi, chiều nay tôi sẽ về nhà! Đừng ngước mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại khi đang bán hàng. Hãy cẩn thận khi gạ gẫm khách hàng. Hãy nhớ rằng… Khi nào bạn quay lại, tôi sẽ cho bạn tiền, nhưng nếu bạn còn khóc, tôi sẽ đánh. Bạn… .

Mẹ nói xong liền bỏ đi nên dù muốn hay không thì đất nước cũng chỉ nghe theo.

Sau đó, anh ngồi bán hàng, cố đội mũ, chủ yếu là giấu mặt với bạn bè để không xấu hổ. Anh ấy không hỏi ai một lời, nên cả cuộc họp hoàn toàn thất vọng. Đúng lúc anh đang phân loại trứng chuẩn bị nghỉ ngơi thì chiếc nồi hấp này lại đến mua. Trong thâm tâm cô chỉ muốn thoát khỏi anh chàng này và để mình được tự do nhưng cô cứ đưa bọc trứng của mình cho anh chàng này mà anh ta lại không làm, điều này khiến cô rất đau lòng.

Rồi anh ta tức giận và giận dữ:

– Ồ ồ! Đem theo những gì…

Anh ta một tay đẩy túi trứng ra trước mặt anh chàng, tay kia giật lấy số tiền trên tay. Khiến anh phải hét lên kinh hãi:

– Ồ…ồ…tiền đó…

– Tiền, tiền, cái gì! Không ai sẽ lấy tiền của bạn và bạn sẽ lấy lại được. Mua chục quả trứng mà giữ lại 500.000… Điên quá…

Cô nhìn anh chằm chằm rồi nói, rồi đỏ mặt, cúi đầu ngượng ngùng nghĩ:

“…Ồ! Anh ấy cũng đẹp trai quá! Mọi người đều có vấn đề về mắt, dù là bà già hay trẻ em…chết tiệt.

Đọc tiếp  gặp gỡ định mệnh

Đang nhỏ giọng chửi bới thì thấy anh chàng từ túi sau quần jean móc ra 25k đưa cho cô…

Khi nhìn thấy điều này, anh ta càng trở nên “cú” và giận dữ mắng mỏ…

– Nếu có tiền lẻ đừng lấy ra ngay. Khoe khoang 500k… ngầu quá!

– Tốt! Tôi vô tình rút nó ra… Tôi chưa kịp nói gì… Đâu…

Anh ta nhanh chóng lúng túng giải thích, đồng thời đưa lại tờ tiền năm trăm nghìn và nhận tiền lẻ từ tay anh chàng. Khi anh đưa tiền cho cô, tay anh vô tình nắm lấy tay cô, cô cảm thấy xấu hổ và phấn khích, nhưng theo phản ứng bản năng của cô gái… cô lập tức rút tay lại, số tiền rơi xuống đất và vương vãi khắp nơi…

Thế là cô vội vàng cúi xuống nhặt tiền. Đột nhiên cô nhìn lên và thấy anh đang nhìn vào ngực mình. Cô biết mình đang mặc một chiếc áo ba lỗ cổ rộng, cúi xuống cho anh xem nó chẳng khác gì mặc áo sơ mi. Đột nhiên… có người lạ nhìn trộm ngực cô… cô xấu hổ và tức giận… Cô đỏ mặt và tức giận:

– Chưa từng thấy con gái bao giờ! Hãy nhìn con mèo đó…mẹ của bạn!

Nói xong, anh chợt nghĩ:

“Chết tiệt… Tôi ngu quá! Nói như vậy thật là thô lỗ. Nếu anh ấy tức giận… Khi anh ấy tức giận tôi sẽ tát anh ấy. Chỉ là anh ấy vô tình nói ra điều gì đó, nhưng lại bị gãy miệng. Đó là sự thật. .. Con ếch chết trong miệng…”.

