Chị Đông – Phần 1

Phần 1

Tôi gặp và quen chị vào cuối năm 1979 tại trại chuyển tiếp người tị nạn ở Kuala Lumpur, Malaysia. Tôi đến từ trại tị nạn Pulau Bidong theo danh sách định cư Mỹ. Chị cũng có danh sách định cư Mỹ và từ trại Trengganu đến trại chuyển tiếp trước tôi hơn tuần lễ. Trại chuyển tiếp cho người tị nạn này được biến chế từ một barrack của lính để tiếp nhận và chuyển giao những người tị nạn Việt Nam ở Malaysia đến định cư tại các quốc gia thứ ba. Trại chuyển tiếp lúc đó có khoảng hơn 200 người đang chờ danh sách các chuyến bay đi định cư. Tôi được sắp xếp giường ngủ ở kế giường chị và cái duyên của chị và tôi bắt đầu từ sự sắp xếp tình cờ này.


Chị qua làm quen và hỏi thăm tôi trong khi tôi đang sắp đồ cá nhân trên giường. Dáng người chị ốm, mảnh mai dong dỏng cao, và có nét của một người trung lưu trí thức. Chị hỏi tên tuổi của tôi và đến từ đâu. Chị cũng tự giới thiệu tên tuổi của chị và quê quán của chị ở Sài Gòn quận 3. Tôi được biết tên của chị là Đông, và chị lớn hơn tôi 5 tuổi. Chúng tôi trao đổi từ những mẩu chuyện buồn vui ở trại tị nạn, đến những nỗi bất hạnh cay đắng của người bỏ nước tìm đường vượt biên trên biển cả, và những xôn xao háo hức của một hành trình mới sắp đến trên đất người.

Trong những ngày sau đó chị hỏi thăm nhiều về tôi, gia đình, quê quán, sự nghiệp, hôn nhân, vv… Tôi không thích bị hỏi cung nhiều về gốc gác cá nhân của mình từ những người mới gặp, nhưng thấy chị có tư cách đàng hoàng và dễ thương nên tôi cũng trả lời tất cả những câu hỏi của chị. Chị cho tôi biết gia đình chị sinh sống ở quận 3 Sài Gòn, ba mẹ chị đã mất. Chị còn một người anh trai lớn có gia đình ở Sài Gòn, và người chị kế đang sống với chồng con bên Mỹ, ở New Orleans bang Louisiana từ năm 1975.

Có một điều chị hơi làm tôi bất ngờ khi chị cho tôi biết là chị là người nữ tu xuất từ một dòng đạo Thiên Chúa giáo ở Biên hòa. Chị là một bà phước (ma soeur) trước năm 1975. Theo lời chị, thì khi chính quyền miền bắc vào miền Nam và Sài Gòn, họ đã đặt ít nhiều áp lực và quy chế khắt khe các dòng họ đạo Công giáo, và chị đã xuất dòng trở về Sài Gòn sống với gia đình. Tôi cũng là người đạo Công giáo như chị, do đó chị dành cho tôi nhiều cảm tình hơn.

Tình cảm của chị và tôi trở nên thân thiết hơn trong những thời gian sau đó. Chị chăm sóc cho tôi thật kỹ lưỡng và chu đáo như là một người chị ruột trong gia đình. Sau khoảng 2 tuần thì tôi có tên trong danh sách chuyến bay. Tôi đến trại chuyển tiếp sau chị nhưng lại có tên trong danh sách chuyến bay đi định cư Mỹ trước chị. Trước ngày lên máy bay chị đã bày tỏ thật nhiều cảm xúc bịn rịn với tôi. Chị còn hỏi tôi đủ mọi chuyện, qua bên Mỹ ở đâu với ai, địa chỉ và số điện thoại bên Mỹ. Tôi trả lời chị là tôi không biết sẽ ở đâu và tôi cũng không có sổ điện thoại ở bên Mỹ vì tôi không có thân nhân ở Mỹ. Tôi cho chị biết là tôi sẽ định cư ở thành phố Los Angeles, California theo giấy tờ của hội bảo trợ người Do Thái. Chị cho tôi số điện thoại của người chị ruột của chị hiện đang sống ở thành phố New Orleans, và căn dặn là tôi phải gọi điện thoại sang cho chị.

