con gái của người dọn dẹp

Chương 1: Gặp gỡ – Làm quen – Rung động.

Sau nhiều năm làm việc vất vả giữa sự hối hả và nhộn nhịp của thành phố, tôi đã có đủ tiền để mua nhà cho riêng mình.
Năm nay tôi 28 tuổi. Và vẫn còn độc thân. Do tính chất công việc nên tôi phải di chuyển và chỉ có thể về nhà vào buổi tối và cuối tuần. Tôi muốn nghỉ ngơi và không làm gì vào cuối tuần nên quyết định thuê một cô dọn dẹp đến nhà tôi vào mỗi cuối tuần.
Hôm đó, cô lao công cảm thấy không khỏe nên cùng con gái đến giúp. Vì tôi không thể làm việc đó nên tôi không cảm thấy an toàn khi để con tôi tự làm việc đó. Vì vậy cô phải luôn làm theo hướng dẫn.
Sáng hôm đó tôi bước vào bếp thấy một cô gái lạ nên bước tới hỏi.

“Bạn là ai?”

Cô gái sợ hãi, do dự một lúc, không dám nói gì. Lúc này, giọng nói của cô quét dọn từ trong phòng tắm vang lên.

“Con gái của bà là Ngọc. Hôm nay nó đến giúp bà.”

“Cô gái, con của cô còn nhỏ quá.”

“Ngươi sinh muộn, hắn cũng đã 17 tuổi rồi, không còn trẻ nữa.”

Tôi và cô ấy cũng rất thân nhau nên chúng tôi gọi nhau như vậy một cách tự nhiên. Cô ấy thường gọi tôi là em yêu để thể hiện sự tử tế.

Tôi ngồi vào bàn ăn và đọc tin tức trên iPad.
Cô ấy biết cách rót nước cho tôi.

Tôi nhìn nó, mỉm cười và nói:
“Trời ạ, mẹ ta chính là tới giúp ta dọn dẹp, không cần người ngoài, ngươi đi trước đi, trong tủ lạnh ta có bánh ngọt, ngươi chính mình ăn đi.”

Cô gái mỉm cười, không trả lời mà đi về phía cô lao công. Tôi nhìn cô ấy với vẻ thương hại. Nó đẹp, nhỏ và có hình dáng rất mảnh mai. Tuy ngực không to nhưng mông khá đẹp.

Đột nhiên tôi lắc đầu và tỉnh dậy. Trong tù, một ngày nào đó bạn sẽ chết.

Có lẽ vì tính cách tốt bụng của tôi hay gì đó mà trong vài tuần tới, cô ấy và mẹ cô ấy sẽ đến nhà tôi dọn dẹp vào mỗi cuối tuần.
Cô ấy ngày càng tích cực hơn với tôi, kể cho tôi nghe những câu chuyện về bạn bè của cô ấy ở trường. Dần dần tôi cũng coi em như em trai mình trong gia đình. Tôi nhớ nó mỗi tuần nó không có ở đây.

Rồi một ngày. Sáng hôm đó, cô ấy đến cho tôi xem cuốn nhật ký cô ấy đã viết hồi tiểu học. Lúc đầu tôi nói nó giống như một kho báu mà tôi không thể đánh mất được. Nhưng khi về đến nhà tôi lại quên mất.

Đọc tiếp  Cực khoái làm tình với vợ cũ - phần 1

Chiều hôm đó tôi nhận được tin dữ từ đối tác. Tôi đã mất một hợp đồng mà tôi phải nói là rất quan trọng trong việc thăng tiến của tôi. Tôi thấy buồn nên lấy ra vài chai rượu uống một ngụm cho vơi đi nỗi buồn. Đúng lúc tôi đang say thì có tiếng chuông cửa. Tôi bước ra thì thấy Ngọc đứng phía trước, trông thơ mộng trong váy ngắn, crop top và cardigan.

“Có chuyện gì thế?”

“Tôi uống rượu! Cậu quên nhật ký ở nhà tôi à? Chuyện như thế à? Tôi đang định đến tìm cậu, nhưng cậu có vẻ rất bận.”

“Ồ không, vào đi, tôi chỉ uống một mình thôi.”

Con bé bước vào nhà. Tôi đóng cửa lại và quan sát từ phía sau. Hông cô ấy nhô ra, nảy lên theo từng bước đi, khiến tôi thèm muốn chúng.

