Phần 1
===================================================
Cha của Trinh mất khi Trinh mới 8 tuổi. Mẹ của Trinh khi đó Thu mới 26 tuổi nhưng vì thương con nên Thu chỉ quan tâm đến việc đi làm và chăm sóc con chứ chưa bao giờ nghĩ đến người đàn ông khác. Lớn lên, Trinh hiếm khi cười hay nói, gương mặt luôn đượm buồn. Chỉ còn vài ngày nữa là sinh nhật lần thứ 17 của Trinh. Sáng nay, Trinh ngồi trên giường ngắm mình trong gương.
Trinh có mái tóc thẳng dài ngang lưng. Khuôn mặt trái xoan, đôi mắt bồ câu lấp lánh nhưng luôn buồn bã. Mũi của Trinh thẳng và trông rất cân xứng với đôi môi đỏ mọng. Trinh vuốt ve, nhẹ nhàng bóp bộ ngực to tròn, săn chắc của cô bằng cả hai tay rồi ngây thơ chạm vào lỗ rốn trên bụng cô. Đối lập hoàn toàn với bộ ngực tròn trịa của Trinh là vòng eo thon gọn. Trinh đưa ngón tay vuốt ve mái tóc đen óng ả trên âm hộ của mình, xoa nhẹ. Sau đó cô nhìn vào chân trái của mình và thở dài thất vọng. Trình bị liệt và chân trái bị teo nên trông rất xấu xí. Trinh buồn bã nằm trên giường, để lộ thân hình xanh xao như quả trứng luộc. Trinh thấy thương mình và lấy chăn che cái chân bị gãy của mình.
Mỗi lần đi đâu Trinh đều phải lắp chân cho một người bị liệt nên Trinh rất ít khi ra ngoài. Trinh trốn trong nhà nên làn da trắng ngần trở nên trắng trẻo hơn, mái tóc đen cũng trở nên sẫm màu hơn. Cô ấy trông thật xinh đẹp. Trinh cũng biết mình xinh đẹp. Nghĩ tuổi thanh xuân của mình trôi qua lặng lẽ, cô lại cảm thấy buồn chán. Trinh thấy những cô gái cùng tuổi có bạn trai, người yêu, cô muốn khóc.
0 0
Chiều nay, sau khi tan sở về nhà, Thu vui vẻ nói với Trinh:
“Thầy Zheng, hôm nay chúng ta cùng đi nhà hàng ăn nhé?”
Trinh thực sự không muốn đi nhưng thấy mẹ vui vẻ như vậy, cô mỉm cười gật đầu đồng ý. Thu bước vào nói thêm:
“Mẹ, con đi tắm trước.”
Trinh thở dài rồi bước vào trong. Cô loay hoay buộc chặt chiếc chân sắt vào chân trái rồi mặc quần jeans và áo sơ mi trắng vào. Cô duỗi thẳng tóc và nhìn vào gương. Trinh nghĩ thầm: “Mình đẹp quá”, rồi cô hít một hơi thật sâu và khập khiễng đi lên lầu đợi mẹ.
Đột nhiên chuông cửa reo, Trinh khập khiễng ra mở cửa. Một người đàn ông trung niên ăn mặc chỉnh tề mỉm cười hỏi Trinh:
“Mẹ về rồi à?”
Trinh chưa kịp trả lời thì Thư đã nói vào trong phòng:
“Trinh, mở cửa cho chú Phong vào. Tối nay chú ấy mời chúng ta ăn tối.”
Thu liền bước ra ngoài, quấn chiếc khăn tắm quanh người rồi nói thêm:
“Chúng ta hãy lái xe về nhà. Bạn có thể gọi taxi được không?”
“Ừ, tôi sẽ gọi taxi.”
Trinh bối rối trước cách nói chuyện của hai người đàn ông. Cô mở cửa “giấc mơ” cho Phong. Về nhà đi. Phong ngồi đối diện với Trinh. Ông muốn lấy lòng Trinh nên mỉm cười hỏi ba lần:
“Năm nay cậu bao nhiêu tuổi?”