Sau đó chúng tôi chia tay tạm biệt ngày tôi lên máy bay đi định cư ở Mỹ, tôi rời trại chuyển tiếp sáng hôm đó, để lại chị sau lưng với dòng nước mắt u buồn. Tôi không biết tại sao chị lại dành cho tôi những tình cảm sâu đậm như vậy mặc dù chúng tôi chỉ mới quen nhau trong thời gian ngắn ngủi. Về sau này tôi mới biết lúc đó chị đã yêu tôi. Phải thú nhận lúc đó tôi chưa có tình yêu với chị, vả lại tôi nghĩ chị là một người tu hành (mặc dù chị đã xuất dòng), nên tôi lúc nào cũng kính nể chị như một người nữ tu, một người chị ruột trong gia đình mà không bao giờ nghĩ đến một tình yêu trai gái.

Tôi đặt chân lên đất Mỹ tại phi trường Los Angeles vào mùa đông California. Khí hậu lạnh hơn cả cái lạnh ở Đà Lạt mà một vài lần tôi đã ghé qua khi còn ở Việt Nam. Đất Mỹ thật rộng và hiện đại với một phi trường quốc tế thật lớn, đường xá thật rộng với những tòa nhà cao ốc hùng tráng. Qua thủ tục kiểm tra với cơ quan di trú ở phi trường, tôi gặp những người đại diện của hội bảo trợ Do thái. Họ đón tiếp tôi khá niềm nở và lịch sự. Họ hỏi thăm sức khỏe của tôi qua chuyến bay từ Kuala Lumpur tới Los Angeles. Họ sau đó hướng dẫn tôi ra chỗ đậu xe, và chở tôi về quận Van Nuys thuộc thành phố Los Angeles. Tại đây tôi được sắp xếp ở chung với 3 người thanh niên Việt Nam, cũng độc thân như tôi mà hội đã bảo lãnh từ những tháng trước đây. Chúng tôi 4 người đàn ông chia nhau trong một apartment 2 phòng ngủ. Cuộc sống mới trên đất người của tôi bắt đầu từ những giây phút này. Giã từ quê hương Việt Nam, giã từ thành phố Sài Gòn nhộn nhịp với những dòng xe gắn máy, những hàng quán xôn xao tiếng người, những vũ trường về đêm với ánh đèn màu liêu trai, giã từ thành phố biển Vũng Tàu yêu dấu của tôi, nơi mà tôi đã lớn lên với bao nhiêu kỷ niệm khó quên.

Cuộc sống mới của tôi trên đất Mỹ ở những ngày đầu tiên thật vất vả và bận rộn. Tôi vừa phải học lái xe, vừa học thêm tiếng Anh và học nghề để kiếm sống trên đất Mỹ này, vì phương châm của tôi là không muốn sống nhờ vào sự viện trợ của chính phủ Mỹ, hay những người bảo trợ Do thái mặc dù họ rất tốt và giúp đỡ chúng tôi, những người tị nạn Việt Nam thật nhiều trong những ngày đầu tiên ở Mỹ. Sau khoảng hơn 2 tuần lễ thì tôi may mắn kiếm được việc làm qua sự giúp đỡ của một người đồng hương đã đến Mỹ từ năm 1975. Tình cờ tôi gặp người đồng hương này ở chợ Tàu vào dịp cuối tuần khi tôi đi xe bus xuống khu vực này để kiếm thức ăn Việt Nam. Anh ta nói chuyện hỏi thăm tình trạng hoàn cảnh của tôi, và sau đó đã giới thiệu dẫn dắt tôi vào làm chung một hãng điện tử với anh ta với mức lương tối thiểu của một người không có kinh nghiệm.

Cuộc sống mới của tôi trên đất Mỹ thật bận rộn cả ngày, vừa đi học vừa đi làm và trăm thứ lỉnh kỉnh khác làm tôi không còn thời gian để suy nghĩ và nhớ đến những chuyện đã qua. Tôi quên chị và những tháng ngày ở trại tị nạn. Cho đến một ngày tình cờ trong lúc tìm kiếm các giấy tờ định cư thì tôi nhìn thấy tờ giấy ghi số điện thoại của chị. Tôi bỗng nghĩ mình nên gọi điện thoại hỏi thăm chị vì dù gì thì chị cũng đã đổi xử với mình thật tốt trong những ngày ở trại chuyển tiếp. Tôi quyết định sẽ gọi chị vào cuối tuần vì chúng tôi sẽ có nhiều thời gian để nói chuyện.

Cuối tuần đó tôi gọi điện thoại cho chị qua cái số mà chị đã cho tôi. Bên đầu dây bên kia có giọng một người đàn bà Việt Nam trả lời và hỏi tôi muốn nói chuyện với ai? Tôi tự xưng tên mình và nói với bà là tôi quen với chị ở trại chuyển tiếp Kuala Lumpur, và chị đã cho tôi số điện thoại này. Tôi cũng cho bà biết rằng tôi hiện tại đang ở Mỹ, tiểu bang California, và tôi xin phép được nói chuyện với chị. Bên đầu dây điện thoại người đàn bà vui vẻ trả lời tôi bà là chị ruột của chị Đông, và hiện tại thì chị đang sống chung trong nhà. Bà bảo tôi chờ máy một chút trong khi bà đi gọi chị Đông để nói chuyện với tôi. Chỉ hơn độ một phút sau thì tôi nghe giọng nói của chị ở đầu giây. Giọng nói của chị thật xúc động và dồn dập khi trả lời tôi. Chị nói chị thật mừng khi tôi gọi điện thoại cho chị. Chị nghĩ rằng tôi đã quên chị khi qua tới Mỹ. Tôi xin lỗi chị vì những bận rộn ở những ngày đầu tiên trên đất Mỹ, nên tôi đã không có thời gian để gọi điện hỏi thăm chị.

Đọc tiếp  câu chuyện

Chúng tôi nói chuyện với nhau khá lâu, có gần cả 2 tiếng đồng hồ. Tôi chưa bao giờ nói chuyện điện thoại với ai lâu như vầy. Bao nhiêu lần tôi muốn cúp máy, chị không cho. Chị hỏi tôi đủ mọi điều, công ăn việc làm đời sống, và thậm chí hỏi tôi đã có bạn gái ở Mỹ chưa? Tôi thành thật trả lời tất cả những câu hỏi của chị. Tôi cho chị biết là tôi đang có một cuộc sống rất bận rộn, vì vừa đi làm vừa đi học, và nhiều thứ khác để cố gắng hội nhập với đời sống mới ở Mỹ, nên tôi không có thời gian để làm chuyện gì khác kể cả bạn gái hay gọi điện thoại hỏi thăm chị. Chị nói với tôi là chị đang sống chung với người chị ruột ở New Orleans, và làm việc trong một nhà hàng ăn gần nơi chị ở (Tôi cũng không hỏi chị làm công việc gì ở nhà hàng).

Trước khi cúp máy, chị hỏi tôi có muốn qua New Orleans để thăm chị? Tôi nói với chị là tôi đi làm ban ngày và đi học ban đêm nên chắc tôi sẽ không có thời giờ để đi thăm chị được. Chị im lặng một chút và rồi hỏi tôi nếu như vậy chị bay sang California để gặp tôi được không? Tôi hơi sửng sốt vì đề nghị của chị, nhưng sau đó tôi nói với chị nếu chị muốn sang đây để thăm tôi, thì tôi rất hân hạnh được đón tiếp chị. Chị nói với tôi là chị sẽ thu xếp xin nghỉ việc mấy ngày để bay sang Los Angeles thăm tôi vào cuối tuần. Tôi trả lời là tôi sẽ chờ để gặp chị bên California, và cho chị số điện thoại của tôi để chị tiện liên lạc.

Khoảng hơn tuần lễ sau thì chị gọi điện thoại cho tôi hôm thứ tư, và cho tôi biết là chị sẽ bay sang Los Angeles để gặp tôi vào ngày thứ bảy. Chị hỏi tôi có thể ra sân bay để đón chị được không? Tôi nói dĩ nhiên là tôi sẽ ra phi trường đón chị. Chị cho tôi biết chi tiết chuyến bay và giờ đến ở phi trường Los Angeles để tôi ra gặp chị. Thật may lúc đó tôi cũng vừa có bằng lái xe được hơn tháng, và mới mua được một chiếc xe cũ từ một người bạn đồng hương hàng xóm, nếu không thì tôi cũng không biết sẽ đón chị bằng cách nào.

Thứ bảy cuối tuần đó tôi một mình lái xe ra phi trường Los Angeles để đón chị. Tìm chỗ đậu xe, và cổng đến của hãng máy bay, tôi đứng chờ chị với một tâm trạng khó diễn tả, một cảm giác hào hứng, sôi động, xôn xao, nhưng bồn chồn vì không biết phải làm gì hay nói gì khi gặp lại chị.

Tôi nhìn thấy chị bước ra cổng máy bay với túi xách, nhìn chung quanh tìm kiếm. Tôi ra dấu và gọi tên chị, chị nhìn thấy tôi, chị chạy ào tới xúc động ôm chặt lấy tôi tại ngay cổng ra ở phi trường. Chị ôm tôi thật chặt và nước mắt chảy dòng trên má, không kể tới mọi người chung quanh. Tôi thật không biết phải nói gì hay hành động phản ứng thế nào, lúc đó tôi chợt biết cái ôm chặt và dòng nước mắt của chị không phải chỉ là một thủ tục giao tế của người Mỹ, hay một biểu lộ tình cảm của người thân trong gia đình, mà nó chính là một xúc tích biểu tượng của tình yêu. Người đàn bà Việt Nam lúc nào cũng dè dặt, ý tứ trước một người đàn ông, hơn nửa chị gốc là một nữ tu thì không bao giờ chị có thể có những hành động như vậy, ngoại trừ khi chị đã yêu, và tình yêu đã không làm cho chị kiểm soát được hành động của chị nữa. Tôi xúc động trước tình cảm của chị, không biết phải làm sao nên chỉ biết ôm chặt lấy chị.

Tôi cầm lấy túi xách tay của chị và dẫn chị ra bãi đậu xe. Chị vừa đi vừa ôm lấy vai tôi, thầm thì bên tai tôi đủ mọi điều. Tôi lái xe đưa chị về căn phòng trọ apartment của tôi. Trước hôm đó tôi có nói với mấy người bạn share phòng là tôi sẽ có một người thân từ tiểu bang Louisiana bay sang thăm tôi. Mấy người bạn cùng phòng rất tốt và biết điều, họ nói sẽ dành cho tôi toàn căn phòng apartment vào cuối tuần này để tôi đón tiếp khách. Cũng may hôm đó là cuối tuần, những người bạn share phòng này đều là dân độc thân thanh niên nên họ có thể tìm được một chỗ nghỉ qua đêm với những người bạn và hàng xóm Việt Nam ở gần đó.

Tôi đưa chị vào căn phòng trọ độc thân của bọn tôi. Tôi xin lỗi về sự bừa bãi trong căn phòng trọ. Chị cười và nói chị sẽ dọn dẹp và thu xếp lại chỗ ở của tôi. Tôi bảo chị đi tắm rửa và thay đồ để tôi đưa chị đi ăn tối. Sau đó tôi đưa chị đi ăn ở một nhà hàng Mỹ gần nơi tôi ở. Chị rất thông thạo với các món ăn và cung cách phục vụ nhà hàng của người Mỹ, có lẽ vì chị làm việc trong một nhà hàng Mỹ ở New Orleans. Chúng tôi có một bữa ăn tối thật vui. Chị nói chuyện với tôi không ngừng, hỏi tôi đủ mọi thứ. Có một lúc chúng tôi ngừng nói chuyện và nhìn nhau thật lâu. Tôi nhìn vào mắt của chị và biết là chị muốn nói gì với tôi, nhưng có lẽ chị chưa nói được lúc đó. Tôi biết tình cảm của chị lúc đó, nhưng cũng không dám nói gì, chúng tôi lúc đó chỉ biểu lộ tình cảm của mình qua ánh mắt. Người ta nói “ánh mắt là cửa sổ của tâm hồn”. Có lẽ như vậy.

Sau bữa ăn tối, tôi đưa chị về lại căn phòng trọ của tôi. Tôi dọn cái phòng của tôi để chị ngủ, còn tôi sẽ ra ngủ ngoài phòng khách trên bộ sofa. Chúng tôi ngồi nói chuyện ngoài phòng khách một chút thì tôi thấy chị có vẻ hơi mệt mỏi và buồn ngủ, có lẽ vì chuyển bay và múi giờ khác biệt giữa 2 tiểu bang (giờ Louisiana đi trước California 2 tiếng). Tôi bảo chị hãy thay đồ và vào phòng tôi nghĩ. Chị hỏi tôi ngủ ở đâu? Tôi cười và chỉ xuống bộ sofa nói đây là chỗ ngủ của tôi đêm nay. Chị nhìn tôi cười và không nói gì trước khi đi vào phòng ngủ.

Chị vào phòng ngủ đóng cửa được một lúc thì trở ra lại phòng khách trong lúc tôi đang mở TV để xem một ít tin tức thời sự buổi tối. Chị bảo tôi chị không ngủ được, và muốn tôi vào trong phòng để nói chuyện với chị một chút nữa. Tôi nhìn chị không nói gì, sau đó thì tôi tắt máy TV và đi vào trong phòng với chị. Tôi đặt lưng xuống cái giường của người bạn share phòng kế bên giường chị, vì chúng tôi 4 người thanh niên share 2 phòng nên mỗi phòng chỉ để được 2 cái giường đơn. Chị bảo tôi kéo cái giường đơn đó lại kể bên nhập chung với cái giường chị đang nằm để nói chuyện thân mật gần gũi hơn. Tôi cười và chiu ý chị kéo cái giường lại kê sát giường chị.

Đọc tiếp  Phòng tập gym thời Covid - Phần 1

Chị nằm xuống cạnh tôi và di chuyển đến gần tôi hơn khi 2 cái giường được kê sát vào nhau. Chúng tôi nói chuyện với nhau đủ mọi đề tài, từ Việt Nam qua tới trại tị nạn và bên Mỹ. Đến một lúc chị nói với tôi là chị không có biết đến đàn ông từ lúc ở Việt Nam, vì chị đã theo dòng nữ tu từ nhỏ. Tôi hỏi chị tại sao chị lại chọn con đường đi tu. Chị nói lúc nhỏ gia đình chị có đạo, và chị có một tâm linh toàn vẹn vào Thiên Chúa, chị muốn hiến dâng cuộc đời mình cho Thiên Chúa do đó chị đã đi vào dòng tu nữ từ lúc nhỏ. Chị không biết đến đàn ông và không có nói chuyện hay giao tế với đàn ông trong xã hội Việt Nam ngoại trừ thỉnh thoảng một chút với người anh ruột. Chị quay sang nhìn tôi và nói tôi là người đàn ông đầu tiên mà chị quen biết thân tình. Tôi nhẹ bảo cảm ơn chị đã cho tôi một diễm phúc như vậy. Chị nhìn tôi mỉm cười và nói không hiểu tại sao chị lại thích và có một cảm tình thật lạ với tôi ngay từ lúc gặp tôi lần đầu ở trại chuyển tiếp.

Tôi cười và hỏi chị…

– “Thế bây giờ thì chị biết tại sao chưa”?

Chị không nói gì và bỗng quay sang ôm và hôn tôi trên má. Tôi hơi sửng sốt và ngạc nhiên vì hành động bất ngờ của chị, hành động của một người đàn bà, một người nữ tu vừa mới xuất dòng chưa được bao lâu với người đàn ông là tôi trong lúc đó.

Tôi quay người sang trực diện nhìn chị, chị vẫn không nói gì và lại hôn tôi trên má. Tôi kéo người chị sát lại gần tôi và nâng mặt chị lên để trao lại nụ hôn đáp lễ, nhưng tôi không hôn má chị mà hôn lên môi chị. Chị bỗng cuống quýt, bối rối và sợ hãi vì nụ hôn môi của tôi. Chị mím môi ngậm miệng lại không cho tôi đưa lưỡi vào trong. Tôi dùng lưỡi liếm nhẹ lên môi chị để tạo cho chị một cảm giác. Chị vẫn ngậm chặt môi và đẩy nhẹ tôi ra. Tôi ôm chặt lấy chị, và dùng lưỡi liếm xung quanh môi chị thật dịu dàng và cảm giác. Chị từ từ mở miệng ra và tôi thừa cơ hội này đẩy lưỡi của tôi vào trong miệng chị. Chị run rẩy khi tôi đưa lưỡi vào trong miệng chị. Tôi thầm thì vào tai chị “chị ơi hãy đưa lưỡi của chị ra để cho em tặng chị nụ hôn môi”. Không hiểu vì lời nói đường mật hay vì cảm giác kích thích từ cái lưỡi của tôi, chị từ từ đưa lưỡi ra, tôi dùng lưỡi quấn chặt lấy lưỡi của chị và nút thật ngọt ngào. Chị run rẩy cả người vì cái nút lưỡi tuyệt nghệ của tôi.

Tôi bây giờ thật choáng váng và kích thích tột độ. Tôi đã từng biết qua khá nhiều đàn bà và cũng đã trải qua bao nhiêu cuộc ái ân mây mưa với họ khi còn ở Việt Nam, nhưng tôi chưa bao giờ có một cảm giác như vầy. Có lẽ vì chị là một người đàn bà lớn tuổi hơn tôi, một người nữ tu chưa bao giờ biết đến vấn đề xác thịt sinh lý với đàn ông, hay vì tình yêu chị đã dành cho tôi thật đặc biệt. Tôi không biết và có lẽ cũng không cần tìm sự giải thích trong lúc này. Tôi chỉ theo cái cảm giác tuyệt vời mà tôi đang có và tôi nghĩ nó sẽ đưa tôi đến đỉnh thiên đường của mình.

Tôi quay người sang ôm chặt lấy chị, một tay vén mái tóc dài của chị lên, nhìn vào khuôn mặt tròn đều đặn của chị với đôi lông mày lá liễu rậm, và đôi môi mọng thật đẹp. Người ta nói đàn bà có đôi lông mày rậm lá liễu thật dâm, tôi không biết có phải như vậy không, vì chị là một nữ tu. Tôi nhìn thẳng vào mắt chị để trao gửi tất cả tình cảm của tôi dành cho chị lúc đó. Chị cũng nhìn lại tôi với đôi mắt thật âu yếm tình tứ. Tôi cúi xuống hôn lên má chị và trên đôi môi của chị. Chị lại mím môi ngậm miệng không cho tôi đưa lưỡi vào trong. Tôi thầm thì vào tai chị một lần nữa “chị ơi hãy đưa lưỡi của chị ra cho em nút”. Thật buồn cười cho hai chúng tôi, đến lúc này chúng tôi vẫn dùng ngôn xưng “chị chị em em” với nhau.

Tôi dùng lưỡi liếm nhẹ lên hai vành môi chị để tạo cho chị một cảm giác kích thích. Chị từ từ mở miệng và đưa lưỡi ra. Tôi nút lấy lưỡi của chị ngậm chặt và tiếp tục nút cái lưỡi ngọt lịm của chị, nước bọt tràn ra đầy miệng của hai đứa. Tôi nuốt hết nước miếng của chị, và quấn lưỡi chị để nút, chị vòng tay qua ôm lấy cổ tôi và siết chặt. Tôi nghĩ chị đã bắt đầu có cảm giác. Tôi trườn lên người chị, môi vẫn gắn chặt vào môi chị và hai cái lưỡi vẫn quấn chặt vào nhau. Tôi say sưa nút lưỡi chị một lúc để chị quen dần cảm giác. Tôi sau đó đặt tay xuống đũng quần bên dưới của chị để tìm đến vùng thung lũng của tình yêu. Chị hoảng hốt đưa tay xuống chặn lấy bàn tay tôi đang lục lạo xuống vùng cấm địa bên dưới.

Chị năn nỉ…

– “Đừng làm vậy em ơi, không được đâu em ơi”.

Người tôi nóng ran và không còn nghe được lời năn nỉ của chị, bàn tay tôi vẫn tiếp tục thám hiểm vùng thung lũng cấm của chị. Chị cố gắng kéo bàn tay tôi ra khỏi vùng cấm địa của chị nhưng không được vì chị đâu có hơn sức lực của một thanh niên mới lớn và tràn đầy sinh lực như tôi lúc đó. Tôi dùng tay xoa bóp cái lồn chị qua 2 lớp vải quần, cái quần ngủ bên ngoài và quần lót bên trong. Tôi tiếp tục xoa bóp lồn chị một lúc thì cảm thấy nước lồn chị bắt đầu ứa ra, thấm qua lớp vải quần của chị. Mắt chị trở nên đỏ, hơi thở bắt đầu dồn dập và người chị run rẩy giật mạnh từng cơn. Tôi thừa lúc chị hơi nới lỏng bàn tay, tôi rút bàn tay ra khỏi đũng quần bên ngoài, và thọc tay vào thẳng bên trong quần lót của chị. Bây giờ thì bàn tay tôi đã úp chặt lên mu lồn của chị Lồn chị thật nhiều lông và ướt đẫm nhầy nhụa.

Chị lúc này thật sự bẩn loạn sợ hãi vì bàn tay của tôi đang thọc sâu vào trong lồn chị. Tôi dùng bàn tay xoa bóp nhẹ vào mép lồn chị, tôi cảm giác được hai mép lồn của chị khá dầy, nhưng khép kín. Tôi dùng ngón tay giữa đẩy nhẹ vào bên trong lồn chị, chị rướn người lên vùng vẫy. Nước lồn của chị tiếp tục ứa ra đầy hết bàn tay tôi. Chị tiếp tục năn nỉ…

– “Ngừng lại đi em ơi, chị không muốn, chị sợ lắm”.

Mặc cho chị năn nỉ, tôi vẫn tiếp tục dùng bàn tay để thám hiểm tận cùng vùng cấm địa của chị. Người tôi bây giờ nóng ran kích thích tột độ. Con Cặc cứng ngắc muốn bung cái quần ngủ ra ngoài. Chị cố gắng kéo bàn tay tôi ra khỏi quần chị nhưng không được. Trong lúc giãn cơ tôi dùng bả vai bên phải hất nhẹ cánh tay của chị lên trên, và với động tác thật nhanh tôi cởi phăng cả hai cái quần ngủ và quần lót của chị quăng xuống dưới. Chị hoảng hốt kêu lên…

– “Em làm gì vậy? Ngừng lại đi em ơi, chị sợ lắm”.

Bây giờ thì tôi không còn suy nghĩ gì được nữa. Cả người nóng ran, kích thích đến tột cùng. Tôi giật phăng cái quần ngủ của mình để giải thoát con cặc đang cứng ngắc như khúc củi, và trườn mình lên người chị. Chị bây giờ bấn loạn sợ hãi và kêu lên…

– “Đừng làm vậy em ơi. Đừng giết chị em ơi”.

Chị cố gắng vùng vẫy, khép kín hai chân lại, nhưng tôi đã dùng hai chân kèm giữ chân của chị ở bên dưới. Vì phải dùng hai tay để giữ hai tay chị ở bên trên, nên tôi dùng hai chân bên dưới để tách rời chân của chị và tìm cách di chuyển con cặc của tôi tới mép lồn của chị. Thật là hơi khó khăn để đi vào hang động của chị trong tình thế này, vì chị vùng vẫy và đám lông lồn dày đặc của chị che kín cửa lồn. Cũng may là nhờ lồn chị ra nước rất nhiều, và con cặc của tôi đang cứng như khúc củi, nên tôi dễ kiếm cách di chuyển đầu cặc tới cửa lồn của chị. Khi đầu cặc tôi chạm vào cửa lồn của chị, thì tôi bất thình lình kéo tay xuống và đẩy mạnh con cặc đang cứng ngắc vào sâu trong lồn chị. Tôi biết làm như vầy sẽ đau cho chị, nhưng tôi không thể làm cách gì khác hơn được để đụ chị.

Đọc tiếp  Thừa nhận đau khổ vì chung sống với con rể

Chị hét lên một tiếng thật lớn và nẩy người lên, khi tôi đâm sâu con cặc bự của mình lút cán vào trong lồn chị. Chị cố gắng đẩy tôi ra, mếu máo khóc và nói…

– “Chết chị rồi em ơi. Chị đau quá em ơi, chị đau quá em ơi”.

Mặc dù chị đau đớn và hoảng sợ, nhưng tôi có cái cảm giác thật sung sướng đến tột đỉnh khi đâm hết con cặc bự của mình vào tận sâu lút cán trong lồn chị. Tôi không ngờ rằng tôi đã đụ được chị, tôi không tưởng tượng được con cặc bự của tôi bây giờ đang nằm sâu trong cái lồn con gái của chị. Tôi không tưởng tượng được tôi là người đàn ông đầu tiên đã Đụ chị, người nữ tu xuất, người đàn bà lớn hơn tôi nhiều tuổi. Tôi cảm thấy con cặc tôi được ôm sát khép chặt trong cái lồn đầy nước của chị, thật tuyệt vời tột đỉnh. Tôi cúi xuống hôn lên mặt chị, hôn lên dòng nước mắt chảy dài trên má của chị. Tôi xin lỗi đã làm chị đau, chị không nói gì, chỉ khóc sụt sùi. Tôi giữ yên con cặc trong lồn chị không nhúc nhích, và thầm thì an ủi chị.

Tôi hỏi…

– “Chị có yêu em không”?

Chị trả lời…

– Chị thương em nhiều lắm em biết không? Nếu không thương thì làm sao chị bỏ hết công việc để qua đây, và nằm với em trong căn phòng này:?

Tôi nói…

– “Nếu thế thì tại sao chị lại tiếc, không muốn cho em làm chuyện đó”?

Chị nói…

– “Không phải chị tiếc gì cho em, nhưng chị chưa bao giờ làm chuyện đó, và chị sợ đau”.

Tôi hôn lên tóc chị và nói…

– “Em sẽ cố gắng làm cho chị không đau, và em sẽ làm cho hai đứa mình thật hạnh phúc sung sướng”.

Chị lau nước mắt và nói…

– “Em làm gì thì làm, nhưng đừng làm chị đau nhe em”.

Tôi cố giữ để không làm chị đau, vì tôi biết đây là lần đầu tiên của chị. Tôi kéo nhẹ con cặc lên một chút xong đẩy nhẹ xuống lồn chị. Tôi tiếp tục làm động tác kéo con cặc của tôi lên từ từ, và nhẹ nhàng đẩy xuống lồn chị. Được một lúc thì tôi thấy chị bớt đau và bắt đầu có cảm giác từ những những tiếng rên nhỏ của chị. Tôi bắt đầu nhấp con cặc vào lồn chị thật nhẹ và quan sát cảm giác của chị. Có lẽ chị đã hết đau vì lồn chị ra thật nhiều nước. Mặc dù là lần đầu tiên, và cửa lồn chị chưa mở rộng, nhưng nhờ dâm thủy của chị ra nhiều tràn trề nên tôi không làm chị đau nhiều khi nhấp cặc lên xuống. Chị không còn khóc, và nói đau nữa. Sự cọ xát con cặc tôi trong cái lồn con gái lần đầu của chị mang cho tôi một cảm giác tuyệt vời. Tôi chưa bao giờ được đụ ai sướng như vầy.

