– Địt mẹ cái con khốn nạn này…ừ, hãy cho mày một màn trình diễn solo nhé, đồ khốn!
Tiếng anh tôi la hét trong phòng vang lên từ phía trước, khiến tôi giật mình và suýt đánh rơi bữa ăn đang ăn dở trên tay. À, anh ấy đóng vai Lian Quan, còn tôi buổi sáng bận học đến khoảng bảy giờ tối mới nghe thấy anh ấy hét lên, tôi rất tức giận:
– K, cậu có thể im đi được không, sao cậu lại la hét với hàng xóm và để họ gọi tên hay gì đó thế? – Tôi biết, bạn đã lo ăn uống và nói chuyện đến mức bây giờ bạn đang bị nghẹn và nôn mửa! – Mẹ kiếp, trả lời sau đi, tôi sẽ nhét điện thoại vào họng cậu ngay bây giờ!
Tôi tức giận và bảo anh ấy im đi. Sáng đi làm mệt quá, về đến nhà tôi vẫn nghe thấy anh ấy chửi bới. Lúc này bố mẹ tôi đi ngủ sớm, khoảng 7 giờ đã thành thói quen đi ngủ, từ đó đến nay vẫn như vậy. Ồ, tôi quên kể ngắn gọn cho bạn biết tình hình của tôi. Tôi tên T, cao 1,7m, 20 tuổi, vẫn độc thân. Không hiểu sao ở nhà, hàng xóm, ngoài đường ai cũng khen tôi đẹp trai. , nhưng nó vẫn không quan trọng với tôi. Có lần hàng xóm gặp khó khăn, tôi lấy đâu ra câu chuyện mình bị ngược đãi? Nghe đến tai mẹ, tôi tức đến đỏ mắt, cố giải thích cho mẹ hiểu. Phim ma khỏa thân cũng đáng sợ. Tôi bỏ học từ năm lớp 8 và đã đi làm được 5 năm, làm cho 3 công ty khác nhau và hiện đang làm việc cho một công ty quần áo. Sáng hôm sau, như thường lệ, khi ngồi dậy đầu tôi đau như búa bổ, nên tôi gọi điện cho trợ lý để xin hẹn lại. Về đến nhà, tôi ăn chút cháo và thuốc mẹ mua rồi đi tắm, thay quần áo rồi ra về. 7 giờ sáng, tôi mang người chiến thắng về (Trung Quốc), tôi cũng thấy tiếc cho mình nên bước tới hỏi tôi có cần giúp đỡ không:
– Xe của bạn bị sao vậy? Tôi hỏi một cách thân thiện… – Xe của tôi hình như bị rỉ nước, không chạy được! – Bạn đi làm ở đâu? – Ừ, tôi phải đi làm. Tôi làm ở công ty xxx. Lúc tôi đến đó, xe tôi bị hỏng nên tôi sẽ nghỉ một lát và sẽ đi bộ tìm chỗ sửa. bạn có biết có chỗ sửa xe nào gần đây không?
Nói đến đây, tôi cảm thấy thương hại trong lòng. Tôi có nên bỏ đi mà không giúp đỡ không? Lúc đầu tôi hơi ngạc nhiên nhưng không nói gì.
– Tôi biết, nhưng lúc này tôi mệt quá không lái xe được và con gái tôi đi một mình cũng không tốt nên tôi lái xe đến quán cà phê gần đó nghỉ ngơi và để tôi lái xe cũng ở gần đây. . ——Điều này có kỳ lạ không? Bạn và tôi đều không biết gì cả, sao tôi có thể để bạn làm điều này?
À, tôi tốt bụng nhưng người ta không tin chắc họ tưởng như bật đèn sáng quá mà sợ tôi hút cô ấy à? Tôi không phải là người nhút nhát và tôi là người có uy tín trong công ty đó.
——Không sao đâu, trời sáng quá, anh không làm gì được em, anh chỉ muốn làm gì đó cho em. – Nhưng lạ thật… – Đừng lo, tôi sẽ đưa bạn đến cửa hàng gần đó đợi rồi tôi đưa bạn đi lấy xe nhé? Tôi đã bị thuyết phục… – Không sao đâu, cảm ơn.
Tôi mỉm cười thật đẹp, để anh lên xe và bảo anh đợi ở một nhà hàng quen thuộc gần đó. Tôi quen quán này và cô chủ cũng biết tôi vì tôi thường đến đây uống cà phê vào buổi chiều.
– Bây giờ cậu ngồi xuống chơi nhé. Cậu có quay lại giúp tôi lấy xe không? – Cảm ơn bạn rất nhiều, nếu không có bạn chắc giờ này tôi không về nhà được rồi! –Không sao đâu, tôi đậu xe một lát, bà già, lát nữa tôi sẽ quay lại! Tôi quay lại bảo chị tôi… – Để đó đi, lát nữa tôi sẽ tính thêm 5000 nữa phí giữ xe!
Tôi cười trừ và chạy nhanh nhất có thể đến chỗ chiếc xe đạp của cô ấy. Tôi mệt đến mức hụt hơi. Hồi đó tôi có nghe câu “chết vì con gái thì sướng mà tê”, nhưng bây giờ rơi vào hoàn cảnh như tôi, chắc hẳn tôi kiệt sức và đổ mồ hôi đầm đìa. Xe 100 nhưng nặng vì xẹp lốp. Cô ấy không chết vì thiếu oxy. Đúng là ngu thì chết, nhưng không sao đâu, cảm ơn bạn, tôi có vài điều thú vị muốn nói với bạn, haha. Một lúc sau, cuối cùng anh cũng quay lại cửa hàng. Hãy để tôi nói ngắn gọn về tổng thể cửa hàng, nó rộng khoảng 3 mét và dài 8 mét. Mỗi bên có một cái bàn và 4 chiếc ghế. Cô ấy đang ngồi ở bàn cuối cùng đợi tôi và đang nghịch điện thoại, nhìn thấy tôi, cô ấy đặt điện thoại di động sang một bên, đứng dậy hỏi:
– Bạn có mệt không? Cô vừa nói vừa đẩy ghế cho tôi… – Không, xe nhẹ lắm (vớ vẩn) – Này, cảm ơn anh, không có anh thì em không biết phải làm sao!
Tôi chưa kịp trả lời thì chị tôi đã ngắt lời tôi:
– Bạn có bỏ việc và đưa bạn gái đi chơi không? – Mẹ gì cơ? Tôi nhìn sang thì thấy cô ấy có chút ngượng ngùng nhưng cũng không nói gì. Cứ như thế, chúng tôi ngồi xuống và nói chuyện thêm một giờ nữa. Được biết, cô ấy tên N, khá xinh đẹp, dáng người bây giờ tôi mới để ý, khá bụ bẫm, không đùa đâu. Cô ấy 19 tuổi, kém tôi một tuổi và cao 1,64 mét. Cô ấy bỏ học từ năm lớp sáu và đi làm hơn tôi hai năm. Cô ấy nói chuyện dễ thương, hơi “đồng quê” nhưng không sao, đó cũng là phong cách của tôi, hơi quê mùa nhưng thoải mái hehe. – Trả tiền đi bà già! Được rồi, đi lấy xe của tôi thôi! Tôi sẽ tiếp tục… – Thôi tôi nhường cho anh, cứ coi như đó là lời chúc phúc cho anh đi! Cô ấy nói rất tự nhiên… – Thật đấy, cảm ơn cụ đã nghe, hôm khác em ra quán nhé! Tôi vui vẻ trả lời khi đỗ xe. –Lên xe đi, anh dẫn em đi lấy xe, chắc đã xong rồi! – Đúng! Cô ấy đứng dậy huyên thuyên nhưng không quên giữ khoảng cách với tôi khi ngồi trên xe.
Tôi nổ máy và lắc nhẹ đầu xe khiến cô ấy sợ đến mức ôm chặt lấy tôi. Cô sợ để tôi đi nhưng vẫn không quên nhắc nhở tôi:
– Anh đang làm gì vậy, đi đi! Tôi lẩm bẩm…
Tôi chỉ mỉm cười và lái xe đến tiệm sửa chữa. Vào trong lấy xe để tôi đưa bạn về nhà.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.