Những suy nghĩ như vậy khiến nó bối rối và sợ hãi, nên khi ngẩng đầu lên, nó đâm thẳng vào túi trứng mà nó đang cầm trên tay…đen…đen. Trứng rơi xuống đất… vỡ thành từng mảnh… Tệ nhất là có vài quả trứng đập vào đầu nó, lòng trắng trứng sền sệt lan khắp người nó…

Anh giận dữ hét lên:

– CHÚA ƠI!

Cậu bé hoảng hốt nói nhanh:

– Xin lỗi…vậy…vậy…với số tiền này tôi có thể mua hết số trứng được không…

Anh nói rồi nhanh chóng dúi tờ tiền nửa triệu đô vào tay cô. Anh ta nghĩ, “… à, bán nó cũng không sao.” Và anh ta vẫn còn dính trứng nên muốn loại bỏ anh chàng này một cách nhanh chóng. Thế là anh ta chạy vào, lười biếng lấy giỏ trứng ra đếm, cảm thấy có lỗi nên chạy vào bưng ra. Khi cúi xuống nắm lấy quai giỏ nhấc lên, ngực anh lại lộ ra vì phải cúi xuống, nhưng điều tệ hơn là… lần này anh còn cúi xuống thấp hơn trước. Và gần như toàn bộ bộ ngực đã lộ ra trước mắt anh. Cô xấu hổ quá, cô nhìn thấy ánh mắt của anh chàng đó sáng lên, anh ta đang nhìn chằm chằm vào ngực cô mà không chớp mắt… xấu hổ quá… cô chỉ ngốc nghếch đứng đó, để anh ta thản nhiên nhìn hai quả đào. thì anh ta có thể nói:

– Bạn đã thấy nó chưa?

Không ngờ anh lại bình tĩnh trả lời:

– đã!

Mắt anh như muốn nổ tung, anh lẩm bẩm:

– và mang trứng về nhà!

Trước sự bối rối của mình, anh nói:

– rất nhiều!

Anh chăm chú nhìn giỏ trứng, rồi lại nhìn, nó thì thầm khe khẽ:

“Đùa thôi…đùa thôi…ngốc quá…525k chẳng là bao nhiêu…”.

Không biết có nghe thấy không, anh lấy kính ra, lau rồi đeo vào nhìn. Hãy để anh ấy vui vẻ suy nghĩ:

“Này! Nhìn gần quá… Ôi chúa ơi! Nhưng anh ta là lính giả… Anh ta có hình dáng xe ba bánh… Anh ta bị cận thị nên đeo được, nhưng may mắn là anh ta bị cận thị nên Anh ấy Có lẽ tôi đã không đeo kính suốt thời gian qua nên tôi không thể nhìn thấy gì và hiểu rõ anh ấy.

Đọc tiếp  Thằng Tâm – Quyển 2

Tôi thấy anh chàng đeo kính vào, vẻ mặt còn ngốc nghếch hơn trước. Nó cười lớn, nhe răng khểnh lần nữa khiến anh bối rối. Anh chăm chú nhìn nó hồi lâu rồi nói:

– Em đẹp, ngực trắng…đẹp…nhưng lên xe với anh đi!

Anh từng nghe nói việc thô lỗ như vậy thật đáng xấu hổ và đáng sợ, nhưng chưa ai từng nói điều đó thẳng vào mặt anh. Cô càng sợ hãi hơn khi nhìn thấy chiếc quần của anh vẫn còn hơi phồng lên. Anh sợ hãi nghĩ:

“Điều đáng sợ là, anh ấy rất thích quan sát tôi, con chim của anh ấy phấn khích đến mức nếu tôi cứ thế này quá lâu, nếu anh ấy bắt được tôi, tôi sẽ chết.”

Vì vậy, ông nhanh chóng và kiên nhẫn nói với anh ta:

– Xe của anh đâu?

– ở bên kia đường!

Khi trả lời, anh vẫn chăm chú nhìn cô, lúc thì nhìn vào ngực, lúc thì nhìn vào đùi cô. Anh ta vừa xấu hổ vừa sợ hãi, vội vàng nhìn sang bên đường… Sau đó anh ta nhìn thấy một chiếc xe đẩy có hai chiếc thúng lớn, cách đó một chút có một chiếc xe đẩy nhỏ màu đen… Nhưng anh ta phải. Anh ấy còn trẻ, có lẽ chỉ lớn hơn một chút nên khó có khả năng anh ấy biết lái xe hoặc cảnh sát sẽ trừng phạt và giết anh ấy. Thế là anh quay lại chiếc xe đạp và hỏi:

– Chiếc xe hơi đó!

– Đúng…

Anh không dám cười, chỉ nghĩ:

“Ừ… chết tiệt, mẹ của một thanh niên nghiêm túc đang vác xe đạp đi mua trứng… chết tiệt…”

Khi anh và anh qua đường mang theo một giỏ trứng, nó đi như một con cú. Vì giỏ trứng không lớn nên anh cứ bắt nó mang theo bên mình và cố tình giơ tay thấp. Cô biết có lẽ vì thích ngắm ngực mình nên cô chỉ làm vậy để thỏa mãn cơn thèm của mình. Anh ta tức giận đến mức thấp giọng chửi rủa:

“Nhìn… nhìn con mèo đó… bố của bạn bị ốm…”.

Nhưng tôi chỉ có thể chửi bới như thế, nhưng tôi không thể ngăn được ánh mắt tò mò của anh ấy nhìn chằm chằm vào ngực cô ấy. Đến nơi, anh dừng lại cạnh chiếc xe đạp và hỏi:

—Bạn bị buộc phải đi đâu?

– KHÔNG! Đó là xe của bạn!

Anh chàng chỉ vào xe và nói… Ánh mắt cô tức giận đến mức không còn cách nào khác là tiếp tục bế cô trong khi anh bế cô và lén nhìn ngực cô. Nhưng thành thật mà nói, cô biết bộ ngực của mình cũng rất hấp dẫn, trắng hồng, cong vút, ẩn dưới bộ đồ lót đẹp như vậy, làm sao cô có thể chịu nổi… Dù rất tức giận nhưng khi anh thu hút cô, cô vẫn có chút tự hào. Cuối cùng khi xe đến nơi, anh chất một giỏ trứng vào sau xe. Sau đó ông nói:

– Xin hãy đợi tôi…

– Những gì một con khỉ! Cứ gọi là chó đi. Chó con cũng giống chó thôi.

Anh quẫn trí nhưng vẫn đứng đó, dù không hiểu tại sao mình lại ở đó, để anh nhìn mình. Anh nhìn rõ một lúc lâu rồi mỉm cười… Trông anh thật hiền lành… Nó thực sự khiến anh “khó chịu” và khiến anh ghét nó.

Một lúc sau, anh ta mở cửa xe, ngồi vào ghế lái, lấy ra một chiếc hộp nhỏ rồi đưa 200.000 qua cửa sổ xe. Anh nhẹ nhàng nói:

– Hộp bánh của anh dành cho em! Còn 200.000, bạn có thể mua một bộ quần áo khác… Xin lỗi, quần áo của bạn bị ố…

– Tôi không chấp nhận…

Mỗi câu này đều được nói rất tử tế. Nhưng hắn không biết có nghe thấy hay không, bởi vì hắn vội vàng phóng xe đi, như sợ nó cự tuyệt…

Đọc tiếp  Vợ của bạn thân tôi - phần 1

Anh ta lấy tiền và hộp bánh, bước vào cửa hàng và ngồi đó suy nghĩ. Nhưng anh không biết ai sẽ trả lại, nên anh nghĩ ngợi rồi mím môi nói:

“Được rồi… đừng bận tâm… nếu bạn có bánh thì hãy ăn nó và trả tiền sau.”

