Cuộc sống của anh bừa bộn và bẩn thỉu, anh thường xuyên đi chơi với hàng xóm và tệ nhất là anh có thói quen uống rượu và bướng bỉnh. Dù chưa say nhưng ông là một người kể chuyện cừ khôi, coi mình là chủ nhân của ngôi nhà và thích kể những câu chuyện của gia đình mình cho hàng xóm nghe.
Bố mẹ tôi có hai chị gái tôi. Tôi là con út, kém em gái 10 tuổi nên bố mẹ rất quan tâm. Khi còn học cấp 3, tôi đã chơi piano và đạt giải thưởng tại các liên hoan biểu diễn của thành phố. Khi còn là sinh viên, tôi chưa từng yêu ai nhưng có rất nhiều chàng trai theo đuổi tôi vì tôi đẹp trai, cao ráo và rất nổi tiếng ở mọi mặt ở trường đại học. Tôi gặp chồng tôi vào năm cuối cấp khi tôi đang thực tập tại công ty của anh ấy. Lần đầu gặp anh, tôi không có ấn tượng gì về anh, thậm chí còn không ưa anh vì tuy là trưởng bộ phận kỹ thuật nhưng anh lại có tính cách thờ ơ với mọi người.
Sau nhiều lần gặp gỡ, tôi đã yêu anh một cách vô thức, có lẽ vì sự tốt bụng và nhiệt tình của anh. Anh hơn tôi 9 tuổi, đám cưới diễn ra 7 tháng sau khi tôi ra trường, trước khi tôi chính thức có việc làm. Mẹ tôi phản đối vì tuổi tác nhưng bố và chị tôi lại ủng hộ. Bây giờ tôi đã hiểu tại sao mẹ tôi lại phản đối. Gia đình chồng tôi không giàu có, đông con. Anh có hai chị gái và một anh trai. Ngày cưới, chúng tôi phải thuê nhà. Hai năm tiếp theo là khoảng thời gian khó khăn với tôi, anh ấy đã ngoài 30 và chúng tôi chưa thể có con. May mắn thay, tôi sinh liên tiếp 2 đứa con. Cháu gái tôi hơn cháu tôi 2 tuổi nên niềm vui của tôi chỉ đến từ một phía.
Cô thừa nhận mình muốn ly hôn do áp lực từ bố chồng.
Tôi từ chỗ không có công việc ổn định phải ở nhà chăm con gần 4 năm, cuộc sống tài chính của tôi rất khó khăn. Khi đó, chồng cô quyết định nghỉ việc ở cơ quan nhà nước và làm việc cho một công ty liên doanh với Nhật Bản, có tương lai tươi sáng. Khi hai đứa con còn học mẫu giáo, chúng tôi mở một cửa hàng bán đồ lưu niệm để tôi có việc làm. Thực tế, sau khi tốt nghiệp đại học, làm công việc bán hàng rất vất vả. May mắn là sau này chồng tôi làm ăn khá giả, chồng tôi được thăng chức làm tổng giám đốc công ty liên doanh.
Hai vợ chồng mở một nhà hàng với hàng chục nhân viên. Khoảng thời gian không vui ập đến với tôi, anh rể lấy vợ, bố chồng chuyển về sống cùng vợ chồng tôi, mối bất hòa bắt đầu. Lúc đầu tôi muốn chịu đựng nhưng thực sự tôi không thể chịu nổi tính cách nông dân của bố chồng. Cuộc sống của anh bừa bộn và bẩn thỉu, anh thường xuyên đi chơi với hàng xóm và tệ nhất là anh có thói quen uống rượu và bướng bỉnh. Dù chưa say nhưng ông là một người kể chuyện cừ khôi, coi mình là chủ nhân của ngôi nhà và thích kể những câu chuyện của gia đình mình cho hàng xóm nghe.
Hành vi của anh ta chỉ là một ví dụ nhỏ về việc phá vỡ trật tự trong gia đình tôi và khiến mọi người không thể chịu nổi. Một lần tôi về nhà, anh ấy ở một mình ở tầng một nhưng tivi ở tầng ba vẫn đổ chuông. Tôi đề nghị anh ấy cũng mắng và cãi rằng anh ấy ở nhà một mình và cần một tiếng nói của con người. Nhiều lần tôi đã nhờ chồng nói về việc thay đổi lối sống nhưng anh ấy chỉ nói một cách mơ hồ, như thể anh ấy không phải là chủ nhà, như thể anh ấy là người phụ thuộc.
Mâu thuẫn giữa tôi và bố chồng ngày càng căng thẳng, ảnh hưởng đến mối quan hệ của tôi với chồng. Sau này chính anh cũng không chấp nhận tôi. Nghĩ lại thì chồng tôi cũng giống bạn, không tốt lắm. Bố chồng tôi nghiện rượu còn chồng tôi thích chơi cờ. Mỗi lần tôi nhờ anh giải quyết chuyện gia đình, anh đều ra ngoài chơi cờ với những người già về hưu gần đó. Tôi lảng tránh những yêu cầu của vợ nhưng cả con trai lẫn bố đều không chịu trút bỏ sự ức chế của tôi.
Ngày nào, chỉ cần sáng bố chồng đi chợ là ông sẽ chơi suốt ngày nhưng ông không quan tâm đến chuyện này chuyện nọ. Dù chồng tôi không về nhưng chỉ cần đưa con đi học và rửa bát hàng ngày là đủ trách nhiệm. Nói bậy là sao khi trẻ không đọc giáo trình cụ thể mà quanh năm khuyến khích trẻ học bằng giọng? Hai cha con không bao giờ thông cảm cho tôi. Họ suốt ngày bận rộn với việc kinh doanh nhà hàng và làm rất nhiều việc ở nhà vào buổi tối. Hơn nữa, tình trạng tim của tôi không cho phép tôi chịu đựng loại áp lực này.
Dần dần, do mâu thuẫn với bố chồng, giờ đây tôi không thể chấp nhận được một người chồng nhu nhược, không quan tâm đến vợ. Khí chất giả tạo xung quanh chồng cô cuối cùng đã bị đánh bại. Cơ quan này khen ngợi anh là một nhà lãnh đạo năng động, được bạn bè quý mến vì sự đứng đắn, quan tâm đến mọi người và chỉ biết mình có chấy khi trốn trong chăn. Gia đình mới bộc lộ rõ ràng người chồng là người chậm chạp, đặc biệt là người vợ thân thiết nhất với anh ta không nhận được sự quan tâm xứng đáng của anh ta.
Giờ đây mọi hành động của chồng tôi, nhất là bố chồng, đều như trò đùa, giễu cợt tôi. Sau nhiều lần hỏi chồng mà không giải quyết được, tôi đưa ra tối hậu thư cho anh ấy là tôi sẽ yêu cầu anh ấy về ở với chú hoặc ở với chị cả (thành viên trong gia đình). Hãy đến và nói với tôi rằng tôi không phải là một đứa trẻ, nếu không tôi sẽ biến mất. Mâu thuẫn giữa tôi và bố chồng đã kéo dài nhiều năm không thể giải quyết nhưng chồng tôi vẫn ngây thơ thuyết phục tôi làm hòa với bố chồng.
Bây giờ tôi đã sẵn sàng ra đi, vì ngay cả mối quan hệ vợ chồng cũng trở nên lạnh nhạt. Tôi hoàn toàn tự lập và không còn phụ thuộc vào chồng nữa. Sự ra đi của tôi sẽ đảm bảo lòng hiếu thảo trọn vẹn của tôi với chồng. Điều đọng lại duy nhất là hai đứa trẻ 13 và 11 tuổi đang bắt đầu hiểu chuyện. Còn các con tôi, có lẽ chúng không muốn ra đi cùng tôi cũng không sao, tôi chỉ lo cho việc học hành, tương lai của chúng mà không có một bàn tay chăm sóc mẹ chúng. Ở lại là điều tôi không thể làm được. Tôi mong bạn có thể cho tôi những lời khuyên thiết thực nhất.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.