Tôi bắt đầu gia tăng nhịp độ nhấp và chị bây giờ có lẽ đã hết đau và cảm giác. Chị rên khẽ và thì thào ” Chết chị em ơi, chết chị em ơi”. Cùng một câu nói, nhưng hồi nãy khi chị nói “chết chị em ơi” vì chị đau, nhưng bây giờ câu nói “Chết chị em ơi” để diễn tả sự sung sướng khoái lạc của chị. Ngôn ngữ của ta quả thật phong phú, và thật nhiều nghĩa nhất là khi làm tình. Câu nói “Chết chị rồi em ơi” bây giờ phải được hiểu là “chị sướng quá em ơi”.

Bây giờ thấy chị đã yêu, Tôi mới nhìn xuống dưới để quan sát, con cặc tôi đang đâm sâu lút cán trong cái lồn của chị, bị đám lông lồn rậm rạp của chị phủ kín nên tôi không còn thấy con cặc của tôi đâu nữa. Tôi gia tăng nhịp độ nắc, chị bắt đầu rên rỉ lớn hơn và tiếp tục thều thào “Chết chị rồi em ơi”. Nước lồn chị ra đầy nên mỗi lần tôi nhấp xuống nghe những tiếng động bì bõm thật kích thích. Đám lông lồn của chị cọ xát vào lông cặc của tôi tạo nên những âm thanh sột soạt, nước lồn chị chảy tràn ra ngoài dính vào lông cặc và lông lồn bện lại như keo. Chị vòng tay qua lưng tôi và siết chặt vào người chị, cái lồn chị bên trong bắt đầu co thắt dữ dội.

Tôi biết là chị sắp tới đỉnh, và tôi biết tôi cũng sắp tới nơi vì con cặc tôi cũng bắt đầu giật mạnh từng cơn trong lồn chị. Tôi tăng nhịp nắc tối đa, chị đã hết đau và đang cảm giác sung sướng. Tôi thừa thế đấy mạnh con cặc vào lồn chị và bắt đầu nắc thật nhanh tới tấp. Con cặc tôi cương cứng, giật mạnh và bắn những dòng tính khí nóng ào ạt trong lồn chị. Chị hét lên một tiếng thật lớn…

“Ahhhhh… Chết chị rồi em ơi, chị chết em ơi, chị chết em ơi… ahhhhh…”

Chị nẩy lồn lên trên và hai tay cào chặt vào lưng tôi đến rướm máu. Tôi ra khí thật nhiều, bao nhiêu tinh khí tồn lũy gần cả năm nay, tôi bắn hết vào trong lồn chị, không chừa một chút nào, hơn phút sau mà tính khí tôi vẫn tiếp tục bắn ra tràn đầy tất cả những ngõ ngách trong lồn chị. Tinh khí của tôi và nước lồn của chị hòa trộn tạo thành một vũng nước nhầy nhựa trong lồn chị và chảy ra cả ngoài giường. Tôi nhìn xuống vũng nước nhầy nhựa ở dưới và thấy một đốm máu nhỏ màu hồng của chị trên tấm drap giường. Bây giờ thì tôi biết tôi mới vừa phá trinh chị, và chắc có lẻ chị cũng biết rằng chị vừa mới cho tôi đời con gái của chị trong căn phòng trọ nghèo nàn của tôi trên đất Mỹ lúc bấy giờ.

Chúng tôi vẫn nằm ôm nhau trên giường, tôi nằm trên người chị, con cặc vẫn chưa mềm hẳn và vẫn còn rĩ rã những giọt tinh khí trong lồn chị. Tôi sợ chị mệt vì tôi đè nặng trên người chị, tôi mới nhỏm người dậy nhưng chị không cho. Chị ôm chặt lấy tôi và không cho tôi rút con cặc ra khỏi lồn chị. Tôi hôn lên cổ, má và môi chị. Bây giờ có lẽ chị đã thích hôn môi nút lưỡi, chị đưa lưỡi ra thật dài cho tôi liếm và nút lưỡi chị. Tôi nút lưỡi chị một lúc, muốn ngừng lại, chị không cho vẫn tiếp tục ôm chặt và nút lưỡi tôi. À bây giờ thì chị đã chuyển thế và lột xác, nếu vậy thì cũng được thôi. Tôi nút lưỡi chị lại thật lâu có đến cũng gần 15 phút, không rời môi nhau. Tôi nút và liếm lưỡi chị cho đến lúc nước miếng chảy đầy ra miệng của hai đứa. Tôi nuốt hết nước bọt của chị, và chị cũng nuốt hết nước bọt của tôi. Cuối cùng thì chúng tôi cũng phải tạm ngưng cuộc đấu. Tôi trườn ra khỏi người chị, rút con cặc đầy nước đã mềm nhũn ra khỏi lồn chị. Chị có vẻ vẫn còn tiếc nuối cuộc vui vẫn chưa muốn buông hẳn tôi ra.

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận