Tôi là một cô gái hoạt bát, vui vẻ và thích giúp đỡ người khác.
Gia đình tôi đại loại như vậy, bố tôi là bác sĩ, mẹ tôi kinh doanh nhà hàng, còn tôi là con một.
Ở nhà, từ nhỏ tôi được bố mẹ chiều chuộng, thích đóng vai siêu anh hùng và tham gia.
Vai trò của hoàng tử là bảo vệ công chúa tóc ngắn của mình.
Một cô gái hàng xóm đến và liên tục gọi tôi bằng cái tên quen thuộc, khiến tôi muốn có cô ấy.
Tôi đã mua kẹo dẻo cho họ (Fat Man).
Nhưng bây giờ thì khác rồi, tôi đã trưởng thành theo thời gian nên những chuyện này bây giờ mới xảy ra
Chỉ là kỷ niệm thôi, tôi 17 tuổi, không còn gì nữa!
-Này các bạn!
Khỏi phải nói, mẹ Trang là con người!
Người mẫu ảnh công ty quảng cáo, thừa hưởng gen của bà ngoại
Vì thế cô ấy vừa xinh đẹp vừa là bạn rất thân của tôi nên vui lắm.
Nếu buồn tôi tâm sự với Trang.
–Tôi vẫn nghĩ là không có gì đâu!
-Nghe nói hôm nay có giáo viên mới đến lớp chúng ta, em không biết cô ấy à?
Nó không đẹp sao?
Thực sự, trong thâm tâm tôi cũng rất mong chờ được nhìn thấy mặt vị hiệu trưởng mới này!
Đinh… đinh!
Ngoài cửa phòng hiệu trưởng, hình như cô vừa mới bước vào lớp.
-Nghiêm túc…!
-Mọi người mời ngồi. Tôi xin giới thiệu với các bạn cô Thiên Kim.
Giáo viên chủ nhiệm mới của bạn.
Cô Thiên Kim năm nay 20 tuổi, dáng người mảnh khảnh và chiều cao có phần vừa phải.
Dù không xinh đẹp nhưng nhìn khuôn mặt đáng yêu, cô nàng luôn mỉm cười
Cô khiến ai cũng cảm thấy ấm áp, đặc biệt là làn da trắng hồng.
Rất mịn.
Được dẫn dắt bởi một giáo viên rất trẻ, người mê hoặc mọi học sinh
Chàng trai trong lớp (đã yêu một cô gái)…ôi, cạn lời.
……..
– Chào mọi người, mong chúng ta có thể giúp đỡ được nhiều hơn!
trong số đó.
Cuộc trò chuyện của cô với cả lớp khá sôi nổi và thú vị, mọi người dần dần trở nên hứng thú.
Quen rõ cô ấy nên sau giờ học tôi lái xe về nhà nhưng không hiểu vì lý do gì.
Hình ảnh cô giáo cứ hiện lên trong tâm trí tôi, nụ cười và ánh mắt của cô ngày càng rõ ràng hơn. trông quen quen……? Thì ra là bạn…!
– Chân cậu chảy máu nhiều lắm phải không?
Thấy cô ấy không xảy ra chuyện gì, tôi bảo mọi người giải tán.
-Cảm ơn!
– Chảy máu như điên có sao không? _Tôi lo lắng nói. Tôi dìu cô ấy vào lề đường và bảo: “Đợi tôi ở đây trong khi tôi mua băng. Tôi sẽ quay lại nhanh, đợi tôi nhé.”
– Hãy ngồi yên trong khi tôi bôi thuốc và băng bó vết thương cho bạn.
-Anh làm phiền tôi nhiều quá!
-Không sao đâu_Tôi cười với cô ấy (vì tôi xấu tính) hyy
– Hết rồi, cậu còn thấy đau không?
-Cảm ơn!
-Sao chuyện này lại xảy ra?
-Cô ấy đang định ra ngoài để bắt xe buýt thì bị một chiếc ô tô chạy quá nhanh tông thẳng vào. Vì quá mệt nên tôi ngồi cạnh cô ấy nhưng hình như cô ấy không biết tôi là ai.
-Bạn có biết tôi không?
-Ừ…bạn có…?
-Chào…bạn không biết rõ về tôi…Tôi chỉ là một trong số học sinh của cô, tôi muốn tự giới thiệu, tôi tên là Guy, học sinh lớp 11T2, rất vui được gặp bạn_Tôi đưa tay ra bắt tay . bàn tay.
– à?
……..
Tôi ngồi nói chuyện với cô ấy một lúc rồi hỏi:
-Chân đỡ đau hơn chưa?
-Ồ, cái này tốt hơn! …chúng ta về nhà thôi!
-Làm sao bạn có thể về nhà với đôi chân như chân mình?
– Được rồi!
Tôi đuổi kịp cô ấy và nắm tay cô ấy:
-Lên xe, anh đưa em về_Rồi anh nhẹ nhàng dẫn em vào xe đưa em về nhà, nhưng anh cảm thấy đường hôm nay dường như dài hơn, vì anh biết mình chỉ. Một hạt cát.
-Tôi đã đến nhà bạn rồi, cảm ơn bạn hôm nay đã đưa tôi về nhà!
–Tốt! “Cảm ơn” Tôi đã nghe câu này hàng trăm lần rồi, cô giáo_tôi mỉm cười rạng rỡ với cô.
