Xin chào mọi người, lại là tôi đây… Vậy là sau bao tháng chờ đợi, gia đình chúng tôi đã chính thức chuyển đến ngôi nhà mới, một căn hộ ở một thành phố lớn. Vợ chồng tôi quyết định chuyển đi vì một số lý do, một phần vì chúng tôi chán cuộc sống trên những con phố đông đúc, chật hẹp, ngột ngạt. Đã đến vùng ngoại ô. Thứ hai là con cái đi học thuận tiện, thứ ba là gần ông bà, con cái tôi thích nhất. Bố mẹ tôi là cán bộ đã nghỉ hưu nhưng sức khỏe vẫn tốt và nhất định không sống chung với ai, thích sống một mình hơn, tôi và anh trai mua một căn hộ ở khu đô thị nơi gia đình tôi sắp chuyển đến. Những khu vực khác nhau.
Em xin tự giới thiệu, em tên Minh Tuấn, 39 tuổi, làm quản lý ở công ty bất động sản-xây dựng-bảo hiểm-tài chính và các công ty đa ngành nghề khác, vợ em tên Thanh Phương, 36 tuổi, làm ở công ty nhập khẩu. công ty xuất khẩu, hiện tại chúng tôi có 2 đứa con.
Vì tôi đã mua nhà và trước khi chuyển về, tôi đã sửa chữa, cải tạo khá nhiều theo ý tưởng của riêng mình, vợ chồng tôi cũng là người có khiếu thẩm mỹ nên cũng rất cẩn thận trong việc sửa chữa, cải tạo. tôi nên cô ấy gần như giao lại toàn bộ việc đi lại và giám sát ngôi nhà mới cho tôi. có một cái nhìn Thế là mọi việc đổ lên đầu tôi nhưng các cụ lại nói: “Đàn ông xây nhà, đàn bà xây nhà”. Tôi là đàn ông nên đương nhiên phải lo việc này.
Khi không làm việc, tôi thỉnh thoảng đi xem nhân viên thế nào. Để giúp bạn, tôi chỉ nhìn qua rồi bỏ đi. Chỉ là mấy ngày đầu thôi nhưng càng về sau tôi càng đến thăm các công trường xây dựng nhiều hơn, chỉ là những việc nhỏ thôi nhưng cái chính là đi thăm những người hàng xóm tương lai và những người mà tôi đã đến “Vận động công chúng” , vì vậy tôi có thể.
…Bạn đang đọc Căn Hộ Nguồn: https://truyenxphatrinh.com
Trong những ngày đầu cải tạo, nhiều cánh cửa đã được di chuyển, nhiều bức tường bị đập bỏ, ngôi nhà được thiết kế lại, việc phát sinh tiếng ồn ít nhiều sẽ ảnh hưởng đến những người xung quanh. Trước khi làm việc này, tôi đã viết thư cho lễ tân và ban quản lý tòa nhà để họ thông báo trước cho các căn hộ xung quanh. Nhưng hôm đó tôi ra sảnh và gặp cô lễ tân xinh đẹp Linh:
– Xin chào… – Vâng, xin chào… – Tôi là chủ một căn hộ ở tầng 15 đang được cải tạo… – Vâng, tôi biết… – Vậy tình hình thế nào rồi? Có ai có phản hồi gì không? – Vâng, vâng… – Ồ, vậy à? – Hôm trước chúng tôi cũng lên thông báo cho chung cư nhưng mọi người cũng báo khi đang làm việc… – Dạ… – Bảo vệ của chúng tôi cũng lên nhắc nhở nhân viên về giờ làm việc… – Vậy thì cảm ơn anh nhé có yêu cầu gì không? Nhắc nhở bạn nhiều hơn? – Tôi chỉ cần nhắc nhở mọi người tuân thủ nội quy và tiến hành đúng giờ, cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể, không gây tiếng động mạnh ảnh hưởng đến xung quanh và không mở cửa trong quá trình thi công… Chỉ vậy thôi… – Ồ, cảm ơn, tôi lên lầu một lát… – Vâng…
Tôi đang định đi thang máy lên chung cư thì thấy Linh cười xinh nên ở lại nói chuyện, nhưng bạn có muốn biết tại sao tôi biết tên cô ấy không? Tôi sẽ trả lời câu hỏi này sau.
– Ôi, em yêu? – Vâng… – Tôi sẽ hỏi… – Ừ, cứ hỏi đi… – Hàng xóm của bạn có khó tính không? Mọi người phàn nàn về phòng nào nhiều nhất? Mình hỏi trước để nói chuyện bình thường… – Hi hi… đa số mọi người rất dễ tính và cơ bản là ai cũng đi làm, chỉ có 2 nhà có người già ở nhà và cả hai đều là người mới , Nhà cạnh nhà tôi có một cô em gái cũng ở nhà mỗi lần tôi đến đây cô ấy cũng gọi điện… – Thật đấy, cô ấy là em út và gọi điện nhiều nhất à? Tôi cười… – Ừ, cô ấy nói ngoài hành lang có bụi… – Thế này thì phải nói chuyện với người ta phải không? Dù sao thì chúng ta cũng là hàng xóm, nếu không có thiện cảm ngay từ đầu thì sẽ mệt lắm… – Tôi thấy cô ấy rất dễ tính và xinh đẹp…
Nghe tin em xinh đẹp tôi đã rất phấn khích, tôi tạm biệt Linh (bảng tên trên ngực, một chỗ rất rõ ràng), rồi trở về phòng.