Tôi bước vào nhà và ngồi xuống nhìn cô ấy tìm cuốn sổ. Tôi tìm kiếm một lúc và tìm thấy nó trên kệ TV. Có lẽ tôi đã để nó ở đó vào buổi trưa và quên mất nó. Cô ấy hỏi khi thấy tôi buồn và ngồi cạnh tôi.

“Có chuyện gì với bạn thế?”

“Đây chỉ là công việc thôi, anh không hiểu đâu.”

“Ừ.” Cô ấy mỉm cười dịu dàng và lịch sự đáp lại, khiến lòng tôi như bị sét đánh.

Tôi cúi xuống, ôm cô ấy và hôn lên môi cô ấy. Cô ấy ngạc nhiên nhưng không đẩy tôi ra. Tôi hôn cô ấy khoảng năm giây rồi buông ra và nhìn cô ấy.

“Sao anh không đẩy tôi ra?”

“Tôi không biết nữa.”

Câu trả lời ngây thơ này càng khiến tôi yêu cô ấy nhiều hơn. Tôi kéo cô ấy ngồi lên trên mình và hôn cô ấy một cách lãng mạn. Thành thật mà nói, đây cũng là lần đầu tiên tôi hôn một cô gái. Và trẻ hơn tôi rất nhiều. Cô ấy có vẻ hơi run, nhưng sau đó cô ấy đã phản ứng lại. Chúng tôi hôn nhau không ngừng trong 3 phút.
Dòng máu nam tính trong tôi điều khiển suy nghĩ của tôi. Tôi kéo chiếc áo crop top của cô ấy lên để lộ bộ ngực dài vừa phải của cô ấy. Nhưng nó đã bị áo ngực che mất. Tôi với tay lấy áo ngực và định cởi nó ra thì cô ấy ngăn tôi lại và bước xuống.
Cô ấy ngại ngùng không dám nhìn thẳng vào mặt tôi nên chỉ gật đầu rồi chạy lại.
Dương vật của tôi cứng đờ vì cô ấy đánh thức tôi dậy. Tôi gần như đã làm điều gì có lỗi với cô ấy.

Cuối tuần tới. Tôi thức dậy và đi xuống lầu thì thấy cô lao công đang dọn dẹp một mình.

Đọc tiếp  Đời Của Đĩ – Truyện 18+ Hay ( 18 Phần )

“Hôm nay Tiểu Vũ không tới giúp ngươi.”

“Ừ, tôi ở đây.”

Cô gái bước ra khỏi phòng tắm.

“Tôi đang tìm bạn.”

“Ồ không. Tôi tưởng bạn không đến nên tôi mới hỏi.”

Cô ấy vẫn mỉm cười như thường lệ và nói chuyện một cách tự nhiên. Như chưa hề có chuyện gì xảy ra giữa tôi và anh ấy.

“Này Ngọc. Lên đại học bạn định học gì?” Tôi bắt đầu nói chuyện với cô ấy để thoát khỏi sự ngại ngùng.

“Ừ, tôi định học thiết kế.”

“Wow! Có vẻ như bạn có kỹ năng tốt.”

“Ừ! Hehe.” Đứa trẻ có chút ngượng ngùng.

Không gian trở nên yên tĩnh, tôi ngồi uống cà phê và đọc tin tức. Sau đó cô lao công đến nhà tôi và kể cho tôi nghe.

“Anh Thắng. Tuần sau xin nghỉ một ngày để đi dự đám cưới con trai bạn anh nhé.”

“Vậy đó. Ồ, được thôi, đừng bận tâm.”

Pearl Girl xen vào.

“Ồ, được rồi, để con đi làm giúp mẹ. Con biết rồi, con sẽ để dành tiền lương.”

“Don, anh có thấy không?” cô lao công quay sang tôi và hỏi.

“Ừ, ừ!” Tôi trả lời nhanh chóng.

Thế là chủ nhật tuần sau cô ấy đến giúp tôi dọn dẹp nhà cửa.

Tôi bước xuống và thấy cô bé đang dọn dẹp nhà bếp, tôi không thấy có gì sai cả.
Cô ấy mặc quần áo ở nhà và đeo tạp dề, trông như một bà nội trợ.

“Anh đến sớm thế à?” Tôi ngồi xuống bàn và bật TV.

“Như bình thường thôi.”

“Nhân tiện, bạn có mặc trang phục ở đây không?”

“Không, khi đi tôi sẽ thay một bộ quần áo. Bộ quần áo này tôi sẽ mang theo để thay, dễ dàng giặt giũ hơn.”

“À! Được rồi.”

“Haha.” Cô gái mỉm cười và làm việc nhiệt tình.