Anh mở hộp bánh ra thì thấy bánh Hàn Quốc có mùi vị rất lạ. Anh ăn nhanh một ít. Sau đó, khi thấy mẹ về, anh nhanh chóng nhét những chiếc bánh còn lại vào sau giỏ trứng. Trong khi miệng anh vẫn đang nhai. Mẹ tôi thấy vậy liền hỏi:

– Bạn có thể bán được thứ gì đó không? Này, bữa tối thứ Năm có gì? Bạn có định ăn trứng sống nữa không?

Mẹ anh nhìn mẻ trứng vỡ, nghi hoặc hỏi anh. Anh nhiệt tình đáp:

– Mẹ! Cứ giả vờ điên đi, điên đến mức ăn trứng sống…đây là tiền bán…

Mẹ nhận từ tay anh năm trăm hai mươi lăm nghìn, rồi cười rạng rỡ nói:

– Con gái tôi bán trứng giỏi lắm…ngày mai quay lại…cho anh nhé!

Sau đó mẹ anh lấy từ trong túi ra 200.000 nhân dân tệ đưa cho anh, khiến anh rất vui, rồi anh vui vẻ chạy về nhà…

Sau khi về nhà, anh nhanh chóng đi vào phòng tắm vì những quả trứng vỡ trên người khiến anh cảm thấy bẩn thỉu. Nhưng gia đình anh không giàu có lắm nên cả nhà chỉ có một phòng tắm, còn phòng tắm dùng chung. Muốn đi tắm hay đi vệ sinh thì phải đợi nhau, rất mệt. Nhưng anh bẩn đến mức không muốn nghĩ tới nữa. Anh cởi quần áo, bật vòi hoa sen và đang nghĩ đến việc gội đầu… thì… anh chợt buột miệng:

– Tốt! Có vẻ như phòng tắm đã có người rồi!

Bởi vì anh nhìn vào vết nứt trên cửa giữa phòng tắm và nhà vệ sinh và thấy có bàn chân của ai đó bên dưới. Anh sợ quá vội vàng chạy ra cửa. Sau đó tôi thấy anh Vũ của anh ấy đang ngồi trong toilet, anh ấy có vẻ ngạc nhiên khi thấy anh ấy mở cửa nên đứng dậy…

– CHÚA ƠI!

Mặt đỏ bừng, lấy tay che miệng… Đó là con chim của ông Ngô, con chim của ông dài quá, bắt mắt. Anh biết đó là của một cậu bé, đó chỉ là anh trai của một cậu bé khác, anh luôn nhìn thấy nó, to và dài… Anh xấu hổ đến mức rũ bỏ sự xấu hổ của mình, anh hét lên:

– Ôi chúa ơi! Đừng nói với tôi một lời…

Em trai anh là Ngô cũng ngượng ngùng, lắp bắp:

– Tôi…tôi…không có thời gian để nói gì cả, nhưng tôi không biết ngoài đó còn có ai nữa! Tôi… đang đi đại tiện… vậy sao anh lại vào…

Thấy câu hỏi của anh ta có vẻ ngu ngốc, anh ta càng bực mình hơn và giận dữ nói:

– Tôi đi tắm vòi sen! Bạn điên à…Bạn có chắc là tôi đến đây để nhảy không?

Nó tức lắm…nhưng…bỗng nhìn thấy con chim của ông Ngô treo lủng lẳng như thế này rồi chợt phồng lên…nhảy dựng lên, đứng thẳng lên, gân căng phồng lên…nó hoảng hốt nghĩ ngợi. :

“Con chim của anh ấy đang run rẩy… có lẽ nào… có thể nào!”

Yêu cầu anh ta nhìn lại thì anh ta đang khỏa thân và âm hộ của anh ta lộ ra trước mặt anh ta. Anh ta rất xấu hổ và nghĩ thầm:

“Trời ơi! Vừa rồi tôi đang khỏa thân và đang cãi nhau với anh ấy, anh ấy có thể nhìn thấy ngực tôi như thế này…”

Khụt khịt… Xấu hổ quá… Anh chạy về phòng, đóng cửa lại, nằm trên giường, trong lòng run lên và nghĩ: “… Ôi trời… xấu hổ quá!”

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận