Cháu gái tôi bằng tuổi tôi──một tuổi thơ khó khăn

Hạnh là cháu nội của chú Tư tôi và là bạn thân của bố tôi. Mặc dù anh ấy bằng tuổi Han

Tôi, nhưng chú tôi bắt anh ấy phải gọi tên tôi. Hai đứa cháu trai của tôi là bạn rất tốt, lớn lên cùng nhau và học cùng trường ở quê, và tôi thường bảo vệ chúng. Nếu anh ấy có gì ăn thì anh ấy để lại cho tôi.

Rồi khi học xong lớp 5 ở trường quê, cũng là lúc tôi theo gia đình lên thành phố.

còn sống. Trước khi đi, tôi và Hạnh dạo đồng, thả diều, tắm sông và hái trái rừng về ăn. Chơi chán, chúng tôi ra ngoài nhặt ngô và xin anh Hạnh rang ngô. Khi chúng tôi đến đó, chúng tôi không thấy anh ấy trên tháp canh. Ngồi nói chuyện với nhau xong, tôi nhanh chóng kéo Hạnh vào núp dưới đám sậy xem hai người đang làm gì.

cô gái già bang cô gái

Vừa ngồi xuống đã nghe Út nói. “Vì anh không cho em làm vậy nên em đi đây”, chị Thảo “ừ” suốt tiếng đồng hồ rồi bất ngờ đứng dậy thì bị anh Út túm lấy ống quần kéo xuống. Tao giật mình chưa kịp phản ứng thì anh cũng đã ném cô xuống, sau đó quỳ xuống mông cô, cô chỉ biết kêu lên: “Không, không…”.” Tôi tuyệt vọng trốn tránh. Sau đám lau sậy, anh lặng lẽ đi theo.

Lúc này, Út kéo quần xuống, chúng tôi thấy con cặc của nó to như quả cà tím, trên có một chùm lông đen dày. Anh từ từ cởi quần lót của cô Thảo, lúc này cô dường như không có phản ứng gì, chỉ nằm im mặc cho anh Út muốn làm gì thì làm. Anh bắt đầu đút cặc của mình vào âm hộ của cô, và đột nhiên cô hét lên: “Ugh, đau quá.” Anh dường như phớt lờ tiếng hét của cô và đẩy mông qua lại. Một lúc sau, Thảo thay đổi và cô bắt đầu nói “Tuyệt vời”. …thật tuyệt vời…anh trai!” Thôi nào, tôi đã tê liệt rồi.

Cô càng hét, anh càng đẩy mạnh vào mông, một lúc sau anh dừng lại, rút ​​cặc ra và nói: “Anh ra rồi, em có muốn nếm thử thứ nước trắng như sữa này không?” Khi anh bước ra, cô Thiệu không nghe lời, nếm thử đồ, đứng dậy, tát anh một cái thật mạnh rồi nhanh chóng mặc quần rồi bỏ chạy. “Đạo… Đạo…”.

Một lúc lâu, tôi và Hàn ngồi trong đám lau sậy, không dám ngượng ngùng hay lên tiếng. Khi hai người kia biến mất ở cuối bờ kè, chúng tôi đứng dậy thì bé Hạnh chợt nói: “Chúng ta hãy nhờ Quân và Hạnh làm điều tương tự như chúng ta đã yêu cầu Út và Thảo”. cởi quần ra.” Nghe xong, cô ấy cởi quần ra khỏi đầu gối và tôi cũng cởi quần của mình ra, rất rất nhỏ.

Đọc tiếp  mùa đông trên ngón tay

So với em út thì tôi không có tóc. Tôi cũng bắt đầu đút dương vật của mình vào âm hộ Hạnh, bắt chước em út và thọc vào mông em.

Anh nhanh chóng rút cặc ra, mặc quần vào rồi chạy thẳng vào nhà.

Sáng hôm sau, chú tôi và Hạnh đưa gia đình tôi ra bến phà, trong lúc chờ phà, tôi và Hạnh ngồi dưới gốc tre trò chuyện, dặn tôi nhớ anh nhớ anh. Thăm quê tôi. Anh còn bảo tôi: “Ngày mai anh về, anh và Hạnh sẽ làm chuyện này”. Lúc này tàu đã cập bến, gia đình lên tàu với tâm trạng buồn bã, luyến tiếc.

Đến nay đã gần 7 năm rồi, 7 năm rồi tôi chưa về quê. Thứ nhất là do bố mẹ không có thời gian rảnh, thứ hai là vì tôi cũng lo lắng cho việc học, vì tôi đang đi học nghề. trường và phải luôn nỗ lực để vào được đại học. Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, trong khi tôi đang chờ kết quả, chú tôi đã đến thăm gia đình và mời tôi về quê để tôi có cơ hội thư giãn sau nhiều năm học tập vất vả. Thế là tôi thu dọn hành lý và theo chú về thăm nơi cũ.

Ngày tôi về quê, điều làm tôi ngạc nhiên nhất chính là Tiểu Hàn trước đây tôi không thể nhận ra cô ấy. Tôi không biết anh ấy có nhận ra tôi không và nhớ lại chuyện xảy ra khi còn nhỏ, nhưng khi nhìn thấy tôi, anh ấy đỏ mặt, chỉ chào tôi rồi chạy ra khỏi nhà và biến mất.

Sáng hôm sau, chú tôi nhờ Hạnh chèo thuyền kayak đưa tôi ra đồng vì đang là mùa lũ. Ngồi trên thuyền, tôi gặp lại Hạnh Kỳ như bông hoa thơm ngát. Đột nhiên tôi nói: “Hành lớn lên đẹp trai quá”. Nghe những gì anh ấy nói, tôi chỉ có thể mỉm cười và nhìn khung cảnh xung quanh. Đột nhiên tôi tìm thấy một chùm madras màu vàng ở góc trời. Cùng hái hoa Điên điển về nấu canh nhé. Hàn lái ca nô về phía đám đông đang điên cuồng. Khi đến nơi, tôi cảm thấy có gì đó ở giữa đám đông điên cuồng, những làn sóng nhỏ nổi lên từ đó. Thì ra bên trong có một chiếc thuyền, trên thuyền có một cảnh tượng xấu xí. Trên lưng cô, hai tay chắp vào thành xuồng, một cô gái khỏa thân ngồi trên đó, nghiêng lên nghiêng xuống, con cặc của anh nép vào âm hộ cô. Thế là Hạnh đỏ mặt bơi xuống cống đi nơi khác.

Đọc tiếp  Trải nghiệm tuổi thơ…

Chưa biết Hạnh bơi thế nào, thuyền đâm sầm vào chuồng vịt bỏ hoang của ai đó. Tôi thấy anh ấy vẫn đang đỏ mặt, trong đầu tôi chợt nảy ra một ý nghĩ nghịch ngợm. Tôi đi đến chuồng vịt bảo Hạnh đi theo, cô ấy tưởng tôi không biết nên ngoan ngoãn đi theo, tôi liền túm lấy ống quần của cô ấy kéo xuống. Điều khác biệt là khi đưa dương vật của mình vào âm hộ của cô ấy, tôi hét to hơn cả Thảo từng làm trước đây và một dòng máu đỏ tươi chảy ra từ âm hộ Hạnh khiến tôi sợ hãi. Mông của tôi nhưng ngay sau đó tôi cảm thấy có một dòng nước từ cặc tôi chảy vào trong lồn Hạnh, rồi cặc tôi mềm ra, đó là lần đầu tiên tôi cảm thấy khoái cảm.

Tôi mặc quần đứng dậy, Hàn cũng mặc quần vào nhưng ngồi khóc nức nở và đó là lúc tôi nhận ra mình đã đi quá xa. Tôi ngồi xuống nói: “Để Quân xin lỗi Hạnh, Quân không cố ý…” Cô ấy càng khóc lớn hơn, rồi nghẹn ngào nói: “Anh làm như vậy thì Hạnh không muốn sống đâu”. Nghe đến đây tôi thực sự hoảng sợ. Tôi nói: “Haha! Quân yêu Hạnh, Quân sẽ về với bố mẹ để cưới Hạnh. Nó ít khóc hơn nhưng vẫn rất tức giận: “Ông nội không cho đâu”. “Nếu anh không đưa, Quân sẽ quỳ xuống cầu xin.” Nói đến đây, cô ấy có vẻ rất hài lòng.