Zhen’er cúi đầu, nhẹ nhàng đáp:
“Ừ, tôi 17 tuổi.”
“Bạn học lớp mấy?
“Ừ, tôi đã nghỉ học lâu rồi.
Nói xong, Trinh ngồi im. Phong sợ Trình ngượng ngùng nên mỉm cười hỏi mấy câu vớ vẩn để phá tan bầu không khí lạnh lùng:
“Này… em có bạn trai chưa? Nếu vậy thì đừng giấu anh nữa. Haha… em sẽ không nói cho mẹ biết phải không?
Trinh buồn bã trả lời:
“Ừ, tôi không dám có bạn trai à?”
“Ồ, nếu chưa thì để tôi từ từ giới thiệu nhé, haha? Tên bạn là gì?
“Ừ, tên là Zheng.”
“Ồ, tên thật đẹp, em cũng đẹp.”
Trinh rất ghét người khen mình xinh đẹp, vì khen mình như đâm dao vào tim. Trinh buồn bã trả lời:
“Đa,? Tôi không dám. Tôi thậm chí còn không có ý tưởng về bạn trai?”
Phong cười thông cảm với Trinh. Lúc này mẹ Trinh cũng bước ra. Phong nói lớn:
“Ôi nhìn em đẹp quá. Mẹ và con gái đều đẹp phải không?”
Mẹ Trương mỉm cười nói:
“Tôi chỉ giỏi nịnh nọt cô ấy thôi. Hãy cẩn thận khi cô ấy cười.”
Trinh rất bất ngờ, qua cuộc trò chuyện, cô hiểu ngay mối quan hệ giữa mẹ cô và người đàn ông tên Phong. Trinh cố gắng vui lên và cũng cười. Đúng lúc đó, một chiếc taxi dừng trước cửa và bấm còi inh ỏi. Mẹ Trinh giục Phong và Trinh, cả ba lên taxi về trung tâm Sài Gòn ăn tối.
0 0
Rồi mỗi chiều thứ bảy, Trinh lại đi ăn tối với mẹ và chú Phong. Trinh không quan tâm đến cách cư xử của mẹ nên Trinh không có thiện cảm cũng như không có ác cảm với Phong. Thu nhận thấy Trinh không có phản ứng gì với việc mình làm nên Thu thấy thoải mái hơn, cử chỉ với Phong cũng tự nhiên hơn.
Một buổi chiều thứ bảy, sau khi ăn tối về, Thư nhanh chóng xin qua đêm ở nhà cô và đồng ý. Đường Ninh không nói gì và hành động bình thường như không có chuyện gì xảy ra. Về nhà, mẹ và chú Phong xem tivi và Trinh xin phép đi ngủ sớm vì rất mệt. Trinh thực ra không ngủ mà chỉ nằm nhắm mắt nghe mẹ và chú Phong nói chuyện. Một lúc sau, cả hai cùng nhau đi ngủ. Nhà rất hẹp, giường của Trinh được ngăn cách với giường của mẹ bằng một tấm rèm. Ánh sáng lờ mờ từ chiếc đèn ngủ dưới chân tường cũng đủ để Trinh nhìn thấy bóng hai người đang tán tỉnh nhau. Trinh chăm chú nhìn và chăm chú lắng nghe mẹ nói nhẹ nhàng:
“Anh ơi, đừng ngại, Trinh chưa ngủ đâu.”
“Nó đang ngủ, em yêu. Anh đã đánh thức nó.”
“Vậy thì chậm lại để tôi xem anh ấy đã ngủ chưa!”
Trinh biết hai người sắp quan hệ tình dục. Nghe mẹ nói xong, Trinh giả vờ nhắm mắt ngủ. Mẹ Trinh vén rèm, bước đến bên giường Trinh, nhẹ nhàng kéo nó qua ngực con rồi đi ra phía sau bếp. Khoảng một phút sau, Thu quay lại, đi ngang qua giường Trình. Trinh biết mẹ sẽ về nên vẫn giả vờ say. Thư nhìn các con rồi kéo rèm bước vào phòng.
Một lúc sau, Trình mở to mắt, cố nhìn rõ qua tấm rèm. Dù chỉ nhìn thấy hai bóng đen nhưng Trình biết họ khỏa thân và Trình cũng nhận ra rõ ràng chuyển động của họ. Trinh cố gắng quan sát hai bóng đen đang ân ái.
Chú Phong quỳ xuống và Trình thấy rõ một miếng thịt nhô ra từ bụng dưới của Phong. Mẹ Trinh gắp miếng thịt ra vẻ cho vào miệng. Trinh nhìn thấy mẹ cúi mặt xuống. Trinh biết mẹ đang dùng lưỡi liếm đầu thịt chú Phong rồi lượn vòng lên xuống. Một lúc sau, chú Phong túm tóc mẹ và cử động cơ thể một cách thô bạo.
Chú Phong đẩy mẹ xuống đất rồi trèo lên người bà. Anh bắt đầu hôn và liếm mặt cô, sau đó là ngực, bụng cô và đưa lưỡi lướt khắp cơ thể cô. Chú Phong vùi mặt vào bụng mẹ, hít thở liên tục rồi hình như hôn mẹ vào đó, Trinh nghe thấy vài tiếng lạch cạch mơ hồ. Mẹ Zheng duỗi người và đặt một chân lên gối. Trinh nghe mẹ bắt đầu rên khe khẽ rồi nhìn thấy mẹ giãy giụa.
Chú Phong ngồi dậy, quỳ xuống, dang rộng đùi mẹ. Trinh hơi ngẩng đầu lên, cẩn thận nhìn hai bóng người màu đen. Chú Feng dường như đút cặc của mình vào âm hộ của mẹ và đập thật mạnh. Mẹ Trinh hét lên, túm lấy cánh tay chú. Chú Phong tiếp tục đánh mạnh vào bụng mẹ, hai người gần như không chú ý đến Trinh đang nằm bên kia tấm rèm. Chú Feng dậm chân mạnh mẽ, lên xuống liên tục, thỉnh thoảng dừng lại để thay đổi kiểu dáng. Anh ấn đùi mẹ vào cánh tay mình và tiếp tục thủ dâm.
Mẹ Trình thả chú Phong xuống rồi trèo lên người chú như ngựa. Mẹ anh ngồi xổm trên người anh, dang hai chân sang hai bên và đặt tay lên giường. Trinh nhận thấy mẹ cô cúi xuống, nắm lấy miếng thịt cứng và nhét vào hai bên háng anh. Mẹ Trinh cúi xuống, chân có vẻ cứng đơ, mông lên xuống liên tục.
Chú Phong lật mẹ lại, bà hếch mông bò lên giường. Anh đưa tay kéo mông mẹ lên, khiến cặp mông tròn trịa của bà cao hơn. Chú Phong nhét nó vào mông mẹ, sau đó ôm mông mẹ ra vào đều đặn. Lúc này, mẹ Trinh có vẻ rất vui mừng và rên rỉ rất to. Đột nhiên, chú Feng gầm lên, thở hổn hển và ôm chặt lấy mông mẹ. Trinh thấy người chú Phong giật nảy lên rồi ngã vào lưng mẹ. Mẹ Trinh không nhúc nhích khi Trinh nằm đè lên người mẹ. “Bạn?!”. Rồi cả hai nằm im lặng.
Trinh chưa bao giờ nắm tay con trai. Nhưng bây giờ tôi nhìn thấy những cảnh sex. Trinh cảm thấy ngứa ngáy khắp người và tê dại không tả được. Trinh cảm thấy nước âm hộ mình chảy ra. Trinh cảm thấy vui vẻ, một cảm giác lạ lùng vừa thú vị vừa thỏa mãn. Trinh kéo chăn qua đầu cố ngủ.
(Hết Phần 1, mời các bạn theo dõi Phần 2)
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.