Tôi tự giới thiệu, tôi tên là Bette, tôi là một đứa trẻ ở quê hương Bến Tre. Tôi sống ở một ngôi làng hẻo lánh từ khi còn nhỏ. Những câu chuyện ma của ông bà và những người xung quanh luôn cuốn hút tôi. Tôi không dám đi vệ sinh, cũng không dám đi một mình. Mãi đến khi lớn lên, tôi mới bắt đầu tổng kết lại bản thân mình một chút. Ai đã từng đến Trey Quay chắc chắn sẽ biết đến chiếc phà nổi tiếng này. Bận rộn nhưng đằng sau sự quyến rũ đó là sự bí ẩn. Chia sẻ nó với những người khác cũng vui vẻ và tò mò như nhau.
– Phà Rạch Miễu: Nhiều người muốn biết tại sao lại gọi là Phà Rạch Miễu nên tôi xin tóm tắt lại. Ngày xưa tôi nghe bố kể rằng lúc đó đoạn sông đi từ xã Tân Thạch qua Phường. Hòn đảo. Sau này, đất sụp kéo theo ngôi chùa sụp đổ nên người ta không còn nhìn thấy ngôi chùa nữa. phà Rạch Miễu”. Từ lúc chiếc phà được xây dựng, mọi chuyện bắt đầu xảy ra khiến những người hàng xóm nơi đây bức xúc. Vô cùng đáng sợ.
Khi còn bé, ai cũng muốn được ra ngoài chơi thoải mái, tránh xa tầm mắt của bố mẹ, tôi và bạn bè cũng thường xuyên ra bến phà chơi lon hoặc kem.
– Hôm đó, sau một ngày đi học, ngủ trưa và ăn uống, tôi và các bạn ra khu bến phà chơi, vì trên phà luôn có rất đông khách và nhân viên không bao giờ kiểm soát được. Người chơi được mời đến chơi lúc đó có khoảng 6 người chơi và quy định là họ chỉ được trốn ở gần bến phà. Càng ngày càng ít đi (nếu có nhiều trắng thì tôi sẽ thua), tôi phải trở thành nạn nhân. Nhưng đếm xong lại lười đi tìm nên chỉ ngồi thành một đống. Giống như, anh da đen bước ra ngay, còn anh chàng này. Gặp vài lần nên hơi chán. Phòng phà mở cửa. Có một nhóm đông người ở bên ngoài đang cố gắng đưa phà vào bến, và rất nhiều người đang bàn tán về vấn đề lớn lao là gì. , nên anh ta nhảy xuống kiểm tra. Sau một trận đánh đòn, chúng tôi đến gặp cháu vào ngày hôm sau khi cháu về nhà và bố mẹ cháu thấy cháu rất mệt nên không dám mắng cháu nhiều. Anh ta nói không nên đến đó vì nghĩ mình sẽ không dám đến đó và ở đó có giàn giáo nên dễ trốn nên leo lên giàn giáo. Khi mệt mỏi, anh ngồi xuống và trượt xuống nước, anh vẫn nghe thấy tiếng ai đó nói chuyện. Anh ta không thể vùng vẫy nhưng may mắn có một người chú đã nhảy xuống và cứu anh ta. Điều tốt. Anh đã được đưa về nhà an toàn. Thế là họ phải đưa thầy về nhà để cúng. Phải mất cả tuần mới đóng được hộp. Sau đó, trong lúc làm việc, có vài công nhân bị trượt chân ngã. Con ma đã được thả ra. Họ tìm người thế chỗ và cho đến ngày nay người ta thường chết ở địa điểm này và tôi xin phép đi ăn một chút rồi quay lại viết về những cái chết bí ẩn hơn!
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.