Câu chuyện tôi sắp kể xảy ra đã lâu, khoảng cuối mùa hè năm 2011.
Năm đó tôi vừa tròn 20 tuổi, còn là sinh viên. Gia đình tôi chỉ đủ ăn đủ mặc chứ không có nhiều tiền tiêu vặt. Càng lớn, tôi càng tiêu nhiều tiền, lại không muốn phiền lòng bố mẹ nên quyết định đi làm thêm để có thêm tiền tiêu vặt.
Thế là hôm đó tôi lên mạng tìm việc làm. Hết lần này đến lần khác chỉ có ba dự án tiếp thị đa cấp. Sau khi tìm kiếm một lúc lâu, tôi không thể tìm thấy bất cứ điều gì thỏa đáng. Ngày hôm sau trong buổi họp mặt ở trường trung học, bạn đang trò chuyện với con cái và phàn nàn về công việc của mình. Nó ậm ừ một lúc rồi lên tiếng.
– T có người quen mở quán cà phê ở quận Bình Thạnh, nhờ T hỏi xem có cần thêm nhân viên không rồi báo cho N đi xin việc!
Tôi rất vui khi nghe anh nói vậy và sau đó anh xin số điện thoại của tôi để tôi có thể dễ dàng liên lạc với anh.
Vài ngày sau anh gọi điện cho tôi và nói:
– Xin chào! Ừm? Mình vừa hỏi anh trai về việc tuyển nhân viên thì anh ấy nói cần 2 nam bồi bàn. T giới thiệu N với anh, anh nói nếu rảnh sẽ đến phỏng vấn vào khoảng 2h chiều và bắt đầu làm việc vào ngày mai.
Nghe xong tôi rất vui, liên tục cảm ơn anh và xin được địa chỉ, số điện thoại của anh trai anh. Sau giờ học, tôi cưỡi con Red Wave Alpha thiêng liêng thẳng về nhà. Chuẩn bị hồ sơ đầy đủ, ảnh 3×4, CMND photo. Đúng nghĩa là lúc đó là 1:45 và tôi đang ở trong cửa hàng.
Quán cà phê đẹp hơn bạn nghĩ rất nhiều. Quán không lớn, nằm trong hẻm nhưng rất dễ tìm. Ngay khi bước vào quán, tôi đã rất ngạc nhiên bởi lối trang trí sang trọng và ánh sáng dịu nhẹ. Nó giống như Acoustic Cafe nhưng tôi thấy nó đẹp hơn. Sau đó, khi gặp “sếp”, tôi hiền lành, lễ phép nên chiếm được cảm tình của sếp. Sau cuộc phỏng vấn, tôi xin làm việc theo ca chiều và tối, tức là từ 2 giờ chiều đến 10 giờ tối. Tôi nghĩ nếu không làm gì ở nhà thì tôi sẽ làm việc hai ca. Mình ở đây không có nhiều khách hàng nên có nhiều thời gian rảnh, học nhanh, ngồi máy lạnh mát mẻ, lương gấp đôi (1 triệu/ca). Vì vậy, tôi quyết định rằng trong khoảng thời gian tới tôi sẽ ít thời gian ở nhà hơn, buổi sáng học bài, sau đó ở quán cà phê từ trưa đến tận khuya.
…Bạn đang đọc Chuyện Tình Cafe Nguồn: https://truyensexnunglon.com
Ngày hôm sau, ngày đầu tiên đi làm, tôi mang chiếc laptop lõi kép Toshiba bền chắc của mình để lướt web trong khi mặc “đồng phục” nhân viên (quần đen, áo phông của cửa hàng). Nhà tôi ở quận Phú Nhuận, đi tới cơ quan mất khoảng 10 phút. Lúc 1:45 tôi đến cửa hàng. Lúc này cửa hàng đã đông khách. Tôi nhìn thấy một người phụ nữ đang ngồi ở quầy chơi laptop, nên tôi liền chạy tới hỏi thăm công việc.
Tôi bước tới quầy và nhẹ nhàng chào:
– Xin chào!
Cô ấy ngước lên nhìn tôi. Phải thừa nhận rằng cô ấy rất xinh đẹp, đặc biệt là làn da và mái tóc của cô ấy trắng mịn như da em bé, đôi mắt to, mái tóc dài ngang lưng và mái xéo. Tôi đứng im một lúc rồi chỉ mỉm cười.
– Xin chào! Bạn là nhân viên mới?
– Đúng! Anh K (sếp) mới tiếp tôi hôm qua. Tên tôi là N
Giọng cô mang chất giọng miền Nam dày và nghe có vẻ trưởng thành hơn so với vẻ ngoài.
– Đúng! Tôi tên là L và tôi làm quản lý ở đây.
Chẳng trách tôi cứ thắc mắc liệu “đồng phục” của cô ấy có hơi khác so với nhân viên Lacoste đang ngồi pha cà phê gần đó hay không. Mặc váy và áo sơ mi bó sát, cô ấy trông như một nhân viên văn phòng. Sau đó cô ấy giao cho tôi một công việc không liên quan nhiều, chỉ là bưng bát, rửa ly và lau bàn. Một lúc sau, có thêm hai nhân viên nam bước vào.
Hai anh chàng này không có gì đặc biệt. Họ cũng là sinh viên như tôi, nhưng ngoại hình thì bình thường hơn tôi rất nhiều. Một cậu bé cao khoảng 1,6 mét, cận thị và có nhiều mụn trứng cá. Cậu bé còn lại cao khoảng 1,65 mét, da thịt nhiều hơn và có một nốt ruồi lớn trên mặt dưới cằm. Hai người bước vào cửa hàng và đi đến quầy. Sau đó, anh chàng mặt mụn bước vào quầy, bước tới gần cô quản lý, nắm lấy má cô, véo rồi nói đùa:
– Quản lý kiểu gì mà suốt ngày ngồi chơi game thế!
– Dao, Dao (đau, đau) – rên rỉ thôi.
Sau đó nốt ruồi tiến tới vuốt ve má cô (như trẻ con), hai chàng trai đi đến cuối quầy uống trà đá.
Nhưng việc quản lý rất nhẹ nhàng. Hai thanh niên còn lại chắc đi làm đã lâu nên thân thiết lắm. Khi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp, tính cách dễ gần, họ tiến tới trêu chọc. Sau đó hai người bắt đầu nói chuyện, hỏi tôi cái này cái kia. Họ hơn tôi hai tuổi, anh nốt ruồi phục vụ giống tôi, còn anh mụn thì pha cà phê.
Suốt buổi chiều, hai anh chàng thỉnh thoảng lại đến trêu chọc cô, cô mỉm cười. Về phần cô gái Lacoste, cô pha cà phê, uống rượu một cách lạnh lùng, không có ai “chơi” cùng. Rồi đến 18h, khi hai người kia đi làm về, chị L đi uống rượu với Lacoste. Tôi uống cà phê và hâm nóng đồ ăn nấu tại nhà cho bữa tối trong khi cô L ngồi viết sách. Tôi nhìn cô ấy trong khi ăn, và càng nhìn cô ấy càng trở nên xinh đẹp.
Tính tôi khá trầm lặng nên rất khó nói chuyện với ai. Chúng tôi bưng và rửa cốc suốt buổi tối trong khi cô L pha cà phê, không nói với nhau một lời. Sau đó khoảng 8 giờ sáng, cửa hàng trở nên vắng vẻ và Lacoste quay trở lại. Em gái tôi và tôi là những người duy nhất còn lại trong cửa hàng…
Bây giờ trong cửa hàng chỉ còn tiếng nhạc du dương, ánh đèn vàng, tôi và cô L. Cô L vẫn đang loay hoay với đống sách trên bàn. Tôi đang định mở Youtube xem Châu Tinh Trì thì bỗng nghe thấy tiếng giấy xào xạc, ngẩng đầu nhìn thấy cô Chu Tịnh Thúy. Sau đó tôi chỉ nhìn cô ấy như thế này. Cô L chống cằm, đi loanh quanh một lúc rồi đi đến cuối quầy pha cà phê hay gì đó. Tôi ngừng xem và gõ đoạn video tôi đang xem xong “Ma đạo tông chủ – Chu Cảnh Chi” lên YouTube để tiếp tục xem. Đang xem, cô L bất ngờ đặt cốc cà phê sữa đá lên bàn, tôi ngước lên cảm ơn rồi kéo ghế ngồi cạnh tôi.
– Bộ phim này điên à?
– Phim của Châu Tinh Trì buồn cười quá!
Sau đó chị L cũng ngồi xuống quan sát. Lúc này đột nhiên đến đoạn anh Tinh ôm cô gái rồi cương dương vật lên… Cô Tinh và tôi.
– Phim này dở quá!
Sau đó cả hai im lặng một lúc. Cô L bắt chuyện:
– Năm nay bạn có thấy khó chịu không?
– Ừ, tôi hai mươi rồi! Bạn bao nhiêu tuổi?
– Chị số 31.
– Cái gì! 31 tuổi, bạn đúng là kẻ nói dối!
– (cười) Thật đấy! Xem bằng chứng?
– Thiệt hại khủng khiếp! 31 tuổi mà nhìn như 21.
——Mọi người đang nói nhảm!
– Bạn có bạn gái không?
– Không có chị gái.
– Em đẹp thế mà chưa có bạn gái, nói dối thật đấy!
– Đây không phải là sự thật! Bạn có thể có bạn trai!
– Anh có một đứa con! 3 năm.
Lúc này, tôi càng bất ngờ hơn khi lần đầu gặp cô, tôi cứ tưởng cô cùng lắm chỉ 24, 25 tuổi thôi chứ thực ra cô đâu có “già” đến thế. Nhưng cô ấy trông rất xinh đẹp, với khuôn mặt như một cô gái tuổi teen. Quả thực, “đứa con một trông có vẻ mệt mỏi”. Hai chị em ngồi một lúc và tâm sự về gia đình, công việc và những chuyện khác. Sau đó có vài khách vào uống, hai chị em lại đi làm. Đồng hồ điểm 9h35 tối, vị khách cuối cùng rời đi, hai chị em dọn dẹp quán và chuẩn bị đóng cửa.
Cẩn thận khóa cửa và lấy xe. Cô L lái chiếc Vespa màu trắng mới toanh, đội mũ bảo hiểm màu trắng, trông rất thanh lịch.
– chị gái! (Bạn đi trước đi)
– Đúng!
Cô L nổ máy, tôi cũng nổ máy. Chúng tôi cùng nhau đi đến ngõ thì mọi người đều ngã xuống.
Đêm đó, tôi nằm ngủ mà vẫn còn ấn tượng về tuổi tác của cô. Thật khó tin rằng cô đã có chồng và con. Sau đó tôi chìm vào giấc ngủ một cách vô thức.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.