Anh ấy thậm chí còn không nói chuyện với tôi trong vài ngày tiếp theo, điều đó làm tôi buồn, tôi yêu Hạnh. Tôi tưởng phải về thành phố mới nói chuyện được với anh. Không ngờ, trước ngày về thành phố một ngày, Hạnh rủ tôi lên thuyền chở tôi về chuồng vịt. Này, Hạnh đã suy nghĩ rất nhiều. Nghe Hạnh nói, trong lòng tôi như có lá cờ, tôi đã hứa và thề nhiều điều. Rồi đột nhiên anh cởi hết quần áo, nằm xuống và tôi không thể tin vào mắt mình. Trước mặt tôi là một xác chết màu trắng mà ngày hôm qua tôi chưa hề nhìn thấy. Cô ấy có hai bộ ngực to tròn, vòng eo trắng nõn thon gọn và đặc biệt là âm hộ của cô ấy đẹp đến mức không thể chớp mắt. “Izumi, cậu còn chờ gì nữa? Hãy đến và đụ tôi.” Tôi nhanh chóng cởi quần và cởi áo. Tôi không kiềm chế được, tôi ngồi xuống sờ mông Hạnh rồi đút cặc của mình vào lồn Hạnh, tôi đập mạnh, tôi tê dại toàn thân, hình như Hạnh cũng vậy, tôi và cô ấy tranh nhau làm gì để Sự hưng phấn của tôi tăng lên nhưng chưa được bao lâu thì tôi đã mất con cặc khi nước chảy ra như lần trước.

Đọc tiếp  Tin rằng chồng tôi yêu hàng xóm của mình

Nói xong tôi nắm tay Hạnh nhảy xuống nước tắm. Nước sâu đến ngang ngực, tôi kéo Hạnh lại gần và hôn lên môi cô ấy, bắt chước những bộ phim tình cảm trên tivi. , lúc đó cặc tôi lại cứng đơ, tôi kéo Hạnh lên thuyền rồi nằm xuống mạn thuyền, chống tay lên mép thuyền như hôm trước, như hiểu ý Hạnh. Đặt nó vào âm hộ của cô ấy và nhúng nó lên xuống. Đây cũng là niềm vui của cả hai. Lúc này tôi càng yêu Hạnh hơn. Tôi thề rằng sau khi học xong tôi sẽ cưới Hạnh.

Thế là những ngày tôi về quê thăm nhanh chóng trôi qua, tôi đã nói lời chia tay với gia đình chú, đặc biệt là người yêu với lời hứa hẹn của chú. Tôi lên thuyền về lại thị trấn và Hạnh đón tôi trong nước mắt, điều đó khiến tôi càng nhớ cô hơn.

Tôi vào thành phố học gần một năm nhưng tôi và Hạnh vẫn thường xuyên trao đổi thư từ, những lá thư của chúng tôi đều chứa đựng tình cảm ấm áp dành cho cô. Nhưng một hôm, Bắc Tú đến ký túc xá nơi tôi ở, đưa cho tôi một xấp thư và nhật ký của Hạnh, bảo tôi đọc. Lúc này tôi như người sắp bị xử tử, tôi quỳ xuống cầu xin chú tôi tha thứ cho chúng tôi. Tôi tưởng anh sẽ tức giận và mắng tôi, nhưng trong mắt anh chỉ có hai giọt nước mắt. Rồi anh nói với giọng nghẹn ngào: “Em yêu, anh Hàn đã qua đời rồi.” Nghe những lời anh nói như sét đánh vào tai tôi, tôi không thể tin vào những gì mình đang nghe. Nhưng sau đó bạn đã nói với tôi. “Hôm đó anh chèo xuồng ra đồng hái hoa Điên điển. Không ngờ gặp bão lớn, gây sóng lớn, lật xuồng. Hơn nữa, thúng năm nay rất to nên…” Lúc này, tôi không thể nói tiếp được, tôi ôm chú mà khóc.

Chú tôi từ biệt tôi và trở về quê hương mấy ngày sau, tôi cảm thấy như mất hồn. May mắn thay, được sự động viên của bạn bè, tôi dần bình tĩnh lại nhưng đêm nào tôi cũng ngồi một mình nhìn. Cô gái nhìn tôi và mỉm cười với tôi. Anh thầm gọi tên em Hàn! Bạn ở đâu…

hết

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận