Ba đứa trẻ Hồng, Thư và Loan ngồi sát vào nhau, im lặng nhìn con Phương. Đã tám giờ tối, Phương vẫn đang kể chuyện ma. Câu chuyện của Phương hay đến nỗi họ chỉ ngồi nghe mà quên mất trời đã tối. Buổi chiều, bốn đứa chúng tôi đi lấy gạo và ghé qua nhà Phương, ở đó vừa ăn vừa trò chuyện. Mình sợ ma nhưng lại thích nghe truyện ma. Bây giờ Loan không dám về nhà nữa, cô mời Hồng và Thư về nhà và nói với mẹ rằng cô đang ở nhà Phương.
Phương bảo Loan chuẩn bị tắm rồi đi ngủ. Lorne sợ ma nên không dám tắm một mình nên bắt cả hai cùng tắm. Phương cười khúc khích, cởi quần áo ném ra khỏi nhà, đứng trần truồng rồi nói với Loan:
– Thôi đi, tắm vào giờ này hơi lạnh đấy.
Thấy Phương tự nhiên, Loan cũng mỉm cười cởi quần, đặt áo lên ghế rồi theo Phương vào phòng tắm.
Các cô gái trong gia đình đều rất nghèo và không ai mặc đồ lót. Phòng tắm là một mảnh đất hình vuông nhỏ được đổ đầy xi măng để tạo độ cao lớn, ngay phía sau nhà bếp. Phòng tắm chỉ có ba bức tường làm bằng lá dừa, không có cửa và không có mái che. Hai cô gái đang chơi đùa trong phòng tắm, tạt nước vào nhau và cười một cách cuồng loạn.
– Phương đang làm gì vậy?
Giọng nói của cha dượng Fang, ông Nan, từ trong bếp truyền ra. Anh đi uống rượu mới. Mẹ Phương mất cách đây khoảng một năm, để lại Phương cho anh. Chiều nào anh cũng lang thang khắp nơi.
– đó là bạn phải không? Tôi đang tắm với khoản vay. Anh ấy đã ở bên các con mình tối nay.
——Vậy thì nhanh chóng tắm rửa rồi đi vào đi. Nếu gió lạnh sẽ bị cảm lạnh.
– Đúng. Chúng tôi đi thẳng vào.
Cả hai cùng nói và cùng cười. Ông Nan bước ra khỏi bếp và không để ý rằng hai cô con gái của mình đang tắm khỏa thân. Anh lấy nước và rửa sạch. Thấy anh bước vào phòng tắm, hai người ngồi xuống phía sau bồn nước. Rửa mặt xong, ông Nam liếc nhìn hai người rồi khàn giọng nói:
– Bây giờ cậu muốn làm gì thì làm, tôi đi ngủ đây.
– Ừ, anh đi ngủ trước đi, chúng ta sẽ đi ngủ sau.
Phong trả lời. Anh gật đầu đồng ý rồi đi lên lầu, lăn mình xuống ghế sofa.
Trong phòng tắm, hai cô gái quê ngây thơ đang tắm. Họ đùa giỡn vui vẻ và xoa xà phòng lên cơ thể nhau, từ ngực đến bụng, từ mông đến đùi. Một lúc sau, họ cảm thấy lạnh. Phương nhảy lên ôm Loan. Lorne ôm lại và cả hai cùng cười. Phương vòng tay qua lưng Loan, ôm chặt lấy mông Loan, kéo cô lại gần mình, xoa xoa cặp mông tròn trịa của cô rồi cười lớn như thể thích lắm. Cả hai cô gái đều cảm thấy nhột nhột bởi hơi ấm mà cơ thể họ truyền cho nhau. Phương đưa tay vuốt ve lưng Loan.
– Hãy để tôi dọn dẹp mặt bằng cho anh, Loan.
– Anh làm như tôi bẩn, rửa mông đi, mông anh bẩn hơn lưng tôi.
– Đi được bao lâu, mông anh còn bẩn hơn thế, anh đã ngồi ngoài ruộng cả buổi chiều.
Phương quay lại, cái mông trắng như trứng và tròn như quả bóng, nói đùa:
– Bẩn hay không, bạn có thể thấy.
Loan giơ tay đánh Phương “rất mạnh” và cả hai cùng cười.
Tiếng ngáy của ông Nan vang vọng từ căn nhà phía trên. Biết anh đã ngủ quên, hai người vào nhà phơi khăn. Phương cầm hai bộ quần áo sạch đưa cho Loan một bộ rồi nói:
– Bạn nên chăm sóc quần áo của tôi.
– Có, nhưng bạn nhỏ hơn tôi và quần áo của bạn có thể hơi chật.
– Thôi, anh bận rồi, không nên ngủ khỏa thân.
Hai người lại cười, mặc quần áo, trải chiếu và mùng rồi vào bếp ngủ. Đến tối Phương lại kể một chuyện ma khác. Loan nghe mà nhìn bàn thờ mẹ Phương. Hình ảnh cô nhìn xuống tờ nợ khiến cô kinh hãi. Anh nhắm mắt lại, quay lại ôm Phương và nói:
—Được rồi, đừng nói nữa và đi ngủ đi.
– thực tế. Đi ngủ nhanh đi, tôi cũng buồn ngủ rồi.
Loan ôm Phương, thỉnh thoảng lại ngước mắt lên nhìn bàn thờ. Anh có thể cảm nhận được mẹ Phương đang nhìn mình, lúc thì mỉm cười, lúc thì trợn mắt. Trên lầu, tiếng ngáy của ông Nan vang vọng trong đêm tối. Khoản vay dần chìm vào giấc ngủ.
Nửa đêm, Loan bị đánh thức bởi tiếng động lạch cạch phát ra từ ngôi nhà phía trên. Anh rất sợ hãi, định lay Phương để đánh thức nhưng phát hiện Phương không nằm cạnh mình. Anh càng sợ hãi hơn khi nhìn thấy di ảnh mẹ Phương mỉm cười với mình trên bàn thờ. Quá kinh hoàng, Lorne vứt màn chống muỗi và đi lên lầu vào nhà. Khi đến cửa tầng trên, anh dừng lại và ngồi xổm vào khe cửa, tỏ ra ngạc nhiên. Anh không thể tin vào mắt mình.
Phương đứng trần truồng, khoanh tay trên ghế. Anh Nam cũng trần truồng đứng sau cặp mông tròn trịa của Phương làm gì đó. Bàn tay anh vuốt ve núm vú cứng rắn của cô. Anh cúi xuống liếm và bịt tai Phương, thân hình cô vặn vẹo như con rắn. Tiếp đó, anh kéo mông Phương lên và háo hức đưa cặc của mình vào âm hộ cô.
Sau đó, anh ấn mạnh và nó ngẩng đầu lên, rên rỉ khe khẽ và khóc nức nở. Anh dùng hai tay ôm chặt hông Phương và bắt đầu đánh đều đặn… Con trai Phương hoàn toàn đổ gục xuống ghế sofa. Anh đâm chậm và mạnh, rồi dần dần nhanh hơn… Con gái Phương bám chặt vào thành ghế, uốn cong cơ thể theo nhịp đẩy của anh.
Dù Lorne sợ hãi nhưng anh vẫn thích thú xem. Anh quan sát phản ứng của Phương rất kỹ. Đôi lúc Phương tỏ ra đau đớn vì những tiếng rên rỉ trong cổ họng của Phương nghe thật khủng khiếp, nhưng có lẽ cô cũng thích vì đôi khi Phương đưa tay ra sau lưng nắm lấy mông ông nội và kéo thật mạnh. Mông và qua lại.
Loan quên mất nỗi sợ ma và bây giờ cô tập trung vào cảnh anh Phương và anh Phương quan hệ tình dục. Âm hộ của cô có cảm giác cứng và nóng. Anh ngồi xuống, nấp sau cánh cửa và tiếp tục tìm kiếm.
Đột nhiên, anh Nam dừng lại… chuẩn bị sẵn sàng rồi ôm chặt lấy Phương và bắn tinh dịch nóng hổi của anh vào sâu trong âm hộ của cô. Phương ngã xuống ghế sofa hét lên:
– Ahhhh…Chú ơi chú ơi!
Sau khi anh Nan xuất tinh xong, anh rút cặc ra khỏi âm hộ Phương và sờ thử. Con của Phương giật mình, nằm bất động, gần như không thở.
Ông Nam bỏ con Phương ở đó rồi đi bộ ra phía sau nhà. Loan nhìn rõ con cặc to của anh Nan vẫn thò ra ngoài. Tim anh đập thình thịch khi lần đầu tiên nhìn thấy dương vật của một người đàn ông. Anh đi về phía Lorne đang ẩn náu. Anh hoảng sợ, nhanh chóng lùi chậm vào bếp, chui vào trong màn giả vờ ngủ. Anh ta trần truồng bước vào bếp, liếc nhìn món nợ rồi đi thẳng ra vỉa hè. Một lúc sau, anh quay lại và đi lên lầu.
Loan nằm bất động, sợ hãi, đầu óc rối bời, còn Phương trần truồng đi qua bếp rồi đi thẳng vào phòng tắm. Một lúc sau, Phương mặc quần áo, chui vào trong màn rồi nằm xuống cạnh Loan. Lorne quay đầu về phía tường, giả vờ ngủ.
Sáng hôm sau, khi Loan tỉnh dậy thì Phương đã dậy rồi. Con Phương đang nấu nồi xôi. Loan chăm chú nhìn Phương, Phương mỉm cười nói:
–Cậu vẫn chưa dậy à? Thật là một giấc ngủ khủng khiếp. Bạn đã nói điều gì đó tối qua khiến bạn phải nói điều gì đó ngay lập tức. Thôi nào, dậy đi, giúp anh thổi xôi đi.
Con Phương vẫn cười nói ầm ĩ. Khoản vay thậm chí còn đáng ngạc nhiên hơn. Lorne vươn vai dụi dụi mắt, phát hiện nút áo sơ mi của mình đột nhiên rơi ra, để lộ ra toàn bộ ngực. Anh lấy tay che lại, Phương cười lớn:
– Bạn đấy, buồn ngủ quá nên đã cởi cúc áo mà không hề hay biết.
– Chú của bạn ở đâu?
– Anh ấy vẫn đang ngủ. Anh ấy thường xuyên ngủ trưa.
La An bình tĩnh lại, nghĩ thầm: “Có chuyện gì kỳ lạ vậy? Mình đang nằm mơ sao?” Anh đứng dậy, đang định rửa mặt thì cảm thấy háng mình ướt đẫm. Anh tưởng mình đã ngủ quên và làm ướt giường. Vào phòng tắm, anh cởi quần ra kiểm tra thì ra không phải là đái dầm mà là chất nhờn. Anh lấy tay lau, đưa lên mũi ngửi. Anh không biết đó là chuyện gì liền cởi áo đi tắm.
Khi Loan về đến nhà, mẹ cô đã đi chợ bán đồ. Anh vào nhà, cởi quần áo và đứng trần truồng trước gương. Cô nhấc ngực lên để kiểm tra, sau đó dang rộng hông và mở rộng môi âm hộ để xem chúng có gì kỳ lạ không. Điều này không có gì đáng ngạc nhiên cả. Cảm giác ngây ngất và hình ảnh anh và Phương khỏa thân cứ đọng lại trong anh. Anh thầm nghĩ, đúng là mình đang mơ, nhưng sao lại rõ ràng như vậy? Chợt anh nhớ đến mẹ Phương, có lẽ tâm hồn bà cũng có một giấc mơ như vậy.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.