“Chắc chắn cậu đã giúp đỡ mẹ rất nhiều ở nhà.”

“Ừ, nhà tôi có hai đứa con và tôi phải giúp đỡ.”

“Sao chỉ có hai thôi?” Tôi tò mò hỏi, hơi thô lỗ.

“Đúng vậy, cha tôi đã mất bốn năm trước. Tôi có hai anh trai và một em gái, nhưng họ đều sống một mình.”

“A! Sau khi kết hôn cậu có định sống với mẹ không?”

“Đúng, tôi muốn có chồng nhưng tôi phải chấp nhận cuộc sống trong gia đình ba người, trong đó có mẹ. Nếu không, tôi cũng sẽ như vậy”.

“Con thật hiếu thảo, dì Hướng thật may mắn khi có được một đứa con trai như vậy.”

“Đây là số phận của tôi, haha.”

Hai người lại rơi vào im lặng. Tôi hơi bối rối nên hỏi.

“Ồ, nhân tiện, bạn có quan tâm đến những gì đã xảy ra trước đó không?”

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Hôm đó tôi đến đây để tìm cuốn nhật ký đó.”

Đọc tiếp  chuyện tình công sở

“Ồ, hôm đó tôi say rượu, không sao đâu.”

“Anh xin lỗi, hôm đó anh say rượu, nhưng anh cũng rất thích em nên mới thế thôi.”

Ngọc nghe tôi nói thế thì ngượng ngùng không trả lời mà quay đầu đi.

“Này, dọn dẹp nhà bếp của tôi đi.”

Khi tôi nói vậy, cô ấy dừng lại.

“Được, tôi về nhà!”

Nói xong cô vào phòng tắm thay quần áo, một lúc sau mới bước ra. Cô mặc một chiếc váy xòe công chúa màu trắng có sọc ngắn ngang ngực. lấp đầy một phần khoảng trống. Váy cao hơn đầu gối một chút. Khoe đôi chân thon với làn da mịn màng và không hề có vết thâm ở đầu gối.
Tôi ngơ ngác nhìn cô ấy.

“Cách anh nhìn tôi thật đáng sợ.” Cô ấy hỏi khi thấy tôi nhìn cô ấy mà không chớp mắt.

“À, vì em đẹp quá. Đi đâu mà ăn mặc đẹp thế?”

“Ừ, tôi muốn uống cà phê với bạn bè.” Cô ấy trả lời tôi trong khi vuốt tóc và nhẹ nhàng đẩy nó ra sau.

Chết đi thôi. Tôi có bị mắc vào lưới tình yêu không? Nó thật đẹp. Tôi chưa bao giờ rung động đến thế.

“Cuộc hẹn của bạn là lúc mấy giờ?”

“Ừ, 1 giờ.”

Tôi nhìn đồng hồ và chỉ mới 12 giờ.

“Vậy anh ngồi nói chuyện với em một lát rồi đi. Bây giờ vẫn còn sớm, mặt trời đang chiếu sáng.” Tôi kéo cô ấy ở lại với anh một lúc.

“À, vâng, không sao đâu.” Nói xong cô ấy ngồi xuống chiếc ghế lạ cạnh tôi.

“Này, tôi bảo cậu ở lại nói chuyện với tôi. Sao cậu cứ nhìn tôi không nói?” Cô gái mắng tôi.

“À. À. Em có bạn trai chưa, Ngọc?”

“Vẫn chưa thưa ngài.”

“Anh trai tôi hay theo tôi đi khắp nơi, có lẽ vì tôi kén chọn.”

“Không, tôi lo học hành. Ở nhà tôi cũng khó khăn nên chỉ lo học thôi.”

“À, tôi hiểu rồi.”
Tôi không biết phải nói gì thì cô ấy hỏi tôi.

“Vậy tại sao Thắng vẫn ở một mình?”

“À, đó là vì tôi chưa tìm được người thích hợp.”

“Tôi đoán là bạn có khiếu thẩm mỹ tốt, haha.”

“Không, tôi không có sở thích gì cả. Chỉ cần chúng hợp nhau là được.”

Cô gái nói đùa: “Vậy anh cảm thấy thế nào về em?”

“Bạn thật tuyệt vời.”

Hai chúng tôi cùng cười.

“Được rồi, cũng gần đến giờ rồi, tôi đi trước.”

“Được rồi, vậy tôi đi đây. Tạm biệt.”

“Ừ, hãy cẩn thận.”

Nhìn thân hình xinh đẹp bước ra ngoài, tôi buồn bã muốn ở lại với cô ấy thêm chút nữa.

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận