Cháp 1
Vậy là thằng Tú, đứa con trai của Trang cũng dời xa bố mẹ để ra nước ngoài du học. Vợ chồng Trang có 2 người con, đứa út tên là Thủy 17 tuổi, học rất giỏi nên được học bổng sang Pháp du học từ hơn một năm trước. Còn thằng Tú là anh, 19 tuổi học kém hơn nhiều so với em gái nó nên năm ngoái thi trượt đại học. Vì nhà giàu, Tú sa đà vào ăn chơi khiến vợ chồng Trang rất lo lắng. Cuối cùng Tùng, là chồng của Trang đã bàn với vợ là dùng tiền mua một suất học bổng cho thằng Tú sang Singapore học với mục đích là cắt đứt nó với lũ thanh niên hư hỏng ở nhà.
Thằng Tú tuy ham chơi nhưng Trang lại rất yêu thương và cưng chiều nó, nhất là từ khi đứa con gái của nàng sang Pháp du học. Với Trang thì dù sao vẫn có bóng dáng của thằng Tú trong nhà nên nàng cũng bớt cô đơn. Giờ nó cũng đi nốt và Trang bắt đầu cảm thấy ngôi nhà bốn tầng mình đang sống thật trống trải và đìu hiu không một tiếng cười.
Năm nay Trang đang ở độ tuổi cuối 40 đầu 41, cái tuổi không còn trẻ nhưng cũng chưa hẳn là già. Trang thuộc típ phụ nữ vừa xinh đẹp vừa cao sang. Cái thời còn là sinh viên Trang đã được mệnh danh là hoa khôi của trường kinh tế. Vì xinh gái nên Trang đã lọt vào mắt xanh con trai của một giám đốc giàu có trong thành phố. Như sợ mất một người đẹp như Trang khi quanh nàng có rất nhiều kẻ theo đuổi nên Tùng đã tìm cách cưới Trang khi nàng đang còn dang dở cuối năm thứ ba đại học. Cưới Trang được mấy năm thì bố Tùng mất và anh được thừa kế tài sản của ông, trong đó có công ty Thiên Địa. Tùng là mẫu người chịu khó ham học hỏi và cầu tiến nên chỉ vài năm sau công ty Thiên địa do anh chèo lái phát triển vượt bậc. Cả Tùng và Trang có lẽ là đôi vợ chồng khác biệt hẳn với những người trong tầng lớp thượng lưu. Trong khi Tùng chỉ tập trung vào công việc và gia đình thì Trang cũng vậy, nàng không sa ngã và bị lôi kéo bởi những bà vợ lắm tiền, chịu chơi. Khi đứa con gái thứ hai ra đời là Trang chấp nhận ở nhà làm một người vợ ngoan và một người mẹ hiền. Tuy chuẩn bị bước sang tuổi 41 nhưng Trang trông khá trẻ. Có lẽ ông trời thường hay ưu ái cho những người phụ nữ đẹp khi thường ban cho họ sự trẻ trung bất tận. Nếu như Trang đi cùng con gái và con trai ra đường thì chẳng ai nghĩ nàng lại là mẹ của chúng.
Suốt một tuần liền Trang vẫn không thể quên được bóng dáng của thằng Tú. Nàng lo cho nó vì từ bé nó có phải động tay động chân vào việc gì đâu. Giờ sống một mình nơi phương trời xa, Trang lo nó không biết cách tự chăm sóc bản thân một mình được.
– Ăn đi em! Ngon thế này mà em không ăn à?
Trang giật mình nhìn chồng đang ăn ngon lành. Nàng mỉm cười và thấy may mắn vẫn còn có Tùng bên cạnh. Tùng chưa bao giờ chê cơm vợ nấu và anh rất ít khi ăn ở ngoài. Những lời mời không quan trọng là Tùng luôn khéo từ chối để về nhà ăn cơm với vợ mình. Tùng ăn tương đối khỏe nhưng tạng người anh có lẽ không hấp thụ nên người lúc nào cũng gầy. Chưa bao giờ Tùng vượt qua được cái mốc 58kg cho dù ngày ăn đến 5 bữa đi chăng nữa.
– Chẳng biết con mình có chịu nấu ăn không hay toàn ăn mì tôm nhỉ?
Tùng húp bát canh xong rồi chậm rãi trả lời vợ :
– Em cứ lo lắng vớ vẩn. Đói thì tự biết làm hết. Ăn gì mặc xác nó! Nó không chết được đâu mà em cứ lo.
– Sao anh có thể nói như vậy được nhỉ? Nó là con trai duy nhất của anh đấy nhé. Anh không lo cho nó à?
– Anh có lo. Nhưng anh không lo mấy cái chuyện ăn uống của nó. Anh lo là lo không biết nó có chịu học hay không ý. Mà em bỏ ngay cái suy nghĩ con trai hay con gái đi. Chính vì em cưng chiều nó quá nên nó mới hư và ham chơi. Nhìn em gái nó xem, lúc nào cũng học giỏi mà anh chẳng thấy em nhắc tới. Em hơi bị phân biệt đấy nhé.
– Không phải vậy. Tại cái Thủy ngoan và biết chăm lo được bản thân nên em không mấy phải lo lắng. Còn thằng Tú thì từ bé không phải làm cái gì nên em mới lo.
– Thế là lỗi do đâu? Không phải là do em cưng chiều nó quá à?
– Thôi anh đừng bắt bẻ em được không?
Tùng chẳng muốn đôi co với vợ nữa nên im lặng ăn tiếp. Vài giây sau anh nghe Trang than thở như đang nói một mình :
– Ở nhà giờ tự nhiên sao em thấy trống vắng thế cơ chứ? Nhiều khi buồn nẫu ruột ra.
Tùng cau mày nhìn vợ. Quả thực anh thấy thương nàng quá khi cứ phải ru rú trong ngôi nhà rộng rãi. Tùng suy tư một lúc rồi nói :
– Hay em ra công ty làm đi. Nếu em đồng ý thì để anh sắp xếp cho em một công việc phù hợp. Đi làm có lẽ cũng giúp em khuây khỏa phần nào.
Trang hơi bất ngờ trước lời đề nghị đó của chồng. Quả thực Trang bất ngờ đến bối rối nên chưa thể trả lời ngay được. Bao năm qua làm vợ Tùng và bây giờ nàng mới nghe anh bảo mình đi làm. Trang e thẹn kiểu nhút nhát như không tự tin cho lắm. Nàng chu đầu về phía trước thật hài hước rồi hỏi dò chồng :
– Anh đang nói thật hay là đùa em cho vui vậy?
Tùng đặt bát cơm xuống bàn rồi nhìn Trang nói bằng giọng nghiêm túc :
– Em đã thấy anh có bao giờ nói đùa về công việc chưa?
Trang biết Tùng nói thật, nhưng nàng vẫn muốn tiếp tục hỏi cho chắc :
– Nhưng em ra đó thì làm được gì?
Tùng mỉm cười với tay ra trước nắm lấy tay vợ động viên :
– Em nên nhớ em đã từng là một cô sinh viên của trường Đại học kinh tế đàng hoàng nha. Và em cũng đã từng làm ở Thiên địa vài năm rồi phải không?
– Nhưng đó là mười mấy năm trước. Giờ em nhớ được gì đâu.
– Anh nói vậy thôi. Anh sẽ sắp xếp cho em một công việc phù hợp và sẽ có người giúp em làm quen. Chắc chưa đầy một tháng là em sẽ ok hết mà.
Nghe chồng nói vậy làm Trang cũng có chút tự tin. Bản thân Trang nhiều lần cũng muốn ra Cty làm để vừa giúp chồng, vừa đỡ mang tiếng là chỉ biết ở nhà nấu cơm và tiêu tiền. Trang tủm tỉm cười hỏi :
– Thế chồng định cho vợ làm việc gì? Thư ký hay là trợ lý?
Tùng cũng mỉm cười theo và trả lời luôn không cần suy nghĩ :
– Cả hai công việc đó đều không được, ít nhất tại thời điểm này. Thư ký phải làm việc từ lúc công ty mở cửa cho đến khi mọi người về hết. Mà anh chỉ muốn em làm đến khoảng 3h chiều thôi để về còn lo cho chồng chứ. Với lại chẳng ai thuê vợ làm thư ký cả, hì hì.
– Có sao đâu? Chắc thích chân dài chứ gì?
Tùng cười hóm hỉnh trêu vợ vì biết nàng đang thoáng ghen :
– Tất nhiên thư ký là phải chân dài tới nách rồi. Mà chân dài thì thằng đàn ông nào chả thích.
Trang bĩu môi rất đáng yêu, nàng không thừa nhận mình kém ai :
– Giờ vợ già rồi nên không thèm chấp. Nếu còn trẻ như hồi xưa xem, chẳng xách dép cho vợ hết nhá. Thôi được rồi, không cần làm thư ký nữa. Thế trợ lý cho giám đốc thì sao?
Tùng chỉ cười mỉm rồi cũng lắc đầu trả lời :
– Trợ lý cho giám đốc thì càng không được vì công việc này đòi hỏi một chút các kỹ năng và kinh nghiệm. Em bây giờ đang bắt đầu từ con số 0 thì vị trí đó không hợp.
– Thế chồng định cho vợ làm việc gì vậy?
– Em tạm thời vào làm ở phòng tài chính. Anh muốn em ban đầu thống kê cho anh các con số của tất cả các mảng liên quan đến công ty.
Nghe đến hai từ thống kê mà Trang chợt nhụt trí bởi ngày xưa nàng sợ nhất môn này. Trang rụt rè hỏi Tùng :
– Anh có nghĩ là em làm được việc đó không?
Tùng mỉm cười biết vợ đang sợ. Anh liền giải thích thêm để nàng mạnh dạn hơn :
– Đó là công việc dễ nhất mà anh có thể bố trí cho em rồi đấy. Em yên tâm, anh sẽ cho 2 người hướng dẫn và giúp em. Chỉ cần một tháng là em sẽ quen ngay ấy mà. Nếu không làm được thì chắc chỉ còn mỗi cách là bố trí em vào bộ phận nhà bếp nấu nướng cho nhân viên thôi. Vì em cũng có năng khiếu nấu ăn mà! Hì hì
Trang lườm Tùng một cái biểu hiện sự không đồng tình. Nàng cong môi lên nói :
– Đường đường vừa là một cựu hoa khôi của một trường đại học danh giá, vừa là một quý cô lịch lãm giàu sang và đặc biệt lại là vợ của một giám đốc tài ba mà phải làm ở nhà bếp á? Anh hơi khinh thường vợ anh đó!
Tùng cười nắc nẻ suýt bị sặc khi thấy Trang đang đề cao bản thân. Cười xong Tùng chốt một câu :
– Vậy cuối cùng là em có đồng ý không?
Nếu từ chối thì sẽ mất hết sĩ diện. Chẳng còn sự lựa chọn nào khác nên Trang ra vẻ gật đầu một cách hơi hơi mạnh mẽ.
– Đồng ý. Sợ gì mà không đồng ý cơ chứ. Thế khi nào thì vợ đến công ty làm? Anh đừng nói là ngay ngày mai nhé vì em chưa chuẩn bị gì cả.
Tùng nhẩm tính rất nhanh vì anh đã quen với việc đưa ra các quyết định và đường lối cho mọi người làm việc. Tùng nhìn Trang trả lời một cách nghiêm túc :
– Hôm nay là ngày 14, vậy thì đầu tháng em đến công ty làm là hợp lý nhất. Em có hơn 2 tuần để chuẩn bị tất cả mọi thứ từ tâm lý cho đến các kiến thức mà em đã được học. Theo anh em nên ôn qua lại các kỹ năng sử dụng máy tính và đặc biệt là tin học văn phòng như Word và exel. Vì công việc thống kê đòi hỏi phải sử dụng thành thạo những kiến thức cơ bản này.
Trang cảm thấy toát mồ hôi khi nghe chồng nói một lèo. Nàng nghĩ thầm ” biết thế này ở nhà cho xong.”
Trang đâu biết rằng tất cả câu chuyện vừa rồi đã được Tùng tính toán từ lâu rồi. Do sắp tới Tùng có nhiều kế hoạch và dự định phải đi xa vài tháng nên anh rất cần một người tin tưởng để giao phó việc điều hành công ty trong khi mình vắng mặt. Và người mà anh tin tưởng nhất chính là vợ. Cái lý do bảo Trang đi làm cho đỡ buồn chỉ là một cái cớ và việc đưa nàng vào một công việc nhỏ nhặt chỉ là điểm khởi đầu cho những dự tính sau này mà Tùng chưa muốn nói cho vợ biết. Tùng sợ Trang nhụt chí nên đứng dậy đi đến bên nàng. Anh vòng tay qua cổ nàng rồi mỉm cười nói khích lệ :
– Không khó đâu em. Anh tin chỉ một tháng là em sẽ thành thạo ngay ấy mà. Không phải vợ anh là một người rất thông minh ư?
Trang cười cười nắm lấy tay chồng hỏi :
– Thế chồng định trả lương cho vợ bao nhiêu một tháng vậy?
Như đã có dự tính từ trước, Tùng không ngần ngại trả lời luôn :
– Lương á? Tháng đầu thử việc là 4 triệu một tháng. Thử việc xong ký hợp đồng tăng lên thành 10 triệu một tháng.
– Ít thế? – Trang bĩu môi không đồng tình.
Tùng mỉm cười nói tiếp :
– Anh đã nói hết đâu. Ngoài 10 triệu một tháng thì em sẽ nhận được 10% cổ phần công ty từ anh sang nhượng cho.
– Thật á? – Trang quay mặt há hốc mồm nhìn Tùng đầy ngạc nhiên.
– Anh đang nói nghiêm túc mà.
Tùng nghĩ kỹ rồi. Anh không muốn Trang ra công ty là để giải khuây. Anh muốn Trang thực sự nghiêm túc và đam mê công việc như là việc của mình giống anh đã làm suốt bao năm qua. Và để kích thích Trang có động lực mạnh mẽ thì anh sẵn sàng trích cổ phần của mình cho nàng một ít. Tùng làm vậy vì anh tin tưởng vào vợ. Sống với nhau hai chục năm rồi và có hai mụn con lớn nên Tùng tin chẳng đời nào Trang sẽ bỏ hay là phản bội chồng. Sự chung thủy và sự tận tụy chăm sóc gia đình của nàng trong 20 năm qua là một minh chứng để Tùng dám tin vào quyết định của mình.
Con số 10% cổ phần đúng là đã làm Trang lay động thực sự cho dù cuộc sống của nàng đã bao giờ thiếu thốn đâu. Trang mỉm cười đứng lên quay mặt về phía chồng và ôm chặt lấy anh cảm kích. Nàng hôn lên môi Tùng rồi khẽ thủ thỉ :
– Lát lên giường vợ thưởng lại cho nhé? Thích vợ thổi kèn hay thích húp sò nào?
Tùng cảm nhận được cơ thể của Trang đang phả hơi nóng sang người mình. Tuy nhiên thay vì hưởng ứng, Tùng cầm lấy bàn tay của nàng đang mân mê vùng hạ bộ mình nhấc ra và nói :
– Để hôm khác vợ thưởng sau cũng được. Giờ anh phải chuẩn bị tài liệu vì sáng mai anh có cuộc họp quan trọng với Hội đồng thành viên của công ty. Em cứ ngủ trước đi nhé.
