Lời nói đầu!
Kính chào toàn thể các anh chị, và các bạn trong nhóm!
Sau một thời gian tham gia và được thưởng thức những tác phẩm rất hay của các tác, hôm nay mình cũng xin góp một bộ truyện theo mình là khá được. Bộ này được mình tình cờ đọc được của bên trung, nên đã dịch và edit lại. Lần đầu nên có gì sai sót mong ace góp ý để khắc phục, hoàn thiện hơn.
Xin cảm ơn!!!
Cô giáo, mẹ xinh đẹp của Thiểu Thiên
(小西的美母教师)
Tác giả: le xu (乐胥)
Edit: hạo thiên
Phần 1.
Tôi tên Lưu Hữu Thiên, 16 tuổi cao 1,78 mét cũng coi là cường tráng, thích chơi bóng rổ, vừa học hết năm đầu trung học giờ đang có một tận hưởng kỳ nghỉ hè ở nhà. Gia đình tôi thuộc tầng lớp lao động bình thường, sống ở tầng 4 của một khu chúng cư kiểu cũ.
Bố tôi, Lưu Đại Hùng đã ngoài 40 hiện đang làm cho một công ty ngoại thương, mức lương cũng ổn nhưng phải thường xuyên đi công tác.
Mẹ tôi, Dĩ Hồng 37tuổi nhìn bề ngoài còn rất trẻ dáng người hoàn mỹ, tính cách hòa đồng với vẻ rất và tỉ mỉ chăm sóc gia đình. Đang làm giáo viên trường tư thục, không có gì đáng nói nhưng vấn đề ở chỗ đó là trường tôi đang học. Còn chút may mắn là mẹ không dạy lớp tôi.
Và cuối cùng là chị gái Lưu Tần Quân, sang năm chuẩn bị bắt đầu cuộc sống đại học.
Đáng lẽ ra tôi được tận hưởng kỳ nghỉ dài thoải mái và với vẻ, nhưng đột nhiên nhà trường thông báo là học bù trước một tháng, học sinh sẽ được bù đắp vài năm 2 hoặc năm cuối. Khiến cho những học sinh năm đầu như tôi mất cân bằng nghiêm trọng. bởi vì đây là trường nội trú nên quá trình học tập học sinh sẽ ở lại ktx không được ra ngoài khi chưa được cho phép, điều đó có nghĩa là tôi không được về nhà trong thời gian học. Tôi vừa mới thoát ra đó được vài ngày và lại chuẩn bị vào lại tiếp. Ôi!….
Chỉ còn vài ngày nữa là tôi phải vào trường, kể cả khi không muốn bỏ học thì nên nhớ mẹ tôi còn dạy ở đó nên trốn học là điều không có khả năng.
Buổi tối đó, một bữa cơm hạnh phúc đầy đủ các thành viên, trong khi ăn bố thông báo ngày mốt phải đi công tác một tháng bở Thái Lan, chị gái phấn khích bảo cha chụp thật nhiều anh và khi về nhớ mang quà cho cô. Tôi thì không muốn điều gì, và nếu có thể thì mong đươc đi cùng cha đi chơi Thái Lan. Mẹ thì vẫn tỉ mỉ bảo sẽ lên mạng coi cần những gì để chuẩn bị cho cha. Thực thế, đây không phải lần đầu tiên cha ra nước ngoài, nhưng sự cẩn thận và nghiêm khắc của mẹ chưa bao giờ hào mòn. Cha thì mỉm cười, không khí gia đình ấm áp.
Sau khi ăn xong, cả nhà ngồi xem TV rồi có đi út ở xa gọi điện đến. Chào hỏi vài câu tôi trốn vào phòng chơi game. Đến tận 11h mới ra phòng đi vệ sinh chuẩn bị đi ngủ. Thoáng qua phòng khách, mẹ vẫn nói chuyện điện thoại với dì, thấy nước mắt mẹ rưng rưng, tôi nghẹn ngào, bà vẫn ngồi yên lặng trên sofa không hề biết tôi hiện diện ở phòng khách. Tôi rất muốn hỏi có chuyện gì, nhưng không đủ dũng khí để hỏi, liệu rằng có lên qua đến tôi không.
