Phần 1
Tôi hiện đang làm bộ phận bảo hành của một công ty máy tính lớn ở Hà Nội, có vẻ như vấn đề máy tính hoàn toàn không liên quan gì đến tình dục nhưng trong câu chuyện tôi sắp kể cho các bạn nghe bây giờ, từ máy tính đến tình dục thì nó rất gần gũi. .
Sáng thứ Hai đầu tiên của tuần này, như thường lệ, tôi sắp xếp một số lệnh bảo hành từ bộ phận bán hàng và gửi cho đồng nghiệp, yêu cầu họ đến công ty khách hàng để thực hiện công việc bảo hành.
Nhìn vào tất cả các công ty xuất nhập khẩu, tôi lặng lẽ cảnh báo mọi người
-Các bạn hãy cẩn thận với dữ liệu trên thiết bị của mình nếu không bạn sẽ phải trả giá đắt.
Mọi người đều biết trách nhiệm của mình rồi đến công ty khách hàng để bảo trì máy móc. Một số nhân viên không ở lại trụ sở công ty mà đến các công ty xuất nhập khẩu thực phẩm ở xa thành phố.
Khi tôi đến công ty và bước vào phòng, có vài nhân viên ở đó dẫn tôi đi xem máy. Máy nằm ở phòng kế toán của công ty. Nhân viên ở đây cũng tiếp đón tôi rất lịch sự và niềm nở. Tệp bị thiếu.
Sau khi sao chép dữ liệu, tôi mời ông chủ máy tính ra ngoài nói chuyện. Không ngờ ông chủ máy tính lại là một cô gái rất xinh đẹp, tôi đoán cô ấy chỉ khoảng hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi và mặc đồng phục. Cực kỳ ngon.
Hai bắp chân trắng nõn và hơi nhô lên, bộ ngực tương đối to và nhô ra, hơi nâng ngực lên trông ngon miệng hơn.
Mái tóc xoăn nhẹ càng tăng thêm cảm giác mặn mà, xinh đẹp. Khuôn mặt không đẹp lắm nhưng khá duyên dáng, đặc biệt là hai khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt to tròn. Cô mỉm cười khi nhìn thấy tôi:
-Có chuyện gì vậy? Thiết bị của tôi có bị hỏng nặng không?
-Không có hư hỏng phần cứng cơ học. Nhưng tôi chắc chắn rằng tôi đã nhận được rất nhiều email và lây nhiễm tất cả các tập tin trong đó.
Khi tôi nói điều này, cô gái bước tới và nhặt con chuột để sao chép những gì cô ấy cần. mũi.
Mùi nước hoa không nồng, chỉ thơm nhẹ nhưng cực kỳ dễ chịu.
– Không sao đâu, thưa ngài, xin hãy tiếp tục làm việc này cho tôi.
Mình nhẹ nhàng mở bản ghost và khởi động lại máy đột nhiên cô ấy giật mình nói: Mình chết rồi quên chép một số thứ cực kỳ quan trọng.
—Nó hoạt động như thế này, tôi có thể làm gì khác?
Khi tôi khởi động lại máy, những chương trình đó đã biến mất, tôi hơi thất vọng và thì thầm:
-Thật là lãng phí công sức. Nếu bạn để lại một bản sao như thế này, nó có thể dễ dàng bị mất.
-Ừ, vậy tám giờ tối tôi sẽ tới, tôi sẽ ở nhà.
Tôi nhận được địa chỉ và cài một số phần mềm cho cô gái làm việc. Sau đó tôi đi làm cho công ty khác, thay ổ cứng cho cô ấy làm việc rồi lấy lại ổ cứng.
Chẳng mấy chốc, công việc buổi sáng đã kết thúc và tôi quay lại công ty. Một vài đồng nghiệp hỏi:
-Hôm nay công việc của bạn thế nào?
– Mình đến công ty làm việc và gặp một cô gái rất xinh đẹp, nhưng cô ấy không chép hết file và mất hết dữ liệu sau khi ghost, chắc tối nay tôi sẽ đến nhà cô ấy lấy lại cho cô ấy. Bạn đọc địa chỉ.
Sau đó, tôi đưa tờ giấy địa chỉ cho đồng nghiệp của mình. Một đồng nghiệp của tôi, anh Đông, nói:
-Wow, cái tên đẹp quá Haring, nhà lại gần nhà tôi nên tôi có thể thử sửa điện thoại cho cô ấy. Tôi không chịu được việc bạn nói cô ấy xinh đẹp phải không?
——Không phải thế, nhưng cô ấy khá xinh đẹp, tôi chỉ dám sửa máy tính chứ không dám đụng vào thứ gì nếu tôi có người yêu mà cô ấy ghen thì tôi sẽ chết.
Chúng tôi trò chuyện một lúc rồi nghỉ ngơi để ăn trưa.
Anh Khánh, một đồng nghiệp của tôi ở công ty cho biết:
– Ôi mấy đứa mới vào công ty ngon quá, ngoan quá. Chúng ta cần chăm sóc chúng thật tốt và luyện tập phong cách này nhiều hơn nhé.
-Có tài thì cứ làm đi, tôi sợ rồi, tôi không đủ khả năng để làm mục đồng và đến giờ tôi vẫn cô đơn.
——Anh lại đùa nữa. Làm sao một người như anh lại không quan tâm đến bất kỳ cô gái nào?
Tôi mỉm cười, giả vờ thích thú với những lời nịnh nọt của Khánh, rồi lặng lẽ bảo Khánh và Tùng cuối tuần này tổ chức một bữa tiệc nhỏ để chúc mừng công việc mới.
Ăn uống xong chúng tôi vào nhà nghỉ ngơi một lát rồi đi làm. Tôi thừa nhận buổi chiều có rất nhiều việc, đến gần tối mới xong và trao đổi kinh nghiệm với nhau.
Họp xong tôi và Tùng đi uống nước rồi quay lại tắm.
Khi tôi lái xe tới, đó là một căn hộ hai tầng xinh đẹp trông không khác gì chủ nhân của ngôi nhà đó, tôi bấm chuông và Harling nhìn thấy tôi mỉm cười nói:
—Tôi đã đợi bạn từ chiều nay. Tôi tưởng bạn sẽ không đến!
-À, chỉ là em có việc ở công ty về muộn nên mang cho anh chút việc.
Nói xong tôi và Linh bước vào nhà. Linh đang mặc đồ ở nhà, tuy không đẹp bằng khi trang điểm nhưng vẫn rất ngon.
Khi bước vào nhà, ấn tượng đầu tiên của tôi là căn hộ rất đẹp và trong nhà có rất nhiều hoa, tôi nhẹ nhàng nói với Hòa Lăng:
-Chắc cậu thích hoa lắm. Tôi thấy ở đây có hoa.
-Tôi chỉ thích cắm hoa thôi, vì hoa khiến người ta yêu đời hơn.
Tôi ngồi uống một ngụm nước và nhìn lại căn hộ một lần nữa, tôi thừa nhận rằng bố cục khá gọn gàng và đẹp mắt. Một lúc sau, tôi đến văn phòng của He Ling. Ở đó có rất nhiều sách và máy tính được đặt ở giữa phòng.
Tôi nhẹ nhàng mở máy tính và lắp ổ cứng vào. Việc đưa đĩa mềm vào để khôi phục những phần bị mất dần xuất hiện, Hòa Lăng vui mừng khôn xiết. Nói nhẹ nhàng:
– Công nhận bạn có tài thật sự và rút ra dễ dàng quá, tôi tưởng là mình và đang nghĩ cách làm lại vì thứ Tư tuần này tôi có cuộc họp cần có tài liệu như vậy.
– Hầu hết các tài liệu Word đều dễ lấy nhưng với mình thì không khó, chỉ mất chút thời gian thôi, may là mình có ổ cứng chứa đầy tài liệu dễ lấy, còn những thứ khác thì phiền phức.
Khi tôi đang tập trung làm việc, Haring cũng nhẹ nhàng tiến đến gần tôi, cẩn thận nhìn tôi. Mái tóc của Ling tỏa ra mùi thơm thoang thoảng, khiến tôi cảm thấy rất vui. Tôi nhẹ nhàng quay sang Haring và vô tình nhìn thấy cả hai.
Cổ áo của Linh buông xuống, tôi nhìn rõ chiếc áo ngực màu đen nhẹ nhàng quấn lấy ngực cô ấy, trông rất ngon lành.
Dù trông như thế này nhưng tôi không dám làm gì. Một lúc sau, tôi bật máy tính và chép vào đó cho Haring. Lâm Hách thấy thế, mỉm cười:
-Tôi không biết phải cảm ơn thế nào? Bạn đã gửi bao nhiêu?
– Ối, sao bạn lại làm mất nó? Hơn nữa, tôi vừa trả tiền cho bạn, có ý nghĩa gì vậy?
Tôi ngồi trước máy tính của Hòa Lăng xem một lúc, lấy ra vài bộ phim tâm lý nóng bỏng, trong đó có cảnh vợ chồng. Cô ấy có chút xấu hổ nhưng cũng không nói nên lời.
-Bạn có thích xem những bộ phim như thế này không? Nhìn chung thì hay nhưng nội dung thì giống nhau. Bạn sẽ cảm thấy nhàm chán sau khi xem quá nhiều.
Khi tôi nói điều đó, Harling cảm thấy như cô ấy có thể cởi mở và nói chuyện với tôi.
– Ở nhà buồn thì lên mạng tải về, nhưng công nhận diễn xuất của các diễn viên trông rất chân thực phải không?
——Đối với tôi, cặp đôi diễn xuất là chuyện bình thường, vì không có vấn đề gì, và đó cũng là nghệ thuật.
– Biết là thế nhưng tôi có cảm giác như anh ấy đã làm gì sai, ngượng ngùng
Tôi và Linh trò chuyện một lúc thì khi xe chạy tới cửa, mưa chợt ập đến Linh thấy người tôi ướt sũng, mỉm cười nói:
– Thôi, mưa tạnh đi, tối về nhà cũng có việc gì, ngồi đây nói chuyện với anh một lát.
Tôi khẽ mỉm cười ngồi xuống, nhưng quần áo của tôi đã ướt đẫm rồi nói:
– Để tôi lấy cho anh ít quần áo để thay. Quần áo của tôi ướt hết rồi.
Tôi mỉm cười đợi Hòa Lăng lên lầu lấy bộ quần áo cho tôi thay.
Thay quần áo xong, tôi bước ra ngoài ngồi trò chuyện với Haring pha cho tôi một tách trà gừng và nói:
– Uống có thể đỡ cảm, nhưng không để nguội sẽ bị cảm.
(Hết Phần 1, mời các bạn theo dõi Phần 2)
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.