Trang lại chu môi lên nhìn Tùng rời khỏi phòng ăn. Với nàng thì Tùng thật hoàn hảo nhưng chỉ trừ cái khoản tình dục. Sống cùng nhau bao năm nên Trang biết chồng mình không có nhu cầu giường chiếu là mấy, anh chỉ đam mê mỗi công việc và công việc. ” Giá như cái khoản sex chỉ cần đam mê một chút thôi thì thật là tuyệt vời.”
Trang tắm xong biết Tùng đang ở trong phòng làm việc nên nàng không muốn làm phiền anh. Trang về phòng ngủ và như nhiều đêm khác, nàng chấp nhận cảnh ôm gối nằm một mình. Nằm một lúc không sao ngủ được vì cảm giác bí bách lâu ngày không được giải tỏa, Trang mở phim con heo ra xem và tự thủ dâm một mình bằng tay. Đối với người khác có lẽ thủ dâm là việc xấu, nhưng với Trang thì lại là việc rất bình thường để giải tỏa cơn nứng. Bao năm qua việc thủ dâm như là một điều bí mật mà nàng đang giấu chồng. Trang nhẩm tính có lẽ mình thủ dâm bằng tay còn nhiều hơn cả số lần được dùng dương vật của chồng. Bởi vì hai vợ chồng nàng thường 1 đến 2 tháng mới quan hệ một lần. Ấy thế mà suốt 20 năm qua Trang chưa hề một lần phản bội Tùng và cũng chưa bao giờ có suy nghĩ mình sẽ ngoại tình.
Cái ngón tay giữa của Trang cứ thụt ra thụt vào nhanh dần ở cửa âm đạo khiến cho dâm thủy càng lúc càng ra nhiều hơn. Trang bắt đầu quằn quại thân mình vì cơn nứng lên cao. Có lẽ cái ngón tay mà Trang hay dùng trong suốt bao năm qua đã hơi bị trờn vì chúng không thể làm cho nàng lên đỉnh được nữa. Nếu như mọi khi ở nhà một mình thì Trang hay dùng quả dưa chuột vì quả dưa chuột vừa to vừa dài như những chàng diễn viên Mỹ ở trên phim. Trang ngồi dậy nhẹ nhàng đi ra ngoài phòng với bộ váy ngủ mỏng tang không có đồ lót bên trong.
Trang dừng bước trước cửa phòng làm việc của chồng rồi khẽ mở cửa ra bước vào trong. Tùng đang ngồi làm việc, anh quay lại thấy thân hình của vợ thật nóng bỏng đang tiến gần đến mình. Biết vợ vào đây với mục đích gì nhưng Tùng vẫn giả vờ hỏi như không biết :
– Không ngủ được hả em?
Trang không trả lời, nàng đến bên Tùng rồi ngồi thụp xuống quỳ hai chân dưới đất. Bàn tay nàng nhanh nhảu tìm chiếc khóa quần kéo xuống và thò vào trong lôi dương vật bé nhỏ của chồng ra.
– Ngủ làm sao được! Cho vợ sướng tí nha để còn dễ ngủ. Vợ xin mấy phút thôi!
Trang cầm dương vật trong tay rồi ngước mặt lên nhìn Tùng nói như van xin. Trong chuyện chăn gối của hai vợ chồng thì Trang luôn là người chủ động đòi hỏi. Như Trang thường nghĩ, nếu đợi chồng chủ động làm chuyện ấy thì chắc lồn nàng mốc meo.
Trang như sợ Tùng từ chối nên nàng hé miệng thật nhanh để nuốt trọn khúc thịt vào mồm. Trang giở hết kỹ năng mút mát ra hòng làm cho Tùng vừa sướng, vừa làm cho dương vật của anh cứng cáp như thanh củi. Và chưa đầy hai phút sau, Trang nhả miệng mình ra, tay thì cầm thân dương vật sóc mạnh, mắt thì đờ đẫn nhìn nó đang chổng lên trời khiêu khích. Trang đứng dậy bám hai tay vào bàn rồi chổng mông ra, mặt quay lại nhìn Tùng nói van xin :
– Địt đi chồng! Địt cho vợ sướng được không? Tháng nay rồi vợ chưa được cái nào. Bướm sắp mốc ra rồi đây này.
Nhìn bộ mông trắng hếu khêu gợi của vợ đang mời gọi thì Tùng cũng không kìm nén được nữa. Anh đứng lên ôm lấy mông nàng rồi nhanh chóng đút cặc vào với mong muốn hoàn thành nhiệm vụ cho xong. Tùng vừa nhấp được mấy nhấp thì đã nghe Trang bắt đầu rên to lên vì sướng.
– Hư lắm! (Chồng đang bao việc mà cứ làm phiền.
Tùng vỗ nhẹ vào một bên mông của Trang và mắng yêu.
Trang quay mặt nhìn chồng vừa rên vừa trả lời :
– Nhưng tại vợ nứng. Đấy… chiều vợ một tí có sao đâu… Sướng thế cơ chứ…. Giá như ngày nào chồng cũng làm cho vợ sướng như này thì có phải tốt không.
– Ngày nào vợ cũng muốn á? Thế thì chỉ còn cách là chồng tìm người khác đến giúp thôi.
Trang nghĩ Tùng đang nói đùa nên nàng cũng đùa theo :
– Ừ, vậy chồng tìm người khác đến giúp đi!
Trang nhắm mắt lại, miệng xuýt xoa rên rỉ khi cảm nhận cái sướng của dương vật đang chọc vào âm hộ mình. Trang đâu biết rằng câu nói đùa vô tình của mình đã tác động mạnh mẽ đến các giây thần kinh trên người Tùng. Đang sướng mà Trang bỗng dưng thấy hai bàn tay Tùng giữ chặt lấy mông mình và ngừng nhấp. Trang biết Tùng đang muốn xuất nên nàng im lặng đón nhận những dòng tinh khí mà Tùng đang bắn vào âm đạo mình. Sau khi Tùng rút dương vật của mình ra khỏi âm đạo thì Trang thấy hụt hẫng ghê gớm. Âm hộ nàng đang ôm trọn cái cục vừa cứng vừa nóng hổi mà khi Tùng rút ra rồi thì nó trống rỗng cô đơn. Tuy nhiên Trang không biểu lộ sự thất vọng trên khuôn mặt cho chồng biết, trái lại nàng còn lấy giấy lau chùi sạch sẽ dương vật cho anh. Có lẽ nàng đã quá quen thuộc cảnh chưa đến chợ đã hết tiền của chồng rồi.
Tùng kéo khóa quần lên rồi mỉm cười nói với Trang :
– Đã sướng chưa nào? Sướng xong rồi thì bây giờ cho anh làm việc tiếp nhé.
Trang cố nhoẻn miệng cười chua xót và còn nói cám ơn trước khi đi ra khỏi phòng. Nàng không đi về hướng phòng ngủ của mình mà đi đến phòng bếp. Trang mở tủ lạnh ra nhìn 3 quả dưa chuột mà nàng mới mua hôm qua vẫn còn tươi rói. Đi chợ chưa bao giờ Trang quên không mua dưa chuột. Trang chọn một quả vừa to vừa dài rồi ôm lấy nó nâng niu. Sau đó nàng lặng lẽ đi về phòng ngủ và tiếp tục tìm cho mình sự khoái cảm bằng quả dưa chuột dài gấp đôi dương vật của chồng. Trong lúc thủ dâm, Trang nhắm tịt mắt lại vì thốn bởi quả dưa quá to và vô tình nàng không hề biết rằng có một ánh mắt đang theo dõi nàng ở ngoài cửa.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.