Nhưng tôi đã không gặp được anh ấy vào ngày hôm đó và tôi cũng không gặp anh ấy cho đến vài ngày sau đó. Tôi bước ra khỏi thang máy và đi về phía căn hộ của mình, tôi nhìn thấy một cô gái đang đi ngược chiều với tôi, nhìn thoáng qua có thể cô ấy trẻ hơn tôi, nhỏ hơn tôi ít nhất bảy hoặc tám tuổi. Anh gật đầu đáp lại rồi bước tới. Có mùi nước hoa thoang thoảng, rất dễ chịu và hấp dẫn. Khi đến gần thang máy, cô ấy liếc nhìn lại, chắc là để xem tôi có phải là chủ nhà mới không? Vì tôi liếc nhìn cô ấy khi cô ấy đi ngang qua nên tôi nhận ra cô ấy đang nhìn lại tôi, các bạn có thừa nhận trong trường hợp này 100% đàn ông đích thực đang nhìn tôi không? Một cô gái xinh đẹp như vậy, dáng người đẹp như vậy, hương thơm quyến rũ như vậy, ai sẽ nói “không”… thì…
Khi ra về, tôi gặp cô ấy ở hành lang, tôi bước chậm lại và bắt đầu nói:
– Xin chào, bạn có ở đó không? – Vâng… Xin chào… – Tôi mới mua một căn hộ ở đây và đang sửa sang lại, bạn ở phòng nào? – Tôi ở ngay cạnh ngôi nhà bạn đang làm việc… – Đúng không? Chúng ta sắp là hàng xóm rồi… – Vâng, đã bao nhiêu ngày ồn ào kể từ khi tôi gặp người hàng xóm mới của mình… – Hi Hi, tôi thông cảm, mới có một hai ngày mà giờ đã hết ồn ào rồi.. – Ồ không sao đâu anh ơi, chào mừng anh đến tầng 15, em ở cạnh nhà, anh có thể qua nhà em thăm bất cứ lúc nào… – Tất nhiên rồi, em tên là Tuân, anh tên gì? – Tôi tên Mai Lan.
Thế là tôi gặp cô hàng xóm xinh đẹp tên Mai Lan. Thỉnh thoảng tôi có đến nhà cô ấy nhưng thỉnh thoảng tôi cũng gặp cô ấy và có khi đứng nói chuyện ở hành lang vì nhà tôi rất đông người. Có lần Mai Lan mời tôi đến nhà uống rượu.
Bước vào nhà, tôi nhìn thấy một căn hộ khá gọn gàng, đồ đạc được sắp xếp ngăn nắp. Điều khiến tôi ấn tượng nhất là bức ảnh phóng to của gia đình treo ở phòng khách…
– Ngôi nhà của bạn đẹp lắm phải không? Tôi mở miệng…
Mailan chỉ rót cho tôi một ít nước và mỉm cười đáp:
– Nhà bạn chỉ có hai phòng ngủ và hai phòng tắm, sao có thể rộng bằng nhà bạn có ba phòng ngủ rộng… – Nhưng tôi thấy nhà bạn rất gọn gàng và đẹp mắt… – Nhìn xem nhà tôi ở đâu?
Tôi gật đầu, nhìn quanh nhà rồi ngước lên nhìn tấm ảnh lớn của cả nhà mỉm cười giới thiệu:
– Chồng tôi và con trai tôi… – Con trai tôi… Tôi ngạc nhiên… – Ừ, bà sắp làm bà, tôi nghĩ… – Con trai bà năm nay bao nhiêu tuổi? ——Tôi 18 tuổi, vừa mới vào lớp một học viện quân sự…
Nhìn ảnh có cảm giác Mai Lan rất có thể là vợ hai của một người đàn ông có con… Khó giải thích…
–Bạn có thấy lạ không? Mai Lan hỏi tôi… – Ừ… tôi không ngờ… con anh lớn thế… anh lại nhỏ thế…
Tôi không muốn hỏi sâu về đời tư của người khác, sợ họ nghĩ tôi là đàn ông và lắm lời nên cố tình né tránh nhưng Mailan lại hỏi tôi:
– Thế bạn nghĩ tôi bao nhiêu tuổi? – Khoảng… 26…
Mai Lan cười lớn, một người phụ nữ được khen ngợi tuổi trẻ là điều không tốt…
– Thêm 10 năm nữa, thưa ngài… – Thật sao? – Nghiêm túc mà nói, con trai tôi năm nay 18 tuổi… – Vậy chồng tôi bao nhiêu tuổi? – Chồng tôi 48 tuổi, hơn tôi một tuổi…
Sau gần hai tháng sửa chữa, gia đình chúng tôi chính thức dọn vào ở mới được vài ngày, vợ chồng tôi bắt đầu giao lưu với hàng xóm và tìm hiểu nhau. Tôi phải mất mấy ngày mới làm quen được với mọi thứ, ngoài căn hộ của ông bà già, không tính nhà tôi, còn có hai gia đình trẻ khác ở tầng 15. Vợ chồng tôi dự định nấu một bữa ăn nhỏ ở nhà và mời hàng xóm sang ăn mừng, để mọi người có thể giao lưu, làm quen với nhau. Ngày hôm đó, ngoài vợ chồng Mai Lan còn có Khánh Vy và chồng giảng viên người Nhật.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.