Chìa Khóa Tình Yêu (3 phần thú vị)

chìa khóa tình yêu

Tác giả: Minh Trung

Phần 1

Yuehang có vẻ hơi ngạc nhiên khi thấy hôm nay có vị khách sắp xếp cho cô. Sau khi làm việc ở công ty bất động sản Hailin này hơn hai năm, Yuehang hiếm khi nhìn thấy những khách hàng trẻ tuổi như chàng trai trẻ đang đứng trước mặt cô.

Hãy nghĩ về điều này. Trong hơn một thập kỷ, lạm phát ở Hồng Kông đã gia tăng và giá bất động sản tăng vọt. Như vậy, các bạn trẻ không có nhiều tiền để đầu tư vào ngành này phải không? Vì vậy, hầu hết mọi người đều là người già, hoặc ít nhất là rất già trước khi có thể bước chân vào Công ty Hailin, một công ty có tiếng trên thị trường. Căn nhà hoặc mảnh đất có giá trị ít nhất hàng chục triệu đô la Hồng Kông.

Vì vậy, hôm nay, khi công ty sắp xếp cho cô dẫn một vị khách đến thăm một biệt thự nằm ở ngoại ô khu Xinjioyi, Yuehang cũng tin rằng, theo lẽ thường, vị khách đó phải là giám đốc của cơ sở. Là một doanh nhân nổi tiếng ở Hồng Kông, cô không ngờ anh ta chỉ là một chàng trai trạc tuổi cô, nhiều nhất là hơn cô năm ba tuổi.

Chia sẻ-Khoa học-Yêu-Yêu

Tuy nhiên, anh cũng có sức hấp dẫn đặc biệt và cách nói chuyện duyên dáng.

Nhạc Hàng mỉm cười gạt bỏ những suy nghĩ không liên quan đến công việc trong đầu. Câu hỏi khó là làm thế nào để thuyết phục khách hàng này chi số tiền lớn hơn 10 triệu đô la Hồng Kông để mua một ngôi nhà trên bãi biển. Chỉ bằng cách này công ty mới có được lợi nhuận cao. Tất nhiên, hoa hồng của Nguyệt Hằng cũng rất đáng kể.

Gió buổi sáng mát mẻ ở Hong Kong khiến Nguyễn Hằng cảm thấy rất dễ chịu. Anh lái một chiếc xe rất đẹp, một chiếc xe thể thao Đức hai cửa, có cửa sổ nhỏ trên nóc mở ra để gió lùa vào thổi bay tóc trên trán cô.

Nhạc Hàng giơ tay vén tóc ra sau, mở ví, lấy ra một cặp kính rồi kẹp lên tóc như một chiếc kẹp tóc thời trang để những lọn tóc xoăn không bị bay ra ngoài. Nhìn hành động của Nhạc Hàng, người thanh niên bên cạnh dường như đã hiểu. Anh ta đi chậm lại và hỏi Nguyễn Hằng:
– Xin lỗi, gió có thổi tóc bạn không? Bạn có muốn tôi đóng cửa sổ mui xe không?
– Ồ, không? Không sao đâu, tôi rất thích sự mát mẻ của gió. Người Hong Kong đã quen bụi bặm nhưng lại không có được vẻ sang trọng như người nước ngoài?

Tiếng cười của chàng trai bên cạnh vang lên nhẹ nhàng. Nhạc Hàng đột nhiên cảm thấy lỗ tai nóng bừng. Cô cảm thấy xấu hổ mỗi khi phát hiện ra “sức quyến rũ chết người” ở chàng trai này. Khi cười hay nói, răng và môi của anh ấy rất phẳng. Anh hơi quay đầu lại nhìn cô rồi mỉm cười.
– Cô Nguyệt trêu chọc tôi hoài. . .
– Ôi trời, tôi không dám… Chúng tôi chỉ nói về người Hong Kong chúng tôi thôi, chúng tôi không có ý cười nhạo ông, xin ông Kwok đừng hiểu lầm.
Chàng trai vẫn mỉm cười và nói tiếp:
– lại! Một điều tôi muốn yêu cầu bạn đừng lặp lại là đừng gọi tôi là ông hay ông. Nếu nghe không quen không có nghĩa là tiếng Trung của chúng ta rất trang trọng mà thực tế cách xưng hô của người phương Tây rất đơn giản và thoải mái. Cô Nguyệt…hay có lẽ chúng ta đều còn trẻ nên coi nhau như bạn bè. Mình mới về Hong Kong chưa lâu nên cũng cần
Nếu có thể hãy gọi tôi là Guolin, nó sẽ khiến bạn cảm thấy thân thiết hơn. thuốc?

Đọc tiếp  Những năm tháng đó – Truyện Sex Học Sinh Có Thật – Cập nhật Chương 13

Nguyệt có chút bối rối, không trả lời được. Thành thật mà nói, cô không hiểu tại sao kể từ lần đầu tiên gặp Guolin ở văn phòng công ty vào sáng nay, cô luôn cảm thấy không thoải mái với anh chàng này. Nguyễn Nhạc Thanh biết rõ đây không phải là vẻ ngoài hào nhoáng và phong thái tao nhã trên khuôn mặt tuấn tú của anh. Cuộc sống ở Hong Kong mấy năm qua thật khó khăn.
Có ai bạn chưa gặp không? Nhưng giọng nói, nụ cười và đặc biệt là đôi mắt của Quách Lâm mới thực sự thu hút cô. Mỗi khi Ruan Xing nhìn thấy cách Guolin lén lút nhìn cô, mỗi khi cô cảm thấy mình rơi vào vòng xoáy, hay khi Guolin mỉm cười với cô, trái tim Ruan Xing bỗng đập mạnh.

Chẳng hạn, cô không muốn tin vào điều mà người ta thường gọi là “yêu từ cái nhìn đầu tiên”, nhưng thực tế, cô xấu hổ đến mức suýt vấp ngã và loạng choạng với chàng trai bên cạnh. Dù vậy, Nguyệt. Bà Hằng cũng cho rằng nên giữ mức giá này cho con gái Hong Kong. Người mới về Trung Quốc có dễ nghĩ con gái Hong Kong “phải lòng” con trai không? Thế là Nguyệt lưỡng lự không trả lời.
Chính xác. Cô ngượng ngùng xoay chìa khóa trong tay, ngập ngừng nói:
– Anh Quốc…Ồ không, anh Quốc đã biết nói chuyện rồi. Danh tính của chúng tôi khác nhau. Dù anh Guo muốn tìm bạn là người địa phương ở Hong Kong nhưng ở Hong Kong không thiếu những quý cô thanh lịch, khi nào mới đến lượt một cô gái quê như tôi?

Trái ngược với suy nghĩ của Ruan Xing, có lẽ người nước ngoài thường nói nam nữ giao tiếp rất tự nhiên và cởi mở, nên Quách Lâm tự nhiên lấy tay vỗ nhẹ vào tay cô rồi hét lên:
– Ôi chúa ơi! Tình trạng của một chàng trai và một cô gái trẻ là gì? Cũng giống như việc đi làm ở Cái Long xưa, thành thật mà nói, chúng tôi tin rằng mọi người trên trái đất này đều bình đẳng. Bạn tốt hơn hay kém hơn người kia thì đó chỉ là “cách sống” chứ không phải ngoại hình hay bất cứ địa vị nào bạn đề cập đến. Tôi tưởng tượng những người trẻ như bạn cũng có cùng quan điểm với tôi phải không chị Nguyệt Hằng?
Thật là một người đàn ông ăn nói khéo léo. Nguyệt cười bẽn lẽn:
– Được rồi, được chứ? Anh Quách quả thực rất thông minh. Người ta nói đàn ông Hoa kiều rất biết cách nói chuyện để lấy lòng người khác. bây giờ tôi đã hiểu
– À, vâng. Dù sao đi ra ngoài cũng khó khăn và chúng tôi sợ mọi người nhìn mình khi làm bất cứ việc gì. Nhưng đó là chuyện đó, chúng ta sẽ nói về chuyện đó sau. Bây giờ nếu cô Nguyệt bỏ cuộc thì cô phải trả lại cho tôi chữ Đông Quốc phải không?

Đọc tiếp  Phá trinh bạn cùng lớp - Phần 1

Nhạc Hàng im lặng, đột nhiên tai lại có chút nóng lên, nhớ tới bàn tay Quách Lâm vẫn đặt trên tay mình, nhẹ nhàng siết chặt. Nguyễn Nguyệt muốn rút tay lại, nhưng như vừa uống một ngụm rượu đào, một cảm giác hưng phấn kỳ lạ từ hơi ấm của lòng bàn tay Quốc Lâm và âm thanh truyền khắp cơ thể cô:
– Cảm ơn cô Nguyễn. . . Tôi không thể tin được là tôi vừa trở lại Honghong và có cơ hội gặp một cô gái xinh đẹp như bạn với tư cách là bạn của tôi.

Mặc dù trái tim cô đập rộn ràng với cảm giác xa lạ đang đến gần nhưng Nguyễn vẫn giấu nó bằng khuôn mặt nữ tính và vui tươi. Cô rút tay ra khỏi lòng bàn tay Guolin và đấm nhẹ vào vai Guolin:
– Này, tôi nói đồng ý làm bạn của cậu khi nào thế? Đừng tham lam…
Guolin cũng không phù hợp. Anh ấy trả lời:
– Đúng là tôi rất muốn. Ai lại không muốn làm bạn với một cô gái xinh đẹp hơn những cô gái hộ tống ở Phố Tàu San Francisco? Nếu anh không chê em không nổi tiếng thì anh vẫn nguyện…làm bạn trai của em!