Về phòng tôi trằn trọc, tôi mới chỉ thấy mẹ khóc 2 lần, đầu tiên là lúc học lớp 5 tiểu học tôi trốn học đi chơi, và cãi giáo viên chủ nhiệm. Bị thông báo cho phụ huynh, về nhà thấy mẹ nhìn tôi khóc, nhưng bà không mắng chửi. Mẹ kể trước đây cũng làm chủ nhiệm và gặp những học sinh cá biệt hỗn hào, nhưng họ đã là học sinh trung học sắp thành người lớn có suy nghĩ tự bản thân cả rồi. Còn tôi, một cậu trò tiểu học còn nhỏ làm bà nhớ đến những học sinh đã đi lạc lối. Bà khóc và nói tôi đã làm điều sau lầm lớn khi ở độ tuổi như vậy. Tôi làm mẹ buồn và suốt một đêm bà giảng giải, răn dạy tôi những điều tốt và không tốt. Từ đó tôi đã thấy đổi, thành tích xuất sắc khiên tất cả ngạc nhiên. Tôi biết rằng không có những giọt nước mắt và bài giảng đó, thì đã không thể được như tôi hiện tại. Lần thứ 2 là lúc bà ngoại mất 4 năm trước…
Trải qua 1 đêm, khi dậy ăn bữa sáng, mẹ thông báo sắp tới nhà chúng ta có khách. Tôi và chị bất ngờ hỏi: Là ai???
Mẹ nói là con của dì cả, anh họ của chúng tôi. Vì dạo này dì ấy đang rất bận có chút khó khăn, con trai thì học năm cuối trung học rồi nhưng kết quả học tập không tối nên muốn gửi cho mẹ kèm kẹp để tốt hơn vì mẹ là giáo viên mà.
– Anh ấy tên gì mẹ? Chị gái tò mò hỏi
– Cậu ấy tên Tần Thục! Mẹ trả lời. Tôi có chút ấn tượng người anh họ này, lúc nhỏ đã từ gặp mặt khi về quê và anh ấy hay trêu tôi.
Mẹ bảo tôi, hai anh em sẽ học chung trường có gì giúp đỡ anh họ đừng rủ rê anh linh linh, bà biết là coi chừng đó. Tôi lắc đầu oan uổng, và xin hứa..
Buổi sáng trước ngày khai giảng, khách của chúng tôi cuối cùng cũng đến. Mẹ đón anh ta từ ga xe lửa, hành lý thì chỉ có một chiếc vali. Khi bước vào nhà, anh ấy gặp tôi, “em là Tiểu Thiên phải không? Trên đường về dì đã kể về thành tích xuất sắc của em, sau này hãy giúp đỡ anh nhé”
Không biết tại sao, nhưng tôi không thích anh ta lắm. Chẳng lẽ đây là Tần Thục lúc trước hay bắt nạt sao? không giống tôi nghĩ lắm. Anh ta cao, có làn da ngăm đen, đầu cắt ngắn và có khuôn mặt dường như khá chấp nhận được đối với tôi.
Tôi chỉ trả lời nhẹ nhàng: “Xin chào.”
Tần Thục lộ ra một nụ cười kỳ lạ.
Mẹ ở bên cạnh nói: “Tần Thục, chắc con đói bụng rồi. Dì đã nấu cơm, vào rửa tay rồi ăn cơm thôi”
-“Cảm ơn dì.” Tần Thục chỉ vào vali nói: “Dì, hành lý của cháu đâu?”
-Hãy đặt nó trong căn phòng nhỏ phía tây.
-Hả? Tôi sững sờ một lúc.
Không đợi tôi nói gì, mẹ tôi đã đi lên kéo hành lý của Tần Thục, Tần Thư vội vàng bảo vệ hành lý phía sau.
-Dì út đâu dám làm phiền dì. Con sẽ tự làm
-Không sao, con đã mệt mỏi một ngày một đêm trên tàu rồi.” Mẹ bước tới và lấy chiếc vali. Tay trái của mẹ nắm lấy tay cầm vali, tay phải đẩy người Tần thục ra chỗ bàn ăn, anh ta vẫn bướng bỉnh bảo để con làm.
-“Thằng nhóc, sao con lại bướng bỉnh như vậy?” Mẹ cố gắng kéo vali đi, nhưng anh vẫn giữ nó xuống, y níu lại bàn tay của mẹ tôi cố gắng kéo tay mẹ ra khỏi vali, và nó tiếp tục chuyển đi
Thấy 2 người quá nhàm chán, tôi lắc đầu bước vào bếp.
một lúc ai cũng dành về mình, trong lúc va chạm tay trái của Tần Thục trượt từ vai xuống bộ ngực mỏng manh của mẹ. Mền ngực đẹp nhạy cảm, bị siết chặt và ép mạnh, mẹ tôi suýt hét lên, theo phản xạ muốn rút tay trái ra, nhưng lại bị tay phải của Tần Thục nắm trúng, khuỷu tay ấn xuống một bên ngực. Một dòng điện lan truyền từ bộ ngực xinh đẹp ra toàn bộ cơ thể, kích thích não và người mẹ quên mất cách phản ứng trong một thời gian ngắn.
Tần Thục nhẹ nhàng xoa xoa bàn tay hai lần rồi rút ra, trước khi mẹ hồi phục, cậu nhanh chóng buông tay ra, liên tục xin lỗi:
-Con xin lỗi, con xin lỗi… Con vô lễ, con đáng tội
tôi bước ra khỏi bếp. Hỏi có chuyện gì. Tần thục bối rồi, mẹ nhanh trí bảo không có gì chỉ bị dẫm vào chân thôi, nói xong mẹ đặt tay lên ngực, tôi cũng không thực sự quan tâm.
Thấy vali vẫn còn ở cửa, tôi không nhịn được cười: “Chỉ là một cái vali thôi mà.”
“Dì, để con tới đi.” Anh ta nhìn mẹ mình với vẻ mặt nghiêm túc và nói. Nhưng tôi thấy nó hơi lạ lạ. Mẹ nhìn Tần Thục, chậm rãi gật đầu.
Trong bữa ăn, chị tôi rất tích cực hỏi Tần Thục nhiều câu, mẹ tôi im lặng một cách đáng ngạc nhiên, Không một lời. Ăn xong, anh ta vội vàng giúp mẹ rửa bát, chị gái ngồi trên ghế sofa vui vẻ xem tivi.
Đến buổi chiều, tôi chuẩn bị đầy đủ phải lên trường điểm danh. Mẹ chở cả nhà đi, chị cũng tốt nghiệp ở đây nên coi như là về thăm trường cũ. Tần Thục thì đến coi như làm quen với không gian của trường, mẹ cậu nói rằng thủ tục của Tần Thục vẫn chưa hoàn thành, tạm thời cậu không thể đến trường. Tôi hỏi sẽ mất bao lâu, mẹ chỉ nói là sớm thôi. Sau khi ăn tối trong căng tin của trường, tôi đã phải nói lời chia tay với họ, đứng nhìn xem mẹ và chị kẹp giữa là Trần Thục được họ giới thiệu nói chuyện vui vẻ ra về tôi thấy thật ganh tỵ.
Tôi ở ktx vẫn như năm đầu, phòng 4 người cùng khoá, sống cũng vui vẻ hoà đông. Sắp xếp lại đồ dụng tôi nằm xuống chiếc giường tầng, giờ này chắc họ đã về đến nhà. tôi nghĩ sao mẹ lại để Tần Thục ở phòng tôi, may mắn thay, tôi đã chuẩn bị, những thứ riêng tư của tôi đã được khóa trong một chiếc hộp nhét dưới gầm giường thật sau, không sợ bị phát hiên. Nhưng giờ họ làm gì ở nhà? Tò mò không cưỡng lại được nên tôi bấm số gọi về nhà.
Điện thoại kết nối đổ chuông, rồi tiếng chị gái bắt máy.
– Alo, chị là e tiểu Thiên đây!
– Sao vậy tiểu thiên?
– Không có gì, chỉ là em nhớ nhà thôi
-“Cắt.” Chị tôi đáp lại: Mới xa nhà có mấy tiếng, nhiều chuyện quá, đi ngủ đi.
Chị gái bực mình trả lời, tôi nghe ra là lạ thận trọng hỏi. Thì ra chị bị mẹ bắt phải kèm Tần Thục học sáng và chiều cho đến khi nào anh ấy đi học, như vậy chả khác gì lấy đi tự do của chi, nhưng không cãi được.
Xem ra mẹ tôi rất coi trọng Tần Thục: “vậy buổi tối mẹ tự kèm sao ạ?”
-Đúng rồi, bắt chị cả ngày rồi đêm nữa thì chết luôn cho rồi. Chị phàn nàn
-“Chị.” Tôi hỏi: “giờ đang làm gì vậy?”
-Xem TV.
-Mẹ thì sao?
-Mẹ đang nói chuyện với anh họ trong phòng, họ nói chuyện rất lâu rồi.
-Ồ.
Tám thêm đôi câu, tôi tắt máy. Bỏ đi những suy nghĩ linh tinh rồi ngủ lúc nào không hay.
Lúc này, trong phòng tôi. Mẹ và Tần Thục đang ngồi trên giường nói chuyện, mẹ tôi vẻ mặt buồn bã “Khi nhìn thấy bố cậu trước đây, dì nghĩ ông ấy là một người tốt. Không ngờ bây giờ lại như thế này. Ngươi đừng nên như vậy, giờ con là hy vọng của mẹ, trái tim của mẹ con đều đổ dồn vào con, không thể để bà ấy thất vọng, con biết không?”
-“Con sẽ không để mẹ thất vọng.” Tần Thục nói, rồi dò hỏi: “Dì. Chú hẳn là một người đàn ông rất tốt đúng không?”
-“Sao đột nhiên cháu lại hỏi cái này?”
-“Cháu chỉ ngưỡng mộ chú thôi.” Tần Thục thì thào nói.
-“Ồ?” Mẹ tò mò nhìn Tần Thục: “Tại sao?”
-“Bởi vì chú ấy có thể làm cho một người vợ đẹp như dì hạnh phúc.” Trong mắt Tần Thư lóe lên một chút u ám, ” Không giống như bố cháu, chỉ mang lại tai hoạ thôi”.
Mặt mẹ hơi đỏ, bà trìu mến sờ trán Tần Thư, nói: “Tần Thục, con là một cậu bé ngoan, sau này dì tin là cháu sẽ như chú, giờ con có tự tin cố gắng học tập cải thiện điểm số của mình không?”
-“Ta sẽ làm được.” Tần Thục nói chắc nịch: “Cháu nhất định sẽ chăm chỉ học tập để mẹ có thể sống một cuộc sống tốt.”
-“Vậy chúng ta cố gắng nhé!” Mẹ động viên.
Tần thục nhìn cô: “và dì nữa, con cũng sẽ làm dì hạnh phúc!”
Mẹ sững sờ, sau chỉ cười bảo. Con học tốt là cô vui rồi, sau đo nhìn đồng hồ: “Không còn sớm, con nghỉ ngơi thật tốt nhé. Từ ngày mai, hãy cố gắng lên nhé, chúc con ngủ ngon”.
Tần Thục gật đầu: Dạ
Mẹ nhìn anh ta lần cuối, đứng dậy rời đi. Tần Thục nhìn bóng lưng mẹ sau lưng, qua vai dưới mái tóc là vòng eo thon thả, cũng như cặp mông hơi hếch lên, y lộ ra nụ cười xấu xa… Một suy nghĩ đen tối hiện lên trong đầu.
Hôm nay là ngày đầu tiên đến trường, nhưng không ai hào hứng. Tôi còn muốn ngủ nướng đến 11h cơ. Giáo viên chủ nhiệm của lớp chúng tôi năm nay là một người đẹp , cô ấy tên là Tô Yên. Giáo viên giỏi của trường , cô bước vào lớp với khí chất lãnh đạm, Chiếc váy hoa tay áo có váy cao hơn đầu gối khoảng 4 cm, để lộ vóc dáng thanh tú. Cô giáo Tô nhìn một vòng xuống lớp rồi chào hỏi, một giọng nói ngọt ngào vang lên: “Xin chào các học sinh.”
-“Xin chào cô Tô.” Các hs cùng nhau trả lời.
-“Các em có kỳ nghỉ vui vẻ không?”
Cả lớp nhao nhao hẳn lên, có người nói dễ chịu, có người nói kỳ nghỉ quá ngắn,… tôi chỉ nhìn cô Tô không thôi, dáng người mảnh mai, làn da trắng mịn, những chỗ nhô ra thật hấp dẫn và cả thêm khí chất của cô trên bục giảng nữa. Để dỗ dành, cô giáo Tô xua tay, ra hiệu cho mọi người im lặng: “mặc dù chỉ là học bù môn phụ nhưng nó có ý nghĩa rất lớn đối với các bạn sắp bước vào năm thứ hai trung học. Điểm số của nó sẽ ảnh hưởng đến kết quả học tập cả năm tiếp theo đo, vì vậy đừng chủ quan và cố gắng lên nhé. Được rồi tất cả bắt đầu học bài nhé!”
Đen đủi hôm nay tôi không mang sách, và bị cô phát hiện. Và thế là câu nói ” Trưa nay tan học lên phòng giáo viên gặp tôi.” làm tôi đau đớn trong lòng. Đừng nhìn vẻ đẹp của cô giáo Tô như một bông hoa, trên thực tế, anh ấy nổi tiếng là nghiêm khắc. Cô ây không trừng phạt học sinh, cũng hiếm khi chỉ trích mọi người, nó chỉ là những bài răn dặn nhưng khiến học sinh nào cũng ám ảnh.
Sau giờ học vào buổi trưa, tôi đến văn phòng gặp cô, và cô cũng đã đợi săn từ trước, tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần. Khi ngồi xuống tưởng chừng tôi đang ngồi ghế nóng mặc dù điều hoà đang bật mát rượi. Sau đó là những bài giảng, răn dạy mà tôi chỉ biết im lặng lắng nghe, tôi chỉ dám liếc trộm thân hình cô những lúc cô đánh mắt đi, giả vờ tập trung nói và gật đầu qua loa. Cô ấy là một người phụ nữ đẹp, và đàn ông sẽ luôn có vẻ phục tùng hơn trước những người phụ nữ xinh đẹp. Nhìn cô giáo Tô mở miệng nói như đoá hoa anh đào lên xuống nhiều lúc tôi thất thần. Cuối cùng tôi hứa với cô sẽ không bao giờ tái phạm và sẽ làm gương cho các bạn khác cô mới gật đầu. Đột nhiên cô hỏi:
– nghe nói anh họ cậu sắp tới.”
– Sao người biết? Tôi ngạc nhiên.
Cô giáo Tô mỉm cười: “hôm nay thấy mẹ cậu bận rộn hoàn thành thủ tục cho học sinh mới là cháu cô ấy, cô đã nghe về trường hợp này em là họ hàng hãy giúp đỡ cậu ấy nhé.” Tôi gật đầu theo bản năng
Cô giáo Tô duỗi bàn tay trắng nõn vỗ vỗ vai tôi, lộ ra nụ cười động viên: “Sư phụ vẫn luôn tin tưởng em” Sự khích lệ của người phụ nữ xinh đẹp thật phi thường khi cô gần sát mùi hương nhẹ nhàng lan toả khoang mũi tôi làm tôi như bị thôi miên, và không nghĩ ngợi gì mà đáp, “Tôi sẽ.”..
Những ngày học cứ diễn ra, tôi cố gắng hoàn thành tốt mọi việc. khuôn mặt của mẹ tôi và cô Tô vẫn hay lóe lên trong tâm trí tôi, và tôi quyết định rằng tôi không thể phụ sự mong đợi của họ. Buổi trưa, mẹ và tôi ăn ở nhà ăn, mẹ tôi cười khen dạo này con rất tốt, cô chủ nhiệm khen với mẹ, mẹ rất tự hào về con. Hãy duy trì nó và phát huy nhé. Tôi rất vui khi được khen, mẹ con ăn cơm vui vẻ, chợt tôi nghĩ đến Tần Thục hỏi: “Mẹ, sao anh họ vẫn chưa đến trường?”
-“Thủ tục của y rất phiền phức. Nhưng mọi chuyện đã xong rồi, và cậu ấy sẽ đến trường vào ngày mai.”
-“Còn việc học thì sao?” Tôi hơi tò mò.
-“Nền tảng hơi kém. Vì đã học năm thứ ba trung học, kiến thức rỗng nhiều nên hơi khó khắn.” Mẹ thở dài.
Tôi tò mò hỏi về gia đình Tần thục, mẹ không trả lời: “Tiểu Thiên, con ăn xong rồi, vậy chúng ta đi thôi.” Coi như nói cho có lệ.
Ban đêm khi ktx tắt điện đi ngủ, tôi thấy Lưu An người bạn cùng phòng tầng dưới bí mật lấy máy tính xách tay giấu trong tủ ra và cắm vào Card mạng không dây để lướt Internet. Tôi vừa định đi vệ sinh, nhưng thấy cậu ta đang xem những rất kích thích bèn dừng lại và hỏi
– Tại sao tôi chưa từng thấy bạn trên trang web này trước đây?
Lưu An sửng sốt ngước nhìn: “Đại nhân, người thật sự doạ ta sợ chết rồi.”
– Dù sao cậu cũng không thể chết. Nè! Tại sao trang web của bạn là ở nước ngoài vậy?
-Này. Đừng đánh giá thấp nó.
-“Vậy thì nó có gì hay”. Tôi tò mò
-“Nó là trang kín. là câu lạc bộ của những người bạn, tất cả những kẻ có tâm lý biến thái có tất cả diễn đàn, đăng ảnh, đăng bài, đăng video”.
-“Ừm. Ngươi thì sao?” Tôi nhìn anh ta với vẻ hoài nghi.
-“Đừng hiểu lầm tôi, tôi chắc chắn không phải là mấy kẻ đó. Tôi chỉ tìm hiểu và xem những cai hay ho thôi.” Rồi gã cười rất đê tiện
Có gì đặc biệt không? Lưu An chậm rãi giải thích: “Một trong những điều đặc biệt nhất của nó là bạn muốn xem gì, chỉ cần trả tiền là họ đều có cho bạn cả”. Nói rồi, Lưu An mở video do một người đăng tải và đưa tai nghe cho tôi.
Đoạn video không rõ ràng, có thể đã được chụp bởi một chiếc điện thoại, trong màn hình một người phụ nữ trưởng thành đang quỳ giữa hai chân của người đàn ông và liếm dương vật khá lớn của gã, rồi mút và liếm lông mao xung quanh thậm chỉ còn nhét cả hai quả trứng vào miệng.
Âm thanh sột soạt… chụt… chụt và tiếng rên rỉ thoải mái của người đàn ông vang lên trong tai nghe. Có thể thấy người phụ nữ này rất xinh đẹp, cô ta liếm và lắc hông rất dâm dục, âm thanh lẫn hình ảnh điều này thật sự kích thích. Có hơn 10 video như vậy, thời lượng khác nhau, tôi mải mê xem và tất nhiên tôi không quan tâm đến việc đọc tiêu đề của chúng.
Lưu An nhìn lên ngửa đầu lên và nói: “Những bộ phim như vậy không xem 1000 cũng xem 9999 rồi đúng không, các nữ diễn viên jav kia cũng đã xem đến quen mặt. Nhưng nhìn này…”
Đây là những video quay trực tiếp, và diễn viên là bất kỳ ai, có cả những đoạn quay trộm. Như đoạn này “Mọi người nói rằng đây là một trong những cô gái trẻ xinh đẹp hàng xóm của anh ta, nó quá thú vị. Đó là lý do tại sao tôi đã chi tiền để mua chúng. Để xem cuộc ân ái chân thực nhất.”
-“Nếu cậu xem thêm một vài cái nữa, cậu cũng sẽ thích nó.” Lưu An rủ rê tôi
-“Quên đi.” Tôi đã cố gắng hết sức để xoa dịu ham muốn sâu thẳm trong trái tim mình rồi leo lên giường đi ngủ…
Ở nhà, mẹ nằm trên giường thật sự trằn trọc không ngủ được, tối nay cô dạy kèm cho Tần Thục nhưng cô cảm thấy cậu rất không tập trung, Làm cho bà cảm thấy như có gì đó khó khăn. Nếu dễ dàng như vậy, chị gái đã không gửi con trai cho cô dạy dỗ. Đúng vậy! Mẹ tôi rất lo lắng về tình hình gia đình chị ấy và cảm thấy gánh nặng đè lên vai.
Lúc này, mẹ có vẻ khó chịu rồi đứng dậy chuẩn bị đi vệ sinh, đứng dậy đi ra mở cửa, đi qua phòng khách và thấy cửa nhà vệ sinh đang mở. Ai quên tắt đèn lần nữa? Cô suy nghĩ. Ngày mai phải nhắc nhở Tần Thục và Tiểu Quân mới được, bước vào nhà vệ sinh, cô bị cảnh tượng trước mặt làm cho sửng sốt, giật mình lùi lại một bước và ngả người ra sau tựa trên tường của phòng vệ sinh.
Tần thục đang trần truồng ngồi trên bồn cầu, dương vật khổng lồ nổi lên giữa hai chân, tay trái cẩm điện thoại đang nhìn chằm chằm vào đó, tay phải đang dương vật và vuốt ve nó lên xuống. Nghe thấy động tĩnh, nó ngước lên nhìn rồi giật mình: “Dì! I…”
-“Tần Thục, sao con lại như vậy…” Giọng mẹ run lên một chút.
-“Dì, con…” Tần Thục nói không mạch lạc: “Con xin lỗi… Tôi không cố ý…”
Mặc dù vẻ mặt hoảng sợ, nhưng cậu ây hoàn toàn không có ý định đứng lên. Khi bàn tay bỏ trên dương vật gã buông ra, một con cu lớn dài 16cm và dày gần 5cm trực tiếp đập vào mắt mẹ tôi
-“Tần Thục, nhanh lên mặc quần áo vào.” Đôi mắt mẹ miêng man, bà nghĩ rằng bà không quan tâm đến thứ đặc biệt này nhưng nó rất bắt mắt, và cô không thể không nhìn một chút. Vẻ mặt y xấu hổ, “Nhưng con đang rất khó chịu.”
Ảnh hưởng của một cảnh tượng như vậy quá lớn, mẹ tôi rất bối rối, bà không bao giờ nghĩ rằng sẽ thấy cảnh cháu trai của mình thủ dâm. Mẹ cố gắng điều chỉnh tâm lý và sắp xếp suy nghĩ của mình. Tần Thục nói: “Dì, con xin lỗi. Con không nhịn được.”
Mẹ hít sâu một hơi, “Tần Thục, đây có phải là nguyên nhân khiến con lơ đãng hôm nay không?”
Cậu ta gật đầu: “Đúng vậy, sau khi đến nhà dì, con nghĩ mình nhất định phải thoát khỏi vấn đề này, có thể chịu đựng được nhưng đến hôm nay bộ não của của con dường như mất kiểm soát…”
-Vậy con có thường xuyên làm việc này ở nhà không?
-Có ạ
-Mẫu thân ngươi có biết không?
-Con không dám nói. Con biết rằng mẹ là một người rất truyền thống, và gia đình đã rất rắc rối, nói ra con sợ… bị đánh… Cậu trả lời run rẩy
Mẹ đi đến bên cạnh Tần Thục, “Nói cho dì biết, tay con… ngươi đã thủ dâm bao lâu rồi?”
-“Đã hai năm rồi.” Hắn thấp giọng đáp.
Đã lâu vậy rồi, Mẹ nói “Không thể tránh khỏi việc con sẽ có ham muốn tình dục ở tuổi của này và con nên nói với mẹ, bà ấy sẽ không trách con đâu.”
-“Nhưng bây giờ đã quá muộn. Dì, con muốn hỏi dì một câu, em họ ấy cũng thủ dâm như con có phải không?”
Mẹ sững sờ: “dì không biết. Nhưng dì nghĩ tiểu thiên sẽ không như vậy”.
Tần Thục nói với giọng tự ti: “Điểm số của em họ rất tốt, nên có lẽ không nghĩ về điều đó. Chắc chắn không có ai như con vậy đâu”.
-“Thủ dâm có ảnh hưởng đến học tập không?”
– “Chắc là như vậy, mọi thứ đã thay đổi kể từ khi con thủ dâm. Con luôn muốn trút nó ra trong lòng, và thường làm điều đó, nghĩ đến nó làm rối tung mọi thứ, không tập trung được gì.” Tần Thục chán nản lẩm bẩm, gương mặt như đưa đám…
Mẹ nhớ lại những gì chị gái nói với mẹ qua điện thoại, Tần Thục vẫn luôn là một học sinh giỏi trước khi học trung học, có những môn có điểm số xuất sắc, nhưng không biết tại sao điểm số của cậu giảm mạnh ở trường trung học. Dì Liễu nói rằng nó bắt đầu từ hai năm trước, đó không phải là khi cậu ta bắt đầu học trung học sao? Nghĩ đến biểu hiện mấy ngày trước của Tần Thục, có lẽ hắn thật sự đang thủ dâm và nó ảnh hưởng rất lớn đến sức khoẻ và kết quả học tập của câu.
-“Kể từ khi con đến nhà dì, dì nhất định sẽ chữa cho con” Mẹ nói chắc nịch: “con sẽ hiểu, sáng tỏ và dần không nghĩ đến và sẽ từ bỏ nó.”
-“Thật sao?”
-“Tần Thục không có lòng tin sao?”
-“Không, con tin dì.”
Vậy là tốt rồi.” Nói rồi, mẹ tôi liếc nhìn thân dưới của Tần Thục, tim đập bất giác đột ngột:
-“Đầu tiên… Chúng ta cho nó ra cái đã.”
“Được.” Sau khi Tần Thục nói xong, anh cầm điện thoại di động đặt sang một bên, chuẩn bị bắt đầu thủ dâm.
-“Ngươi đang xem cái gì?” Mẹ hỏi.
-“Con….” Mặt Tần Thục đỏ bừng, “Con không xem gì cả.” Vừa nói, vừa định cất điện thoại đi.
Mẹ giật lấy nó, điện thoại là một mẫu rất cũ, “Có phải mẹ con đã đưa điện thoại cho con không?”
-Sao con không nói cho dì biết?
-Con mua nó bằng tiền tiêu vặt của mình, mẹ con không biết, và con cũng không có…”
Mẹ nhìn thấy màn hình hiển thị trên điện thoại, đoạn phim có những cảnh nóng bỏng, lời lẽ đầy thô tục của hai con người đang làm tình trên giường, bà đỏ mặt tắt ngay quay sang trịnh trọng nói: “Nếu con luôn nhìn vào thứ này con sẽ không bao giờ bả được. Và tập trung học tập được, ta sẽ giữ dùm con sau này đến thời điểm sẽ trả lại.”
-“Dạ. Ta hiểu rồi.” Anh ta ấm ức, cho rằng không phải như vây nhưng không dám cãi lại.
Tần Thục tiếp tục tự xử, nhìn mẹ nói: “Dì, sao dì không đi ngủ trước.” Con sẽ tự làm điều đó.”
Mẹ nói, “Nếu bây giờ dì đi ngủ, điều đó có nghĩa là dì sẽ để con một mình sao?” Dì sẽ ở bên cạnh con, nhìn vào tình hình của con, và sẽ suy nghĩ về cách giúp con vượt qua
-“Cảm ơn dì.”
Cứ như vậy, y bắt đầu chơi đùa với con cặc lớn của mình, vuốt ve lên xuống, mẹ tôi đứng bên tay trái anh ta, nhìn dương vật lớn căng cứng với những đường gân gồ ghề như đang tức giận, mặt mẹ không khỏi đỏ ửng, ngực phập phồng. Đây là dương vật thứ ba mà mẹ đã nhìn thấy, và hai dương vật còn lại tất nhiên là bố và tôi. Nhưng gốc rễ này… Thô và dài quá, quy đầu di chuyển theo sự vuốt ve của Tần Thục, như thể đang đối mặt với mẹ gật đầu. Đây chắc chắn là đầu nấm dày, to nhất mà bà từng thấy!
Tần Thục vuốt ve không nhanh cũng không chậm, 10phút trôi qua vẫn không có dấu hiệu xuất tinh. Lâu vậy ư? Mẹ suy nghĩ và vẫn nhìn chằm chằm. 5phút nữa trôi qua, dần dần cơ thể mẹ tôi bắt đầu nóng lên, và miệng bà ngày càng khô hơn.
-“a Thục, ngươi đang kìm nén sao?” Mẹ nuốt nước miếng và hỏi với giọng chất vấn.
-“Con không có.” Tần Thục bực bội nói: “Con từng xem… thủ dâm, hiện tại không có nên không hứng thú lắm, hơn nữa…”
-Còn cái gì?
-Dì đang ở đây. Con cảm thấy căng thẳng.
-“cái kia không thể đưa cho ngươi.” Mẹ nghĩ về điều đó, nhưng không nghĩ ra bất kỳ giải pháp tốt nào, “Con tiếp tục, đừng kìm hãm bản thân”.
“Dạ” hắn tăng tốc một chút. Nắm chặt hơn, nhưng vẫn không khả thi. Cho đến khi Tần Thục quay đầu nhìn mẹ tôi với vẻ mặt bất lực. Bây giờ đã quá 1giờ đêm, ngày mai vẫn còn tiết học, Tần Thục cũng chuẩn bị bắt đầu ngày mới ở trường. Nhưng bây giờ… Mẹ tôi nghĩ cách, liệu có nên giúp nó không? Mẹ nhìn con cặc đang di chuyển lên xuống, quy đầu liên tục gật đầu với cô. Nhưng làm thế nào cô có thể nói ra?.
“Dì.” Tần thục dừng tay lại, gọi cô.
Giọng nói này kéo mẹ tôi ra khỏi suy nghĩ, sững sờ nói “Có chuyện gì vậy?”
Tần Thục thì thầm: “Dì, dì có thể giúp cháu không.”
-“Ta có thể giúp ngươi như thế nào?” Mẹ hỏi.
-“Con…” một lúc rồi cũng nói ra, “Con muốn dì giúp Con thủ dâm.” Nói xong, hắn cúi đầu không dám nhìn mẹ.
Tần Thục cúi đầu nhìn con cặc lớn của mình, trên mặt lộ ra vẻ hy vọng và lo lắng. Cho đến khi thấy một đôi bàn tay trắng nõn và tinh tế duỗi ra, ngay lúc đó, một nụ cười tự mãn xuất hiện trên khuôn mặt hắn.
Khoảnh khắc mẹ cầm dương vật, não của cô giống như một đoản mạch một lúc, cho đến khi mẹ cảm thấy trái tim mình Đập thình thịch và nhói đau, lúc này mẹ mới nhận ra rằng tay mình đã chơi đùa với dương vật lớn của cháu trai được một thời gian. Mẹ nửa ngồi xổm trên sàn nhà, tay trái ôm đùi Tần Thục, tay phải cầm dương vật của hắn, chậm rãi chơi đùa. Lên, xuống, lên, xuống…
Cảm giác nóng và ấm lan từ lòng bàn tay phải đến lòng bàn tay, và mẹ cảm thấy dương vật ngày càng lớn hơn khi cô vuốt ve nó.
Cảm ơn bạn đọc!
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.