Về nhà tôi luôn vui vẻ, suốt ngày chăm sóc vợ con để vợ không gây phiền phức cho người tôi yêu bây giờ. Tôi phải giả vờ yêu vợ để cô ấy vui và không khóc hay tức giận.
Xin chào các anh chị em!
Tôi là người chồng trong câu chuyện. Tôi đã đọc hết những bình luận, góp ý, chia sẻ của các bạn và bây giờ tôi mới là người cần các bạn chia sẻ. Như vợ tôi đã nói, tôi không yêu cô ấy chút nào, tôi lấy chồng chỉ vì thương con và phải có trách nhiệm. 5 năm qua, tôi sống có trách nhiệm, cho các con một gia đình và đủ điều kiện vật chất.
Tôi làm kinh doanh, tình hình tài chính không tốt, có nhiều việc căng thẳng nhưng như tôi đã nói, không có tình yêu, vợ tôi cũng rất hời hợt nên chưa thể chia sẻ. Là một người đàn ông, tôi đã hy sinh hạnh phúc của riêng mình để duy trì một gia đình cho hai đứa con có ý nghĩa tất cả đối với tôi.
Anh thừa nhận mình không đủ can đảm để bỏ vợ vì tình yêu đích thực
Tôi đã cố gắng rất nhiều và từ một người gia trưởng, khó tính đến chán nản, bỏ cuộc và không còn đòi hỏi điều gì ở vợ nữa. Cô là nhân viên văn phòng, có nhiều thời gian rảnh nhưng chưa bao giờ đích thân chăm sóc chồng con, quần áo, giặt giũ, cất giữ đồ cho người giúp việc. Tôi có ý kiến riêng của mình về mọi việc ở nhà, từ việc lớn đến việc nhỏ. Suốt 5 năm, tôi yêu thương các con, chúng lớn lên trong môi trường công nghiệp hóa và ăn bất cứ thứ gì chúng có thể khi đến trường chỉ ăn một ít cháo và canh khi về nhà vì mẹ chúng không biết nấu ăn. Tôi tránh các loại gia vị, ngò và rau thơm, và bây giờ cả hai đứa trẻ đều giống nhau.
Đây chỉ là chuyện nhỏ thôi và có điều tôi sắp chia sẻ khiến tôi rất mệt mỏi. Khi rảnh rỗi, cô ấy chỉ nhắn tin và gọi điện hỏi tôi đang ở đâu, đang làm gì và đang ở với ai. Cô ấy làm rất tốt công việc ở công ty nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc đi học nấu ăn hay làm theo hướng dẫn để nấu một bữa ăn tươm tất cho tôi và các con tôi. Có lần tôi tức giận đến mức nói: “Anh đã làm tròn trách nhiệm với gia đình chưa?” Lấy vợ không có nghĩa là có thể sinh con, nhưng còn việc nuôi con thì sao? Bạn đã bao giờ cho con mình một bữa ăn ngon chưa? Anh ở bên em chỉ vì ý nghĩa, còn tình yêu chẳng là gì cả. Rồi vợ tôi khóc lóc, giận dữ, trách móc tôi suốt ngày, tôi mệt mỏi lắm.
Ở xã hội có rất nhiều áp lực, về nhà tôi có cảm giác như nhà kho, đồ ăn do người giúp việc nấu. Tôi chán đến mức không muốn về nhà và kiếm cớ đi tập thể dục và đi chơi với bạn bè. Tôi cũng buồn vì đi như vậy sẽ không thể gần gũi nhiều với các con, nhưng cảm giác nặng nề khi về đến nhà khiến đôi chân tôi yếu ớt. Mỗi sáng tôi thức dậy và lên đường, mãi đến 8 đến 9 giờ tối mới về đến nhà. Tôi cũng đã kiềm chế rất nhiều để gia đình không gặp rắc rối, nhưng nếu không có chuyện đó thì có chuyện như vậy. Tôi biết có người khác ở bên cạnh không phải là một ý kiến hay, nhưng khi tôi căng thẳng trong công việc, tôi cần một người để chia sẻ, an ủi và động viên, và quan trọng nhất là một người mà tôi thực sự yêu thương.
May mắn thay, những người này đều là những người có đức, họ chỉ đến an ủi tôi và không muốn phá hoại gia đình tôi nên họ đã rời đi. Cứ thế, hết cuộc tình này đến cuộc tình khác khiến tôi đau khổ, chỉ vì không thể bỏ được người vợ không đáng yêu của mình. Tôi lo cho con, vợ tôi không phải là người mạnh mẽ, tự lập, con tôi sẽ ra sao nếu tôi chia tay cô ấy?
Bây giờ tôi mệt mỏi, công việc khó khăn, tôi yêu một người đã hơn một năm, người đó đến với tôi một cách chân thành sau khi hiểu và đồng cảm với hoàn cảnh của tôi. Người ta không đòi hỏi gì cả, họ chỉ lặng lẽ đi ngang qua để quan tâm, chăm sóc, động viên. Tôi cảm thấy bất lực và đau đớn vô cùng vì thương các con và không nỡ rời xa người vợ hiện tại để đến với người mình yêu thật lòng. Mình đang phân vân giữa 2 điều này và không biết nên chọn bên nào.
Tôi phải nói thêm rằng vì muốn vợ được thoải mái ở nhà nên tôi phải bao che, nịnh nọt cô ấy trước mặt bố mẹ, anh em. Không ai biết chuyện gì đang xảy ra trong gia đình chúng tôi. Không ngờ bây giờ lại trở thành trở ngại, vì khi gia đình biết tôi hẹn hò với người khác, mọi người đều đứng về phía cô ấy và gây áp lực cho tôi.
Tôi mới lấy nhau được 5 năm nhưng bây giờ về nhà mệt mỏi chán nản, tôi luôn vui vẻ chiều chuộng vợ con để giết thời gian để vợ không gây phiền phức cho người nhà. Tôi phải giả vờ yêu vợ để cô ấy vui và không khóc hay tức giận. Tôi biết lời nói dối này sẽ không kéo dài được lâu vì nó mệt mỏi. Tôi có thể chịu đựng được bao lâu trong tình trạng này? Dù bạn gái tôi có yêu tôi đến thế nào đi chăng nữa, cô ấy cũng không thể sống như thế này mãi được.
Là cha mẹ, hai con tôi sẽ phát triển như thế nào trong hoàn cảnh này? Tôi có đang làm đúng không? Sẽ ra sao nếu một ngày hai đứa con của tôi biết tôi chỉ đang giả vờ vui vẻ? Hai người có ghét tôi không? Tôi có nên tiếp tục cuộc hôn nhân không tình yêu này không? Con cái có thể tiếp tục phát triển bình thường sau khi ly hôn? Tôi hy vọng bạn có thể cho tôi một số lời khuyên.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.