Ngày 18/5/2000, trong nước mắt của bố mẹ và ba em gái, tôi quay nhìn mẹ lần cuối và lên chuyến tàu Nha Trang – Sài Gòn.
Chuyến tàu đêm đó đưa tôi cùng hàng trăm người xa lạ về phía Nam Sài Gòn, chẳng bao lâu nữa sân bay Tân Sơn Nhất sẽ đưa Phan Lang-Ninh Thuận, một chàng trai trẻ quê xa xôi, về miền Tây. Tiếng tàu gầm rú lao qua, tiếng còi tàu lấn át mọi âm thanh chia tay. Hòa lẫn với tiếng còi tàu, tôi nghe thấy tiếng nước mắt rơi.
Bên cạnh tôi là một người phụ nữ khoảng 36 tuổi và cô con gái 7 tuổi, trông rất xinh đẹp và nhìn tôi tò mò vì tôi đang khóc như mất mẹ chiều qua. Một chiều hè tháng Năm, nước mắt hòa với mưa. Mỗi mét tàu rời ga Nha Trang như từng mét đất tôi đã bỏ lại nơi quê hương, nơi mẹ già, người anh ngốc nghếch và người cha tóc bạc A. nơi để sống ngày này qua ngày khác. Người phụ nữ tò mò bắt chuyện với tôi bằng một câu hỏi rất nghịch ngợm: “Em là người lớn mà sao lại khóc nhiều thế?”
Tôi ngước nhìn cô ấy bằng ánh mắt thông cảm mà cô ấy từng có và tôi trả lời: “Có lẽ ngày đó bạn cũng giống tôi!”
Ngày xửa ngày xưa, tôi đi biển và tất nhiên tôi đã khóc rất nhiều! Cô ấy trả lời tôi, và khi tôi đến bên kia đại dương, tôi nhận ra mình đã rời bỏ quê hương. Câu chuyện giữa hai người kéo dài đến tận 10 giờ tối, dường như họ cảm nhận được hơi ấm của nhau. Tôi thì thầm vào tai họ: “Đẹp quá!”.
-Anh nói thật đấy à?
– Tôi thành thật trả lời!
—Bạn sẽ làm gì nếu ngồi cạnh một người phụ nữ xinh đẹp?
– Bạn có nhìn vào người đó không? tôi đã trả lời
– Chỉ nhìn thôi à?
– Sẽ có quan hệ tình dục! Tôi đã trả lời.
Câu trả lời của tôi khiến cô ấy mỉm cười hài lòng. Tôi dùng gì để bói toán vận may của mình? . Cô ấy mỉm cười và hỏi tôi tại sao tôi biết! Tôi trả lời vì những dây thần kinh màu xanh hiện lên trên tấm lưng ngáy của cô ấy đã chỉ ra điều đó. Bởi vì trên tàu vẫn còn đèn,,,,cô ấy nói với tôi,,,bạn có thể tắt nó đi, sẽ dễ ngủ hơn,,,,tôi hiểu cô ấy muốn tôi làm gì với cơ thể cô ấy. Các toa tàu chìm trong bóng tối và không ai có thể nhìn rõ ai đang làm gì. Tôi nắm tay cô ấy và nhìn lên từ bàn tay đến khuỷu tay rồi đến nách. Cô ấy giơ tay lên cao và tôi đặt tay mình vào ngực cô ấy. Bộ ngực to và cứng đó đã khiến tôi bị kích thích ngay lập tức. Tôi đưa tay ra sau lưng cô ấy, mở áo ngực ra và nhẹ nhàng xoa xoa núm vú của cô ấy. Một sợi tóc dựng đứng lên, tôi nhẹ nhàng di chuyển vào trong âm đạo của cô ấy, nhẹ nhàng đưa hai ngón tay vào chạm vào âm vật của cô ấy, xoa nhẹ nhàng. Lúc này, cô ấy đang rỉ tinh dịch. Cô ấy ôm tôi và hôn tôi nhiều lần, tay cô ấy nắm trọn lấy con cặc cứng cáp của tôi,,, cô ấy thì thầm,,,, con cu của anh to quá, nếu nó đụ vào lồn tôi thì sướng quá. Cô ấy kéo chăn đắp cho tôi rồi cúi xuống ngậm con cặc đang phập phồng của tôi, cô ấy đi vòng quanh đầu cặc tôi cho đến tận gốc rồi nhét nó vào miệng như đang nhai một quả chuối ngon lành. Cô ấy đẩy đến đâu tôi cũng nhảy lên và quay lại liếm âm hộ cô ấy. Đôi môi âm hộ của cô ấy thật ngon và khi tôi dùng lưỡi chạm vào âm vật của cô ấy, nước của cô ấy chảy ra và tôi liếm sạch chúng…
May mắn thay, tôi và chị gái đã thuê một chiếc giường trên toa tàu ngày hôm đó. Tôi và chị gái là những người duy nhất trên toa xe mà chúng tôi thuê. Tôi khóa chặt cửa, Chi đứng sau lưng tôi, đưa tay ra nắm lấy con cặc đang đau nhói của tôi, kéo tôi lên giường. Cô ấy mút cặc tôi một cách say mê và lưỡi tôi đi sâu vào bên trong âm hộ của cô ấy. Âm hộ của cô ấy có mùi thơm và có nhiều nước. Càng bú âm hộ của nhau, họ càng mang lại khoái cảm cho nhau. Tôi rút cặc của mình ra khỏi miệng cô ấy và cọ nhẹ vào môi âm hộ của cô ấy, nó nảy lên và bắt đầu rên rỉ, cô ấy hứng tình quá, nói cho tôi biết đi, hãy đưa cặc của bạn vào đó đi, tôi sẽ chấp nhận. Khi cô ấy đưa con cặc cứng đó vào âm hộ của mình, tôi chưa kịp đưa vào vì âm hộ của cô ấy chưa được ai mở nên rất khó đưa vào, tôi nắm lấy đầu con cặc rồi đưa vào. Nhẹ nhàng đưa vào trong âm hộ của em, em bật lên và nhắm mắt lại, tôi đét em từ từ, tinh dịch của em chảy ra khiến cặc tôi càng bôi trơn và đưa được vào nửa chừng, em uốn cong người vì quá phấn khích và sung sướng, tôi ngã xuống xuống, cô ấy bật dậy, tôi nghe thấy một tiếng ‘bốp’,,, cô ấy hét nhẹ vào tai tôi,, tôi rất hạnh phúc, tôi rất hạnh phúc,,,hơn nữa,,,tôi tôi đẩy mạnh hơn, và cô ấy hét lên , “Uh, uh, uh, uh, uh, trời ơi, sướng quá, sướng quá… Sau 20 phút đút vào âm hộ của cô ấy, tôi bắt đầu xuất tinh và có tiếng tinh dịch chảy vào trong cô ấy âm hộ đã được nghe thấy.” Như tiếng suối,,, cô thì thầm chán ghét, cảm giác sướng quá bố mẹ ơi, con có con cu to thế, chơi nhiều quá,,, hơn nữa, sau niềm vui đó, con nhìn Dưới Tấm trải giường có những giọt máu đỏ hòa lẫn với dòng nước dục vọng, tôi liếm sạch âm hộ của cô ấy và chúng tôi quấn lấy nhau khi tàu chạy qua. Trạm Hồng.
Vào lúc 5 giờ sáng ngày 19 tháng 5 năm 2000, tôi lặng lẽ bước ra khỏi nhà ga ở ga Hexiong, mang theo một chiếc vali chỉ đủ lớn để đựng những hành lý cần thiết. Trong vali, ngoài bộ bách khoa toàn thư còn có 500.000 đồng mà bố mẹ tôi để dành cho tôi khi tôi đi du học. Tôi đoán taxi đang đi đến số 426/04 đường Phạm Văn Hải – Quận Tân Bình – Thành phố Hồ Chí Minh, nơi chú tôi ở.
9 giờ sáng ngày 19/5, tôi tạm biệt các cô, chú, các anh chị em rồi ra sân bay làm thủ tục đúng giờ. Khi tôi đứng xếp hàng, người quen phía sau tôi chính là người phụ nữ trên chuyến tàu tối qua. Lúc đó chúng tôi không còn xa lạ nữa, cô ấy nhanh chóng ôm tôi một cách thân thiện. Thật trùng hợp, tôi và cô ấy ngồi cùng một ghế trên chuyến bay 661 của Vietnam Airlines.
Chuyến bay cất cánh lúc 11h30 và cả hai chúng tôi đều có cảm giác như đang ở ngoài đời thực. Cô ấy hơn tôi 2 tuổi!
14h15 giờ Philippine, chuyến bay 661 của Vietnam Airlines hạ cánh xuống sân bay quốc tế Aquino, tôi để lại cho cô sự tiếc nuối vì phải tiếp tục hành trình sang Mỹ. Cô ấy đã cho tôi địa chỉ nhà và email để dễ liên lạc, và tôi chắc chắn không quên cảm ơn cô ấy.
Những người đón tôi ở sân bay là hai người dân địa phương, hai người lạ mà tôi chưa từng gặp mặt. Tôi nhìn họ, và họ nhìn tôi, vì tôi thấy họ cầm biểu ngữ có dòng chữ “Chào mừng ông Liang Yuefeng”. Một người trong số họ hỏi tôi: “Anh có giấy tờ gì hay gì khác chứng minh anh là anh Lương Viết Phong không?”. Tôi trả lời: “Có, tất nhiên!”. Anh hỏi: “Đó là cái gì vậy?”! Tôi đưa cho anh ấy nửa tấm thiệp có ghi tên tôi “iệt Phong”. Anh thò tay vào túi lấy ra một vật gì đó, nối hai nửa lại với nhau tạo thành dòng chữ “Lương Việt Phong”. Họ ôm tôi và chúc mừng tôi.
Tôi nhập học vào ngày 2/6/2000 và đến ngày 13/6 tôi tham gia lễ chào cờ chào mừng Ngày Độc lập của Philippines. Trong khi hát quốc ca, họ đặt tay lên ngực trái để đáp lại bài hát “Những người Philippines trung thành” và sau khi hát quốc ca, họ đọc lời cam kết “Hindi Kitamali Limutan, Filipinos” (Tôi sẽ không bao giờ quên Philippines) ). Tôi cũng đọc, không phải bằng tiếng Philippin mà bằng tiếng Việt.
Một năm sau, vào một buổi chiều mùa hè ấm áp vào tháng 4 và tháng 5, bảo vệ trường học thông báo rằng tôi có khách. Tôi chạy nhanh qua sảnh, một hình ảnh rất quen thuộc nhưng mờ ảo hiện ra trước mặt tôi, không ai xa lạ đó chính là cô ấy, người phụ nữ tôi gặp trên tàu tối qua.
Khi gặp nhau, chúng tôi vui mừng khôn tả, cô ấy ôm tôi và tôi ôm cô ấy thật chặt trong vòng tay, như đôi tình nhân, như vợ chồng.
Tôi đưa cô ấy đến phòng khách riêng của khoa triết và thông báo với bộ phận an ninh của trường rằng cô ấy sẽ ở đó một tuần. Tôi sắp xếp đưa cô ấy đi thăm một số danh lam thắng cảnh ở Philippines trong kỳ nghỉ hè, trong đó có Vịnh Subic ở Palawan, nơi từng là trại tị nạn nơi hàng nghìn người Việt sinh sống trước giải phóng, rồi đến thành phố Vinh, nơi quân đội Mỹ đóng quân. Dừng chân trong thời gian này rồi bay tới Cebu để tham quan tàu điện ngầm và ngược lại, thành phố Baguio không khác gì Đà Lạt ở Việt Nam. Sau một tuần đi chơi với em gái, tôi cảm thấy thật mãn nguyện sau một năm sách hỏng. Đến ngày cô ấy phải trở về Hoa Kỳ, tôi tiễn cô ấy một mình tại sân bay quốc tế Aquino, nơi tôi cùng cô ấy lên chuyến bay từ Việt Nam.
Ở với cô một tuần, cùng chơi, cùng ăn, cô chi trả mọi thứ vì biết tôi là sinh viên. Thú thật, tôi không ngần ngại để cô ấy làm điều đó vì dù có phải giữ thể diện thì tôi cũng không có đủ tiền để chi trả.
Tôi đã rất hạnh phúc trong suốt một tuần ở bên cô ấy, và cô ấy cũng rất hạnh phúc. Vào đêm đầu tiên chúng tôi gặp nhau sau một năm xa cách, tôi đã cùng cô ấy đi dạo và ở lại khách sạn một đêm. Tôi đã không ở bên nhau. Cô ấy mút cặc của tôi và sau đó liếm nó một cách tham lam,,,Tôi liếm âm hộ của cô ấy như một que kem,,,cô ấy nhảy lên mỗi khi tôi chạm vào âm vật của cô ấy,,,sau khi chúng tôi ở bên nhau hơn hai giờ, liếm âm hộ của cô ấy,. Cô ấy hét lên mỗi lần cô ấy làm điều đó,,,,, khó quá con ơi, điều này thật tuyệt, mẹ và bố, làm ơn đụ con mạnh hơn đi, con hứng quá, làm ơn vào đi, con đã đụ cô ấy cả đêm, Thế nên …cô ấy chơi nhiều đến nỗi môi âm hộ của cô ấy sưng lên nhưng âm hộ của cô ấy vẫn sừng sững… tôi càng đụ cô ấy càng thích thú… cho đến tận 5h sáng. Cô ấy cầm lấy con cặc của tôi, lau khô nhẹ nhàng và tôi liếm sạch âm hộ của cô ấy rồi quay người lại mút vú cô ấy, mút nó như một đứa trẻ.
Cô ấy trở về nhà và tôi ở lại, đắm mình trong sách và viết thư cho nhau thường xuyên cho đến ngày tôi hoàn thành năm thứ tư cao học tại Chủng viện San Carlos.
Tôi đáp chuyến bay CAVN 714 từ Canada về cuối năm 2003 và chuyển sang Philippines lúc 7h sáng ngày 14/12/2003.
Ba năm qua, mặc dù tôi đã nhờ người nhắn tin tìm cô ấy ở Mỹ nhưng cô ấy vẫn không nhận được tin tức gì từ tôi. Bây giờ em đang ở đâu,,, tôi luôn tự hỏi. Trong cơ thể bạn cũng có dòng máu của những đứa con thơ của tôi phải không?
hết
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.