Lúc này Nguyễn Nguyệt có chút sợ hãi vì tốc độ tấn công của Quốc Lâm quá nhanh. Cô không còn bình tĩnh nữa mà tim đập loạn xạ trong lồng ngực. Nhạc Hàng xoay người, giấu mặt trước cửa kính xe, như người say, hy vọng gió mát thổi vào mặt, để lời nói đột ngột của Quốc Lâm làm tâm hồn nàng xao động. Kỳ lạ thật, thực ra cô còn tưởng Quốc Lâm chỉ đang tán tỉnh mình nên cô không có gì phải xấu hổ cả. Nhưng không hiểu sao, lời nói nửa thật nửa đùa của Guolin lại khiến cô căng thẳng đến mức muốn nín thở…

Trên thực tế, không phải Nhạc Hàng không nghe được lời tỏ tình của bạn trai mà là có người lãng mạn nào đó mỗi tuần gửi cho cô hàng chục bông hồng. Nhưng về phần họ, cô không hiểu tại sao những bông hồng và những lời nói chân thành của họ lại không làm cô cảm động chút nào. Ngược lại, tôi chỉ biết Guolin có vài giờ, lời nói của anh ấy chỉ có ý muốn làm bạn trai của cô ấy, khiến Nhạc Hàng đỏ mặt.

Đọc tiếp  Người phụ nữ sinh con một mình

Về phần Guolin, anh không ngờ cô gái Hong Kong ngồi cạnh mình lại nhạy cảm đến vậy. Anh chậm rãi dừng xe, quay đầu lúng túng nhìn Nhạc Hàng:
– Tôi…tôi xin lỗi…tôi đã vô tình làm Nguyệt Hằng tức giận…tôi…

Người dân Trung Quốc càng bối rối thì Yuehang càng trở nên xấu hổ. Cô không tức giận vì những gì anh nói mà vì quá đam mê nên cô có chút choáng ngợp và choáng ngợp trước tình yêu của người đàn ông bên cạnh.

Nguyệt hít một hơi thật sâu để giúp cô lấy lại bình tĩnh. Cô thì thầm: “Không! Không thể được? Nhạc Hàng, lòng anh không thể yếu đuối như vậy được. Hôm nay hãy coi anh ấy như khách của anh.”

Nghĩ nghĩ, cô định thần lại, quay người định quay lại xe, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của Quốc Lâm, sự bối rối của cô nhanh chóng quay trở lại. Nguyệt lưỡng lự, lẩm bẩm, cúi đầu nghịch nghịch chiếc chìa khóa trên tay. . .
– Bạn. . . KHÔNG. . .

Thái độ ngượng ngùng của cô đã khiến Guolin chú ý, anh quả thực đã bị hình ảnh cô gái này thu hút ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cô vào buổi sáng. Mặc dù sinh ra ở Mỹ và tiếp thu lối sống văn minh phương Tây nhưng Guolin không hiểu quê hương Hồng Kông của cha mẹ mình. Khi còn trẻ, ông Quách đã cùng cha mẹ tới Hồng Kông nhiều lần. Trong những năm qua, ông nhận xét về sức sống của giới trẻ Hồng Kông. Không giống như giới trẻ ở Mỹ chỉ biết chơi bời và dành nhiều thời gian cho việc học, cặp kính của mọi người đều rất dày. Tuy nhiên, khi Quốc Lâm liên hệ với Nguyệt Hằng, giám đốc điều hành kinh doanh Công ty Bất động sản Hải Lâm vào sáng nay, diễn biến cũng khiến anh hơi bất ngờ.

Cô ấy quả thực còn trẻ cho vị trí này nhưng phong cách kinh doanh của cô ấy thì không thể bỏ qua. Ngoài ra, Nguyệt Hằng còn có vẻ đẹp vô cùng uyển chuyển, đáng yêu cộng với bản tính thuần khiết nhút nhát của người châu Á đã tạo nên một nét “rất lạ” khiến Guolin phải ngưỡng mộ cô. Guolin cũng cảm thấy ngượng ngùng khi thấy Yuehang bối rối như vậy vì cách tán tỉnh “xã hội” tự nhiên của mình. Anh ta dừng xe và xin lỗi. Lâm nhẹ nhàng nắm tay Nhạc Hàng, nhìn thẳng vào mắt nàng:
– Tôi không có ý đó. Hãy coi như tôi chưa từng nói điều này trước đây.

(Hết Phần 1, mời các bạn theo dõi Phần 2)

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận