Cô Gái giang hồ – Cập nhật chương 6

255, 255)”>Cô Gypsy

(Đây là truyện tôi tự viết. Truyện vừa có thật vừa không có thật, có đời thực nhưng được thêm vào nhiều tình tiết hư ảo. Nhân vật chính là sự kết hợp giữa đời thực của các cô gái tôi thủ vai. Tôi đã tương tác hoặc Sẽ có nhiều yếu tố về tình dục, bạo lực, tội phạm trong đó nên các bạn hãy suy nghĩ kỹ trước khi đọc nhé. 18+ khuyến cáo và không khuyến khích bắt chước các hành động trong truyện mong mọi người ủng hộ và bình luận nhiều nhé.

  • Các loại truyện: Truyện tình dục, truyện học đường, truyện sáng tạo
  • Độ dài dự kiến: hơn 100 chương
  • Tỷ lệ ra chương mới ước tính: 1-2 chương mỗi tuần
  • Giới thiệu nội dung: Truyện kể về cuộc đời của 4 cô gái. Nhân vật chính tiêu biểu là Thu, anh cả của nhóm. Thu + Remember + Thảo + Nguyễn là 4 cô gái với 4 cuộc đời khác nhau Họ sinh ra và lớn lên ở những nơi khác nhau nhưng họ tình cờ gặp nhau tại một ngôi trường trên núi. Những hoàn cảnh trong cuộc sống khiến mỗi cô gái đều phải trải qua những thăng trầm trong cuộc đời. Điều này sẽ dẫn tới đâu?

———————————

Nếu kiếp sau tôi phải làm một con vật, xin hãy để tôi làm một con linh cẩu.

Đối với nhiều người, linh cẩu là một trong những loài phù thủy cuối cùng, sở hữu sức mạnh của quỷ dữ và thế lực đen tối.

Chúng gặp khó khăn trong việc kiểm soát hoặc tiêu diệt con mồi nên buộc phải dựa vào các loài khác để bổ sung vào khẩu phần ăn. Vì vậy, linh cẩu thường đi theo đàn, chủ yếu đi theo những kẻ săn mồi khác như sư tử, báo đốm… và chờ cơ hội để cướp thức ăn của chúng. Linh cẩu cũng biết cách theo dõi và khai thác những động vật ăn xác thối như kền kền để xác định vị trí săn mồi thành công. Linh cẩu là loài động vật thông minh và được cho là còn thông minh hơn cả tinh tinh. Các nhà nghiên cứu tại Đại học Duke đã phát hiện ra rằng linh cẩu có bộ não phát triển cao cho phép chúng giải quyết vấn đề một cách nhanh chóng và khéo léo. Các nghiên cứu cũng chỉ ra rằng linh cẩu cư xử đặc biệt tốt trong nhóm và luôn im lặng. (Lấy từ Internet)

Chương 1: Chạy trốn khỏi nhà

  • Ờ, ông bà tôi khó tính lắm mà nếu cậu đến đây thì ông bà tôi sẽ chở cậu về nhà đấy – tôi cau mày.
  • chết tiệt. Nhà bạn ở đâu? – Tôi quay sang Ruan và hỏi anh với đôi mắt long lanh.
  • Đúng. Tôi cũng đã từ bỏ. Bố tôi không thích con gái ngủ với nhau nên chắc chắn ông sẽ không đồng ý đưa bạn về nhà qua đêm. ——Ruan cúi đầu, nhặt một cành cây lên, vẽ những hình thù bẩn thỉu trên mặt đất.
  • Tốt. Vậy bây giờ tất cả những gì còn lại là ngôi nhà của bạn. Định mệnh, có lẽ tôi sẽ chết – Tôi quay lại đặt tay lên vai Thảo
  • Rồi khi tôi về nhà, bố tôi đi công tác, mẹ tôi thỉnh thoảng lên tỉnh lỵ họp và không bao giờ về. – Thảo cười nhưng mắt gần rưng rưng
  • ĐƯỢC RỒI Đây là lý do tôi quyết định rằng nếu gia đình bạn thực sự không thể sống sót, tôi sẽ không còn cách nào khác ngoài việc xuống đường. Bây giờ tôi về nhà lấy sổ và quần áo rồi sang nhà bạn.

Nói xong, tôi hôn lên má Thảo, đứng dậy, phủi quần, đi giày Thượng Đình sọc xanh, cởi quần, nhét áo vào quần, quàng túi lên vai. Đi bộ về nhà.

