Mỗi cuộc đời của chúng ta là một câu chuyện. Có những điểm tương đồng, nhưng cũng có nhiều điểm khác biệt. Người ta nói phải trải qua gian khổ mới hiểu được ý nghĩa cuộc sống. Có người cho rằng cuộc sống bình yên là mục tiêu của mỗi người. Nhưng đây chỉ là triết lý sống của những người ngồi trong quán cà phê và bàn luận với nhau mỗi sáng. Bởi ai có thể lựa chọn cuộc sống của riêng mình…
Chuyện của Minh Tùng và Thùy Trang rất khác biệt, ít nhất là trải nghiệm đời sống tình dục đầy màu sắc của họ.
Mingdong sinh ra và lớn lên trong một gia đình giàu có, gia đình nề nếp. Bố cả đời làm công chức. Mẹ anh là một người phụ nữ đảm đang gánh vác gia đình. Cô giỏi bán thuốc Tây và trở thành nguồn thu nhập chính của gia đình. Năm 18 tuổi, Ming Dong đi du học. Bốn năm sau, anh tốt nghiệp loại xuất sắc tại Đại học Melbourne, Úc với bằng cử nhân kinh tế. Sau khi làm việc bốn năm, thay đổi công việc hai lần và tăng sáu bậc lương, anh trở thành một trong những người được các công ty săn đầu người săn lùng nhiều nhất. Không chỉ vậy, với vẻ ngoài cao ráo, điển trai và gia thế tốt, Mingdong đi đến đâu cũng thu hút những phụ nữ độc thân, tựa như mùi thơm của đàn ong. Anh cũng trải qua một số mối tình ngắn ngủi nhưng không mối tình nào để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng anh.
Thùy Trang đến từ một thái cực hoàn toàn trái ngược. Cuộc sống của cô không mấy hạnh phúc và đau khổ kể từ khi cô còn nhỏ. Cha mẹ cô ly hôn khi cô hơn năm tuổi. Mẹ nghe theo tiếng gọi của tình yêu và cưới chồng mới. Thùy Trang sống cùng bố tại khu tập thể cán bộ hưu trí. Năm cô tốt nghiệp Cao đẳng Sư phạm, được một người quen của bố cô giới thiệu về dạy ở một trường tiểu học. Thùy Trang và Minh Tùng từng trải qua nhiều mối tình ở trường đại học và nơi làm việc nhưng đều nhanh chóng kết thúc.
Người ta nói số phận là do ông trời sắp đặt… hai người đến từ hai thế giới khác nhau sẽ gặp nhau như thể định mệnh vậy. Ngày hôm đó, Minh Tùng gặp Thùy Trang, sự kiện có một không hai trong đời.
Sáng thứ bảy, gia đình anh trai Minh Tùng đi du lịch Vũng Tàu. Đến lúc lơ là, họ mới nhớ ra có thư mời họp phụ huynh cho cậu con trai vừa vào lớp hai sáng hôm đó. Vì vậy, anh ấy đã gọi điện về nhà và cầu xin Mingdong tham dự cuộc họp. Chị dâu của anh cũng nói với anh rằng cô ấy sẽ cho anh một bất ngờ…
Ngày hôm đó quả thực là một cực hình đối với Mingdong. Anh ấy cao 180 cm và ngồi trên bộ bàn ghế của trường tiểu học. Không chỉ vậy, xung quanh anh còn có hơn ba mươi cái miệng phụ nữ, ồn ào như chợ. Ming Dong vẫn đang thắc mắc tại sao những học sinh khác tham dự buổi họp phụ huynh đều là mẹ mà lại không có người cha nào xuất hiện. Câu trả lời của anh lập tức xuất hiện trước cửa lớp. Tiếng bàn tán xung quanh cũng tự động lắng xuống. Xung quanh anh, rất nhiều phụ nữ nhìn dáng người duyên dáng dịu dàng đó với ánh mắt ghen tị và ghen tị.
Làng nước ngày ấy tựa như một thiên thần trong ký ức của Mingdong. Trong mắt anh, cô vượt xa định nghĩa “đẹp” mà người ta thường dùng để miêu tả phụ nữ. Thân hình của cô cao hơn chiều cao trung bình của phụ nữ Việt Nam khoảng 170 cm. Nhưng dáng người của cô không hề gầy gò mà đầy đặn không chê vào đâu được. Nhưng khi người khác nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy, tất cả dường như thừa thãi. Đôi mắt to, tròn, sâu, long lanh, chiếc mũi cao thanh thoát, đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng… một mỹ nhân tuyệt sắc hiếm khi xuất hiện ngay cả trong vòng chung kết cuộc thi sắc đẹp quốc gia. Không chỉ vậy, Thùy Trang còn có mái tóc đen mượt như thác chạm vào bờ hông cong của mình.
Thùy Trang mặc chiếc áo khoác dài màu hồng nhạt quấn quanh người, duyên dáng bước vào giữa lớp. Cô vén một lọn tóc ra sau tai, đặt hai chiếc bàn nhỏ mảnh khảnh cạnh nhau, hơi cúi đầu chào mọi người.
– Xin chào tất cả mọi người. Tôi là Phạm Thùy Trang, hiệu trưởng lớp 2A3.
Thùy Trang bắt đầu nói về việc thay đổi khóa học và học phí nhưng Minh Tùng không nhớ mình đã nói gì. Giọng nói miền Bắc yếu ớt, êm ái ấy trôi vào tai anh, quấn chặt lấy trái tim đang thổn thức của anh. Cuizhuang dường như nhận thức được ánh mắt bối rối và lơ đãng của anh, không thể rời xa cô.
– Bạn vẫn còn thắc mắc phải không? Nếu không, tôi muốn dừng lại… – Tôi đã…
Mingdong không nói gì trong suốt cuộc họp thì đột nhiên đứng dậy, khiến một nhóm phụ nữ ngạc nhiên.
– Vâng, làm ơn…
Thùy Trang buộc phải nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt… Cô biết anh đại diện cho phụ huynh học sinh Guoda nhưng suốt buổi họp, anh không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm vào cô. Đôi mắt to tròn, sâu thẳm của Thùy Trang khiến Minh Tung bối rối. Thúy Trang mím môi, nhịn cười, chờ hắn ngập ngừng nói:
– Tôi… tôi muốn biết… cô giáo… có bạn trai không? – Phù…haha…
Một nhóm phụ nữ phá lên cười. Lần đầu tiên gọi tên, mọi người đều biết Minh Đông đi họp vì cháu trai thay vì con trai nên không ai mắng mỏ. Tất cả đều lặng lẽ đứng dậy, cười toe toét rồi bước ra khỏi lớp, để lại hai thanh niên còn lại đang nhìn nhau.
– Nếu câu hỏi không liên quan gì đến việc học của bạn…tôi sẽ không trả lời. ——Thùy Trang mím môi, má hơi ửng đỏ, nói nhanh rồi quay lại bàn giáo viên.
Nhìn thấy Thùy Trang bước ra khỏi lớp với cái đầu cúi gằm, mặt đỏ bừng, Minh Tung thực sự muốn tự tát mình một cái. Anh ta bước nhanh về phía trước… Không ngờ đôi chân dài của anh ta vẫn vướng vào gầm bàn nhỏ của học sinh, toàn thân loạng choạng ngã về phía trước…
“Bang…” – Mingdong đập vỡ hai cái bàn rồi ngã úp mặt xuống đất.
– Này, ông dạo này thế nào rồi? – Thùy Trang có chút lo lắng, cúi xuống đỡ anh, tay Minh Tùng không biết làm cách nào để chạm vào anh. – Tôi không sao… ngượng quá… – Minh Tùng nhanh chóng ngồi dậy, dọn hai bàn rồi cười toe toét. – Thế nên… tôi nghĩ… – Này… tôi có thể… xin số điện thoại của bạn được không?
Mingdong vẫn không muốn. Tôi có cảm giác nếu bỏ lỡ lần này, tôi sẽ không bao giờ có cơ hội nữa. Thủy Trang nhìn anh, rồi nhìn đầu gối quần bẩn thỉu của anh, khẽ mỉm cười, tinh nghịch nói:
– Mỗi phụ huynh đều có số điện thoại của giáo viên chủ nhiệm lớp. Nếu bạn gửi con đến đây, đương nhiên tôi sẽ cho bạn số điện thoại của tôi.
Nhìn bóng dáng duyên dáng ẩn sau cửa lớp, Mingdong đột nhiên cười toe toét và hét lên:
– Tôi chưa có con và tôi vẫn đang tìm mẹ của đứa trẻ.
Nghe thấy tiếng hét lớn, Thúy Trang đang thong thả bước đi loạng choạng suýt vấp ngã. Cô che miệng nhịn cười, hai má đỏ bừng, tiếp tục đi về phòng giáo viên. Có điều gì đó ở người đàn ông đó khiến cô rất tò mò và thích thú. Anh ấy cao ráo, đẹp trai và ăn mặc rất thời trang. Nếu không phải anh đã bỏ cuộc như thế này thì ai biết được… Mặt Thùy Trang đỏ bừng, anh lắc đầu lắc lắc mái tóc đen dài để xua đi những suy nghĩ mơ hồ.
Sau ngày hôm đó, Ming Dong kiên quyết đồng ý với mục tiêu chinh phục của mình. Có thể nói đây là mục tiêu tình yêu đầu tiên trong đời anh. Mặc dù trước đây Mingdong đã có vài mối quan hệ nhưng anh vẫn chưa chủ động liên lạc với bất kỳ ai trong số họ. Chỉ vì có quá nhiều phụ nữ xung quanh anh ấy… anh ấy phải đưa ra lựa chọn.
Một tuần sau, với sự giúp đỡ nhiệt tình của chị dâu, Minh Tùng đã hẹn gặp Thùy Trang lần đầu tiên. Cô cũng không mời anh đến nhà mình mà gặp anh ở quán cà phê gần nhà.
Sau lần đầu hẹn hò, Minh Tùng đã tìm hiểu được nhiều điều về Thùy Trang. Hai mẹ con cô sống trong căn nhà nhỏ trong khu tập thể… Ký túc xá cán bộ về hưu đầy rẫy những ông già, bà già rảnh rỗi nên Thùy Trang không bao giờ dám có bạn nam đến nhà tôi. Mẹ cô đã ở với một người đàn ông khác từ khi cô hơn năm tuổi. Bao năm qua, cha cô lặng lẽ một mình nuôi dạy các con.
Minh Tùng và Thùy Trang đi chơi cùng nhau nhiều lần. Anh bắt đầu tỏ tình với cô… nhưng thật bất ngờ, Thùy Trang ngay lập tức từ chối anh. Cô không giải thích lý do mà cho rằng hai người trước hết nên làm bạn để hiểu nhau hơn. Nhưng đó không phải lý do khiến anh bỏ cuộc… Minh Tùng kiên nhẫn tiếp tục theo đuổi cho đến một ngày anh hiểu ra lý do Thùy Trang từ chối mình.
Ngày hôm đó trong một quán cà phê ấm cúng, khá riêng tư. Vẻ mặt Thùy Trang rất buồn khiến Minh Tùng rất căng thẳng. Anh sợ cô sẽ nói điều gì đó khiến hai người không còn cơ hội ở bên nhau nữa. Nhưng điều khủng khiếp mà anh mong đợi lại không hề như vậy…
– Tôi không nghĩ thật công bằng khi bạn tiếp tục làm điều này. – Thùy Trang nói, hơi tránh ánh mắt của Minh Tung. – Tôi không tốt như anh nghĩ… – Ý anh là sao? – Tim Minh Tung bắt đầu đập mạnh. – Em… em đã từng có bạn trai, và… đây là lần đầu tiên của em… – Thùy Trang tránh ánh mắt của Minh Tùng và nói với giọng run run.
Lời nói ra khỏi miệng nhưng Minh Trang vẫn không lên tiếng, nhìn anh bằng ánh mắt ngạc nhiên. Đột nhiên cô nhìn thấy anh đang mỉm cười với cô. Nụ cười rạng rỡ và không hề giả tạo… Mingtong nghiêng người về phía trước và thì thầm vào tai cô:
– Tôi nói thật với bạn… Lần đầu tiên của tôi đã qua rồi… – Phù… – Thùy Trang không nhịn được cười. – Ai quan tâm đến lần đầu tiên của tôi? Không có ân sủng nào cả. – Haha…vậy là cậu không quan tâm đến lần đầu tiên của tôi…
Mingdong cười, nắm chặt tay cô, đột nhiên tiến đến gần môi cô, thì thầm:
– Anh chỉ muốn là người cuối cùng của em…đủ rồi…
Minh Đông nhẹ nhàng hôn lên môi cô. Thùy Trang không né tránh như thường lệ mà lao mình vào vòng tay anh để đỡ lấy. Hai cái lưỡi xa lạ lần đầu tiên gặp nhau, như thể đã nhớ nhau từ lâu và quấn lấy nhau say đắm.
Lúc này trong lòng Mingtong cảm thấy rất ngọt ngào và thư thái, như trút bỏ được gánh nặng. Người ta nói đàn ông là loài động vật ích kỷ nhất trên đời. Dù có lấy lần đầu của mười cô gái khác thì khi lấy chồng, bạn vẫn muốn người đó còn trinh. Anh khinh thường những ý tưởng ích kỷ, độc quyền như vậy. Mọi người đều có quyền yêu…đàn ông cũng như đàn bà. Thậm chí, trong một số mối tình trước đây của Mingdong, khi anh du học rồi về Trung Quốc, chỉ có một cô gái còn trinh. Anh chia tay họ vì không tìm được tình yêu, điều này không liên quan gì đến trinh tiết.
——Anh thực sự không coi thường tôi sao? ——Thùy Trang thì thầm, nhìn anh bằng đôi mắt đẹp và sáng. – KHÔNG. Tôi sẽ không bao giờ coi thường bạn…
Thùy Trang vòng tay qua cổ Minh Tùng, tựa khuôn mặt đỏ bừng hạnh phúc lên bờ vai rắn chắc của anh. Cuối cùng cô cũng tìm được người đàn ông phù hợp với mình. Anh không biết rằng cô cũng rất lo lắng khi thú nhận chuyện vừa xảy ra. Thùy Trang có tình cảm với Minh Tùng. Cô sợ anh sẽ giống như người trước đây… không thể bước tiếp khỏi sự dối trá.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.