– Được rồi, tôi về nhà đây, tạm biệt.
– Thôi, về nhà cẩn thận nhé.
Sau khi từ biệt dì, tôi trở về nhà nhưng không thể đứng yên một chỗ, tôi cứ đi loanh quanh, suy nghĩ hết chuyện này đến chuyện khác rồi chợt nhớ đến cô bạn thân nên gọi điện cho Trang. 2, 3-4 tiếng sau, cuối cùng Trang cũng trả lời điện thoại:
– Chào Trang?
-Uh,,,nếu bạn có thắc mắc gì hãy hỏi bạn tôi_Trang Quirky
– Guy cảm thấy trong lòng rất lạ, tim Guy đập rất mạnh và nóng khi Guy đứng trước mặt một người mà hình ảnh người đó vẫn hiện lên, nghĩa là sao vậy Trang?
Trang im lặng một lúc lâu mới lên tiếng:
-Guy…Guy có cảm giác như vậy với ai vậy?
-Và… …và cô Thiên Kim!
-Xin chào… alo?
Sáng đến lớp, nghe tin Sáng nay Trang nghỉ học vì Trang bị ốm nên vừa tan học là tôi chạy ngay đến nhà Trang. Người hầu bước ra mở cửa.
……..
– Cô ơi, Trang có nhà không?
Trang?
Vâng, cảm ơn bạn.
-Anh đẹp trai quá!
-Cốc…cốc…cốc! Này Trang!
Tôi bước vào thì thấy Trang vẫn đang ngủ, tôi ngồi im lặng vì sợ đánh thức Trang, tôi nhẹ nhàng chạm vào trán Trang để xem cô ấy có sốt không.
-Đừng bỏ Trang, Trang không muốn biết sự thật Guy không thích Trang, em thực sự không muốn_ Nước mắt lăn dài trên má Trang.
Tôi chưa bao giờ thấy Trang khóc, và hóa ra tình cảm của Trang dành cho tôi không chỉ là tình bạn, bởi vì… Trang quan trọng nhưng tôi không thể vượt qua được. :
-Trang! Tình bạn tồn tại! Xác càng hận mình hơn vì mình chính là thủ phạm giết chết một trái tim, Trang buồn bã khóc.
– Đàn ông thích cô ấy à?
Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt đẫm lệ đó:
– Đúng vậy, nhưng đó chỉ là tình cảm đơn phương, và khi trái tim Guy không theo lý trí thì anh ấy đã sai.
….
-Chàng trai! .
-bạn tốt!
– À…như thường lệ, cậu đã ăn sáng chưa?
–Được rồi, đi thôi!
-Này Guy, cô Kim có ở đây không?
-Được rồi!
-Biến đi!
-Xin chào, hôm nay cậu đến sớm quá.
Cô ấy trả lời tôi với nụ cười nhẹ trên môi:
-Tốt…!
-Anh chưa ăn sáng à?
Cô ấy không muốn ăn!
– Có chuyện gì vậy cô?
–KHÔNG!
-Đợi một chút! Nhìn có vẻ thú vị) Tôi cầm lấy và đặt trước mặt cô ấy:
– Cậu nên ăn đi, người ta nói ăn đồ ngọt sẽ dễ chịu hơn!
-Điều này có đúng không?
–Thử đi!
-Sao cậu biết tôi thích bánh bao dâu?
-thật vậy à?
…
– Cảm ơn nhóc! .
Hai ngày, rồi ba, bốn tuần trôi qua, ngày nào tôi và cô ấy cũng gặp nhau ở một góc căng tin, và sáng nào tôi cũng không quên đặt chiếc bánh bông lan hương dâu yêu thích của cô ấy vào đó. Trong những lần đi dạo, cô ấy sẽ kể cho tôi nghe những điều về cô ấy để tôi có thể hiểu cô ấy nhiều hơn và tôi cảm thấy thật hạnh phúc và luôn biết ơn từng lời chúc phúc và từng giây trôi qua giống như việc tôi được ngồi bên cô ấy mỗi ngày trong công viên đều vậy.
– Thưa các anh chị em! Đứa trẻ cảm thấy rất buồn và phải mua hết số hoa và trả một số tiền rất cao:
-Cảm ơn!
Tôi đã đưa nó cho bạn!
-Ừm… ừm, cảm ơn bạn!
-Đã muộn rồi, chúng ta về nhà thôi!
Tôi đi theo phía sau, hai chúng tôi bước đi như thế này, tôi muốn nói với cô ấy, muốn nói ra những lời mà tôi đã giấu bấy lâu nay, nhưng lại không thể nói ra. trái tim tôi nghe thấy:
-“Cô ơi! Anh yêu em.”
-Reeng…reeng!
-Mọi người ơi, tôi muốn thông báo với các bạn một điều. Vì các bạn đã hoàn thành bài kiểm tra cuối kỳ nên nhà trường sẽ tổ chức một buổi dã ngoại. Nếu các bạn muốn tham gia, vui lòng đăng ký với người giám sát.
Cả lớp càng phấn khởi hơn, ai cũng đua nhau đăng ký. Ngày dã ngoại đã đến nhưng cả lớp vẫn tuân theo lời dặn của thầy. Những người khác đang bận mua đồ ăn.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.