12 giờ đêm, anh uống hết một ly Chivas Regal 18 và thở hổn hển, sặc mùi sư tử nước, mùi rượu và mùi người. Tai tôi ù đi bởi tiếng nhạc sàn phát ra từ bàn DJ và tiếng hò reo vang vọng của hàng trăm cái miệng.
– Cố lên anh bạn…
– Hãy lên mái nhà…
MC hôm nay rất duyên dáng và biết cách trêu chọc cảm xúc của khách mời. Hoặc có thể chính không khí cuối tuần khiến con người thoải mái hơn và bộc lộ cảm xúc dễ dàng hơn. Chỉ có ông và các đệ tử vẫn ngồi đây, cảnh giác quan sát mọi thứ. Đối với nó, thiên đường này (hoặc có lẽ là địa ngục) không phải là nơi giải trí cũng không phải là nơi đam mê. Đây là công việc.
– Ôi trời, anh bạn. Đó chính là con hươu.
– Ở đâu? – những người khác hét lên.
– Bộ đồng phục đó thật kinh tởm. Các bạn thân mến, kết quả học tập. – Một anh chàng hào hứng.
——Tộc trưởng, một giáo viên lớp chín như ngài lại lấy một người đàn ông chưa học xong cấp hai mà còn biết kết quả học tập?
—Bạn không giỏi hơn tôi trước đây. Tôi có thể đặt bát đĩa ở đó trước đây. Ngôi trường này thật kinh tởm, bạn không thể điều hành nó. Kỹ năng diễn xuất của cô gái này quá tệ nếu đóng giả nữ sinh thì phải chọn trường cấp dưới. Ngôi trường đó toàn những người đầu to và tóc ngắn. Bạn lấy cô nàng hấp dẫn này ở đâu thế?
– Ồ không, gọi thêm một chai Chivas Regal nữa nhé. Hãy ra ngoài và khuấy động nó đi, anh bạn. Đã bán hết rồi, đã bán hết rồi. Nếu bạn bước ra nhanh, người PR sẽ đến gây rối, phá hỏng cuộc vui.
– Ngồi đó làm việc đi, đừng dọa khách, kệ nó đi. ——Anh ta rít một hơi thuốc thật sâu và rên rỉ.
– Wow mọi người hôm nay anh Kiên tốt bụng quá.
– hoặc cho đến tháng này.
–Anh à, hôm nay anh đã vất vả rồi, sao lại buồn thế?
Nó im lặng và không trả lời, quầy bar của nó luôn chứa đầy các nguyên liệu khác nhau từ xưa đến nay. Hang động, gái mại dâm, đâm chém, nghiện ma túy, công chức, giáo viên, học sinh và tất nhiên là học sinh không phải là số ít. Học sinh hồn nhiên mặc áo sơ mi trắng, phồng má ngây thơ để tạo dáng chụp ảnh trên Facebook hàng ngày, không biết trong lớp các em ngây thơ thế nào nhưng khi đến đây thì khó có thể phân biệt được các em với các vũ công thực thụ. Áo phông, quần short, váy hai dây, đung đưa, vặn vẹo, đung đưa. Cũng khó để phân biệt họ với các cô PR, họ cũng say rượu và hút thuốc như bao người khác (mặc dù họ có thể ho vài tiếng để khoe khoang). Có những tiếng reo hò, chúc mừng, những cái ôm, những nụ hôn và những đụng chạm. Tất nhiên là không có ai đến đây để uống Coke và nghe nhạc cả. Đó là một nhãn hiệu phổ biến và đôi khi người ta tự dán nhãn cho mình quá sớm.
Nhưng cô gái này thì khác. Hai mươi năm kinh nghiệm đã giúp cô nhìn cuộc sống bằng đôi mắt cận thị. Quán bar nơi cô gái đang ngồi có đèn sáng. Anh ấy có đôi mắt to và mái tóc dài nửa buộc nửa buộc. Anh ấy nheo mắt nhìn về hướng đó. Khuôn mặt anh ấy rất thanh tú và các đường nét đều rất trang nghiêm. tạo vẻ ngây thơ.
– Tôi có thể mua cho bạn đồ uống được không? ——Một người đàn ông tóc vàng đến gần và cầm ly rượu vàng lên. Những gợn sóng trong ly như mật ong, anh ta nở một nụ cười quyến rũ và trông kiêu ngạo.
– Tôi sẽ không uống thứ này đâu, và nếu bạn là người dũng cảm, sao bạn không ngồi đây và uống hết chai? —Cô gái hếch mũi lên đầy khiêu khích.
– Ồ được rồi em ơi, mang cho anh chai Chivas Regal 18 mà lần trước anh ký tặng nhé. Đây là thẻ. Anh chàng rút ví và đánh rơi thẻ đồ uống lên quầy bar. Rồi anh quay sang cô và mỉm cười. ——Được rồi, để xem đứa bé có can đảm làm được gì.
Cô lắc đầu thất vọng, hóa ra trời không sáng lắm, cô đã tự lừa dối mình, bởi vì chỗ cô ngồi là ở quầy bar, đèn sáng hơn, giúp nhân viên đếm tiền, trộn tiền dễ dàng hơn. đồ uống. Tuy nhiên, anh phải thừa nhận rằng cô gái này cải trang rất giỏi, có lẽ cô ấy là học sinh thật sự. Hơn nữa, anh ta rất thông minh, có cả chai rượu, đương nhiên là khách VIP trắng trợn. Người mà anh ta tán tỉnh ở đây là quyền của khách chứ không phải của ai khác. Hãy đứng dậy? Ngay cả với chai rượu đó, bạn có thể sẽ không tốn một xu. Nó chán nản quay đi, phớt lờ hiện tượng có phần kỳ lạ này, tiếp tục nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng “Tả, Tả” từ phía sau. Các chàng trai cảm thấy tiếc cho chính mình.
–Không phải lãng phí đâu, có người đã trộm hàng rồi.
– Một quả bí ngô bị lãng phí, mẹ bạn cũng vậy, bạn có đủ tiền để mua sản phẩm này không? Tệ nhất là tối nay tôi sẽ mất cả tháng lương.
–Chúa không thương người nghèo, đau đớn biết bao. Thôi nào, tôi sẽ tự trừng phạt mình bằng một ly rượu. Uống đi anh em. Hai ba… Zuo… Hai ba… Zuo… Hai ba uống…
Nó quay lại với các đệ tử. Vị ngọt và cay của rượu trôi xuống cổ họng tôi. Anh cũng cười nhạo sự lơ đãng trước đây của tôi.
– Em yêu, hãy nhảy, hãy lên sân thượng
Giọng MC thu hút sự chú ý của cả quán bar. Mọi người mở to mắt. Cô gái mặc áo sơ mi trắng bên cạnh chàng trai tóc vàng đang run rẩy như điên. Tay đối phương đang cử động, nhưng dù thị lực có tệ đến đâu, anh vẫn có thể nhìn thấy tên khốn nạn đó đang nhân cơ hội cởi áo ra. Người phía dưới hưng phấn reo hò. Một số mẹ chúng đã hút cỏ của mẹ. Hai ba đứa trẻ khác cũng tiến lên cởi áo của mẹ, cởi ra hay không cũng không quan trọng, cũng chẳng tiết kiệm được bao nhiêu vải. Nhưng mọi người đều vui mừng. Bản nhạc vốn đã chậm lại đột nhiên vang lên. Mọi người rời bàn và đứng dậy, một số vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhảy lên nhảy xuống như đang phê thuốc cố gắng xem chuyện gì đang diễn ra trên sàn. Đột nhiên tôi cảm thấy hơi ngứa ngáy, hình như có chuyện gì đó không ổn. Đây là… Tôi không biết phải làm gì. Anh hét lên át tiếng nhạc làm rung chuyển áo anh.
– Kéo cô gái đó xuống, kéo cô ấy xuống.
– Cái gì, cậu đã có một khoảng thời gian vui vẻ. – các chàng trai trả lời anh, run rẩy vì phấn khích.
Nó lấy bộ đàm ra và gầm lên như một con thú hoang.
– Đâu là an toàn, đâu là an toàn? Kéo cô gái mặc áo sơ mi trắng ra khỏi quầy bar.
– Bảo vệ có thể nghe thấy rõ ràng. – Phản ứng lạnh bên trong tai nghe.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.