Chúng tôi – bốn cô gái xinh đẹp tên Sao Mai, đều vừa bước sang tuổi 16, đang học tại trường bán công Trần Quý Cáp, tọa lạc tại một thị trấn miền núi nhỏ thuộc Tây Nguyên Thái Âm. Tên những người khác được nhắc đến nhưng tôi quên giới thiệu, tôi tên Thứ Năm, lớp 10B7, trưởng nhóm Sao Mai, hôm nay là ngày tôi quyết định xuất gia, không phân biệt ngày về.

Đọc tiếp  Chuyến Bay Định Mệnh - Truyện Ngắn Tình Dục Tuyệt Vời

Để dễ hình dung, tôi đã sử dụng hình ảnh minh họa để miêu tả từng em để các bạn thấy thú vị hơn.

Đầu tiên là để ghi nhớ.

Tôi nhớ tóc của cô ấy rất ngắn, cô ấy có mắt một mí và làn da của cô ấy rất trắng. Tôi thường trêu chọc cô ấy rằng liệu cô ấy có bị bệnh bạch tạng hay không. Tóc cô từ nhỏ đã ngắn và chưa bao giờ dài. Tính cách của anh là người bảo thủ nhất nhóm, khá bảo thủ. Bố của Nho là một cảnh sát gương mẫu khi đi làm, ông nội trợ, trồng rau, nuôi gà và dọn dẹp nhà cửa. Mẹ Nho là giáo viên tiểu học, ở nhà bà có hai chị em gái. Nhưng tôi thề, dù thế nào đi chăng nữa, người cảnh sát hạnh phúc nào cũng luôn có hai con vịt trong nhà và đó là lý do cuộc sống của anh ta rất thịnh vượng. Cơn đau không thể chịu nổi.

Người thứ hai là Tao
.

Thảo hơi béo, có hai lúm đồng tiền sâu trên má khi cười, làn da hơi ngăm đen. Cô gái này cao 1,55 mét, số đo 90-70-88, mông nhỏ hơn ngực. Khuôn mặt của nó tròn và hiền lành. Sau đó nó trải qua những thay đổi đáng kể về mặt thể chất. Bố anh là một ông chủ ở tỉnh còn mẹ anh là giáo viên cấp 3 ở một trường khác với trường anh theo học. Nhưng mẹ cô sợ sắc đẹp của cô sẽ tàn phai nên không chịu sinh thêm con. Mẹ kiếp, nhìn lại tôi vẫn thấy Thảo tài giỏi và ảo quá. Cậu bé này là học sinh giỏi nhất lớp, chỉ vì cậu nói nếu không đẹp sẽ chăm chỉ học tập để bù đắp. Tôi đến học nhóm và nói sẽ học ở nhà thầy, phụ huynh các em trong lớp đều đồng ý. Sau này, anh là người có sự nghiệp tốt nhất. Nhưng con đường đến tình yêu thật quanh co.

Người thứ ba là Nguyễn

Côn Nguyễn có mái tóc dài, màu nâu sẫm tự nhiên, thẳng và thon dài. Anh rất gầy, cao 1,57 m và số đo 80-50-80. Khuôn mặt anh ấy có nhiều góc cạnh và sống mũi cao, tôi thường bảo anh ấy quay lại hỏi mẹ bạn xem bạn có phải là người lai không. Ồ, bạn không phải là con trai của bố bạn. Thế thì sao, sau này tôi mới biết cô ấy không phải là con gái của bố anh ấy, tôi cũng thấy ghê tởm phải không? Mẹ anh là đại diện của một công ty Ấn Độ chuyên về nông nghiệp, còn bố anh làm việc tại trạm khuyến nông. Ruan Ye rất vô tư và có tính cách rất phóng khoáng. Anh ấy cũng không bao giờ có ý định gì với bất kỳ ai. Anh ấy cũng là người đầu tiên trong nhóm mất trinh.

Còn tôi, bạn cứ tưởng tượng nhé, vì tôi sẽ đợi đến Chương 10 để minh họa cho bạn. Mời các bạn đọc và bình luận để đoán xem mình sẽ trông như thế nào và người đoán đúng sẽ giành được giải thưởng.

Tháng 11 năm 2004, Thị trấn X

  • Thảo
  • Đây, xin mời vào. Mẹ tôi vừa gọi điện về nhà để báo tối nay bà sẽ không ở nhà.
  • ngon. Bạn đã ăn gì chưa? Mình vừa mua 2 gói mì và 2 con tôm.
  • Vâng, tôi cũng vậy.
Đọc tiếp  Nói về văn hóa vợ chồng

Nói rồi cả hai bước vào nhà. Nhà họ Thiệu thật giàu có, cửa sửa sang khóa kỹ, sân lát gạch đỏ từ trong ra ngoài, rất rộng. Nhà anh ấy có một tầng khác và phòng anh ấy ở tầng một. Bước vào phòng khách, đập vào mắt là bộ bàn ghế được chạm khắc rồng phượng uốn lượn.

  • Này, lễ hội mùa xuân bạn phải dọn dẹp bàn ghế này phải không?
  • Đúng. Bố không muốn giúp dọn dẹp mà muốn mẹ con tôi hài lòng với việc tự mình dọn dẹp. Điều này thật khó khăn đối với anh nên anh rất trân trọng từng mảnh gỗ mang về nhà.
  • Hayes. May mắn thay tôi không có thứ gì như thế này ở nhà.
  • Đúng. Tôi cũng cảm thấy chán.

Tôi thả ba lô xuống chân cầu thang rồi hai chúng tôi bước vào bếp. Những lần đầu tiên rủ anh đi học, tôi chủ yếu đứng ở phòng khách đợi anh rồi cùng đi, nhưng sau nhiều lần quan sát, tôi cũng biết rõ từng ngóc ngách trong nhà.

  • Vậy bây giờ người giúp việc ở đâu?
  • Tôi nghe mẹ tôi bảo về nhà vài ngày.
  • Làm sao đây có thể là một sự trùng hợp ngẫu nhiên? Bố bạn đi công tác, người giúp việc đã nghỉ phép, mẹ bạn không có ở nhà. Chúa có thể giúp tôi được không? Ha ha
  • Có lẽ là vậy. Tôi thấy mọi việc bạn làm đều suôn sẻ.
  • Nhưng ai biết khi nào lũ khỉ đó sẽ tới đây?

Vừa nói, tôi vừa đổ nước vào nồi, đặt lên bếp ga, bật bếp và đun sôi nước. Tôi đang băn khoăn không biết bố anh ấy và người giúp việc có do dự không… Khi tôi chuẩn bị đến nhà ông ấy ở, tôi đã tận mắt chứng kiến ​​cảnh tượng này, nhưng tạm thời không nhắc đến cảnh tượng đó sau. , sếp. Và thổi oxy cho nhau trong bếp.

  • Có lẽ họ đến đây sau khi tắm rửa và ăn tối. Nói dối có nghĩa là đi học nhóm.
  • à. Tại sao lại nói dối? Chúng tôi thực sự đã học theo nhóm.
  • Ồ…tất nhiên──anh ấy nói, vẫn trừng mắt nhìn tôi.
  • Nấu chúng trong cùng một nồi và ăn cùng nhau. Đừng đổ chúng vào bát và lãng phí thời gian rửa chúng quá nhiều – tôi hỏi anh ấy rằng tôi đã có hai gói mì trong nồi.
  • Nó không quan trọng. Thứ năm có bánh mì, trứng và rau trong tủ lạnh.
  • Đưa tôi.

Tôi nhanh chóng cắt rau, rửa sạch, cho vào nồi, sau đó đập 2 quả trứng vào rồi tắt bếp. Tôi thích ăn trứng luộc xong vẫn còn lỏng.

  • Thật là một lá thư dũng cảm. Rất giỏi nấu ăn.
  • Chào. Trò chuyện với tôi. Tôi đã nấu ăn từ năm lớp sáu. Ăn thôi, ăn thôi.
  • Xin chào. Hoặc em có thể ở bên anh mãi mãi. Bất chấp lời cầu xin của người cha, người mẹ vẫn từ chối sinh thêm con. Tôi là người duy nhất cảm thấy buồn.
  • Đúng. Sau đó khi bố mẹ cậu về hãy để tôi làm con nuôi của bố mẹ cậu nhé! hehe. Tôi lớn hơn hai tháng tuổi và tôi là chị gái. Hoặc xin hãy để tôi làm vợ lẽ của cha bạn, và tôi sẽ sinh cho bạn một em trai và em gái.
  • Được rồi, cô có thể là em gái tôi, cô Thu. Tôi không thể gọi bạn là mẹ của Thu được.
  • Hà hà. Ừm. Thảo ngoan lắm – Tôi vuốt cằm cậu ấy như mèo con

Ngay khi chúng tôi ăn xong, những người khác đã đến. Cả bọn đi về phòng Thảo và nằm dài trên chiếc nệm lò xo êm ái.

  • Tại sao bạn lại rời khỏi nhà vào thứ năm? – tôi hỏi
  • Hãy để tôi nói cho bạn biết.
Đọc tiếp  Chuyện Vợ Chồng- Những Điều Thầm Kín – Truyện Ngắn 2021 – Update Chap 9

Chuyện như thế này, sáng nay tôi đi chợ giúp mẹ dọn dẹp quầy hàng và xin tiền ăn sáng. Khi lấy tiền, tôi bị trật tay, bong gân ở chân và ngã xuống. Sau khi vào giỏ trứng, đầu tôi đập vào cạnh bàn và đau nhức. Ở đây tôi vẫn còn một vết sưng tím trên đầu. Tôi đau đến mức ngồi xuống và rên rỉ. Thế nhưng, mẹ tôi lại chạy đến giỏ trứng nhặt lên giữa chợ đông người và mắng tôi.

  • Ôi chúa ơi, bọn trẻ và tôi không có gì ngoài đồ ăn và đồ uống suốt ngày và thậm chí còn phá hoại tài sản của chúng tôi.
  • ợ. Tôi chỉ lỡ tay thôi, tôi không cố ý đâu.
  • Bạn vẫn còn tranh cãi à? Bạn quả là một cô gái bướng bỉnh. Ta đã sinh ra ngươi, nhưng tại sao ngươi lại chẳng giống ta chút nào?
  • Tại sao mắng tôi? Không giống như mẹ của bạn, bạn được nhận nuôi từ ngoài đường phải không?
  • Đúng. Nhưng làm sao tôi có thể có một đứa con như cậu?
  • Nếu anh nói vậy thì tôi sẽ không sống ở ngôi nhà này nữa.
  • Nếu đủ tốt thì hãy đi đi và biến khỏi tầm mắt của tôi.
  • À, tôi nhớ anh đã tiễn tôi. Tôi sẽ đi và cho mẹ tôi xem trước.

Sau đó tôi quay lại và đi đến trường. Ở phía sau, tôi nghe thấy những người phụ nữ ở gian hàng nói với tôi tại sao mẹ tôi lại nói như vậy và phải làm gì nếu mẹ rời đi. Mẹ tôi còn nói: Nếu nó đi được thì để nó yên. Chiều về nhà lấy đồ, tôi nói với anh trai là tôi sắp đi ra ngoài, anh ấy bảo tôi đừng tìm nữa và sẽ không bao giờ quay lại. Bây giờ tôi ở đây. Hazzzz.

  • Bạn thật dũng cảm─Ruan gần như chạm vào anh ấy
  • “Nếu tôi nói với mẹ điều đó, tôi sẽ bị lôi ra ngoài và đánh đập”, Nho, người đứng dựa đầu vào tường, nói. Chết tiệt, cô ấy đến một lớp học yoga và mặc chiếc quần legging ôm sát cơ thể, để lộ khe ngực và khe ngực. Tôi thực sự muốn khiến mọi người phạm tội. Dù chỉ mới học lớp 10 nhưng cô bé rất xinh đẹp. Và cuộc sống tương lai của cô cũng sẽ phụ thuộc vào nhịp điệu này.

Làm sao họ có thể hiểu được cảm giác của tôi? Tôi đã sống ở ngôi nhà này lâu rồi. Ý tưởng bỏ nhà ra đi đã ấp ủ từ lâu, kể từ khi tôi biết được ý nghĩa của đồng tiền và lợi ích của nó. Tôi đã nhiều lần viết ra kế hoạch xuất gia nhưng vì còn vị thành niên, chưa học xong nên hoãn lại cho đến bây giờ. Vốn dĩ tôi muốn chăm chỉ học tập thêm ba năm cấp ba, sau đó có thể tự do bay lượn khắp các phương hướng, nhưng không ngờ cơ hội lại đến nhanh như vậy. Kể từ khi tôi nhận thức và có ký ức, trong cuộc đời này, tôi chỉ mong một ngày rời xa nơi đây, bay đi thật xa và không bao giờ quay trở lại. Tại sao tôi lại như thế này? Vậy hãy để tôi kể cho bạn nghe về gia đình tôi.
————

  • chết tiệt bạn
  • tên khốn này

Pop…vỗ tay…vỗ tay…

Có tiếng tát… tiếp theo là tiếng bát đĩa vỡ. Kèm theo đó là tiếng la hét, khóc lóc của mẹ. Tôi ngồi trong lớp cắn bút rồi chạy ngay vào bếp la hét ầm ĩ.

  • BA buông tay ra!
  • Giải thoát! Ai đó hãy đến cứu mẹ tôi đi!
  • Huhu
  • 3. Hãy để nó đi

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận